Mục lục
[Dịch] Đại Ma Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi cũng như gia gia của ngươi, đều không thức thời. Mà thôi, sau khi tiễn ngươi một đoạn thì tự chúng ta tìm.

Hắn vừa nói xong, gã tu sĩ trẻ tuổi Luyện khí kỳ tầng sáu kia cười lên dâm đãng, nói:

- Gia gia, tôn nhi xem tiểu nương bì này lớn lên tí nữa thì có chút tư vị, không bằng mang nàng ta trở về làm tiểu thiếp của Tôn nhi a.

Tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia nhướng mày, nhưng cũng nói ra:

- Cũng tốt, bất quá ngươi phải liền động phòng với nàng ta. Cháu gái của lão thất phu Âu Dương này có tư chất không tệ, so với ngươi còn tốt hơn chút ít. Sau khi trở về ngươi cùng nàng sinh ra mấy hài tử, hi vọng có thể sinh ra tư chất rất tốt.

- Vô sỉ, hèn hạ.

Dung Nhi tức giận cơ hồ như muốn ngất đi, cắn môi đến mức chảy máu. Oán hận nhìn chằm chằm những người kia:

- Dù ta có thành quỷ cũng không để các ngươi được như ý.

Dứt lời, nàng nhanh chóng lấy ra một tiểu kiếm óng ánh, đâm vào ngực mình.

- Đinh!

Thần niệm của gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ ngưng tụ lại thành thực chất, đánh bay tiểu kiếm này.

- Trước mặt ta, nếu như để ngươi tự sát được thì ta cũng không phải Trúc Cơ kỳ nữa rồi.

Gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ kia đưa tay xuất ra một đại thủ màu trắng khổng lồ, nhanh chóng bay về phía nàng hòng bắt lấy. Hiệu quả của phương pháp này giống với U Minh quỷ trảo.

- Ngoan ngoãn trở về làm tiểu thiếp cho cháu ta, hảo hảo sinh cho Triệu gia ta mấy hài tử a.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có một cự trảo màu xanh lá đột nhiên xuất hiện chặn bàn tay khổng lồ màu trắng kia lại. Ba một tiếng, sau khi va chạm nhau, bàn tay khổng lồ màu trắng kia liền tan thành phấn vụn.

- Hắc, nếu như ngươi có thể bắt được nàng đi trước mặt ta thì coi như ngươi có bản lĩnh.

Một thanh âm âm trầm phiêu đãng vang lên. Lóe một cái, không biết từ lúc này, Lôi Động đã đứng trước mặt Dung Nhi, khoanh hai tay trước ngực, có chút kinh thường liếc nhìn gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tầng ba trước mặt.

- U Minh quỷ trảo?

Sắc mặt tu sĩ Trúc Cơ Kỳ kia đột nhiên trở nên có chút khó coi, gắt gao nhìn chằm chằm Lôi Động, nói với thanh âm có chút khàn khàn:

- Huynh đệ là đệ tử Âm Sát Tông?

- Không sai!

Lôi Động trầm thấp trả lời, nhưng vừa nói xong thì hắc khí quanh thân hắn liền lan tràn ra bên ngoài, cơ hồ trong chớp mắt liền tràn ngập một phạm vi hơn mười trượng. Trong khoảng thời gian ngắn, u cốc vốn thanh tú đẹp đẽ này như biến thành một vùng u minh, quỷ khí um tùm, gió lạnh trận trận.

Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ kia quá sợ hãi, vội vàng kêu lên:

- Huynh đệ chớ động thủ, có gì thì chúng ta thương lượng.

Đang lúc hắn nói chuyện thì trên đã chụp một cái hộ thuẫn trong suốt lên người, vứt bỏ hai tử tôn của mình, lao ra ngoài như một cơn gió. Trong lòng hắn rất rõ ràng, đệ tử các tông phái đỉnh cấp đều rất cường đại. Nếu đối mặt với một tên đệ tử Trúc Cơ Kỳ tầng một thì hắn có thể liều mạng một phen, nhưng đối phương lại cùng giai với mình, hắn còn chưa chiến đã thấy tràn đầy sợ hãi trong nội tâm. Vô luận là công pháp hay là linh khí cũng đều khó có thể sánh với đệ tử các tông phái đỉnh cấp cùng giai với mình.

Thân hình Lôi Động khẽ động, hóa thành một đạo thân ảnh nhàn nhạt, mang theo một đám sát hồng chi khí trong u mờ tối tăm này. Tốc độ cực nhanh khiến người khác nhìn mà líu lưỡi. Trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mười trượng, chắn đường chạy của tên tu sĩ Trúc Cơ kia. Mà huyết sắc áo choàng sau lưng hắn lại không gió mà bay, khí phách mà cũng thập phần sát cơ. Thấy thần sắc cực kỳ hoảng sợ của hắn, khóe miệng Lôi Động lộ ra một nụ cười mỉa mai.

- Muốn chạy?

Đồng thời cũng cảm khái trong lòng, cực phẩm linh khí không hổ là cực phẩm linh khí. Cái áo choàng này tăng tốc độ của mình lên ít nhất là ba thành. Phải biết rằng, bản thân Lôi Động vận dụng Quỷ ảnh độn thập phần thành thạo, thân pháp rất nhanh. Mà áo choàng này lại tăng tốc độ lên ba thành, chỉ dựa vào cái này cũng đủ để sức chiến đấu và lực sinh tồn của hắn đại tăng.

Lúc gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia sợ hãi đến cực điểm trong nội tâm, đưa tay xuất ra một kích, một đạo bạch quang liền lập lòe về phía Lôi Động. Mà không gian trước mặt Lôi Động hơi vặn vẹo một chút. Trong lúc mơ hồ, một Quỷ vệ toàn thân mặc giáp trụ, hai tay cầm hồn đao và hồn thuẫn xuất hiện. Chỉ thấy nó có chút đưa tay, dùng tấm chắn ầm ầm chặn đạo bạch quang kia, Quỷ vệ rít gào một tiếng, toàn thân hiện lên sương mù hồng sắc khát máu, bạo lướt về hướng tu sĩ Trúc Cơ kia. Đối mặt với một bạo kích quỷ vệ tứ câp khát máu như vậy, hắn cũng bất đắc dĩ, chỉ phải ra sức phản kháng.

Mà hai tên tu sĩ Luyện khí kỳ kia, đối mặt với kinh biến này, hai mặt nhìn nhau thoáng một chút, sau đó tách ra hai bên, thi triển thân pháp, lướt như vũ bão về phía miệng hang. Mà thần niệm Lôi Động đã sớm chú ý đến bọn chúng, hắn cười lạnh một tiếng, Vạn quỷ phiên liền xuất hiện trong tay.

Tay có chút giương lên, mấy trăm Lệ quỷ mãnh liệt xuất ra, phân thành hai đoàn lệ quỷ, phân biệt truy kích hai tên tu sĩ luyện khí kia.

Một tên chạy được hơn hai trượng thì liền bị bách quỷ cuốn lấy. Tên kia thì chạy ra hơn ba mươi trượng thì bị hơn hai trăm lệ quỷ vây khốn. Hiện giờ, bầy Lệ quỷ này của Lôi Động đã sớm vượt qua Hồn trùng lệ quỷ tinh khiết hắn sử dụng lúc còn là Luyện khí rồi. Hai tên tu sĩ kia cùng chụp màn hào quang lên người mình, dốc sức liều mạng thi triển pháp thuật phản kích. Nhưng tiếc là bầy lệ quỷ này quá lợi hại. Không lâu sau, hai tiếng kêu thảm thiết thấu nhân tâm vang lên. Hai tên tu sĩ Luyện khí này đã bị hai bầy Lệ quỷ thôn phệ sạch sẽ, thi cốt cũng không còn.

Tiếng kêu thảm thiết của hai gã đệ tử trong tộc kia vang lên đã đả kích nặng nề gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ này. Nhưng hắn cũng không có biện pháp thoát khỏi Bạo kích quỷ vệ đang dây dưa muốn giết mình, hắn vừa sợ vừa giận. Về phần Lôi Động, hắn đứng khoanh tay, có chút hăng hái nhìn Quỷ vệ cấp bốn đang đánh nhau với hắn. Song phương ngươi tới ta đi, đánh một trận cực kỳ kịch liệt, cơ hồ khó phân thắng bại.

Sau khi mấy trăm Lệ quỷ thôn phệ hai tên tu sĩ Luyện khí kỳ kia đã bay trở về, không ngừng bay múa, vờn quanh Lôi Động, huyễn hóa ra những nanh vuốt sắc bén, hình thái dữ tợn của chúng, giống như là tuyệt thế hung vật từ cửu u hiện lên phụ trợ cho Lôi Động. Mà lúc này Lôi Động cũng chẳng muốn chơi với tên Trúc cơ kia nữa, tay hắn nắm lấy Vạn Quỷ phiên, chỉ một cái về phía xa xa. Mấy trăm U hồn lệ quỷ hưng phấn rít gào, giương nanh múa vuốt đánh tới tên tu sĩ Trúc Cơ kia, gió lạnh trận trận, tiếng quỷ rít gào làm lòng người rét lạnh.

Vốn vì đủ loại tâm cố, tên tu sĩ Trúc Cơ kia đánh cũng tương xứng với Quỷ vệ. Nhưng hiện giờ đại quân mấy trăm Lệ quỷ này gia nhập, rất nhanh liền khiến hắn rơi vào tình thế vô cùng nguy hiểm. Hắn xuất ra một đoàn độn quang, muốn dùng bí thuật chạy trốn. Lôi Động đã sớm đề phòng chiêu này, bắt đầu khởi động U minh quỷ khí dốc sức liều mạng chấn trụ hắn.

Bạo kích quỷ vệ đuổi theo động tác bạo lướt nhưng trì trệ của hắn, hung hăng cho hắn một đao vào phía sau lưng. Sau đó mấy trăm Lệ quỷ triệt để bao phủ, trong lỗ tai không ngừng nghe tiếng kêu thảm thiết. Vạn Quỷ phệ hồn đau đớn khủng bố, không thể dùng lời mà nói được. Bất quá, sinh hồn Trúc Cơ Kỳ kia, cũng không thể lãng phí cho Lệ Quỷ. Lôi Động còn cần dùng sinh hồn Trúc Cơ để làm rất nhiều thứ. Tỷ như Vạn Quỷ phiên, nuôi nấng Phệ hồn Ảnh hổ, còn Ác Quỷ Chướng kia. Nhất là Ác Quỷ Chướng, sau một hồi tự đắc thì Lôi Động một mực chưa từng tế luyện qua. Hiện giờ tuy rằng gia tăng theo tu vi Lôi Động, tốc độ khống chế của nó cũng tăng lên chút ít, nhưng cũng không thể xứng với tu vi của hắn rồi. Hoặc là đổi một ít giá đỡ, hoặc dùng sinh hồn ưu tú để tế luyện, dung hợp vào trong Ác Quỷ Chướng.

Lôi Động lựa chọn phương pháp tế luyện. Dù sao thì Ác Quỷ Chướng vốn cũng là phi hành pháp khí bên trong Âm Sát Tông, chỉ có thời khắc chú ý tế luyện thăng cấp thì mới mạnh hơn một vài phi hành pháp khí mua ở bên ngoài. Đương nhiên, vì đủ loại trì hoãn nên khiến hắn tạm thời không rảnh mà thôi. Ném một khỏa Phong Hồn Cầu ra, tạm thời phong ấn sinh hồn tu sĩ Trúc Cơ vào trong. Lúc này Lôi Động mới nhìn về phía Âu Dương Dung Nhi.

Lúc này, Âu Dương Dung Nhi đã hoảng sợ đến mức ngã ngồi trên mặt đất. Từ lúc sinh ra đến giờ, nàng chưa từng thấy qua một tràng huyết tinh khủng bố, tứ chi đứt gãy, huyết nhục vẩy ra hay đám yêu ma quỷ quái hung hãn bạo tàn như vậy. Nhưng đám yêu ma quỷ quái này đều là do Đinh công tử triệu hoán ra, giúp nàng giết chết cừu địch đáng hận. Trong lúc nhất thời, tạo thành trùng kích cực kỳ to lớn đến tâm linh của nàng.

Không lâu sau, bọn yêu ma quỷ quái đã thôn phệ sạch sẽ thân thể tu sĩ Trúc Cơ. Lôi Động liền thu tất cả bọn quỷ quái và u minh quỷ khí lại. Lúc này, hắn lại khôi phục lại bộ dáng một tên công tử áo trắng bồng bềnh, thập phần phong độ. Nhẹ nhàng hạ xuống trước người Âu Dương Dung Nhi.

Lúc Âu Dương Dung Nhi nhìn Lôi Động, nàng lại càng hoảng sợ, giống như là gặp phải người đáng sợ nhất. Nàng từ mặt đất nhảy dựng lên, hoảng sợ vạn phần lui về phía sau, hét lên:

- Ngươi đừng tới đây, nếu tới nữa thì ta không khách khí đâu.

Lôi Động cười lên ha ha, lắc lắc đầu, nói:

- Dung Nhi, ta nói này, dù thế nào thì ta cũng đã giúp cô nương giết chết địch nhân. Nhưng sao cô nương lại nhìn ta như nhìn thấy yêu quái vậy?

Lời này lại khiến Âu Dương Dung Nhi kinh ngạc, thần sắc phức tạp nhìn Lôi Động. Tu sĩ Trúc Cơ họ Triệu kia là tộc trưởng một gia tộc tu tiên rất lớn, thực lực phi phàm, uy vọng rất cao, ngay cả Liên gia gia cũng cực kỳ kính sợ hắn. Nhưng mà trước mặt Lôi Động, người như hắn lại không chịu nổi một kích, ngay cả chạy trốn cũng không cách nào chạy được. Vừa nghĩ tới gia gia của mình, Âu Dương Dung Nhi nhịn không được, ngã ngồi trên mặt đất, oa một tiếng rồi khóc to lên, vô cùng thương tâm.

Lôi Động cũng không có ngăn cản hay an ủi nàng. Dứt khoát lấy Ác Quỷ Chướng, đồng thời lấy Phong hồn cầu phong ấn sinh hồn tu sĩ Trúc Cơ ra. Tổng cộng bốn cái, lợi hại nhất hẳn là sinh hồn tu sĩ Ma Ngục Tông Thải Biện, kém nhất chính là tu sĩ Trúc Cơ tầng ba vừa mới thu được kia, nhưng chất lượng cũng có thể coi là rất tốt rồi. Vừa đặt Ác Quỷ Chướng xuống, liền thấy hắc khí nồng đậm như mực vừa hiện lên không ngừng biến ảo, thỉnh thoảng lần lượt biến thành từng cái mặt người, quỷ trảo, thống khổ mà thô bạo. Giống như muốn thoát ra, lại giống như muốn giải thoát.

Lôi Động thấy thế cũng không có chút phản ứng nào. Ngược lại vận khởi chân khí Huyền Âm Tiên Thiên tinh thuần trong cơ thể, bao trùm xung quanh nó. Cùng lúc đó, lấy một quả Phong hồn cầu ra, miệng lầm bẩm. Chỉ một lát sau, một sinh hồn Trúc Cơ liền chui từ trong Phòng hồn cầu ra. Nhìn bộ dáng lờ mờ kia liền có thể biết được người này rõ ràng là tu sĩ Ma Ngục Tông.

