Mục lục
[Dịch]Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tông môn trên đại lục Huyền Tinh, tông chủ là người độc tài có quyền lực to lớn nhất, có thể một tay khống chế sinh tử cùng tất cả mọi thứ của cả tông môn mình.

Bởi vì tông chủ nhất định phải là người mạnh nhất tông môn, chỉ có như thế thì mới có thể trấn áp được tất cả người còn lại trong tông môn, và người trấn trụ được toàn bộ tông môn, thì mới có thể trở thành tông chủ.

Tông chủ hưởng thụ chín phần mười số mệnh của tông môn, đây là một loại thiên đại chiếu cố của thương thiên, vì lẽ đó không ai là không có khát vọng trở thành tông chủ.

Nếu như một tông chủ không có thực lực cùng năng lực, thì hắn căn bản là không có cách nào bảo vệ vị trí của chính mình trước những người khác, cho nên ở tình huống bình thường, tông chủ của một tông môn, phải là người mạnh nhất!

Nhưng tình huống của Thiên Linh tông khi Diệp Thần lên làm tông chủ, thì tuyệt đối là chuyện độc nhất vô nhị từ trước đến nay trên toàn bộ Huyền Tinh đại lục.

Cuối cùng các tông chủ còn sót lại quyết đoán thần phục Diệp Thần, tổng cộng chỉ còn có bốn người.

Trên thực tế là chỉ còn ba cái tông chủ, bởi vì căn bản là Cuồng Phong tông đã bị diệt vong rồi, cho nên Liễu Công Minh cũng không được tính là tông chủ.

Mà khi Diệp Thần được ba vị tông chủ thần phục, nhất thời liền khiến cho số mệnh của Thiên Linh tông điên cuồng tăng lên.

Biển mây số mệnh của La Lôi tông, Huyết Lệ tông cùng Kinh Vân tông nhất thời bốc lên, lập tức một nửa số mệnh liền bị trôi đi, lấy một loại thần phương thức bí hướng về phía thiên ấn của Diệp Thần mà bay đi.

Tông chủ đã thần phục Thiên Linh tông, phần lớn số mệnh của nó đã bị Thiên Linh tông hấp thu, tông môn tự nhiên chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa mà thôi.

Thiên ấn, là đường nối liên thông với biển mây số mệnh.

Chỉ thấy số mệnh cuồn cuộn từ bên trong thiên ấn của ba vị tông chủ chảy ra, sau đó bay về phía thiên ấn của Diệp Thần rồi đầu nhập vào bên trong, sau đó lại thông qua thiên ấn bay tới biển mây số mệnh của Thiên Linh tông.

Thiên Tịch sơn mạch, Thiên Linh tông.

"Ầm! !"

Biển mây số mệnh của Thiên Linh tông lúc này đang sôi trào cuồn cuộn nổ vang lên, trong đó còn kèm theo tiếng sấm nổ ầm ầm khiến người người sợ hãi.

Trong lúc nhất thời, ngay cả Tây Môn Xuy Tuyết đang bế quan ở Thiên Tâm cũng dừng tu luyện mở mắt ra, đi ra khỏi đại điện, rồi nhìn về phía bầu trời.

Trấn thủ từ đường Nhiếp Phong cùng Bộ Kinh Vân cũng là có chút kinh nghi mà ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời ở ngoài cửa sổ.

Trong lúc đó pho tượng Diệp Thần ở trong biển mây số mệnh, nhất thời biến lớn hơn ba phần, so với bản thân Diệp Thần còn cao lớn hơn không ít.

Mà ở bên cạnh pho tượng Diệp Thần, lúc này đột nhiên lại có một đoàn số mệnh tinh khiết đang không ngừng ngưng tụ lại, cuối cùng hóa thành một cái tỳ ấn, xuất hiện ở trong tay pho tượng Diệp Thần.

Cái tỳ ấn này, có hình dáng cùng thiên ấn giống nhau như đúc, dưới đáy cũng có khắc tám chữ "Thụ Mệnh Vu Thiên, Ký Thọ Vĩnh Xương" tám cái ký tự có phong cách cổ xưa.

Đại trưởng lão Úy Trì Phong đi tới trước cửa từ đường, hai mắt hắn lúc này ngấn lệ, không nhịn được mà la lên: "Số mệnh ngưng ấn, thành tựu trung phẩm! Không nghĩ tới Úy Trì Phong ta, vậy mà lại còn có thể tận mắt nhìn thấy Thiên Linh tông trở thành trung phẩm tông môn, ta đời này sống đã không còn hối hận gì nữa rồi!"

Thành tựu trung phẩm tông môn, số mệnh tự nhiên là có rất nhiều chỗ tốt.

Đệ tử cùng trưởng lão Thiên Linh tông, tất cả đều được số mệnh gột rửa qua, khiến tu vi bọn họ cũng có tăng trưởng không ít.

Như Úy Trì Phong thân là luyện khí đỉnh phong, tại giờ khắc này bỗng nhiên đột phá lên cảnh giới luyện thần sơ kỳ.

Ngoài Úy Trì Phong ra, những người còn lại cũng là có tiến bộ không ít.

Mà bên trong Hoàng Thiên bí cảnh, trong cơ thể Diệp Thần cũng phát sinh ra một tiếng nổ vang, cả người bỗng nhiên chấn động liên hồi.

Tông môn trở thành trung phẩm tông môn, số mệnh bàng bạc lập tức tràn ta giội rửa thân thể Diệp Thần, để chân khí của hắn càng thêm tinh khiết hơn, đồng thời tu vi cũng đang không ngừng tăng lên tới cảnh giới luyện thần trung kỳ.

"Chúc mừng tông chủ, thành tựu trung phẩm tông môn!" Dương Tiêu rất nhanh liền hồi phục lại tinh thần, hắn lập tức lớn tiếng hô, trong đó mang theo vẻ cực kỳ nịnh nọt.

Bây giờ bọn họ đã thần phục Thiên Linh tông, tông môn chỉ còn trên danh nghĩa, số mệnh đã tiêu tan quá nửa, thực lực cũng đã giảm xuống rất nhiều. Giống như Liễu Công Minh lúc trước, tu vị tất cả đều là từ cảnh giới luyện thần rơi xuống đến cảnh giới luyện khí đỉnh phong.

Bất quá dù sao bọn hắn cũng đã ở cảnh giới luyện thần đắm chìm trong nhiều năm, cho nên loại cảm ngộ của bản thân vẫn còn, tuy rằng bởi vì mất đi số mệnh cho nên cảnh giới mới rớt xuống, thế nhưng chỉ cần tu luyện lại từ đầu đến cảnh giới luyện thần thì sẽ là một đường hát vang không chút trở ngại.

Diệp Thần cẩn thận cảm ngộ một hồi biến hóa trong cơ thể mình, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mỉm cười, Di Thiên Chân Khí trong người hắn, chỉ còn thiếu chút nữa, liền có thể chuyển hóa thành Di Thiên Chân Nguyên.

Đồng thời tu vi của Diệp Thần cũng là nhất cử đột phá thẳng đến cảnh giới luyện thần trung kỳ, khiến cho thực lực của hắn mạnh mẽ hơn rất nhiều.

"Bốn người các ngươi, đem hết thảy pháp khí cùng linh khí bên trong Tàng Bảo các tất cả toàn bộ thu hồi đến đây." Diệp Thần quay về phía bốn người Dương Tiêu ra lệnh.

Trên người Diệp Thần tuy rằng cũng có giới chỉ, thế nhưng giới chỉ hạ phẩm tông môn nắm giữ, dung lượng chứa cũng không tính là lớn, cũng không thể mang được quá nhiều đồ vật.

"Vâng!" Bốn người gật đầu vâng mệnh, sau đó bắt đầu thu thập những pháp khí cùng linh khí ở nơi này.

Dừng một chút, Diệp Thần đột nhiên nghĩ đến con khôi lỗi ở trước cửa tầng bảy Tàng Bảo các, vậy mà cũng có cảnh giới thông thần, thực lực quả thực là kinh người.

"Kim lão ma, con khôi lỗi này, lẽ nào chỉ có thể dùng Thiên Tinh mới có thể sử dụng được hay sao?" Diệp Thần quay về Kim lão ma hỏi.

Kim lão ma tựa hồ không phải là quá đồng ý với phản ứng của Diệp Thần, có điều khi Diệp Thần nhắc tới con rối, hắn vẫn là dấy lên một chút hứng thú, liền mở miệng nói: "Đương nhiên không phải, nếu là dùng linh thạch thượng phẩm, cũng có thể thôi động được, chỉ có điều mức độ tiêu hao quá lớn, một viên linh thạch thượng phẩm cầm cự cũng không được bao lâu."

Diệp Thần gật đầu, chuẩn bị để Tử Phong đi đem con rối này thu lại, kết quả khi nhìn thấy Tử Phong trong tay đã mang rương lớn, liền quay qua Tử Kỳ ở một bên nói rằng: "Tử kỳ, ngươi đi lên cửa tầng bảy, đem con khôi lỗi ở nơi đó thu lại cho ta."

"Được!" Tử kỳ gật đầu nói.

Trải qua một phen thu thập, toàn bộ Tàng Bảo các đã bị đám người Diệp Thần một hơi cướp đoạt hết không còn thứ gì.

