-Yên nhi,huynh muốn đến diễn võ trường một chút.
Thần Nam nói với Trương Ngữ Yên,vừa bước vào Trúc cơ trung kỳ tinh thần cảm thấy thoải mái,Thần Nam cũng muốn đi xem thế hệ trẻ của Thần gia tu luyện đấu khí ra sao.Thế nào đi nữa, hắn đã tiếp nhận cái thân xác này,hiểu rõ về gia tộc của mình cũng là điều nên làm.
-Huynh muốn đến diễn võ trường làm gì ? trước nay huynh có bao giờ đến đó đâu.
Trương Ngữ Yên nghi hoặc nhìn Thần Nam.
-Hôm nay huynh đang có hứng,rảnh rỗi đi xem mọi người tập luyện cũng vui mà.
Thần Nam mỉm cười,đúng thật là trng trí nhớ,đã rất lâu rồi hắn không đến diễn võ trường của Thần gia.
-Vậy cũng được,muội cũng tới đấy luyện công.
Trương Ngữ Yên tuy nghi hoặc,nhưng cũng không nghĩ nhiều,nàng kéo tay Thần Nam đi về phía bên trái, nơi đó là diễn võ trường của Thần gia.Ngày thường,các tộc nhân tu luyện đấu khí đều ở đó luận bàn.
Nói đến Trương Ngữ yên,thiên phú của nàng rất khá.Từ nhỏ Thần Thế Kiệt đã truyền cho nàng các kỹ xảo đấu khí của Thần gia,đừng nhìn Trương Ngữ Yên còn nhỏ tuổi,mới mười sáu tuổi nàng đã có tu vi Đại Đấu Sư,trong thế hệ đời thứ hai của Thần gia ,không một kẻ nào là đối thủ của nàng.
Đi vào diễn võ trường của Thần gia, Thần Nam đánh giá cẩn thận một phen. Nơi này có một thạch đài rất lớn, chung quanh thạch đài có đầy đủ các loại binh khí, đại bộ phận Thần nam đều đã gặp qua, chỉ có một số thứ kỳ lạ là hắn chưa biết.
-Biểu ca,huynh ở chỗ này đợi muội,muội vào luyện công một lát,sau khi xong thì đi ăn cùng muội.
Trương Ngữ Yên cười với Thần Nam,dặn dò hắn cứ sợ hắn chạy loạn.
-Ừ,huynh biết rồi.
Thần Nam gật đầu đáp ứng,hắn cũng rất mong chờ xem Trương Ngữ Yên luyện công ra sao,đấu khí đối với hắn vẫn còn quá mới mẽ.
Nghe Thần nam đáp lời xong,Trương Ngữ Yên chạy thẳng vào diễn võ trường,bên tay nàng là một thanh trường kiếm màu xanh,ổ tay nàng khẽ chuyển động, thanh trường kiếm kéo thành một đường vòng cung, một luồng đấu khí hiện lên trên không trung, trong bóng kiếm hiện ra một chút quỷ dị.
Đấu khí xuyên qua kiếm quang bay ở trên không trung phấp phới, thoạt nhìn uy lực rất bất phàm, khó trách trong những người đời thứ hai không có mấy ai là đối thủ của Trương ngữ Yên. Trương Ngữ Yên này quả nhiên là một người thiên phú, tu luyện công pháp này quan trọng nhất chính là thiên phú, nếu như thiên phú tốt, người khác tu luyện ba năm thì ngươi chỉ phải tốn nửa năm, chênh lệch đến mấy năm như vậy thì dĩ nhiên là rất lớn.
Nhìn theo bóng hình của Trương Ngữ Yên,Thần Nam cũng không kìm được mà khẽ giật mình, đấu khí có thể ở trên Đấu Ma Đại Lục mà tung hoành quả nhiên là có sự bất phàm của nó, xem ra kỹ xảo và đấu khí của Trương Ngữ Yên so với công pháp tu chân còn lợi hại hơn một chút.
- Bách Kiếm Quy Nhất.
Trương Ngữ yên khẽ kêu lên,đấu khí sớm đã tràn ngập khắp thân ảnh của nàng,cổ tay Trương Ngữ Yên nhanh chóng xoay ngược trở lại,trường kiếm màu xanh tạo ra một đóa hỏa liên thật lớn trên không trung,kiếm ảnh to lớn bổng nhiên hiện ra,phát nổ đì đùng.Một chiêu này vừa dùng để tấn công vừa dùng phòng thủ rất hiệu quả.
-Biểu ca,Bách Kiếm Quy Nhất của muội thế nào ? có lợi hại không ?
Vừa thu công lại,Trương Ngữ yên cao hứng hỏi Thần Nam, bất chợt sắc mặc nàng thoáng sững lại,nàng nhớ biểu ca nàng không thể tu luyện,nàng sợ câu hỏi này làm Thần Nam buồn.
-Ú chà, quá là kinh diễm đi ấy chứ,tốt lắm đó Yên Nhi.
Thần Nam liền trả lời,đích thực kỹ xảo đấu khí làm hắn khá hứng thú,xem ra có dịp hắn phải học một ít kỹ xão đấu khí mới được.
Nhìn thấy biểu cảm của Thần Nam,bất chợt Trương Ngữ Yên thở ra một hơi,trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
- Yên Nhi, chỗ này ta có một viên đan dược, muội ăn vào sẽ có tác dụng rất lớn.
Thần Nam lấy từ trong bình ngọc ra một viên Trúc Cơ đan đưa cho Trương Ngữ Yên, viên đan dược này sẽ có tác dụng rất lớn với nàng.
- Biểu ca, đây là đan dược gì vậy? Huynh lấy ở đâu đó?
Nhìn viên đan dược ở trong tay của Thần Nam, Trương Ngữ Yên tuy không biết nó là gì nhưng cũng hiểu đó là đan dược không tầm thường, không kìm được mà nghi ngờ hỏi. Biểu ca không tu luyện đấu khí, sao trên người lại có đan dược.
- Cái này muội không cần hỏi, muội cứ cầm đi, còn nữa không được nói cho người khác biết.
Thần Nam nói với Trương Ngữ Yên, những chuyện này đúng là không thể cho người khác biết.
-Dạ.
Trương Ngữ Yên cầm lấy viên Trúc Cơ đan trong tay của Thần Nam mà cất vào, nàng cũng không nói gì nữa, hai người lập tức rời khỏi diễn võ trường.
Trong đại sảnh,hạ nhân đã sớm chuẩn bị sẵn thức ăn.Mấy ngày nay,Thần Thế Kiệt cũng không xuát hiện,nghe nói ông ra ngoài làm chuyện gì đó. Hai người ăn một chút rồi đi về phía cửa hàng binh khí của Thần gia.Thần Nam muốn dùng viên Trúc cơ đan cuối cùng tặng cho Thần Thế Phong.
Ở trên đường phố náo nhiệt,Trương Ngữ Yên như một chú chim nhỏ vui sướng bay nhảy.Sau khi đi vào cửa hàng binh khí của Thần gia,Thần Nam lập tức tìm Thần Thế Phong.
-Nam Nhi,hôm nay con tới đây có việc gì vậy ? Lần này ta cũng không có Tiệp khí chi cho con đâu,à mà lò đan con có mang tới không ?
Thần Thế Phong hỏi Thần Nam,lò luyện đan tuy không phải trân quý gì,tuy nhiên cũng là một vật xa xỉ.
-Phong thúc,lò đan con còn muốn mượn dùng thêm một khoảng thời gian ngắn nữa.Hôm nay con có thứ này tặng thúc,thúc phục dụng vào sẽ rất có lợi ích.
Thần Nam liền trả lời, lò đan hiện tại không thể trả lại cho Phong thúc, bằng không thì từ nay về sau sẽ không cách gì luyện dan được, chờ đến khi mình kiếm được một lò đan tốt hơn rồi trả cho Phong thúc cũng không muộn. Nói xong Thần Nam liền đưa viên Trúc Cơ đan cuối cùng cho Thần Thế Phong.
-Đan dược Tam Phẩm
Nhìn thấy đan dược trong tay Thần Nam,Thần Thế Phong kinh ngạc khẽ đánh giá "Tuy chưa đạt đến tam phẩm cao giai,nhưng tuyệt đối là đan dược tam phẩm"
-Nam nhi,đan dược này là do con luyện chế sao ?
Thần Thế Phong vừa hưng phấn lại kinh ngạc nhìn Thần Nam,từ việc mượn lò đan,đến hắn lấy Tiệp khí chi của mình,thật đáng để suy ngẫm.
-Cái này...
Nhìn vẻ mặt của Thần Thế Phong,Thần Nam không nỡ nói dối,dù sao nhiều việc khiến người ta liên tưởng như vậy,muốn giấu diếm cũng khó.Một điều khiến bản thân Thần Nam cũng không ngờ,Trúc cơ đan hắn luyện ra lại tương đương với tam phẩm đan dược ở đây.
-Đúng vậy,chính là do con luyện chế.
-Tiểu tử ngươi nói lại cho ta nghe lần nữa,cái này đích xác do ngươi luyện chế ?
Thần Thế Phong dùng một giọng nói khẩn trương hỏi Thần Nam.
-Phong thúc,chính là do con luyện chế.
Thần Nam vẻ mặt bất đắc dĩ gật đầu đáp.
-HaHa,phát tài rồi,lão tử phát tài rồi.Ông trời đúng là có mắt.
Nghe được lời khẳng định của Thần Nam,Thần Thế Phong vui mừng hớn hở mà ôm chầm lấy hắn,sung sướng hò hét tung tóe cả nước bọt cứ như đang ôm một bảo bối vậy.