Mục lục
[Dịch] Bất Hủ Phàm Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không biết qua bao lâu, Mạc Vô Kỵ đột nhiên mở mắt. Hắn dường như cảm giác được tu luyện của mình tiến vào một cái bình cảnh, không còn có biện pháp tiếp tục nữa. Quyển Luyện Khí Cơ Sở kia viết rất rõ ràng, linh khí rót thể, Linh Lạc quán thông, tầng thứ nhất thành.

Hắn rất nhẹ nhàng cảm thụ to lớn linh khí rót thể, chỉ bất quá hắn thông không phải là Linh Lạc mà là mạch lạc mà thôi.

Cái này là Thác Mạch một tầng? Mạc Vô Kỵ kinh dị không dứt nhìn một chút hai tay của mình, lập tức liền nghe thấy được một cổ nhàn nhạt vị hôi.

Đây là tạp chất thân thể tống ra, Mạc Vô Kỵ trước tiên liền hiểu là chuyện gì xảy ra.

Quả nhiên là Thác Mạch tầng thứ nhất, hắn vừa mới tu luyện liền gặp bình cảnh. Bất quá Mạc Vô Kỵ rất rõ ràng là chuyện gì xảy ra, không phải là hắn không có khả năng tu luyện, mà là bởi vì hắn tốc độ tiến bộ quá nhanh, bản thân lại chỉ quán thông 3 nhánh mạch lạc, tạo thành bình cảnh.

Bình cảnh này đối với tu luyện giả khác mà nói, liền ý nghĩa nhất thiết phải quán thông Linh Lạc mới mới có thể tiếp tục thăng cấp. Mà với hắn mà nói, nhất định phải muốn phải tiếp tục luyện chế Khai Mạch dược dịch, sau đó tìm kiếm chỗ có lôi nguyên ở tiến hành trợ giúp. Tương lai mạch lạc của hắn có thể quán thông bao nhiêu, tiến bộ của hắn liền lớn bao nhiêu.

- Ha ha...

Mạc Vô Kỵ ngửa mặt lên trời cười to, tu luyện cũng không gì hơn cái này, đơn giản như vậy. Hắn cảm giác bụng có chút đói, nhưng còn không đến mức đói không nhúc nhích. Mạc Vô Kỵ phỏng chừng chính bản thân tối đa tu luyện hơn một ngày thời gian mà thôi, hơn một ngày thời gian, hắn liền bước chân vào Thác Mạch tầng một, còn có chuyện gì so với đây càng thêm để cho hắn mừng rỡ?

Mạc Vô Kỵ nhanh chóng vọt vào tắm rửa, đem toàn thân đều rửa sạch một lần. Chờ hắn thay sạch sẽ quần áo sau đó, cả người đều là thần thanh khí sảng. Lúc này hắn cảm giác mình có thể nuốt vào một con trâu, tuy rằng bụng thật đói, nhưng hắn dễ dàng. Chẳng những thân thể dễ dàng, liền ngay cả tâm thần cũng biến thành đặc biệt dễ dàng.

Chỉ cần nhẹ nhàng một bước, là có thể bước ra rất xa. Có lẽ đây chính là Hàn Ngưng trong miệng nói đi lại giữa đó trở nên phi thường dễ dàng, thân thể cũng biến thành cực kỳ linh hoạt hẳn lên.

Vô luận tu luyện của hắn có đúng hay không giống như người khác, Mạc Vô Kỵ đều quyết định cứ như vậy tu luyện tiếp.

Bất Hủ Phàm Nhân Quyết quả nhiên làm nên tên này, lúc này, coi như là có người dùng tốt hơn công pháp đến trao đổi hắn Bất Hủ Phàm Nhân Quyết, Mạc Vô Kỵ đều sẽ không đồng ý.

Không đúng, Luyện Khí Cơ Sở này tu luyện cũng không phải là một mình hắn, vì sao ở trong mắt người khác môn công pháp này rất rác rưởi, tại hắn nơi này là chân chính bất hủ cấp bậc?

Lẽ nào là bởi vì mình mở chính là kinh mạch cũng chính là mạch lạc, mà không phải Linh Lạc, thế nhưng mạch lạc cùng Linh Lạc tới cùng có cái gì khác nhau?

Mạc Vô Kỵ thế nào cũng nghĩ không thông, đơn giản không suy nghĩ thêm nữa. Tồn tại tức là có đạo lý, hiện tại hắn không hiểu rõ, người nào có thể xác định tương lai hắn không hiểu rõ?

Mở cửa, Mạc Vô Kỵ cho rằng Trầm Liên nhất định sẽ hỏi hắn vì sao ở bên trong phòng dừng lại thời gian dài như vậy, để cho Mạc Vô Kỵ không có nghĩ tới là, Trầm Liên căn bản cũng không ở bên ngoài.

Mạc Vô Kỵ sờ sờ mũi của mình, thì ra chính bản thân tự mình đa tình. Còn có hơn một tháng mới đúng là thời điểm Dược Tiên Môn đại hội mở ra, Mạc Vô Kỵ quyết định đi ra ngoài mua dược liệu, sau đó tiếp tục luyện chế Thác Mạch dược dịch.

Tuy rằng hắn là phàm căn, nhưng nhớ hắn có thể tu luyện, hơn nữa tốc độ còn không chậm. Muốn tăng nhanh tốc độ tu luyện, tự nhiên phải tiếp tục đi mở mới mạch lạc. Dựa vào 3 nhánh mạch lạc, hắn còn kém xa.

- Ngươi muốn đi ra ngoài?

Mạc Vô Kỵ vừa mới mở ra khách phòng đại môn, cửa phòng bên phải Trầm Liên liền mở ra.

Mạc Vô Kỵ nghĩ thầm mình ở bên trong tu luyện một hai ngày, Trầm Liên sẽ không cũng tu luyện một hai ngày sao??

- Đúng vậy, ta muốn đi ra ngoài mua một chút dược liệu...

Mạc Vô Kỵ nói đến đây, bỗng nhiên nghĩ đến hắn muốn chế thuốc, tự nhiên yêu cầu máy chế thuốc. Hiện tại trên người của hắn kim tệ cũng không nhiều, cộng thêm đế đô giá cả khẳng định so với Thừa Vũ Quốc (phải) đắt hơn.

- Ngươi có thể hay không cho ta mượn một chút kim tệ, nếu mà chưa dùng hết ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi.

Chuyện liên quan đến đại nghiệp tu luyện của mình, Mạc Vô Kỵ không có có ngượng ngùng gì.

Trầm Liên liếc trắng mắt Mạc Vô Kỵ:

- Trước đây ta nói cấp cho ngươi tiền thuê nhà, ngươi nói (không muốn) mà.

Mạc Vô Kỵ xoa xoa tay nói:

- Tiền thuê nhà tự nhiên là quên đi, ta đây lần nữa đi mua dược liệu, nếu mà kim tệ chưa dùng hết ta sẽ trả lại cho ngươi.

Trầm Liên trên mặt không giải thích được đỏ một cái, nói chuyện có chút ấp úng:

- Cái này, ta bây giờ còn chưa có tiền, chờ (thời điểm) Dược Tiên Môn đại hội mở ra, ta thì có.

Mạc Vô Kỵ trợn to hai mắt nhìn Trầm Liên:

- Ngươi không có tiền? Vậy ngươi lúc tiến vào còn nói cho ta tiền thuê nhà? Chẳng lẽ ngươi gạt ta?

Trầm Liên sắc mặt càng là xấu hổ:

- Ta thế nhưng truyền thụ ngươi rất nhiều cơ sở tu luyện, mấy thứ này đủ có thể thế chấp tiền mướn phòng.

Mạc Vô Kỵ cuối cùng cũng hiểu được, nữ nhân này nói cấp cho hắn tiền thuê nhà, hoàn toàn là lời nói dối. Giả như hắn thực sự muốn lấy tiền thuê nhà, nàng nhất định sẽ có một bộ khác lí do thoái thác.

Dường như biết Mạc Vô Kỵ đã hiểu rõ mình ở lừa gạt hắn, Trầm Liên cúi đầu nói:

- Ta cũng là bởi vì không có tiền thuê nhà mới bất đắc dĩ dời đi, ta...

Trầm Liên đích xác bởi vì không có tiền thuê nhà dời đi, nàng sở dĩ lần thứ hai trở về, chính là biết cái phòng này có hai cái gian phòng, nàng muốn tìm phòng chủ câu thông một chút, chính là trước thuê cho nàng một gian, chờ Dược Tiên Môn đại hội mở ra sau đó, nàng là có thể bắt được tiền, sau đó gấp đôi trả tiền mướn phòng.

Về sau thấy Mạc Vô Kỵ tu luyện không được tốt, đơn giản tận tâm tận lực dạy Mạc Vô Kỵ tu luyện. Dựa theo bình thường đạo lý mà nói, đến lúc đó Mạc Vô Kỵ khẳng định không tiện tiếp tục hỏi nàng đòi tiền thuê nhà.

Sự thực cũng cùng nàng dự liệu không sai biệt lắm, Mạc Vô Kỵ không có hướng nàng đòi tiền thuê nhà, còn rất cảm tạ nàng. Nàng nào biết đâu rằng Mạc Vô Kỵ ngày hôm nay sẽ tìm nàng vay tiền? Nếu mà biết Mạc Vô Kỵ sẽ tìm nàng vay tiền, nàng tuyệt đối sẽ không ở phía sau mở cửa.

Thế nhưng nàng cũng là không có cách nào, nàng thật sự là đói bụng đến phải không chịu nổi.

- Ục ục...

Bụng Trầm Liên truyền đến xì xào âm hưởng, Mạc Vô Kỵ theo bản năng cúi đầu nhìn một chút.

Trầm Liên một khuôn mặt xinh đẹp hoàn toàn phồng thành đỏ thẫm, từ sau khi đi vào ở, nàng liền chưa từng ăn cơm. Nàng vẫn quan tâm căn phòng Mạc Vô Kỵ này, nghe được Mạc Vô Kỵ mở cửa sau đó, nàng biết Mạc Vô Kỵ nhất định là đi ăn cơm, cho nên muốn muốn theo phía sau đi ăn ké đó mà.

- Ngươi không phải là ngay cả ăn cơm tiền cũng không có chứ??

Mạc Vô Kỵ im lặng vỗ vỗ cái trán, nữ nhân đem tiền trên người mình dùng ngay cả ăn cơm đều khó khăn, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp phải. Nếu là người nữ nhân này vốn không có tiền, cùng trước đây Yên Nhi và hắn bình thường giống nhau, còn chưa tính. Trên thực tế người nữ nhân này ở tại Thiên Lạc tửu lâu, vậy tuyệt đối không phải là không có vấn đề tiền, mà là có tiền bị nàng hoàn toàn bất kể xài hết rồi.

Trầm Liên càng là xấu hổ, đơn giản ngẩng đầu nói:

- Không sai, ta đích xác là không có tiền, đang chuẩn bị tìm ngươi vay tiền ra đi ăn cơm. Nếu mà ngươi nguyện ý cho ta mượn, sau này tu luyện có vấn đề, tùy thời đều có thể hỏi ta.

Mạc Vô Kỵ vô lực nói:

- Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.

Hắn vốn là muốn hỏi Trầm Liên vay tiền, bây giờ còn phải cho Trầm Liên mượn tiền, thậm chí còn phải mời Trầm Liên ăn cơm, đây là chuyện gì a. Người quả nhiên là không có khả năng chỉ nhìn biểu tượng, đây là danh ngôn chí lý.

...

- Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi gấp bội.

Hai người rời đi Thiên Lạc tửu lâu đi tìm ăn, Trầm Liên thấy Mạc Vô Kỵ có chút phát sầu, cho rằng Mạc Vô Kỵ là lo lắng vấn đề tiền, trái lại ra an ủi.

Mạc Vô Kỵ khoát tay áo:

- Không cần, chút tiền ấy ta còn mời cô được.

Hắn phát sầu chính là dù cho lại có thể luyện chế ra Khai Mạch dược dịch, hắn như thế nào tìm địa phương đi rèn luyện chính bản thân kinh mạch mạch lạc? Hắn mạch lạc cũng phải cần sét đánh mới có thể quán thông a.

- Nhưng sao ngươi thoạt nhìn thật giống như có tâm sự vậy?

Trầm Liên nghi ngờ hỏi.

Mạc Vô Kỵ lười trả lời Trầm Liên, chỉ vào một nhà ăn trước mặt:

- Chúng ta vào đi ăn cơm đã, cơm nước xong ta còn có chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
25 Tháng mười, 2024 00:07
đọc tới chương 835. là hết muốn đọc nữa rồi. truyện viết xàm xí thiệt. viết theo kiểu tu tiên mà người khác khi dễ ăn hiếp đánh mình và giết con của mình mà tác viết nam/nữ 9 xem như chưa có chuyện gì với kẻ thù. nói chuyện tỉnh bơ như chưa có gì sảy ra. từ đầu truyện đến gần hết truyện đánh nhau chưa tới một bàn tay ✋
tinhhoa01
10 Tháng mười một, 2023 19:42
quá là lan man, cứ để cực phẩm nhảy lên nhảy xuống dừng ở chương 65
Hieu Le
23 Tháng hai, 2023 10:58
cốt truyện đã lộn xộn lại thêm tên nhân vật cũng lộn xộn
TienCam
12 Tháng sáu, 2022 23:09
móa, qua đọc cv còn dễ thấm hơn đọc thằng ôn con này dịch
Quysu108
26 Tháng ba, 2022 11:19
ở trên địa cầu còn ko dễ tìm, nói chi trong tinh không. người đâu mà hở cái là gặp.
Tùng Phan
08 Tháng mười một, 2021 16:46
buff cho nv chính hơi mạnh làm giảm cảm giác hấp dẫn
tasuya
13 Tháng mười hai, 2020 21:23
gặp ngay thằng dịch truyện trẻ trâu ngáo đá, tự ý thêm vào tỏ vẻ nguy hiểm, nhưng cuối cùng lại phá hỏng tác phẩm của người ta..
Hieu Le
04 Tháng tư, 2020 11:33
Tình tiết càng về cuối càng lạc...
ngocthai10
18 Tháng ba, 2020 17:35
truyện chán. chán ko còn gì để nói
Ngọc Lan
16 Tháng hai, 2020 17:17
coi cái kết ms thật thấy truyện nhảm lun ak
Hieu Le
17 Tháng tám, 2019 23:01
truyện cứ lan man dài dòng.nản luôn
Hieu Le
18 Tháng bảy, 2019 15:33
dịch chán. thêm toàn linh tinh vào đọc hỏng cả truyện. tác giả não tàn+ dịch giả ngáo= sml
Kim Trinh
24 Tháng ba, 2019 11:45
đọc tới gần 200 chương mà bản chất nó thân còn không biết mình đọc gì , rối não quá , đang yên lành chủng điền lại bay qua võ hiệp , lại còn chuyển sang huyền huyễn , giờ lại sang cung đấu ,thêm mấy nv phụ não tàn , tình tiết truyện thì rối bời... thôi em drop , nói chung là đọc chơi thì cũng được
Hieu Le
02 Tháng ba, 2019 08:13
Truyện không hấp dẫn, người dịch thì vớ vẩn.
Hieu Le
06 Tháng mười hai, 2018 22:29
mô týp truyện ko có gì mới, đọc nửa truyện là hơi ngán rồi. cái kiểu ta đây ko ngán thiên hạ bị thiên hạ xúm đánh xong chữa thương gặp cơ duyên lên level, rồi lại bị thiên hạ đánh ... nản vãi ông tác giả
Hieu Le
04 Tháng mười hai, 2018 18:09
đọc đến 570 chương xong thấy nản quá
Quang Vo
16 Tháng tám, 2018 04:49
Truyện của lão ngũ có khác. Cái nào kết thúc cũng thiếu tí gia vị
dinomite
24 Tháng sáu, 2018 13:41
mình nghĩ dịch giả nên dịch sát theo truyện, những tình tiết đùa vui của dịch giả có thể cho vào ngoặc theo kiểu comment thì sẽ hay hơn. thân.
linhtt
29 Tháng năm, 2018 22:53
Mấy chương đầu dịch. Còn sau là convert.
Hieu Le
23 Tháng một, 2018 15:59
đc mấy chương đầu dịch còn lại thì k
Duc Nguyen
10 Tháng một, 2018 21:11
dịch thật k anh em?
Tâm Nguyễn
20 Tháng mười hai, 2017 09:52
Má dịch truyện cho đàng hoàng chứ
Tâm Nguyễn
20 Tháng mười hai, 2017 07:10
Truyện này end chưa các đạo hữu
Hieu Le
12 Tháng tư, 2017 22:31
lâu ra chương quá đọc k đã
đổ hoàng Anh Phúc
08 Tháng mười một, 2016 22:13
dien thoai hk duoc tot nen viet nhu vay thu loi
BÌNH LUẬN FACEBOOK