"Hoàng Thiên bí cảnh, tuyệt đối không thể chỉ có một cái Tàng Bảo các này, chúng ta ở lại tiếp tục sưu tầm, nhìn xem có còn hay không các bảo vật khác." Sau khi mọi người đã thu thập xong, Diệp Thần quay về phía mọi người phân phó nói.

Sau đó một đám người liền rời đi ra khoei Tàng Bảo các, tiếp tục hướng về bốn phía tìm tòi.

Cái gọi là Hoàng Thiên bí cảnh, kích cỡ ước chừng cũng chỉ bằng một cái tông môn to nhỏ, cho nên mọi người rất nhanh liền đem toàn bộ bí cảnh tìm tòi sạch sẽ.

Cuối cùng, ngoại trừ Tàng Bảo các ra, mọi người còn phát hiện ra một bảo địa khác. . . đó là Tàng Kinh các!

Đồng thời nơi cùng Tàng Bảo các trống trải hoàn cảng cũng không giống nhau, trong tàng kinh các có rất nhiều công pháp, ngoài hoàng cấp công pháp ra, thì nơi đây thậm chí còn có không ít huyền cấp công pháp.

Có điều Tàng Kinh các tuy rằng có không ít công pháp, thế nhưng hiển nhiên công pháp cao cấp nhất, vẫn là theo Hạn Viêm tông đồng thời mai danh ẩn tích.

Toàn bộ Tàng Kinh các, ngay cả một bộ công pháp địa cấp Diệp Thần cũng đều không có tìm được, cao cấp nhất cũng chỉ là một bộ huyền cấp thượng phẩm phẩm mà thôi —— Cửu Dương Chí Điển

Mà ở bên trong từ đường đã bị phá nát của Hạn Viêm tông, Diệp Thần vậy mà lại phát hiện ra một bảo vật khiến nhiệt huyết hắn lập tức sôi trào hẳn lên.

Thiên ấn của Hạn Viêm tông!

Thiên ấn của tông môn cấp bậc Hoàng đạo, được gọi là "Hoàng thiên ấn" .

Loại hoàng thiên ấn này, trải qua số mệnh của tông môn cấp bậc hoàng đạo uẩn nhưỡng, chất liệu đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Chỉ cần là chính nó, cũng đã có thể so sánh với một thanh đạo khí.

Còn nó còn có công dụng huyền bí sâu xa gì hơn, thì lúc này ngay cả Diệp Thần cũng đều không biết rồi.

Quan trọng nhất chính là, loại thiên ấn vô chủ này, có thể dung hợp được!

"Tông chủ, chúng ta đã đem Hoàng Thiên bí cảnh này lật cả đáy lên trời rồi, mà cũng không có phát hiện ra cái gì." Dương Tiêu đi tới, quay về phía Diệp Thần bẩm báo.

Hoàng Thiên bí cảnh, có nhiều bảo vật, dĩ nhiên là không sai. Thế nhưng ở chỗ này, tất cả đều phải xem vào vận khí, vận khí nghịch thiên, thì sẽ có bảo vật nghịch thiên tới với ngươi.

Vận khí không tốt, thì cũng đừng nên cưỡng cầu.

Diệp Thần liền gọi Tử Phong tới, sau đó hỏi: "Được rồi, thời gian đã tới, chúng ta làm sao mà rời khỏi cái Hoàng Thiên bí cảnh này?"

Tử Phong nói: "Bẩm tông chủ, bên trong Hạn Viêm Điện cũng có tế đàn, đó là địa phương có thể rời đi."

Diệp Thần gật đầu, nói: "Ngươi đi mở ra đi."

Sau đó một đám người liền đi tới Hạn Viêm Điện, Tử Phong lập tức mở ra tế đàn, một cánh cửa ánh sáng quỷ dị lập tức xuất hiện ra lần nữa.

Mọi người liền bước qua quang môn, trở lại trên đỉnh ngọn Thái Hành sơn.

Diệp Thần đứng trên đỉnh ngọn Thái Hành sơn, tầm mắt hắn bao quát tất cả non sông bên dưới. "Lý Tiêu Dao!" Diệp Thần đột nhiên hô lên.

Lý Tiêu Dao có chút nghi hoặc đi tới trước mặt Diệp Thần, không biết Diệp Thần vì sao lại gọi hắn tới.

Diệp Thần nhìn qua Lý Tiêu Dao một hồi lâu, cuối cùng mở miệng nói: "Bắt đầu từ hôm nay, Thái Hành sơn này sẽ đổi tên thành Thục sơn, ngươi sẽ phụ trách tại đây dựng lên Thục Sơn kiếm tông."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK