Mục lục
[Dịch] Đại Vũ Trụ Thời Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nội dung của kế hoạch Tàu Quan Sát thật ra rất đơn giản, chính là chế tạo một chiếc phi thuyền phản ứng tốc độ cao bằng công nghệ tiên tiến nhất hiện nay, di chuyển qua lại giữa địa cầu và mảnh vỡ sao nơtron với tốc độ nhanh nhất, có thể dùng thiết bị cự ly gần để ghi lại hay nhìn trực tiếp bằng mắt sự tồn tại của mảnh vỡ sao nơtron, thông qua đó để xác nhận mảnh vỡ sao nơtron không phải là một tin đồn lừa bịp, đồng thời lần đầu tiên có thể xác nhận sự tồn tại của mảnh vỡ sao nơtron từ góc độ thực tiễn, chứ không phải là dựa vào kiến thức vật lý để suy đoán và đặt giả thiết.

Hơn nữa máy phân tích của loài người, chỉ cần một chút manh mối cũng có thể nhìn ra toàn bộ tổng thể, năng lực này vượt xa cả loại máy dò tìm cao cấp nhất, nếu như để Ưng phát hiện ra tình hình đặc biệt nào đó, thì con người có thể thông qua đó tìm ra biện pháp giải quyết.

Kế hoạch này có hai điểm khó, thứ nhất là thời gian, mảnh vỡ sao nơtron sau ba năm nữa sẽ đụng vào các hằng tinh, nhưng con người với trình độ kỹ thuật và khả năng sản xuất công nghiệp như hiện nay thì trong thời gian ba năm phải chế tạo ra chiếc Tàu Quan Sát với tốc độ bay cực nhanh là một chuyện vô cùng khó khăn, con người phải giải quyết rất nhiều vấn đề về mặt khoa học, đồng thời tiến hành thí nghiệm mô phỏng, những chuyện này không thể chỉ làm trong thời gian vỏn vẹn một hai năm được.

Thứ hai là khoảng cách, thật ra cũng có liên quan đến thời gian, sau ba năm nữa mảnh vỡ sao nơtron sẽ đụng vào các hành tinh, nhưng khoảng cách hiện giờ của nó vẫn còn cách rất xa thiên hà, thời gian ba năm chính là để nó gia tăng tốc độ tiếp cận thiên hà, cho nên muốn Tàu Quan Sát bay đến mảnh vỡ sao nơtron trong khoảng thời gian ngắn, sau đó quay trở về địa cầu, đồng thời sau đó còn phải có đủ thời gian cho con người ứng phó, rời khỏi địa cầu lần nữa hoặc là nghĩ ra phương án giải quyết, thì khoảng cách khứ hồi này quả thật quá xa xôi!

Cho nên, bây giờ chỉ còn có thể tranh thủ từng phút từng giây!

Diêu Nguyên và các nhà khoa học trong tiểu đội Thiên Tai cùng bước vào tàu vận chuyển, ở ngay phía trước con tàu là một bức tường bao quanh được xây dựng bằng bê tông cốt thép, bức tường này cao đến trên một trăm tám mươi mét, ở bên ngoài bức tường có kết nối với đường dây cao áp, có thể ngăn chặn sự tấn công của bất cứ sinh vật nào trên tinh cầu này, bao gồm cả loài rồng đen sáu chân.

Đây là thành phố công nghiệp mà chính phủ loài người mới xây dựng trên địa cầu mới, dân số thường trú mới chỉ có hơn sáu ngàn người, trong đó có năm trăm quân đội phòng ngự và hai mươi chiến sĩ liên sao, còn lại đều là nhân viên kỹ thuật, kỹ sư công trình, và một vài nhà nghiên cứu và nhà khoa học cùng gia đình của họ.

Thành phố công nghiệp này được xây dựng trong thời gian khoảng tám tháng, đã tiêu tốn một lượng lớn sức người và của, sử dụng khoảng 70% người máy công trình trên tàu Hi Vọng, mới có thể xây dựng được một thành phố công nghiệp trên vùng đất này… Đương nhiên, với quy mô hiện giờ của thành phố này mà nói thì nói nó là một thị trấn công nghiệp nhỏ cũng không sai.

Tài nguyên khoáng sản của địa cầu mới vô cùng phong phú, riêng khu vực của thành phố công nghiệp này đã có một sản lượng lớn các loại khoáng sản quý hiếm như sắt, than, đồng và chì, ngoài ra còn có một con sông lớn chạy dọc thành phố và con sông này cũng trực tiếp bồi đắp nên đồng bằng phù sa tại khu vực đóng đô, tất cả nhân tố đều cho thấy, nơi này sẽ trở thành khu vực tập trung phát triển công nghiệp nặng quan trọng nhất của loài người sau này, và hiện giờ nơi này cũng đã phát triển các loại hình công nghiệp luyện kim, chế tạo và gia công, trong đó quan trọng nhất là lĩnh vực chế tạo chiến hạm vũ trụ.

Diêu Nguyên mượn danh nghĩa khảo sát, dẫn tiểu đội Thiên Tai những người hiểu rõ nội tình đến thành phố công nghiệp nặng này, thật ra mục đích chỉ có một mà thôi, đó chính là để cho các nhà khoa học có thể quan sát thực tế xem có thể cải tạo chiến hạm vũ trụ cấp phòng vệ đã hoàn thành được 70% này trở thành tàu vũ trụ quan sát hay không.

Cả quá trình quan sát cũng không có gì để nói, chẳng qua chỉ là những sự phô diễn bề ngoài mang tính quan liêu, mà điều này vốn là điều Diêu Nguyên ghét nhất, cho nên từ lúc xây dựng xong thành phố công nghiệp này, anh chỉ đến qua đây hai lần, lần thứ hai chính là lần này, còn những lúc khác thì anh hi vọng chỉ cần đưa ra mệnh lệnh là được, chứ không cần phải đi tới đi lui như vậy.

Công việc quan sát cũng không kéo dài lâu, đến buổi chiều thì Diêu Nguyên và mọi người cùng nhau rời khỏi. Lúc ở trên tàu vận chuyển, sau khi điều những người không biết chuyện ra ngoài, Diêu Nguyên lập tức hỏi một số kỹ sư công trình và nhà khoa học:

- Sao rồi? Chiến hạm vũ trụ cấp phòng vệ có thể cải tạo thành tàu vũ trụ quan sát không?

Một kỹ sư công trình đứng đầu nhóm liền trả lời:

- Vâng, nguyên thủ, cải tạo sửa đổi như vậy không có vấn đề gì, hơn nữa không gian trong khoang tàu đủ rộng, về cơ bản có thể đáp ứng cho hàng trăm người sống trong đó một khoảng thời gian rất dài, hơn nữa bên trong nó có lò phản ứng tổ hợp khí hydro, thích hợp nhất cho chức năng thiết bị đẩy hạt, sau khi thảo luận chúng tôi cho rằng công tác cải tạo không có vấn đề gì.

Diêu Nguyên thở phào nhẹ nhõm, anh vội vàng hỏi tiếp:

- Vậy cần thời gian bao lâu? Bởi vì chiến hạm vũ trụ số một cấp phòng vệ mới chỉ hoàn thành được 70%, còn phải tiến hành cải tạo nó, tổng cộng phải mất bao nhiêu thời gian?

Vị kỹ sư công trình này miễn cưỡng trả lời:

Nguyên thủ, điều này thì chúng tôi cần phải tính toán kỹ lưỡng mới biết được, nhưng mà, xem xét sơ bộ thì ít nhất cần phải sáu đến tám tháng, chắc chắn cần một khoảng thời gian như vậy…

- Sáu đến tám tháng sao?

Diêu Nguyên trầm ngâm suy nghĩ, theo suy đoán ban đầu của anh, thì cũng cần khoảng thời gian như vậy, thậm chí là tốn thời gian một năm cũng không có gì là lạ, đây đâu phải là chế tạo đồ chơi, mà là chế tạo một món đồ khổng lồ có đồ dài khoảng một ngàn bảy trăm mét, độ rộng khoảng sáu trăm năm mươi mét, độ cao là bốn trăm mét, một chế phẩm của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư có thể di chuyển trong vũ trụ, một chiến hạm vũ trụ thật sự, có thể chế tạo nhanh như vậy, thì cũng phải tiêu hao một lượng lớn người máy công trình, nếu không thì, chế tạo bằng sức người thì không chừng phải tốn lượng thời gian hơn gấp mười lần.

Cuối cùng Diêu Nguyên gật đầu nói:

- Vậy thì phải làm phiền các vị rồi, xin nhanh chóng đưa ra ý kiến chỉnh sửa, cần sự hỗ trợ về sức người sức của nào đều có thể báo cáo lên trên, chính phủ sẽ đáp ứng yêu cầu của các vị trong thời gian sớm nhất.

Như vậy, kế hoạch cải tạo tàu vũ trụ quan sát đã được tiến hành, trong thời gian tiến hành kế hoạch cải tạo này, từng nhóm nhỏ nhà khoa học đều khẩn trương nghiên cứu thiết bị đẩy hạt công suất cao, cũng tức là nghiên cứu tiếp nối thiết bị đẩy hạt cỡ lớn lúc trước đã đẩy hành tinh mẹ dị hình vào trong các hằng tinh, đương nhiên, chuyên gia tài giỏi nhất về mảng này chính là Ba Lệ rồi, người đọc hiểu của vật lý học.

Sau ngày hôm đó, Diêu Nguyên và Ba Lệ không còn gặp nhau, thực ra thì Diêu Nguyên đã viện đủ cớ tới phòng thí nghiệm vật lý, nhưng mỗi lần anh ở đó thì dường như Ba Lệ đều có dự cảm nên không hề xuất hiện, nhiều lần như vậy, Diêu Nguyên cũng đành lặng lẽ rời khỏi, cũng không có ý tìm gặp người con gái mà anh đã dự định cưới làm vợ nữa.

Nhưng đến giờ phút này, sau khi bắt đầu kế hoạch cải tạo tàu vũ trụ quan sát, Ba Lệ dường như đã thay đổi thành một con người khác, không những xuất hiện trước mặt Diêu Nguyên, hơn nữa còn nhiều lần cùng anh bàn bạc về chuyện cải tạo, đương nhiên, cô đã trở về một cô gái với vẻ ngoài lạnh lùng ngày trước, không hề nở một nụ cười nào cả, mỗi một lần đều là phong thái bàn chuyện công việc, khiến cho Diêu Nguyên càng cảm thấy dằn vặt trong lòng, đối xử với cô ấy càng lúc càng dịu dàng.

Sau đó…

- Em muốn tham gia hành động Tàu Quan Sát.

Ba Lệ ngồi trên ghế, nhìn trực diện với Diêu Nguyên đang ngồi phía sau bàn.

Diêu Nguyên sững sờ trong giây lát, anh đang xem bản báo cáo của Ba Lệ, đây là bản báo cáo về bản cải tiến thiết bị đẩy hạt cỡ lớn, bản cải tiến thiết bị đẩy hạt cỡ lớn này, đã hoàn toàn loại bỏ đi các nguy cơ tiềm tàng của thiết bị đẩy hạt cỡ lớn, cũng như các hạn chế về tính bất ổn và tốn nhiều năng lượng, lực đẩy của bản cải tiến bằng 80% bản gốc, nhưng có thể vận hành ổn định trong thời gian rất dài, hơn nữa độ tiêu hao năng lượng giảm mạnh, nói tóm lại, đây đã là thiết bị đẩy hạt cỡ lớn hoàn toàn đạt chuẩn, không những có thể ứng dụng trên Tàu Quan Sát, mà ngay cả Tàu Hi Vọng cũng có thể áp dụng việc cải tạo này, giá trị to lớn này không thể đo lường được, theo sự đánh giá của các nhà khoa học khác, đây đã là khoa học công nghệ ở giữa thời kỳ cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư, thật sự không ngờ Ba Lệ đã có thể sáng chế ra vào lúc này.

Nhưng mà Diêu Nguyên còn chưa kịp vui mừng thì câu nói này của Ba Lệ đã tiêu tan hết tâm trạng vui vẻ của anh, anh liền nói:

- Không được! Em không biết hành động lần này nguy hiểm thế nào sao? Không một ai biết sao nơtron rốt cuộc là thứ gì, không một ai biết sau khi tiếp cận gần nó thì sẽ có nguy hiểm gì, thậm chí có thể bị hút thẳng vào bên trong trở thành một đống thịt vụn không chừng, anh tuyệt đối không cho phép em tham gia vào kế hoạch này!

Ba Lệ bình tĩnh nói:

- Em vốn không hề năn nỉ anh cho em tham gia, anh phải biết bản cải tiến thiết bị đẩy hạt cỡ lớn này là công sức của em, và còn rất nhiều bộ phận kỹ thuật trên Tàu Quan Sát đều do em nghiên cứu, phương pháp sử dụng chỉ mình em là nắm rõ nhất…

- Em đang nói điều kiện với anh sao?

Diêu Nguyên nhắm mắt, anh đang cố kìm nén cơn giận dữ, vẫn nhẹ nhàng nói:

- Kế hoạch Tàu Quan Sát thật sự rất nguy hiểm, cả anh cũng không tham gia vào, đây mới là có trách nhiệm với xã hội loài người, em là chuyên gia, cũng là nhà khoa học vật lý cực kỳ quan trọng, nếu như em xảy ra chuyện gì…

Ba Lệ vẫn nét mặt lạnh lùng, lắc đầu nói:

- Nếu chỉ vì trách nhiệm với xã hội loài người… vậy thì em càng nên đi, nếu như phát hiện bất kỳ một loại máy móc nào trong mảnh vỡ sao nơtron, nói không chừng khả năng người đọc hiểu của em sẽ có tác dụng, em nói rồi, em không có cầu xin anh cho em tham gia, đúng rồi, quên nói với anh một chuyện, em vẫn chưa nộp bộ phận cốt lõi của bản cải tiến thiết bị đẩy hạt cỡ lớn này ra, nếu mà bọn anh muốn, thì trước mắt chỉ có vật thí nghiệm này mà thôi, các anh cứ lấy xài đi, không có kỹ thuật hạt nhân chủ chốt, các anh cũng chỉ có thể chế tạo ra thiết bị đẩy hạt kiểu cũ thôi.

Nói xong, Ba Lệ đứng dậy đi ra phía cửa.

Diêu Nguyên vô cùng giận dữ, anh vỗ mạnh xuống mặt bàn, một số món đồ trên bàn bị rung mạnh rớt xuống, từ ngoài cửa có hai lính canh chạy vào, họ ngơ ngác nhìn quanh cảnh tượng trong phòng, rồi họ âm thầm đi ra ngoài đóng cửa lại.

Ba Lệ xoay người lại nhìn Diêu Nguyên nói:

- Sao nào? Anh muốn đánh tôi sao? Hay muốn xử tôi tử hình? Vậy thì tùy ý anh thôi, dù gì kỹ thuật cốt lõi nằm trong đầu tôi, có bản lĩnh thì bổ não của tôi ra mà xem.

Diêu Nguyên cứ đứng như vậy nhìn thẳng vào Ba Lệ, người con gái quật cường này cũng nhìn thẳng vào anh, dần dần, sự giận dữ trong tia nhìn của anh dịu bớt, cuối cùng, anh ngồi phịch xuống ghế rồi yếu ớt nói một cách miễn cưỡng:

-… Anh sẽ kêu Ưng để ý em, không cho phép em làm chuyện gì nguy hiểm.

- … Đi đi, anh cho em gia nhập đội quan sát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK