Lúc này trong phòng nói chuyện phiếm của Liên Minh Hồng Khách sắp nổ tung rồi.
Hacker khiêu chiến lần này chính là "Snake", tổ chức hacker đứng đầu thế giới. Đây là một tổ chức gần chạm như đến hai chữ “truyền thuyết”, bởi vì trong danh sách của FBI chỉ có danh hiệu và những việc mà tổ chức thực hiện, nhưng không có bất cứ tên người nào!
Bọn họ đã làm những chuyện gì?
Đầu năm 2001, xâm nhập vệ tinh Âu Tinh của công ty điện thoại THURAYA, bóp méo thông tin và tài khoản của người sử dụng, lấy mất 20.000.000 USD.
Tháng 7 năm 2001, trong vòng 1 tháng xâm nhập 237 trang web kêu gọi chống lại phân biệt chủng tộc, bảo vệ quyền lợi của người da màu, hơn nữa, còn viết những lời ác độc, nguyền rủa người da màu trên trang chủ.
12g02’ ngày 18 tháng 3 năm 2002, khống chế hệ thống đèn giao thông nội thành thành phố Washington, tạo ra cảnh ùn tắc giao thông, sau khi thu hút được sự chú ý của chính phủ Mỹ, đã xâm nhập vào kho dữ liệu của FBI, tuy bị phát hiện và rút lui nhưng cũng lấy được một số tài liệu về các cảnh sát quốc tế nằm vùng. 3 ngày sau, toàn bộ những người nằm vùng trong danh sách này mất hết liên lạc.
Tháng 5 năm 2003, xâm nhập hệ thống dữ liệu của công ty Boeing, bóp méo dữ liệu để vơ vét tài sản.
Vào dịp lễ tình nhân năm 2004, tạo ra virus Valentine, lây nhiễm hơn 800 triệu máy tính trên toàn thế giới...
...
Có thể nói đây là tập đoàn tội ác, bọn họ đã là từ bỏ tinh thần hacker, lợi dụng kỹ thuật máy tính để kiếm lợi cho bản thân. Hơn nữa, tổ chức này còn nhiều lần công khai phát biểu, miệt thị người da màu, cho rằng người da trắng mới là tối thượng. Nghĩ lại, sở dĩ bọn họ khơi mào lần phân tranh này là vì thấy mình đã đánh mất mặt mũi, thậm chí có thể virus Phong Hỏa là do họ tạo ra!
Với bản tính Snake, phong cách trước giờ và kỹ thuật của họ thì nếu họ thật sự tạo ra Phong Hòa thì cũng không có gì kỳ quái.
Càng làm cho thành viên Liên Minh Hồng Khách căm tức chính là chiến thư này viết rất không khách khí!
Ngay câu đầu tiên đã nói: “Bọn hầu tử hèn mọn, khi các ngươi đọc bức thư hẳn là cảm thấy thật vinh hạnh, bởi vì người đối thoại với các ngươi chính là Snake, Snake trong truyền thuyết!”
Bạn đọc rồi có tức trào máu hay không?!
Hơn nữa, chiến thư này bị treo trên trang chủ Liên Minh Hồng Khách, nói cách khác: đối thủ đã xâm nhập và bóp méo trang chủ Liên Minh Hồng Khách, chuyện này đối với một tổ chức hacker là một sỉ nhục rất lớn!
Dù ngươi là tổ chức hacker đứng đầu thế giới thì cũng đừng có sử dụng loại này thủ đoạn chứ?!
Giữa chiến thư, Snake nói, họ tuyên bố trang chính là chiến trường. Từ giờ trở đi, Snake khiêu chiến hacker trên toàn thế giới, từ hôm nay - ngày 5 tháng 9 - kéo dài 5 ngày, cho đến ngày 10 tháng 9 - giờ Bắc kinh - các hacker trên toàn thế giới đều có thể tấn công. Đương nhiên, bọn họ hy vọng nhất chính là SM.MH trong truyền thuyết sẽ ra mặt để so sánh với họ – theo lời họ trong chiến thư!
- "Khinh người quá đáng!" Trung Niên Mập Mạp vừa chat trong phòng vừa gào to: " Lão Đại SM.MH ở đâu vậy?! Ra mặt nhanh lên nha! Giúp bọn em đập tan cái đám khốn kiếp này với!"
Sở dĩ Trung Niên Mập Mạp kêu như vậy, là vì hắn ghe qua trang web kia. Sau khi vào trang này thì thấy nó đen thui, không có cái gì trong đó cả, nhưng hacker vừa nhìn là biết ngay đây chỉ là cửa thứ nhất mà thôi.
Phải phá giải thuật toán mã hóa trên trang web mới có thể thấy được toàn bộ trang web. Nhưng thuật toán mã hóa này khó tới cực điểm, chỉ mới là cửa đầu tiên đã đào thải hơn 99% hacker toàn thế giới, hy vọng có đủ người để tham gia chiến đấu.
Hơn nữa, loại mã hóa này biến thái ở chỗ: căn cứ IP xâm nhập sẽ tự động tiến hành biến hóa tương ứng. Nói cách khác: không phải sau khi một cao thủ tiến vào rồi quăng mật mã ra ngoài là mọi người có thể sử dụng mật mã này để vào được. Hơn nữa, cho dù là cùng một người, sử dụng nhiều loại “thịt gà” [còn được gọi là Zombie, chỉ các máy tính đã nhiễm một loại trojan nào đó, biến thành công cụ để tấn công của tác giả trojan đó] khác nhau thì thuật toán này cũng phát hiện được. Có nghĩa là: mỗi người muốn tiến vào thì phải dùng thực lực của chính mình, “một mình một ngựa” đi vào.
Trong Liên Minh Hồng Khách, chỉ có Bảo Bối Màu Lam và Quản Bình Triều là có thực lực này, ngoài hai người này ra thì cả đám như Trung Niên Mập Mạp chỉ có thể ngồi bên ngoài xem diễn.
Lúc này Quản Bình Triều đang thừa nhận công kích mãnh liệt của đối phương.
Sau khi Quản Bình Triều tiến vào lập tức bắt đầu xâm nhập server của trang web. Cách thường dùng nhất là sử dụng “thịt gà” phát động công kích DDOS, ném vô số tin rác vào làm cho đối phương không kịp trở tay, nhờ đó nắm lấy cơ hội để tìm được lỗ hổng, sau đó mới đánh vào.
Quản Bình Triều dùng phương pháp này chỉ để thử một chút, vì hắn biết Snake đứng đầu thế giới nên không thể nào chỉ có hư danh. Mặc dù công kích DDOS là cách thường dùng nhất, bình dân nhất, hơn nữa cũng hữu hiệu nhất, nhưng đối phương có thể có biện pháp xử lý.
Quả nhiên, tưởng lửa của đối nhẹ nhàng lọc hết những tin rác, trong nháy mắt đã tìm được Quản Bình Triều.
- "Móa! Sao nhanh dữ vậy?!" Quản Bình Triều cảm thấy kinh dị, nghĩ thầm, đám Snake này không hổ danh tổ chức hacker đứng đầu thế giới, nhưng hắn cũng không có nổi giận, vì công kích DDOS thất bại là điều hắn đã dự đoán trước.
Nhận định thực lực đối phương cao hơn mình nên Quản Bình Triều không dám khinh thường, một mặt tìm lỗ hổng của đối phương, một mặt áp dụng đấu pháp vu hồi [vừa đánh vừa chạy], tránh va chạm trực tiếp với đối phương.
Chiến tranh của hacker vốn không có công bình, ngoài sự chênh lệch kỹ thuật song phương thì phần cứng và số lượng thịt gà đều ảnh hưởng tới kết quả. Hiện giờ Quản Bình Triều đang tiến hành đột phá, nhưng hắn lại có cảm giác đối phương công kích rất mạnh mẽ. Từ trong vô số tin rác, đối phương gần như không hao tốn sức lực đã tìm được mình, sau đó bám chặt lấy mình, làm Quản Bình Triều không thể toàn tâm ứng phó.
- "Không phải chứ?!" Quản Bình Triều trong lòng nghĩ như vậy, vì Snake là tổ chức hacker mạnh nhất thế giới nên thực lực của họ mạnh mẽ như tình hình cũng không có gì kỳ quái, nhưng vấn đề là: đối phương làm sao có thể cùng lúc đối phó với nhiều người cùng tấn công?
Tuy Quản Bình Triều đang bị tấn công dồn dập, nhưng cũng còn thời gian suy nghĩ: Chiến thư của Snake hiện giờ đã được truyền ra ngoài thông qua nhiều con đường, theo thông tin nắm được thì hiện giờ có ít nhất 30 hacker nổi tiếng đang tiến hành tấn công server của trang web này. Mà theo tin tức ngày càng mở rộng thì con số này nhất định sẽ còn gia tăng!
Nếu một cái server bị nhiều người tấn công như thế thì Snake làm sao có thể chống lại, đâu có ai có nhiều hơn 2 cánh tay đâu? Đã vậy lại thêm thời hạn là 5 ngày nữa, bọn họ không cần ngủ sao?!
Nghĩ đến đây, Quản Bình Triều lại đột nhiên cảm thấy trước mắt sáng ngời, lúc này trên của sổ chat phát ra tin tức của Bảo Bối Màu Lam: "Tôi đã tiến vào server của đối phương, đừng để công kích bên ngoài quấy nhiễu, đó là do tường lửa của đối phương có trí năng, biết phản kích!"
Quả nhiên là thế!
Khó trách mình vẫn cảm thấy: tuy đối phương tấn công hung hãn, nhưng chỉ dùng một phương pháp tấn công duy nhất.
Tường lửa có khả năng tự phản công? Hơn nữa, nó còn có trí năng để sàng lọc tin rác, do đó đoán được dữ liệu chủ công!
