• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 27: Thanh âm trong lòng

Một thân bị ảnh hưởng bởi mẫu thân từ khi còn nhỏ, mười phần yêu thích đối với nhạc Opera, nhạc kịch, đang học tập thanh nhạc tại đại học, sắp tốt nghiệp, sau này khả năng biểu diễn âm nhạc kịch tương đối cao.

Kém một chút, lại trễ mấy tháng, chờ nàng diễn âm nhạc kịch, đoán chừng bức ảnh của nàng cũng sẽ không được đặt trên bàn của phụ thân. Mặc dù trong mắt giới thượng lưu, các diễn viên nhạc kịch và opera tốt hơn nhiều so với các nghệ nhân khác, có thể xưng là nghệ thuật gia, không ít quý tộc đều rất vui khi đánh giá cao các vở opera để thể hiện phẩm chất của bọn họ. Nhưng diễn viên chung quy là diễn viên, Ahn gia con dâu đứng tại trên đài ca hát cho một đống tiểu gia tộc phu nhân nghe? Mặt của Ahn gia để nơi nào?

Nguyên nhân chính là như thế, nếu như lựa chọn nàng, giấc mơ âm nhạc của nàng cũng từ đây hết duyên với nàng. Để nàng vứt bỏ giấc mộng của mình, chỉ vì một cuộc hôn nhân mà cả hai không biết nhau? Ahn Jung-hoon thở dài, ý nghĩ của Choi Soo-yeong vẫn là quá mức ngây thơ, nàng có lẽ căn bản không có nghĩ tới vấn đề này để cho người ta nhức cả trứng đến cỡ nào...

Nếu chỉ là một cuộc hôn nhân bình thường còn dễ nói, tin tưởng Choi gia nữ nhi cũng có giác ngộ đối với cái này. Nhưng nếu như đối phương là Ahn Jung-hoon, vậy liền hoàn toàn khác nhau. Nàng sẽ không chỉ từ bỏ ước mơ từ nhỏ của mình, còn còn đối mặt trượng phu vô số tình × phụ, giận mà không dám nói gì, ở trong đó thậm chí có khả năng còn bao gồm cả muội muội của mình? Tùy tiện thay vào một chút, đều cảm thấy khả năng nàng đi nhảy sông tỉ lệ tương đối cao một chút.

Ahn Jung-hoon trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng vẫn gửi lại một email, biểu thị mình đã có ý tưởng, để phụ mẫu đình chỉ cái hành vi tuyển phi thanh tú này. Mặc dù hộp thư đối diện là Tiger, nhưng tin rằng câu trả lời này sẽ sớm được hiển thị cho phụ mẫu.

Làm xong đây hết thảy, mới phát giác được bụng có chút đói, xem xét thời gian đều hơn một giờ trưa. Thư ký Yoo cũng không đến để nhắc nhở hắn, bản thân tan việc, sớm không biết chạy đi đâu. Ahn Jung-hoon có chút bất đắc dĩ, ai bảo chính mình buổi sáng quá hoang đường, để người thư ký này đi làm ngày đầu tiên liền sợ tè ra quần đâu? Chỉ có thể lấy ví, đi ra cửa ăn cơm.

Đây là lần đầu tiên hắn về nước những ngày này, đi một thân một mình trên đường phố Hàn Quốc. Thời tiết tháng 9 rất quỷ dị, vừa rồi mở cửa sổ trong văn phòng còn có gió mát tới, ra cửa mới biết được nắng gắt cuối thu dữ dội đến kịch liệt, vào lúc giữa trưa mặt trời bực bội đến nỗi đầu người ngất đi, trên đường vắng ngắt cơ hồ không nhìn thấy một bóng người, thỉnh thoảng có một người vội vã bước qua, với vẻ mặt chết lặng, chạy về phía điểm cuối cùng không xác định.

Ahn Jung-hoon không có nghĩ qua thế mà lại ở nơi này thời gian địa điểm này, nhìn thấy một người nên chuẩn bị hành lý trong ký túc xá vào lúc này.

Cách đó không xa bên đường, có người tụ năm tụ ba khiêng dụng cụ chụp hình đi tứ tán. Người dân Hàn Quốc từ lâu đã quen với việc nhìn thấy cảnh tượng nghệ nhân quay chụp trên đường phố, đối với cái này không cảm thấy kinh ngạc, Ahn Jung-hoon tự nhiên cũng biết đây là một cái đoàn làm phim đang kết thúc công việc, chữ KBS trên thiết bị để cho hắn chợt nhớ tới mình còn có 12% cổ phần chưa đi tiếp thu...

