Sau một hồi củng cố lại trí nhớ Bạch Thanh Nguyệt thở dài: "Hừ vậy đúng thật là mình đã chết rồi mà còn xuyên không luôn chứ."
Mà trùng sinh đối với nàng cũng chẳng phải việc gì to tác nhưng vấn đề là thân xác mà nàng mượn không ổn.
Thân xác này là đại tiểu thư Bạch gia ở Bích Thiên Thành thân phận này không tệ nhưng mà Bạch Thanh Nguyệt này lại là một phế vật. Thực ra không phải là không tu luyện được mà do khi nàng ta bị sinh non, mẫu thân vì bị mất quá nhiều máu nên đã qua đời, chính vì điều này đã khiến cho phụ thân ghét bỏ nàng ta và bỏ nàng ta sống tại nơi này.
Cứ tưởng ông ta chung tình lắm nhưng đàn ông vẫn chỉ là đàn ông. Chưa đầy một tháng sau khi mẫu thân mất thì ông ta đã lấy thiếp về sinh ra hai đứa con gái tên là Bạch Lương Đan và Bạch Lương Tiên. Hai người họ được xưng là thiên tài - Bạch Lương Đan 14 tuổi là Huyễn sư cấp 6, Bạch Lương Tiên 13 tuổi là Huyễn sư cấp 2.
Hai chị em ấy cùng đám hạ nhân suốt ngày tới khi dễ, đánh đập Bạch Thanh Nguyệt vết thương trên người Bạch Thanh Nguyệt cũng do thế. Không những thế còn lấy đi tiền sinh hoạt hàng tháng của Bạch Thanh Nguyệt nên mới như vậy.
Sau khi biết hết thảy, Bạch Thanh Nguyệt thở dài không nghĩ là cô gái này lại đáng thương như vậy nhưng hiện tại thì người đáng thương nhất phải là mình mới phải. Nàng đường đường là một công dân của thế kỉ 21 lại đột nhiên xuyên qua thế giới kì lạ này, chắc là sẽ khó khăn lắm đây.
Mà thôi được cái gì thì tốt cái đấy. Bạch Thanh Nguyệt leo xuống giường lấy cái gương đồng soi thử xem thử rốt cuộc thì mình trông như thế nào.
Khi nhìn vào gương Bạch Thanh Nguyệt cảm thấy khá bất ngờ, không ngờ thân thể này cũng xinh đấy chứ. Đôi mắt hạnh dài, mũi thẳng nhỏ nhắn,bờ môi xinh đẹp nhưng không có sắc hồng, khuôn mặt trái xoan cân đối nhưng do cơ thể suy yếu nên nước da trắng bệch không có sắc hồng. Nàng cảm thấy cơ thể đau nhức bèn vén áo lên xem thử,trên cơ thể lại chi chít những vết thương tím bầm. Tuy đã 14 tuổi nhưng thoạt nhìn chỉ như cô bé tầm 9-10 tuổi mà thôi.
Sau khi chấp nhận thực tại Bạch Thanh Nguyệt đưa ra quyết định và tự nhủ: " Bạch Thanh Nguyệt từ giờ tôi sẽ thay cô sống thật tốt nên xin hãy yên nghỉ."
Bây giờ nghỉ ngơi đã, ngày mai sẽ bắt đầu hành động.