Điều thứ nhất thật ra cũng không có gì mới lạ, vì hiện giờ rất nhiều hacker sử dụng tường lửa của chính mình tạo ra, đều có chức năng phản công nhất định, chính là sau khi bị công kích sau sẽ phóng ra thông tin có chứa trojan hoặc virus, tuy lý thuyết là như thế nhưng tác dụng không lớn lắm.
Cái tường lửa này tuy phản công mạnh hơn tường lửa của những hacker thông thường nhưng kỹ thuật này có thể thực hiện. Nhưng trí năng sàng lọc tin rác và phán đoán chính xác như thế thì rất khó. Bởi vì Quản Bình Triều không ngừng ngụy trang và biến hóa, nhưng đều bị đối phương phát hiện, nếu là người thật thì không có gì để nói, nhưng đối phương chỉ là máy móc! Chuyện này làm cho người ta khó có thể giải thích được.
- "Nhất định là đối phương dùng cách gì đó mà mình không biết!" Quản Bình Triều nghĩ như vậy, rồi tiếp tục ngụy trang. Vì chỉ cần là phần mềm thì nhất định có những quy luật nhất định, có thể là bản ghi chép thói quen người dùng cũng có thể là bản ghi chép tin tức, nhưng luôn có quy luật!
Quản Bình Triều cảm thấy nếu ngay cả một phần mềm mà mình còn không có cách trị thì thật sự rất dọa người. Là một trong những người tạo ra phần mềm bảo an “Vệ sĩ 360” nên hắn rất chờ mong với cái tường lửa này.
Quản Bình Triều bắt đầu thay đổi chiến thuật, vì biết được đối thủ chỉ là máy móc, vậy thì đơn giản hơn rồi, chủ yếu là tìm ra quy luật của đối phương. Phương pháp tìm kiếm quy luật này cũng tương tự như phân tích hoạt động của phần mềm để tính toán ra mã nguồn phần mềm, cần phải phân tích thật tỉ mỉ.
Phân tích tất cả dữ liệu được gửi từ máy đối phương? Phương pháp này đối mặt với DDOS là tự sát! Bởi vì phải xử lý rất nhiều tin tức, sẽ làm CPU quá tải, như vậy đối thủ có thể lợi dụng.
Vậy thì phân tích các thông tin ngắn? Tuy tin rác không chứa ký tự nhưng lại chứa các thông tin khác, chỉ cần tìm ra quy luật thì có thể sễ dàng phòng vệ.
Nghĩ đến đây, Quản Bình Triều cảm thấy thật nhẹ nhàng, có cảm giác như mình đã khám phá ra bí ẩn của một màn ảo thuật đơn giản.
Vì thế hắn đem chính mình xâm lấn tin tức cũng gia dĩ ngụy trang, ngụy trang thành cùng với đồ bỏ đi tin tức giống nhau, thỉnh cầu cùng phục vụ khí bắt tay.
Quả nhiên, sau khi hắn sử dụng phương pháp này, luồng tin rác luôn bám chặt lấy hắn trong nháy mắt đã biến mất, chắc là đã buông tha cho mình.
"Tốt lắm!" Quản Bình Triều thành công một chiêu, nhanh chóng ngụy trang dữ liệu tấn công tường lửa của đối phương, hắn nhanh chóng tìm được một lỗ hổng rồi nhanh chóng chui vào!
Thành công!
Đột phá tường lửa, bước tiếp theo là tranh thủ đoạt quyền hạn Admin của server!
Đúng lúc này, vô số tin tức giống như từ bốn phương tám hướng cùng lúc đổ ập xuống, Quản Bình Triều phát hiện hệ điều hành trên máy tính của mình khựng lại một cái, 1 giây sau hắn phát hiện mình đã bị sút ra khỏi server.
"Không thể nào?!" Quản Bình Triều cả người đầy mồ hôi, đợt tấn công cuối cùng của đối phương quá hung hãn, làm hắn không có lực hoàn thủ.
Đây là thực lực của Snake sao?
Lúc này Quản Bình Triều mới phát hiện Bảo Bối Màu Lam nhắn lại trên trình chat:
- Tôi thất bại khi đột phá tầng thứ hai, tầng thứ hai là một cái bẫy của tường lửa, nó làm cho người ta nghĩ đó là server. Một khi tiến hành công kích thì chẳng khác nào tiến vào cạm bẫycủa đối phương. Sau khi đột phá tầng thứ hai còn có tầng thứ ba, nơi đó mới thật sự là chiến trường, đáng tiếc, dù sao đối phương cũng là tổ chức hacker mạnh nhất thế giới, tôi đã thất bại.
Tay Quản Bình Triều run lên, không cẩn thận làm đổ ly sữa đặt trên bàn.
Ngay cả Bảo Bối Màu Lam đại tỷ cũng không được, chẳng lẽ thật sự phải thỉnh đại thần SM.MH ra mặt? Nhưng vấn đề là: rốt cuộc đại thần SM.MH đang làm cái gì?! Hắn có biết chuyện này không?! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK