Mục lục
Vấn Đạo Hồng Trần (Tiên Tử Thỉnh Tự Trọng)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không cần đợi Tần Dịch thả nàng xuống, Dạ Linh sau khi biết rõ ca ca đối với dây thừng trói này căn bản không hề có cảm giác, chính nàng liền "Sột soạt" từ trong kén dây thừng chui ra rồi.

Dây thừng trói rắn, vậy cùng không trói có gì khác biệt...

Cũng không đợi Tần Dịch nói chuyện, Dạ Linh liền nhảy đến trên lưng hắn ôm cổ, ngữ khí buồn bã đáng thương: "Ta bị trói ba ngày, đều đã tê rần, chân đi không được rồi, ca ca cõng ta..."

Tần Dịch mặc dù sủng nàng, cũng không phải ngốc. Ngươi một vị Yêu Hoàng cảnh, nói bị treo ba ngày chân tê... Treo ba năm đoán chừng cũng là mưa bụi được không nào?

Nhưng cuối cùng cũng không cách nào cự tuyệt, đành phải giả bộ bị nàng lừa, đong đong đưa đưa mà cõng nàng đi: "Đám thân vệ của ngươi không có nghĩa khí a, ngươi bị treo bọn hắn cũng không tới bồi ngươi."

Dạ Linh vui rạo rực mà nằm ở trên lưng hắn ôm cổ: "Ta có ca ca bồi là được."

"Ca ca đang tu hành, một giai đoạn chưa xong tâm tư không dễ dàng chuyển dời, nếu như tỉnh lại ngươi đều bị treo ba năm rồi làm sao bây giờ?"

"Ba năm liền ba năm, vị trí kia của ta có thể trông thấy ca ca đấy."

Tần Dịch bước chân dừng một chút, lại nhất thời không có cách nào đáp lời, vùi đầu đi về phía trước.

Dạ Linh có chút tiểu khổ não.

Lúc trước ở trong sơn động Nam Hải liền phát hiện rồi, chính mình ghé vào trên lưng ca ca, ca ca dường như không có cảm giác quá lớn. Không giống sư phụ, một khi dùng tư thế này ôm ca ca, ca ca con mắt liền "Đinh" mà sáng lên.

Đây chính là chênh lệch a.

Cảm thụ mà trên lưng ca ca tiếp xúc đến hoàn toàn khác nhau a, Dạ Linh cũng có thể tưởng tượng chính mình cõng một tấm ván là cảm giác gì, vậy liền không có cảm giác.

Nhưng mình cũng không hoàn toàn là tấm ván a, vẫn có một chút đấy... Phải uốn éo mới có thể khiến cho người ta cảm nhận được a?

Vì vậy Dạ Linh bắt đầu uốn éo a uốn éo.

Tần Dịch bước chân bắt đầu loạng choạng, mặt già từ từ nghẹn đỏ.

Ngay từ đầu, cũng không phải là hoàn toàn không có cảm giác a... Cho dù cái kia không quá rõ ràng, đó cũng là thiếu nữ mềm mại thơm ngát a! Cưỡng chế nói với mình đây là muội muội, cưỡng chế đi hồi ức trước kia nàng chân trần duỗi bàn tay nhỏ bé đi bắt chuột vải vô cùng ngây thơ, mới miễn cưỡng đem tâm tình không nên có ném đi.

Ngươi còn uốn éo loạn là có ý gì a, thật sự nghĩ ca ca không phải nam nhân sao?

Lần này từ khi gặp nhau ở Nam Hải, Tần Dịch liền phát hiện trên người Dạ Linh nhiều hơn một loại mùi thơm lạ lùng, loại mùi thơm này vô cùng đặc thù, tại bất kỳ địa phương nào khác cũng không có ngửi qua cùng loại đấy... Có một loại ngọt ngào, lại có một loại cảm giác dụ hoặc khiến cho người ta miệng đắng lưỡi khô, lại cùng loại mùi thơm dụ hoặc của Trình Trình không quá giống nhau, giống như là... Kịch độc trí mạng, lại tại bề ngoài tản ra hương thơm mê người.

Tần Dịch không biết đây là Xà Độc Hương hay là Long Tiên Hương, nhưng hắn có thể xác định, tất nhiên có hiệu quả thôi tình ở trong đó.

Càng là theo nàng uốn qua uốn lại như vậy, ý vị kia liền càng đậm đặc, theo xúc giác đến khứu giác, toàn diện xâm chiếm ngũ giác của hắn.

Nếu không phải hiện tại đã đạt Càn Nguyên chi cường, hơi yếu một chút ví dụ như Huy Dương, nói không chừng đều ngã ở chỗ này rồi.