Khi nhìn thấy Lôi Động, sinh hồn kia liền hoảng sợ vạn phần, du động hồn thể muốn chạy trốn. Nhưng lại cảm thấy một lực lượng không cách nào kháng cự được, cầm giữ hắn chắc chắn, kéo về phía Ác Quỷ Chướng. Mà một vài ác quỷ bên trong Ác Quỷ Chướng phảng phất như nhìn thấy người sắp có kết cục như mình, lại tỏ vẻ vô cùng hưng phấn, kêu loạn lên, rất có cảm giác loạn thất bát tao. Huyễn hóa ra từng quỷ thủ khô gầy giống như thực, lại giống như hư kéo sinh hồn hắn vào trong. Mà tu sĩ Ma Ngục Tông Thải Biện kia phảng phất như biết rõ cái gì, không ngừng thét lên từng tiếng chói tai, nhưng chỉ nghe từng tiếng kít kít xì xèo vang lên. Nhìn biểu lộ hắn vừa có cầu khẩn, phẫn nộ, sợ hãi, hết thảy đều đan xen lẫn nhau.

Nhìn thấy một màn này, Lôi Động cười lạnh một tiếng. Đâm rách ngón tay mình, bắn một giọt máu vào. Ác Quỷ Chướng lập tức bắt đầu chuyển động, uốn éo như thủy triều, thoáng cái đã nuốt sinh hồn tu sĩ Thải Biện vào. Trong lúc hắc khí lăn mình quay cuồng, một tầng sương mù màu đỏ nhàn nhạt lại hiện lên. Không lâu sau hết thảy đều yên tĩnh lại, mà sương mù Ác Quỷ Chướng kia thỉnh thoảng lại lần lượt huyễn hóa ra từng cái mặt người. Mà một trong những cái mặt người kia, thoạt nhìn có chút giống tu sĩ Thải Biện Ma Ngục Tông.

Lôi Động lại tiếp tục đưa ba sinh hồn tu sĩ Trúc Cơ khác vào giống như vậy. Luyện chế từng người vào bên trong Ác Quỷ Chướng. Sau khi thành công hết thảy thì nhìn Ác Quỷ Chướng tựa hồ so với trước lớn hơn vài phần, màu sắc càng thêm đen đặc. Nhìn khí tức của nó có thể cảm giác được nó đã không giống bình thường rồi.

Không biết từ lúc ào, Âu Dương Dung Nhi đã ngừng khóc. Sắc mặt nàng trắng bệch, mở to hai mắt nhìn một màn khủng bố kia. Hắn vậy mà đem sinh hồn người khác cho đám sương mù khủng bố kia thôn phệ. Tuy rằng cảm thấy cực kỳ hoảng sợ, nhưng nàng cũng không biết nên nói gì.

Bỗng nhiên, Lôi Động quay đầu nhìn về phía nàng, nhe răng ra cười một cái, nói:

- Nín rồi sao? Nhìn đẹp mắt chứ?

Âu Dương Dung Nhi sợ tới mức lui lại vài bước, biểu lộ giống như kinh hãi quá mức mà phát điên. Lôi Động cười ha ha, giá khởi Ác Quỷ Chướng, thong dong bay lên bầu trời, toàn thân vẫn còn giống như tán một đoàn khói đen lành lạnh. So với lúc trước thì tốc độ nhanh hơn ít nhất là mấy thành. Cảm thụ được làn gió kịch liệt thổi tới trước mặt, Lôi Động có chút cảm khái, Ác Quỷ Chướng không hổ là Ác Quỷ Chướng, càng thôn phệ nhiều sinh hồn thì chất lượng càng tăng cao. Tốc độ và uy lực cũng tăng gấp đôi.

Sau khi lái một cỗ hắc phong bay như một cơn bão cát, lúc Lôi Động hạ xuống mặt đất thì tâm tình thoáng cái đã trở nên thập phần sảng khoái. Hiện giờ tốc độ của Ác Quỷ Chướng đã không thua trung phẩm phi hành linh khí rồi. Lôi Động tin tưởng, theo không ngừng đưa sinh hồn cường giả vào thì nó sẽ biến thành thượng phẩm linh khí, thậm chí là cực phẩm linh khí. Đương nhiên, Lôi Động cũng biết, có thể khiến Ác Quỷ Chướng biến thành cực phẩm phi hành pháp khí tiêu chuẩn thì không thể không nương theo một hồi hạo kiếp giết chóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK