Vị trước mặt chính là một trong số đó, niềm tự hào của thành Thiên Kinh, thiếu tá Grace, trực thuộc liên bang tự do, 18 tuổi được bồi dưỡng thành anh hồn, chiến sĩ dị năng hiếm thấy, từng dẫn dắt chiến đội Thiên Kinh đi vào vòng tứ kết cuộc thi Liên Bang, tạo nên thành tích tốt nhất của học viện anh hồn Thiên Kinh. Năm đó cô cũng làm nên thành tích chưa từng thấy đưa xếp hạng của học viện Thiên Kinh vào top 20, mười năm sau khi cô tốt nghiệp, truyền kỳ về cô vẫn chưa dừng lại, chỉ có chiến sĩ anh hồn hạng nhất mới có thể tham gia trực tiếp đội quân bảo vệ liên bang, hơn nữa năm nay cô lại còn vào thánh điện, trở thành chiến sĩ anh hồn cấp cung điện, sở hữu quyền chiêu mộ, trước mắt đây là cấp cung điện duy nhất trong những chiến sĩ tại ngũ của học viện anh hồn Thiên Kinh.
Có thể nói điều này đã củng cố thêm niềm tự hào của người Thiên Kinh.
Ai cũng bất ngờ về sự xuất hiện của Grace ở đây, không chỉ là người trong lớp, cả trường đều chấn động, vô số học sinh nhào tới, cho dù là học sinh mới hay là lớp cấp cao, tất cả đều muốn tận mắt nhìn thấy vị chiến sĩ anh hồn cấp cung điện này.
Phía nhà trường đã sớm có chuẩn bị, chỗ giáo vụ và hội học sinh đã hành động, để bảo đảm sự thuận lợi của tiết học này. Những người ngồi ở giảng đường quả thật là hạnh phúc đến mức choáng váng, nhiều lớp như vậy, nhiều tiết học như vậy, sao lại chọn trúng bọn họ.
Grace mỉm cười, chỉ nhìn đám đông, trật tự dần dần được hồi phục, hai mươi tám tuổi không phải là lớn, nhưng đối với chiến sĩ anh hồn cấp cung điện mà nói, cô ít nhất cũng đã trải qua hàng trăm hàng ngàn cuộc chiến, khí chất này những người trẻ tuổi không thể nào so sánh được.
Ánh mắt của Grace trực tiếp xuyên qua đám đông tìm Vương Trọng, bài thi lại của Grace đã để lại ấn tượng sâu sắc cho Grace, lúc Grace xem được các bài luận văn của Vương Trọng viết, nói thật, người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú như Grace cũng phải ngạc nhiên.
Những khái niệm chiến đấu này vô cùng tiên tiến, cần những chiến sĩ có đủ trải nghiệm mới cảm ngộ được, đối với học sinh mà nói có chút hơi quá, nhìn toàn cảnh, cho dù hồn lực của người này có hơi yếu, thì vẫn còn tương lai xán lạn.
Phương pháp quan trọng nhất để thống trị thế giới của con người không phải là sức mạnh mà là tri thức.
“Mọi người rất hiếu kỳ, tại sao tôi lại chọn tiết học này phải không?” Grace vừa bước lên vừa nói, cô không dùng lời lẽ đao to búa lớn mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Trong phút chốc vô số ánh mắt mong đợi nhìn vào bên trong của học sinh đứng bên ngoài cửa sổ lần lượt gật đầu. Bọn họ quả thật rất muốn biết, đây là ngẫu nhiên sao?
Emily cũng là một thành viên ở bên ngoài, bởi vì Grace là thần tượng của cô, cũng là nguyên nhân mà cô đến kinh thành, sở hữu dị năng, nhưng Grace không trở thành người dị năng đơn thuần, mà rèn luyện thành chuyên ngành chiến sĩ dị năng, cũng chính là dị năng khoa cận chiến, đây chính là động lực dành cho Emily.
Người trong giảng đường cũng nghi hoặc, bọn họ không phải không nghĩ tới vấn đề này, chỉ thấy vận may mình quá tốt, chẳng lẽ có nguyên do thật?
Mã Đông phút chốc trở nên hưng phấn: “Không phải chứ, mình nghe nói đội trưởng Grace mang nhiệm vụ tới, chẳng lẽ cô ấy chấm được người nào trong lớp chúng ta rồi!”
Cả lớp học đều hưng phấn, ở lớp này phần nhiều là khoa chỉ huy, là nơi tập trung nhiều nhân vật xuất sắc nhất của học viện, bọn họ rõ ràng đã nhận thức được điều gì.
Khi mọi người đều cho rằng Grace đang dẫn chuyện, thì tay Grace đã chỉ: “Là vì cậu ấy.”
Tất cả ánh mắt mọi người trong giảng đường đều nhìn về hướng bàn tay đang chỉ, những người ở hướng được chỉ kia như con hươu cao cổ, lò đầu ra, hy vọng mình là người may mắn kia.
Truyện đư-ợc biên tập- tại iread.vn--Trên hướng này có một đám kẻ mạnh như Scarlett, Rivis, nhưng mà phương hướng chỉ có vẻ cao hơn một chút, trực tiếp xuyên chỉ qua phía sau bọn họ.
Rivis là niềm tự hào của phân viện chiến sĩ, sinh viên năm ba, nhưng anh cũng đang học bù một tiết của khoa chỉ huy, anh cũng ở vị trí trung tâm, chỉ là nghiêng về huấn luyện kỹ năng chiến sĩ mới vào được phân viện chiến sĩ, cho dù là phân viện nào, chỉ có kẻ mạnh mới có thể độc chiếm vị trí cuối cùng.
Tất cả những kẻ mạnh trong giảng đường ở ba hàng trước, nhưng mà Grace rõ ràng chỉ về phía sau, thông thường thực lực mạnh đều ngồi phía trước, kém thì ngồi phía sau, đó là quy tắc.
Tim gan của Mã Đông đập thình thịch, ôi trời, chẳng lẽ tổ tông tỏa sáng rồi, đại nhân Grace đang chỉ mình hả?
Gia tộc Assassin vĩ đại đã soi sáng tới anh ta rồi?
Quỹ đạo của người khiêm nhường như mình phải hoàn toàn thay đổi rồi sao?
Đúng lúc Mã Đông đang chuẩn bị đứng dậy tỏ vẻ khiêm tốn thì Grace mỉm cười: “Bạn Vương Trọng, những luận văn mà em viết, ta đều xem qua rồi, rất tốt!”
Đột nhiên cả bên trong và bên ngoài lớp học đều choáng váng, Vương Trọng?
Đây là trò quỷ gì? Nỗi nhục của khoa chỉ huy, một kẻ kém cỏi lại trở thành tấm gương học tập??
Tự Vương Trọng cũng có chút mơ hồ, Grace vậy mà lại xem giải thích chiến thuật do mình viết.
Grace không nói nhiều, chuyển chủ đề: “Đối với kỹ năng khống chế chiến đấu, mọi người thấy như thế nào?”
Mọi người đều không phải là sinh viên mới, thấy Grace đưa ra vấn đề đều chuyên tâm suy nghĩ, đây là cơ hội hiếm có để thể hiện mình, Rivis đứng lên: “Giáo sư Grace, em cho rằng kỹ thuật chiến đấu khống chế là một kỹ năng bổ trợ cho chiến đấu, nhưng mà sức mạnh mới quan trọng, nếu đặc biệt suy ngẫm về cái này, thì chi bằng đi nâng cao sức mạnh của bản thân, lực sát thương mới là đạo lý của kẻ làm vua.”
Grace gật gật đầu: “Mọi người đều có thể nói thoải mái, ta không bắt mọi người học máy móc theo sách vở, năm xưa ta cũng rất đau đầu về tình huống này, chúng ta hãy cùng chia sẻ cảm nhận của mình một chút.”
Giảng đường cười rộ, lo lắng cũng biến mất, mỗi người đều nghiêm túc suy nghĩ, không thể không nói, sức mạnh của thần tượng thực sự kích thích tính tích cực của sinh viên.
Vương Trọng cũng nhìn Grace, đại danh của người này muốn không biết cũng khó, dường như đó chính là niềm tự hào gắn liền trên miệng của học sinh và giáo viên học viện Thiên Kinh... Thực ra cũng có thể xưng là là quá khứ huy hoàng của học viện, anh có thể cảm nhận được sức mạnh của tính bạo phát dưới đồng phục màu bạc của Grace, hai mươi tám tuổi, không nghi ngờ gì cô vẫn đang tiến tới thời kỳ đỉnh cao, loại sức mạnh này rất khó che giấu.
Nếu như Grace biết Vương Trọng đang nghĩ cái này, thì chắc sẽ dở khóc dở cười, đây không phải là thanh niên bình thường.
“Khống chế là thủ đoạn hiệu quả khi đối diện với đối thủ ngang sức ngang tài, mỗi chiến sĩ nắm bắt được kỹ thuật chiến đấu khống chế đều sẽ có lợi rất lớn.” Scarlett đứng dậy nói, cô rất tán thưởng mấy bài luận văn của Vương Trọng, đặc biệt là liên quan đến cách nói về khống chế.
Grace cười cười: “Còn có cách nghĩ khác không?”
Sinh viên ở hàng đầu tiên đứng lên: “Giáo sư Grace, em không cho rằng lời nói xằng bậy của một tên phế tài đáng để tán thưởng, theo đuổi khống chế là biểu hiện của kẻ yếu, nói về vấn đề này rất lãng phí thời gian, tại sao không theo đuổi kỹ thuật chiến đấu có tính sát thương cao, em thấy điều này là việc đầu cơ trục lợi, biểu hiện của kẻ nhu nhược!”