Bàn đào, thế giới này vốn là không có thứ này.
Dao Quang mượn câu chuyện của Tần Dịch mà thiết lập, chính là dẫn mộc diệu, khu thủy linh, nhào Kiến Mộc chi tức, thúc đẩy thời gian, sinh sinh đem một mảnh rừng đào phụ cận Dao Trì kết ra quả lớn.
Có hiệu quả bàn đào như trong chuyện xưa hay không không biết được, đoán chừng thật sự không kém đi đâu...
Vì vậy bày lên Quỳnh Tương Ngọc Dịch, chế biến thiên tài địa bảo, ngay ở ven Dao Trì bày tiệc rượu.
Một nhà lớn nhỏ dưới sự hướng dẫn của các tiểu tiên nữ xuyên qua hành lang bạch ngọc của cung điện, một đường du ngoạn.
Cư Vân Tụ dắt Thanh Trà, Thanh Trà tay trái ôm chó tay phải ôm thỏ, khờ đầu khờ não mà nhìn chung quanh. Bộ dạng kia khiến cho các tiểu tiên nữ đều buồn cười, đây đâu giống tiên gia chi khách, quả thật như là... Ách, không cách nào hình dung, dù sao siêu cấp đáng yêu đấy, các tiểu tiên nữ đều muốn đi ôm một cái.
Nhưng không ai dám.
Con chó kia không biết là sinh vật gì, nhìn qua đáng yêu, nhưng thấy được liền trong lòng hoảng sợ, liền giống như trước kia nhìn thấy Cửu Anh Chu Yếm bọn chúng, loại cảm giác Ma Thần mơ hồ kia khiến cho người ta hãi hùng khiếp vía. Con thỏ... Mọi người nhận ra, Ngoa Thú a, chân Yêu Thần a...
Thế nhưng Ngoa Thú trước kia ở Thiên Cung vẫn là thường dùng hình người qua lại đấy, lúc này biến thành một sủng vật con thỏ về quê quán là cảm thụ gì, các tiểu tiên nữ thật sự rất muốn phỏng vấn nó.
Bất luận là Yêu Thần Ma Thần hay là tiểu cô nương ngu ngơ, lại đều không làm giảm được tiên gia khí cưỡi gió mờ mịt kia của Cư Vân Tụ, dù là một nhà lớn nhỏ, tiên ý kia vẫn như cũ đập vào mặt. Các tiểu tiên nữ nhìn đều tự ti mặc cảm, cảm thấy nàng mới là tiên nữ, Thiên Cung này ngược lại giống như là nàng trở về sân nhà.
Có người nhớ tới câu chuyện đối ứng bàn đào này.
Nguyệt cung Hằng Nga... Đó chính là nàng a? Chỉ có điều ôm con thỏ chính là tiểu cô nương, ân... Hằng Nga có nha đầu của hồi môn không? Không biết a.
So với Cư Vân Tụ cùng Thiên Cung tiên cảnh ăn nhịp, người khác liền thiếu chút ý tứ rồi.
Một Thái Thanh khủng bố mặt hung, tư thế không sai biệt lắm là như vậy: <(`^′)>
Một nữ tử bạch y tao đến mức nên đi ổ hồ ly, hung khí đều sắp nứt ra rồi, eo thon kia uốn éo... Đây là đồ vật tiên cảnh nên có sao? Đại hoan hỉ tiên cảnh a?
Hai vị đạo cô... Khí chất vốn rất tốt, nhưng bộ dạng tay nắm tay này là chuyện gì xảy ra, xin đừng phụ thân đạo bào kia của các ngươi được không nào...
Một nữ tử ma trang màu tím toàn thân U Minh ma khí, đầu vai chạm khắc ma văn, trên trán Minh Hỏa âm u, thần sắc giống như cười mà không phải cười.
Một thiếu nữ mọc cánh đen mang sừng rồng toàn thân giáp da vảy đen, khuôn mặt nhỏ nhắn phồng lên, rất hung... Hai vị này từ Ma giới đến hay sao?
Một Vũ Nhân, một con trai, đẹp là rất đẹp a, nhưng đều khiến cho người ta cảm thấy càng giống Long Cung, không giống Thiên Cung, không quá hợp.
Đây là Thiên Địa Nhân tam giới, thế gian vạn linh đại biểu hội tụ ở đây sao?
Nếu như nhìn từ góc độ này, hội bàn đào lần đầu tiên của Thiên Cung bề ngoài dường như còn rất có nội hàm...
Thiên Đế bệ hạ mỗi ngày đều núp ở Dao Trì cùng Thiên Khu Viện hai điểm đấy, là lúc nào cấu kết Thiên Địa Nhân tam giới đại biểu, thế giới của đại nhân vật thật sự là xem không hiểu a, kính sợ!
"Sư phụ, Thiên Cung tiên cảnh này rất đẹp a." Thanh Trà đang nói với Cư Vân Tụ.
"Ân." Cư Vân Tụ có chút xuất thần mà nhìn phương xa, đó là ngọn núi nhỏ phụ cận Dao Trì, đỉnh núi có tuyết, sương trắng mờ mịt, tiên khí bay ở trên, giống như vân tụ.
Giữa mái cong bạch ngọc thấp thoáng, lờ mờ có thể thấy được hoa đào ngoài núi, rực rỡ như ánh bình minh.
Đông chi tuyết, xuân chi hoa, thu chi quả, ngày hè trời quang, chim oanh bay lượn, cỏ cây đâm chồi.
Bốn mùa chi cảnh, tương hợp không kẽ hở, phảng phất vốn nên là như thế, chân trời góc biển, cùng chung thời gian tốt đẹp này.
"Không biết cung điện trên trời, đêm nay là năm nào." Cư Vân Tụ thấp giọng nói: "Sư thúc ngươi từng vịnh từ này, lúc ấy không cảm nhận được ý nghĩa, hôm nay đã biết. Đối với ta mà nói, tu tiên đến đây, chính là đạo chi cực."
Vượt qua hành lang bạch ngọc, trước mắt cuối cùng chứng kiến rừng đào trăm dặm, một mảnh phồn hoa.
Lưu Tô ngừng chân mà trông, trong mắt cũng có chút thẫn thờ.
Cửu Anh là không thể nào yêu hoa đào đấy, trong Thiên Cung vì sao đều là nhân gian hoa đào?
Đây từ đầu tới đuôi đều là yêu thích của Dao Quang.
Trực tiếp tương ứng chính là thời điểm vạn cổ, nàng cùng nàng đối thoại.
"Nếu ta làm Thiên Đế đồ bỏ kia, liền đem chúng nở tại cùng một thời điểm, phân tịch mịch phồn hoa cái gì."
"Thế nhưng Lưu Tô, vậy mùa thu mùa đông, vẫn là phải có hoa a, không phải cúc này, cũng có mầm mới."
Hoa đào nở rộ, ngàn cây vạn cây, nối đuôi nhau đua nở.
"Rất náo nhiệt, đúng không? Nhưng hoa đào lúc này, tháng ba tháng tư, lại là cái gì?"
Thanh âm trong hồi ức bỗng nhiên ở phía trước vang lên, trùng điệp không kẽ hở.
Lưu Tô ngẩng đầu nhìn lại, giữa cây hoa đào, có hai hàng bàn dài, rượu ngon đồ ăn ngon, chỉnh chỉnh tề tề. Dao Quang ngồi ở chủ vị chính diện, đang nhìn nàng.
Bên cạnh Dao Quang cũng ngồi Tần Dịch... Nhìn qua giống như là một đôi Thiên Đế vợ chồng, mở tiệc chiêu đãi khách nhân.
Lưu Tô nhìn chỗ ngồi bên trái, lại nhìn chỗ ngồi bên phải. Vị trí hai hàng trái phải cùng chủ vị chính giữa cách nhau mấy trượng.
Một đám người đều dừng bước lại, thần sắc bất thiện mà nhìn Dao Quang, ngay cả Cư Vân Tụ tâm tình ngắm cảnh đều bị làm cho không còn.
Thanh Trà yên lặng đưa một bức Dao Quang Ahegao cho sư phụ xem, Cư Vân Tụ hài lòng nhận lấy.
Lưu Tô từ xa nhìn Dao Quang một hồi, thản nhiên nói: "Ngươi không phải vẫn là sửa lại thời gian hoa đào nở rồi sao?"
Dao Quang nở nụ cười: "Đây là nam nhân của ta sửa đấy."
Tất cả mọi người: "Nam nhân của ngươi!"
Dao Quang ôm cánh tay Tần Dịch: "Nhìn thấy mèo của ngươi không? Hiện tại nó là của ta rồi."
Lưu Tô: "..."
Tần Dịch thở dài nói: "Để cho ta ngồi bên cạnh ngươi, ta đã ngồi. Để cho mọi người tụ họp, là vì cùng bàn đại sự, không phải là vì đến cãi nhau đấy, có thể có chút đại cục..."
Lời còn chưa dứt, Lưu Tô biến thành một viên cầu, ngồi xổm trên đầu hắn: "Có thể bắt đầu nói chuyện rồi."
Tần Dịch: "..."
Dao Quang: "..."
Bầu không khí rõ ràng giương cung bạt kiếm, bị cầu này vừa nhảy, ngược lại một đám người đều muốn cười, bầu không khí đều cứng không được rồi. Mạnh Khinh Ảnh liền hòa giải nói: "Khách tùy chủ tiện, để cho ngồi đâu liền ngồi đó, không có nhiều hàm nghĩa như vậy. Đúng không Quang Quang?"
Nói xong mắt lộ ra hung quang, một bộ ngươi dám nói ta làm thiếp, ta liền đánh ngươi.
Dao Quang chung quy vẫn là cho Mạnh Khinh Ảnh vài phần mặt mũi, không có đi kiên trì đây chính là tuyên cáo chính cung đối với đám thiếp thất các ngươi, chẳng qua là ho khan hai tiếng không đi trả lời: "Đều ngồi đi, nếm thử đại bàn đào, ăn rất ngon. Ai đó muốn biến cầu liền không được ăn rồi."
Lưu Tô cười lạnh: "Làm như rất hiếm vậy!"
Dao Quang không để ý tới nàng.
Đều biến thành hình thái sủng vật nằm sấp ở đó rồi, hừ, bại khuyển.
Không thể không nói, chiến lược đề án của Lý Vô Tiên là rất có đạo lý đấy.
Lợi dụng đại thế mọi người muốn hợp tác, lại là sân nhà chi lợi, rất dễ dàng thuận thế liền biến thành chính cung tuyên cáo, người khác bực bội cũng chỉ có thể tạm thời vì "Đại cục" nhịn xuống, nhận vị trí "Ghế khách hai bên".
Đã có mở đầu này, tăng thêm lôi kéo mấy nhóm ủng hộ chính mình, sự tình liền kết thúc. Cùng lắm thì phân cho Lưu Tô Tây Cung trấn an, trong ngoài đều chiếm lấy.
Đây là nhân gian cung đấu thuật, vốn không có vấn đề.
Tình cảnh dường như cũng xác thực không có vấn đề. Mặc dù Lưu Tô vượt ra khỏi dự phán, biến thành viên cầu ngồi xổm lên rồi, người khác ngược lại cũng không gây chuyện, yên lặng ngồi hai bên.
Cũng không biết có phải cho vài phần mặt mũi lúc trước group chat trò chuyện coi như vui sướng hay không, không muốn tại chỗ trở mặt.
Trên lý luận trực tiếp trở mặt cũng không có ích lợi gì, đây là địa bàn của Dao Quang, không biết nắm trong tay bao nhiêu năng lượng, cuối cùng chẳng phải lại biến thành mọi người phản ra Thiên Cung, lại lần nữa giằng co?
Những ngày này chẳng phải là uổng công...
Thấy mọi người đều thành thành thật thật nhập tọa, Dao Quang lòng mang vui sướng, muốn chính là kết quả như vậy.
Vì vậy nâng chén cười nói: "Đào này là dựa theo cấu tứ của Tần Dịch làm đấy, vừa lớn vừa tròn tươi non mọng nước, hôm nay mời mọi người cộng hưởng, cũng là đoàn viên mỹ hảo chi..."
Lời còn chưa dứt, tiểu u linh trên đầu Tần Dịch quay đầu nện xuống một cái vòng vàng: "Thật sự một bộ ngữ khí chính cung, còn ăn đào, ngươi đang nằm mơ a!"
Dao Quang cũng không phải không nghĩ qua tiểu u linh nhìn như bại khuyển liếm miệng vết thương kia lại đột nhiên làm khó dễ, chỉ có điều loại miêu miêu quyền này nha... Bại khuyển.
Đến đánh ta a?
Nàng nhìn như uống rượu, trên đầu cũng nổi lên quang hoa mờ mịt, muốn mây trôi nước chảy mà đem vòng vàng đẩy ra.
Kết quả tình cảnh giống như ném chén làm hiệu lệnh, bỗng nhiên vạn đạo quang hoa cùng nổi lên, Khốn Tiên Thằng Phược Long Tác Sợ Hãi Thuật Định Thân Thuật chư tinh chi lực thư họa chi quyển phô thiên cái địa mà đánh tới, trong nháy mắt đem Dao Quang bao phủ trong quang mang, ngay cả Tần Dịch bên cạnh đều tìm không thấy nàng ở đâu rồi...
Quang mang tản đi, Dao Quang giống như bánh chưng bị trói ở đó, bên cạnh là Lưu Tô khôi phục nguyên dạng, cười híp mắt mà xách nàng: "Ta muốn đào của ngươi rồi, Quang Quang."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
22 Tháng hai, 2020 12:26
cũng bình thường giống cuộc sống bây giờ bạn nhiều tiền thì gái bu theo hàng đàn còn người theo bạn từ khi bạn chưa có gì trong tay cả thì là người bạn yêu nhất, còn trình trình kiểu như làm chạn vương nhưng phải chứng minh được thực lực và tiềm năng phát triển ko thì cũng bị nhà gái khinh ra mặt
22 Tháng hai, 2020 08:55
mềnh cũng ko khoái kiểu tất cả nv nữ trong truyện đều phải có 1 chân với main lắm. cơ mà đọc mấy đoạn như :chân đã kẹp qua tiểu tiên sinh rồi vẫn thấy hài vc =))))) dù ko được sâu sắc như với mấy nữ chính ban đầu, nhưng mà nó sảng. thoải mái ;)))
21 Tháng hai, 2020 21:04
triết lý lưu tô 0.o
21 Tháng hai, 2020 20:10
Bạn nói câu ngu éo chịu được, chán không buồn thông não
21 Tháng hai, 2020 20:06
Mấy ông trên cũng vui tính vc, cũng phải công nhận là sau hai đứa Thanh Quân và Trình Trình hay thậm chí là Minh Hà thì mô tả tình cảm nó hơi nhanh hay không? Từ lúc Vũ Thường bị chơi bdsm cho tới lúc tình nguyện buscu Tần thú thì chỉ vỏn vẹn gần chục chương là cùng, chẳng bằng một khúc băng trôi của 3 đứa trên. Còn Hi Nguyệt thì phải có cảm tình trước đó thì mới có thể kích hoạt được cái tác dụng của cái lông chứ? Một vô tướng với vạn năm trải đời lại bị thằng oát con chỉ đáng một phần lẻ số tuổi hấp dẫn? Hư cấu quá không? Nói gì thì nói chứ t vẫn thích đọc kiểu này vc =)) vô cùng hay :v
21 Tháng hai, 2020 19:52
Gặp cmt của bạn cũng buồn chả muốn nói, vào chỗ tác giả chuyên viết hậu cung đòi không có tí máu ngựa =))) mà thôi không cùng đạo thì lời nói cũng như gió thoảng mây trôi thôi, nghe đếch thể lọt được. Thân ái và không tiễn nhé!
21 Tháng hai, 2020 19:26
thanh niên không đọc kỹ lại phán bậy rồi, thôi đạo không hợp đâu đừng cố ở đây xàm làm gì nữa, không tiễn =))
21 Tháng hai, 2020 18:55
Đọc đoạn đó cũng nghi nghi rồi. Giờ bên khựa mơ cũng bị cấm mà :)))
21 Tháng hai, 2020 18:54
Chả buồn nói, thấy truyện ngựa giống thì đi chỗ khác chơi ko ai tiễn.
21 Tháng hai, 2020 17:50
thế bác đọc ko kĩ rồi, nó bị cặp lông chim đó
21 Tháng hai, 2020 16:34
gặp ai cũng dễ dính kiểu ngựa giống... đến hi nguyệt vô tướng mà lại ... đéo thể chấp nhận ... sự phụ sống cả ngin năm lên vô tướng mà ... đừng ai nói lại vì đâu là tu tiên ... lên vô tướng thì cái tâm sao mà loại tần dịch cho hưởng.
21 Tháng hai, 2020 11:19
À quên, đợt trước đống chương trong mơ với Vô Tiên bay màu liên tục nhé...
21 Tháng hai, 2020 11:17
Đọc xong cái đơn chương gần nhất mà vẫn nhiều người chê được thì tôi cũg chịu...
21 Tháng hai, 2020 09:23
bộ này mình nghĩ chỉ có vài nữ là đặc biệt nhất thôi: Thanh Quân là phàm nhân cũng là tình đầu, Trình Trình là yêu cũng là địch, Vân Tụ là đạo lữ cũng là thầy, Minh Hà là xa không thấy được, là chấp niệm tuổi trẻ, còn lại thì phát triển cũng rất hợp lí, vd như Hi Phượng nhờ lông chim vs tương đồng, nhưng nói chung là ko có nhiều đặc sắc lắm.
21 Tháng hai, 2020 08:56
sự khác biệt giữa thê và thiếp :v nói chung Trình Trình nhe nanh hồ ly với ai thì đó là thê, như Vũ Thường hay An An thì Trình nữ vương có thèm quan tâm đâu
21 Tháng hai, 2020 08:54
người mà Tần thú yêu nhất vẫn là Lý Thanh Quân và tác giả đã thành công khi khắc họa Lý Thanh Quân xứng với vị trí đó
21 Tháng hai, 2020 08:13
Mối tình ngang trái còn chơi thêm Plot nữa chắc chớt :v
21 Tháng hai, 2020 08:08
Bây giờ bên tàu đang là mùa cua đồng, tác viết nhiều hơn cua kẹp chết thì sao -_-
21 Tháng hai, 2020 07:37
uh đoạn vô tiên quá cưỡng cầu
21 Tháng hai, 2020 05:24
Đoạn Vô Tiên này mình thấy nhạt quá. Thực ra từ lúc Vũ Thường phát triển đã hơi nhanh rồi, đến An An cảm giác cứ như là có bất kỳ nv nữ nào xuất hiện là đều có thể bu vào main vậy. Làm cảm giác đó ko còn là tình yêu nữa mà là mấy trò chơi tình cảm. Mặc dù nó vẫn hài nhưng ko sâu sắc như Thanh Quân hay Minh Hà.
21 Tháng hai, 2020 00:03
2 vợ : Thanh Quân, Vũ Thường.....còn lại là bọn trà xanh, bích trì đi theo :))
20 Tháng hai, 2020 21:34
Mang Sơn lão huynh, cực khổ rồi. Thanh Quân mà không phát tiết khéo Tần Thú bị xẻ thịt mất
20 Tháng hai, 2020 20:32
main có nhiêu vợ vs là ai vậy
20 Tháng hai, 2020 09:47
Ok tks
20 Tháng hai, 2020 09:30
Đoạn cuối Kiến Mộc đó
BÌNH LUẬN FACEBOOK