Đường quay về Đông cung của nàng, chẳng qua là mấy con đường mòn trong cung, Dạ Linh ngay cả tìm góc độ nào khác để dụ hoặc ca ca còn chưa nghĩ ra, liền đã đến nơi. Nhưng đường ngắn như vậy, Tần Dịch lại cảm thấy giống như bôn ba muôn sông nghìn núi, thời điểm đem Dạ Linh buông xuống, hầu như có thể cảm giác được trên lưng mình đã có một chút mồ hôi lạnh.

Người cũng không đứng quá thẳng, có chút hơi cong, cũng may không rõ ràng, bình thường nhìn không ra...

Liền nghe thấy Dạ Linh giống như phát hiện đại lục mới kêu lên: "Ai nha ca ca ngươi cong làm gì? Bụng không thoải mái sao?"

Tần Dịch nghẹn một ngụm lão huyết, mặt không chút thay đổi nói: "Không có gì, luyện công nhất thời có chút đau hông, rất nhanh liền không sao."

Dạ Linh lập tức dán qua: "Vậy ta giúp ngươi xoa xoa..."

Tần Dịch: "..."

Bên cạnh truyền đến tiếng nói thầm: "Luyện công gì sẽ đau hông sẽ khom người?"

"Không kiến thức, đương nhiên là Thiết Háng Công."

"Không phải không phải, các ngươi chưa thấy qua Bạng Nữ Hà Tinh vài ngày trước được cứu về sao? Đám tôm (hà) kia chính là như vậy đấy."

"Anh anh anh, thì ra Tần tiên sinh là Hà Tinh."

"Ngươi có phải ngốc hay không, hắn chẳng qua là quen cãi mà thôi, Tần tiên sinh rõ ràng là người!"

"Ai nói nhất định là người? Các ngươi không có nghe đại vương có đôi khi sẽ mắng hắn 'Ngươi Đào Hoa Tinh chết tiệt này'?"

"Vậy hắn rốt cuộc là Đào Hoa Tinh hay là Hà Tinh?"

"Hà Tinh khoác da (bì) đào hoa hoặc là da người. Tên gọi tắt Bì Bì Hà (tôm tít)."

"Vậy hắn nếu như cùng Thiếu chủ sinh một con, là Tiểu Long Hà (tôm hùm) đúng không?"

Tần Dịch rốt cuộc nghe không được nữa, siết nắm đấm xông tới: "Các ngươi cần ăn đòn đúng không?"

"Anh anh anh, Bì Bì Hà đánh người rồi."

"Cô cô cô..."

Đông cung gà bay chó chạy, một đám yêu quái chạy ra ngoài.

Tần Dịch vò đầu vừa bực mình vừa buồn cười, quay đầu lại liền nhìn thấy khuôn mặt đỏ rực của Dạ Linh, con mắt kia còn có chút né tránh đấy, cũng không biết sau khi nghe thấy "Cùng Thiếu chủ sinh một con" kích thích suy nghĩ gì, có khả năng ngay cả tên của Tiểu Long Hà đều nghĩ xong rồi...

Tần Dịch thật sự nhịn không được hỏi: "Ngươi hôm nay rất kỳ quái a, nói một chút dây thừng trói thành kén là đang làm gì vậy?"

"Cái kia..." Dạ Linh con mắt xoay vài vòng, cười làm lành nói: "Ca ca chúng ta đi thăm tiểu bạng được không? Không biết nàng khỏi bệnh chưa, rất lo lắng đấy..."

Tẩm cung của An An ngay tại bên này, Tần Dịch ngạc nhiên nói: "Ngươi lúc nào cùng nàng quan hệ tốt như vậy rồi?"

"Nam Hải giao tình..." Dạ Linh cười làm lành nói: "Ca ca đi trước, ta chỉnh đốn mấy tên nói lung tung kia một chút liền tới!"

Đám thân vệ của ngươi có gì phải chỉnh đốn đấy, Thánh Nhân đến cũng chỉnh không được. Tần Dịch trong lòng nhả rãnh, cũng không nói gì, dù sao vừa nhìn liền biết rõ nàng cùng An An có mờ ám gì đó, hắn cố tình muốn nhìn một chút hai kẻ ngốc này có thể làm ra trò gì, liền không vạch trần nàng, tự mình đi rồi.

Hắn vừa đi ra ngoài, Dạ Linh liền nhanh như chớp lặng lẽ đi theo sau lưng.

Nàng tự cho là ẩn nấp rất lợi hại, Tần Dịch cũng không cần phá giải, dùng đầu óc đoán cũng biết nàng đang lén đi theo. Hắn liền coi như không biết, như không có việc gì đẩy ra cửa tẩm điện của An An.

Vừa vào cửa, Tần Dịch lại lần nữa ngốc rồi.

An An hướng về phía tấm gương, nằm sấp trên mặt thảm khó khăn mà nhúc nhích, dường như muốn trở mình bò dậy, lại có chút vụng về, bởi vì nàng không có cách nào trực tiếp trở mình, trên lưng có vỏ trai không trở mình được. Vì vậy chỉ có thể chống sàn mà dậy, trước tiên quỳ, lại đứng thẳng...

Tần Dịch liền ngây ngốc nhìn nàng trở mình a trở mình, không có trở thành công, sau đó bộ dạng sắp khóc chống tay, từ từ quỳ...

Sau đó liền ngẩng đầu thấy được con mắt của Tần Dịch.

An An cũng ngốc rồi, đầu óc lập tức trống rỗng.

Không khí ngưng trệ một lát, Tần Dịch ho khan hai tiếng: "Ngươi đang làm gì thế?"

"Ta, ta..." An An cái khó ló cái khôn: "Ta không cẩn thận ngã một phát, tiên sinh đến đỡ ta một chút nha..."

Ngươi một vị Càn Nguyên, không cẩn thận, ngã một phát!

Ngươi con mẹ nó đang trêu chọc ta?

An An sắp khóc rồi, nàng chẳng qua là thừa dịp tiên sinh không có ở đây, chính mình nếm thử một chút bò như thế nào tương đối đẹp mắt, nhưng soi gương nhìn thế nào cũng rất ngu xuẩn, một chút cũng không giống Dạ Linh hình dung "Ca ca thích nhất". Muốn đứng lên còn tay chân vụng về, còn không có đứng lên đã bị tiên sinh nhìn thấy...

Tần Dịch không có tiến lên đi đỡ, đột ngột thò tay hướng về phía sau bắt một cái.

Theo một tiếng hét thảm "Ai nha", Dạ Linh từ hư không bị bắt ra, cực kỳ thành thạo mà xách cổ nàng đặt ở trước mặt An An: "Ta xem vẫn là hai ngươi đỡ nhau thì tốt hơn."

Dạ Linh An An hai mặt đỏ bừng mà nhìn nhau, đồng thời làm ra khẩu hình: "Ngươi, hố, ta?"

Tiếp theo lại đồng thời giải thích: "Không phải làm như ngươi đấy. Ta dạy cho ngươi!"

Rất nhanh Dạ Linh cởi giầy ở trên mặt thảm bò loạn khắp nơi: "Chính là như vậy đấy, ngươi xem ta nhanh cỡ nào!"

An An do dự một chút, lấy sợi dây muốn trói một hình dạng xinh đẹp cho mình, làm mẫu cho Dạ Linh. Nhưng trói như thế nào đều cảm giác không phải như vậy, cuối cùng dây thừng quấn lộn xộn đều cởi không được rồi, An An khóc lớn.

Tần Dịch mặt không thay đổi lui ra ngoài, tạm thời đóng cửa lại.

Ngoài cửa không xa đứng đấy một con Sa Điêu, đang nhìn trời. Tần Dịch thở dài, đi tới cùng nó đứng sóng vai, cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên, cũng không biết đều đang nhìn cái gì.

Sa Điêu cảm thấy tình cảnh này có một chút cảm giác quen thuộc, nhịn không được hỏi: "Ngươi rốt cuộc là tôm hay là Sa Điêu?"

Tần Dịch yên lặng mở ra cánh chim màu nâu của hắn.

Sa Điêu rất vui mừng: "Thì ra ngươi thật sự là Sa Điêu a."

Tần Dịch không đáp, hai con Sa Điêu yên lặng nhìn trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng hai, 2020 23:27
ây tưởng mọi người ai cũng đoán qua cái này từ lâu rồi -__ hóa ra chỉ có mình ta
Тruy Hồn
02 Tháng hai, 2020 22:49
Tần thú là Nhân Hoàng, đồ đệ là Thiên Đế, kiếp này đồ đệ là Nhân Hoàng --> ???
Nam Dương
02 Tháng hai, 2020 19:21
trên Thái Thanh là Đạo Dụ chỉ riêng Tần thú mới chạm tới được cảnh giới này nhé
Тruy Hồn
02 Tháng hai, 2020 16:37
800 chương mới lộ cảnh giới mới.
Nam Dương
02 Tháng hai, 2020 08:13
Kỳ Si do dự một chút, rất đau xót mà vỗ bờ vai của hắn: "Ta cảm thấy ngươi tiếp tục phát huy đào hoa chướng của ngươi, dường như so với tăng cường thực lực còn quan trọng hơn..." tu tiên kiểu Tần thú =))
Тruy Hồn
01 Tháng hai, 2020 23:34
Vậy là phải tìm nữ Thái Thanh bảo kê, hmmm...
Võ Việt
01 Tháng hai, 2020 22:12
Tần thú thú tung tăng tầm đạo - bại rồi
Võ Việt
01 Tháng hai, 2020 21:53
tả cho lắm vào để ăn rp nữa hay gì? lão Cơ mún tả lắm mà ko đc ý
Hieu Le
01 Tháng hai, 2020 20:48
hết chơi gái bây h tính chơi trai à
Nam Dương
01 Tháng hai, 2020 18:57
Trình Trình biến hiền thế này không quen, tác làm vậy để mở đường cho Dạ Linh chen chân vào à?
Khói Thuốc Lá
01 Tháng hai, 2020 12:14
Tả an an xinh đẹp nọ kia nhưng vẫn thấy nhạt, không nên thêm vào làm gì -_-
tunglete100
01 Tháng hai, 2020 01:59
hmm cưỡng chế cây quốc phòng với cửa quốc phòng nghe cũng hợp lý phết
tunglete100
01 Tháng hai, 2020 01:56
Thì cấm súng vẫn xả súng thôi, google xả súng tại xxxxxxx có 1 nùi đó, mình thiên về bắn nhau hơn là 1 đứa bắn cả đám vừa chạy vừa khấn. Ngay cả cái truyện này thì bối cảnh là súng ống tràn lan chứ không là cái Thiên Đình nó cưỡng chế Kiến Mộc rồi ngu dân các kiểu xong hết mẹ từ trăm chap đầu rồi 10 thằng Tần Dịch cũng không lật bàn được.
natsukl
01 Tháng hai, 2020 00:10
K xả súng thường xuyên nhưng biết đấy, súng được xả thường xuyên bạn ạ =]]
Võ Việt
31 Tháng một, 2020 21:37
Tự.Do Mỹ đấu súng mỗi ngày? qua đó ở chưa mà phán như đúng r. vậy bạn? có khi cả năm trời cũng ko có vụ xả súng nào đâu chứ đừng bolo xả súng hoài nghe DLV lắm
Hoaqin
31 Tháng một, 2020 19:03
Foursome nhes =))
Tiên Môn
31 Tháng một, 2020 18:27
nhưng hiện thực là bên nhiều người có súng lại thường xuyên xả súng (tự do mỹ, đấu súng mỗi ngày :v), vì một khi nó điên lên, hay nhất thời kích động thì nó có sợ người khác có súng đâu mà, hơn nữa người thường có súng thì sao, chả lẽ lúc nào cũng mang theo người, hơn nữa các vụ xả súng nhiều là ở các nước tự do súng đạn có thấy người thường nào bắn lại đâu, kết quả vẫn phải nhờ cảnh sát
Nam Dương
31 Tháng một, 2020 17:50
song phi hả? =))
eet751
31 Tháng một, 2020 17:34
CHương này nhạt =(
Hieu Le
31 Tháng một, 2020 02:16
tự do trong khuôn khổ, tư tưởng tiến bộ mà
Anchoidudoi
31 Tháng một, 2020 00:12
Cuối truyện Hi Nguyệt mà chứng Thái Thanh thành công thì bí quyết chứng đạo của Tần thú ez vãi, muốn chứng đạo cứ ngủ Thái Thanh là xong, ngủ đủ nhiều Thái thanh là auto lên cấp.
natsukl
30 Tháng một, 2020 22:21
Mĩ đó, ai cũng có vài khẩu =))
Hieu Le
30 Tháng một, 2020 22:00
đọc cái đoạn Vô Tiên khám bệnh có nói về vụ mơ về kiếp trước chưa, có nói đoạn đánh nhau với Lưu Tô đấy, mà đủ trình đánh với Lưu Tô thì ít người lắm.
tunglete100
30 Tháng một, 2020 16:58
Vẫn ủng hộ tư tưởng của Lưu Tô hơn, giống hiện thực nhiều người có súng vẫn tốt hơn 1 thằng có súng rồi buồn buồn đi xả súng
lazymiao
30 Tháng một, 2020 15:05
Yếu quá nên Tần thú khinh. Hơn nữa, chỉ là ý niệm ko hợp Tần thú từ trc cũng chỉ cờ đến cờ đi chứ ít chơi đòn thù.
BÌNH LUẬN FACEBOOK