Một thiếu nữ lau mồ hôi, mệt mỏi bước đến chiếc xe bảo mẫu ở góc xa, đây là lần quay chụp cuối cùng gần đây nhất, hôm nay chạng vạng tối liền phải bay tới Trung Quốc tối nay để chuẩn bị cho buổi hòa nhạc vào ngày mai gần như là vận mệnh chắc chắn sắp đến. Nhớ tới mảnh hắc ám chắc chắn sẽ gặp kia, tâm tình của thiếu nữ có chút thất lạc, đang thở dài, một cái mập mạp bóng người đúng lúc này chắn ở trước mặt nàng.

Thiếu nữ thần sắc không thay đổi, mỉm cười nói: "Giám đốc Choi, xin hỏi còn có chuyện gì sao?"

Giám đốc Choi cố gắng lộ ra một nụ cười thân thiện: "Yoon-ah XI, cái này giữa trưa, không bằng ăn trước bữa ăn rồi trở về? Ta biết có một nhà hàng Pháp rất ngon ở gần đây..."

Im Yoon-ah trong mắt chứa trào phúng, trên mặt lại duy trì mỉm cười: "Để dạng người bận rộn như Giám đốc Choi phải đợi cho đến khi đoàn làm phim kết thúc công việc thật sự là vất vả ngài nha. Ta còn muốn đuổi máy bay, bữa ăn kiểu Pháp này vẫn là Giám đốc Choi tự mình từ từ dùng đi."

Nụ cười trên khuôn mặt mập mạp của Giám đốc Choi lạnh xuống, cau mày nói: "Im Yoon-ah, ngươi có phải hay không cảm thấy tỉ lệ người xem của bộ phim truyền hình này không tệ, ngươi chính là một cái đại minh tinh có thể sĩ diện?"

"Làm sao có thể chứ?" Im Yoon-ah y nguyên mặt mỉm cười: "Ta chỉ là một IDOL nhỏ mà thôi, tổ hợp còn tùy thời đối mặt với sự giải tán, là không xứng cùng ăn cơm trưa với một đại nhân vật như Giám đốc Choi, Giám đốc Choi hẳn là đi mời một nữ nhân phù hợp hơn với thân phận của ngài mới phải."

Biểu cảm của Giám đốc Choi ngày càng lạnh lùng: "Im Yoon-ah, ngươi tốt nhất hiểu rõ hơn về tình huống của chính mình. Ngươi là đại diện của lực nâng của Kim Young-min không sai, Kim Young-min cũng hướng ta thu xếp qua. Bất quá lúc này không giống ngày xưa, tổ hợp của các ngươi đều nhanh giải tán, S×M còn có thể đi liên lụy ân tình cho các ngươi cái tác phẩm thất bại này?"

Im Yoon-ah chậm rãi thu nụ cười lại: "Chuyện của công ty ta không hiểu, Giám đốc Choi nên trực tiếp hướng Chủ tịch của chúng ta trưng cầu ý kiến."

Giám đốc Choi bị nàng chắn trì trệ. S×M còn nguyện ý bảo hộ nàng hay không, chỉ là một ẩn số, hắn nói loại lời này chỉ là muốn phá hủy lòng phòng bị của thiếu nữ, đồ đần mới có thể vì sự tình trồng không lên được mặt bàn này đi trưng cầu ý kiến của Kim Young-min đâu, hắn họ Choi vẫn là muốn điểm mặt mũi. Không nghĩ tới thiếu nữ có đôi mắt thuần khiết này như một con nai vô tội, mặt ngoài nhìn xem rất ngây thơ, nhưng trên thực tế tâm trí lại có thể minh bạch như thế, ý thức tự bảo vệ mình mãnh liệt như thế, còn mang theo chút ít xấu bụng, đơn giản làm cho không người nào ra tay.

Thẹn quá thành giận hắn rốt cục thu hồi sự ngụy trang cuối cùng, lạnh lùng thốt: "Ta như vậy đành phải để đạo diễn Kim và nhà biên kịch văn sửa đổi kịch bản một chút, để nữ chính biến mất trong ba năm tập, nhìn S×M có thể hay không vì ngươi nói cái gì."

Im Yoon-ah rốt cục biến sắc.

Một bộ phim truyền hình hàng ngày 170-180 tập, nhân vật nữ chính biến mất trong ba năm tập nói thật không tính là đại sự gì, khán giả sẽ không có bất kỳ phản ứng nào, nhưng rơi vào trong mắt nhân sĩ trong nghề, tính chất có thể sẽ khác.

Công ty nhà mình là cái gì tính tình, nàng rõ ràng nhất trên đời. Nếu như biến mất ba năm tập phim trong bộ phim, mặc dù công ty vẫn sẽ bảo đảm nàng sau khi hiểu tình hình, nhưng tất nhiên sẽ trách cứ nàng đã không làm tốt, không xứng với tài nguyên của công ty, như vậy cơ hội lần sau còn có vị trí của nàng hay không coi như rất khó nói. Ngay cả trong nội bộ tổ hợp, cũng không phải không có người nhìn chằm chằm vào địa vị của nàng... Mặc dù biển đen im lặng về sau mọi người đoàn kết hơn bao giờ hết, nhưng tổ hợp chín người xác định vị trí xung đột quá nhiều, cạnh tranh là điều tự nhiên, nó sẽ không biến mất vì mối quan hệ của mọi người được cải thiện, không quan trọng tính cách của mỗi người.

Nếu quả thật giống như Giám đốc Choi đã nói... Im Yoon-ah gần như có thể thấy trước tương lai của mình như một người người trong suốt vậy.

Im Yoon-ah thở dài, tránh đi ánh mắt âm lãnh của Giám đốc Choi, quay đầu bước đi. Người trong suốt liền người trong suốt đi, tốt xấu còn là một người đâu. Im Yoon-ah nghĩ như vậy, trong đầu bỗng nhiên hiển hiện một câu: "... Tiền đề của ta là coi các nàng là nữ nhân xinh đẹp, dầu gì cũng là người!"

Công ty LOEN dường như ở gần đây đâu... Nếu như là hắn ở đây, khẳng định sẽ không coi Giám đốc Choi là cái gì a? Im Yoon-ah tự giễu lắc đầu, nghĩ gì thế, hắn cũng không phải Thượng Đế, làm sao có thể nghe thấy tiếng lòng của mình hết lần này đến lần khác?

Giám đốc Choi nhìn bóng lưng của Im Yoon-ah, một cỗ cảm giác bị sỉ nhục xông lên đầu. Con quỷ nhỏ này, vậy mà không nhìn ta!

Nàng cho là nàng là ai! Chỉ là IDOL nhỏ, thế mà coi thường ta cái giám đốc đài truyền hình này! Biểu lộ của Giám đốc Choi trở nên dữ tợn.

Hôm nay liền để cho ngươi biết, lão tử cũng không phải là nhất định phải nhất thiết muốn ngươi tình nguyện! Giám đốc Choi đè ép lửa giận, tiến lên hai bước, nắm lấy vai Im Yoon-ah.

Im Yoon-ah toàn thân chấn động, khó có thể tin quay đầu, nhìn xem mặt của Giám đốc Choi bởi vì phẫn nộ cùng xấu hổ trở nên dữ tợn nhăn nhó. Hắn đây là... Muốn làm gì? Ở nơi này ban ngày ban mặt trên đường cái?

"Ba! Ba! Ba!" Một tràng pháo tay vang lên từ gần đó, hai người quay đầu nhìn lại, Ahn Jung-hoon trên mặt châm chọc tựa ở trên cột điện, để bàn tay đập đến vang động trời: "Đặc sắc, thật sự là đặc sắc, giám đốc đài truyền hình tự mình đóng vai tốt nhất phản diện, đội hình này không phải là thứ mà bất cứ ai đều mời tới được, thực sự là đẳng cấp của bộ phim truyền hình hàng năm."

Mắt của Im Yoon-ah hiện lên sợ hãi lẫn vui mừng, bỗng nhiên tránh ra tay của Giám đốc Choi, mấy bước liền xông đến bên người Ahn Jung-hoon, trốn sau lưng hắn. Nhìn vào tấm lưng hào phóng của hắn, Im Yoon-ah cảm thấy nhịp tim của mình nhanh hơn một chút. Vì cái gì đây? Hắn thật nghe thấy thanh âm của mình?

Giám đốc Choi mặt lộ vẻ hung quang: "Ngươi là ai?"

Ahn Jung-hoon cười ha hả nói: "Một cái người qua đường phổ thông mưu toan anh hùng cứu mỹ nhân mà thôi, Giám đốc tiên sinh cũng không cần nhớ kỹ tên của ta, ta sẽ sợ."

Giám đốc Choi lạnh lùng nói: "Tiểu tử, trên thế giới này có một số việc không phải là ngươi có thể tuỳ tiện ôm lấy, đừng gây phiền toái ở bên trong nhà ngươi!"

Ahn Jung-hoon nghe được ngẩn ngơ. Xuyên qua tám năm này, lần đầu tiên nghe được có người nói với hắn loại lời này, thật sự là mới mẻ. Kiếp trước đọc tiểu thuyết, nhìn thấy vai phụ nói như vậy luôn cảm thấy não tàn, thật không nghĩ đến trước mặt thật sống sờ sờ xuất hiện một cái... Một mình ngươi giám đốc đài truyền hình nho nhỏ đều có thể nói lời như vậy? Khó trách có fan hâm mộ của một số người cảm thấy bọn hắn đều có thể xây dựng một đất nước. Có vẻ như não tàn thật là có chỗ tương đồng a...

Ahn Jung-hoon lắc đầu, cũng lười nói thêm cái gì, chỉ chỉ đầu phố, lại là người đại diện đơn độc của Im Yoon-ah nhìn thấy Im Yoon-ah tựa hồ nổi lên xung đột với ai đó, vội vàng từ xe bảo mẫu chạy tới. Giám đốc Choi nhìn thấy lại tới một cái, biết rõ rằng hôm nay đã hết hi vọng, hung tợn chỉ Ahn Jung-hoon một cái, vung tay liền đi.

Người đại diện rất chạy mau đến trước mặt, nghiêm túc hỏi: "Yoon-ah, đã xảy ra chuyện gì?"

Im Yoon-ah không đáp, ánh mắt có chút mê ly nhìn xem Ahn Jung-hoon, nhẹ nhàng nói: "OPPA, ngươi có thể nghe thấy thanh âm trong lòng ta, thật sao?"

Ahn Jung-hoon nào biết được nàng là nói cái gì, ngược lại bị hỏi một cách khó hiểu, lắc đầu nói: "Bên trong cái ót nghĩ bậy gì đấy? Hôm nay coi như ta không có ở đây, vị người đại diện này cũng sẽ không để ngươi bị thua thiệt. Trở về đi, nghỉ ngơi thật tốt, buổi hòa nhạc ngày kia, ta sẽ xem truyền trực tiếp."

Người đại diện cảnh giác nhìn Ahn Jung-hoon một cái, ngăn tại giữa hai người, đem trạng thái mộng du Im Yoon-ah đẩy đi. Ahn Jung-hoon cũng lười để ý, đói bụng đến kêu oa oa, tìm kiếm một nhà hàng cũng không kịp, nào có tâm tư quan tâm đến thái độ của người đại diện này?

Quay trở lại xe, người đại diện có chút khẩn trương hỏi: "Nam nhân này là ai?"

Im Yoon-ah ngây người nhìn hắn một cái, trong lòng có chút khổ sở. Công ty để ý cũng chỉ là những thứ này sao? Không nên để ý hơn trước đó cái Giám đốc Choi kia muốn làm gì sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Navgtmahp
01 Tháng ba, 2022 00:27
Bản đấy là Hàn Ngu chi quang ảnh giao thoa
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nhược Thuỷ Ba Ngàn
05 Tháng tám, 2021 12:52
Ai có bản full convert của Truy Hồn không cho mình xin với, trước thấy mà sao giờ bị xoá mất rồi.
Nguyễn Quốc Thịnh
05 Tháng mười một, 2020 20:48
truyện dịch lại ko làm tiếp xoá bản cũ đi làm gì
Darling
01 Tháng mười một, 2020 10:27
lon má *** drop r 2 ngày 1 chương : D đùa nhau
Trần Anh Quang
13 Tháng mười, 2020 04:04
biết là bạn cvt làm cho mọi người đọc là tốt rồi nhg bạn làm ơn làm nó tử tế đk ko làm thế này thà bạn drop ko dán sừ cái link bên wikidich vào cho mọi người đọc cho xong tôi thấy 2 ngày bạn làm 1 chg làm như trêu ngươi người đọc vậy. của cho ko bằng cách cho bạn ạ.
teen120
08 Tháng chín, 2020 16:41
Truyện có 578 chương. Mình làm khoảng 2 ngày 1 chương, theo tiến độ thì khoảng 2 ~ 3 năm nữa là xong nhé ( ͡° ͜ʖ ͡°) Nếu ai muốn chung tay làm mình nhiệt liệt hoan nghênh
Tiếu Thần Hi
28 Tháng tám, 2020 16:48
đọc xong hết 3 truyện của tác rồi, không biết truyện này khi nào mới full đây
Tokydangerous
26 Tháng tám, 2020 13:08
Có cảnh 18+ à bạn
teen120
25 Tháng tám, 2020 21:46
Mình làm hoàn toàn là vì sở thích, khi nào rảnh thì mới làm, nên đừng mong chờ có chương đều đều nhé.
Hieu Le
23 Tháng tám, 2020 20:50
lâu ko dịch nữa vậy bạn
tuan1993
19 Tháng tám, 2020 22:51
truyện full lâu lém lém oy 18+
Hieu Le
09 Tháng tám, 2020 17:57
al
Tiếu Thần Hi
06 Tháng tám, 2020 16:28
chú nào muốn biết hay ko thì đọc trước 2 tác phẩm đã hoàn thành của tác sẽ biết
Đỗ Hùng Cường
05 Tháng tám, 2020 20:10
hay ko ae
cuongmax
03 Tháng tám, 2020 15:44
Ấy mình nhầm truyện sr :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK