Sáng sớm, làn gió lướt qua kẽ lá, xào xạc xào xạc, bầu không khí tươi mát khiến người ta cảm thấy khoan khoái. Cách Quỷ Cốc mười dặm, trong rừng, Rồng Ngoan Ngoãn đứng đó và không cảm nhận được gì. Niềm thống hận và bi ai tràn ngập, hai mắt hắn nhìn nhóm nữ người chơi phía trước.
- Bại Gia Nguyệt Nguyệt. ta sẽ không bao giờ reset đâu. Cho dù ta có về lv 0 100 lần nữa cũng không khuất phục ngươi đâu.
Rồng Ngoan Ngoãn kiên cường trả lời.
- Được, rất cam đảm, chị không thể không bội phục chú mày, ba lần bị giết về level 0 mà vẫn cứng đầu.
Bại Gia Nguyệt Nguyệt giữ chắc dây cương, con ngựa của cô hí một tiếng dài.
Mười tám nữ kỵ sĩ cưỡi tuần mã mặc quần áo bó sát, mười tám thân ảnh phập phồng, tay họ cầm thương bắt đầu bủa vây gã trai.
- Được rồi, chị sẽ tha cho chú nếu chú lên thanh minh cho chị trên trang chủ được chứ?
Tiếng cười của Bại Gia Nguyệt Nguyệt trong như chuông bạc.
- Thanh minh cái gì cơ?
Rồng ngoan ngoãn hơi động tâm, nếu có thể đem sự việc này giải quyết triệt để là rất tốt. Hắn không muốn giằng co với Bại Gia Nguyệt Nguyệt. Mấy đứa này là kiều nữ cái thừa nhất là thời gian cùng tiền. Rồng Ngoan Ngoãn không đỡ được a.
Bại Gia Nguyệt Nguyệt đảo mắt cười:
- Chỉ cần nói, chị – Bại Gia Nguyệt Nguyệt ở tân thủ thôn 110 bị chú và Ta Là Một Tên Trộm hợp mưu hãm hại, rồi ta sẽ buông tha cho.
- Ha ha ha
Rồng Ngoan Ngoãn ngẩng đầu lên cười điên dại rồi nhìn Bại Gia Nguyệt Nguyệt một cách khinh bỉ:
- Cô vô tù có lẽ hơi oán hận đi. Tuy rằng Tên Trộm là kẻ khởi đầu phá tường thành. Nhưng tay là trên người cô, cô không muốn đào thì cũng không ai có thể ép. Ta nói đều là những điều chính mắt nhìn thấy, muốn ta nói dối ư ....
Rồng Ngoan Ngoãn cười lạnh nói tiếp:
- Mơ à!!!
- Nhào zô, Rồng Ngoang Ngoãn không sợ chúng bay.
Nói rồi hắn rút chiếc đao ngắn củn ra.
- Chị em … PK!!!
Bại Gia Nguyệt Nguyệt thở hổn hển rồi vung tay lên thét.
- Lên!
18 nữ kỵ binh nhanh chóng lao vào Rồng Ngoãn Ngoãn.
…
- Người anh em nói rất đúng. Nam nhi trí ở bốn phương, chỉ cần làm việc không thẹn với lương tâm là được.
Bỗng một giọng nói vang lên, mười phần hào sảng cứng cáp.
Một con ngựa lao đến nhanh như cắt, một thân ảnh hoành thương chắn trước người Rồng Ngoan Ngoãn. Kỵ sĩ thương lóe lên màu xanh ánh thép, nháy mắt đâm ra 18 mũi.
- Đương, đương, đương…
Một chiêu đánh lùi cả nhóm nữ kỵ sĩ.
Toàn thân Tử trang cấp 3. Kỵ sĩ lạ mặt khoảng 24,25 tuổi, hàng râu để lún phún trên khuôn mặt rất tùy hứng.
- Tuyệt Phong?!
Bại Gia Nguyệt Nguyệt kinh ngạc. Trong trò chơi này, người không biết hắn hơi bị ít.
- Cô bạn này, dừng tay đi, có gì từ từ nói. Làm người phải có lòng khoan dung, không nên đuổi tận giết tuyệt như thế.
Tuyệt Phong hòa nhã.
Bại Gia Nguyệt Nguyệt lau mồ hôi.
- Tuy anh là cao thủ, nhưng cũng không thể quản chuyện của người khác nha.
- Không có liên quan đến hắn, nhưng liên quan đến ta.
Một giọng nói khác vang lên.
Hai người quay đầu nhìn lại. Cách đó không xa, Mộ Dung Tiểu Thiên toàn thân trang bị rác rưởi, hai tay ôm trước ngực bộ dạng ngông nghênh đang nhìn về phía này.
- Hại cô chính là ta, không phải huynh đệ Rồng Ngoan Ngoãn, oan có đầu, nợ có chủ. Cô không cần làm khó hắn.
Mộ Dung Tiểu Thiên bình tĩnh.
- Tên chuột nhắt cuối cùng cũng ló đầu ra, ta phải giết mi.
Bại Gia Nguyệt Nguyệt thấy Mộ Dung Tiểu Thiên, đầu bốc hỏa, vung dây cương phóng vọt lên.
Tuyệt Phong mỉm cười. Hắn cũng muốn nhìn xem nhân vật đã đại náo [Vận Mệnh] – Tên Trộm này có chỗ nào hơn người.
Thân thể Mộ Dung Tiểu Thiên di chuyển với những tàn ảnh trong không trung. Chỉ thấy hắn bật nhẩy, xoay người một vòng thì đã ngồi chung ngựa với Bại Gia Nguyệt Nguyệt, vỗ vai cô:
- Đại tiêu thư, sự việc đã thành dĩ vãng, tương lai là của chúng ta, sao cô còn canh cánh trong lòng. Ta thấy hòa giải ở đây thôi nhá!
Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong lại lộn một vòng nhảy xuống lưng ngựa đi tới chỗ Rồng Ngoan Ngoãn.
- Mi.
Nguyệt Nguyệt mặt đỏ lên, tức quá không nói lên lời.
- Bỏ đi, bỏ đi, mọi người dừng ở đây nha.
Tuyệt Phong đứng ra hòa giải:
- Thật ra, chuyện này ta cũng biết, đây chỉ là hiểu nhầm thôi, Trộm huynh đệ hay là Rồng Ngoan Ngoãn đều không cố ý. Mọi người nên hòa giải đi, oan gia nên giải không nên thắt.
- Anh nói mới dễ nghe làm sao. Ta phải ngồi tù bảy ngày hơn nữa lại bị phạt 5000 kim tệ, việc này tính sao.
Bại Gia Nguyệt Nguyệt không phục.
- Vậy tổn thất của Rồng Ngoan Ngoãn ai tính?
Mộ Dung Tiểu Thiên nhíu mày, thanh âm nghiêm khắc hơn:
- Các cô đều là con nhà giàu có, vào đây chỉ để chơi vui vẻ, nhưng các cô có bao giờ nghĩ đến cảm giác của Rồng Ngoan Ngoãn chưa! Hắn chỉ là một người chơi bình thường, vào [ Vận Mệnh ] là để kiếm ít tiền lo đổ đầy bụng, bọn cô PK hắn như vậy thì biết kết cục là gì không? Mà hắn sai chỉ vì quá thành thật mà thôi.
- Được thôi, ta sẽ mặc kệ Rồng Ngoan Ngoãn, nhưng mày thì không thể bỏ qua được.
Bại Gia Nguyệt Nguyệt gầm gừ.
Mộ Dung Tiểu Thiên bức mình:
- Ngu không chịu được, tự mình đào tường lại còn trách người khác! Muốn chiến sao? Được, 18 đứa lên hết đi, sẽ tận tình bồi tiếp.
Từ trong mắt Mộ Dung Tiểu Thiên phóng ra sát ý nồng đậm.
- Còn tôi nữa!
Rồng Ngoan Ngoãn bước lên, tay cầm đao ngắn đứng sóng vai với Mộ Dung Tiểu Thiên.
- Chuyện giang hồ người giang hồ quản, thấy sự bất bình há có thể thiếu Tuyệt Phong ta chăng?
Chiến ý của ba gã bừng lên mãnh liệt, khí thế áp đảo kẻ địch.
- Mộ Dung Tiểu Thiên, mày chờ đấy!!!
Bại Gia Nguyệt Nguyệt thét lên oán hận.
- Chúng ta đi.
Đám con gái quay đầu nhanh chóng chạy mất.
- Tuyệt Phong quả không phải nhân vật tầm thường.
Mộ Dung Tiểu Thiên cẩn thận mở lời:
- Cảm Tạ!
- Thường thôi, bất cứ ai tôi cũng sẽ làm như vậy.
- Bọn ta cũng đi chứ.
Mộ Dung Tiểu Thiên quay sang Rồng Ngoan Ngoãn.
- Vì sao anh làm như vậy? Anh cũng không nợ nần gì em.
Rồng Ngoan Ngoãn do dự.
- Vì sự việc này cũng bởi ta khởi đầu.
Không quay đầu lại, Mộ Dung Tiểu Thiên bước đi hướng Quỷ Ốc.
Rồng Ngoan Ngoãn hơi chững lại nhưng rồi cũng yên lặng theo phía sau.
- Anh bạn Trộm, mọi người định đi đâu thế?
- Quỷ Vương Điện.
- Cậu có thể đi vào?
Tuyệt Phong hứng lên rồi, anh ta đi 4 lần những vẫn còn chưa vào được đây.
- Ừ, vậy muốn đi cùng thì party.
- Chuyện tốt, không thể thiếu ta được.
Thanh âm cao vút, vẫn là giọng điệu đó, nụ cười muôn thủa…
Bên ngoài lối vào Quỷ Ốc, đài quan sát của Tiểu Thiên vẫn còn. Không kẻ nào dở hơi phá nó, đơn giản là thích thì lên ngồi nghỉ chân.
- Woa, cái ghế này mà vứt được vào túi đồ thì tốt biết mấy, mỏi mệt thì lấy ra ngồi, chắc sướng rụng rời chân tay.
Dương Tùng bắt đầu những ý tưởng kỳ lạ.
- Nhãi ranh mơ hão, túi đồ thì ít đút thuốc HP còn không đủ nữa là chứa ghế ngồi.
Vô Phong miệng nói nhưng mắt lại nhìn sang Quỷ Ốc.
- Ca ca đến rồi.
Minh Tâm bỗng cười cười.
- Đâu, Thiên ca ở đâu? Sao tớ không thấy?
Dương Tùng nhìn xung quanh.
- Chú cho chú có Tâm Nhãn sao???
Vô Phong nhìn Dương Tùng như nhìn thằng ngu.
Lát sau, nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên tiến lên đài quan sát.
- Anh bạn già, chúng ta lại gặp mặt!
Vô Phong Tuyệt Phong hai cái tên cũng hợp nhau đấy chứ?
- Mình đi được chưa Thiên Ca?
Dương Tùng lúc nào cũng gấp gáp.
- Chưa được, còn phải chờ vài ….
Còn chưa nói xong Mộ Dung Tiểu Thiên cũng đã bắt được mục tiêu:
- Bọn họ tới rồi, bọn mình xuống thôi.
….
- Kẻ Trộm đại ca, sau khi nhận tin offline của anh bọn em cũng chạy đến đây liền đó.
Lôi Đình Hiên chào hỏi.
Lôi Đình Phá thâm trầm, Lôi Đình Khí Phách cùng đại khảm đao.
- Bách hợp và Cuồng Chiến không đến sao?
- Bọn nó có việc, không đến được, ngượng ghê.
Lôi Đình Hiên giải thích.
- Không sao đâu.
Mộ Dung Tiểu Thiên nắm vai Hiên tỏ vẻ đã hiểu.
Anh em làm quen gắn gọn rồi party, Tiểu Thiên nói:
- Vô Phong lv 19, Tuyệt Phong lv 18, anh em Lôi Đình lv 17, kinh nghiệm chiến đấu cũng già dặn, thực lực mạnh, hẳn là không có vấn đề gì, Dương Tùng lv 17 có Biến dị Huyết Lang Vương nên cũng tạm ổn, chủ yếu là Rồng Ngoan Ngoãn Minh Tâm muội, lv 11 và lv 1.
- Đại ca yên tâm, em tuy lv thấp nhưng không chết được.
Rồng Ngoan Ngoãn tự tin.
- Anh tin!
Rồng Ngoan Ngoãn từ khi bước chân vào [ Vận Mệnh ] này chốn đông né tây Bại Gia Nguyệt Nguyệt, về kinh nghiệm sống sốt tuyệt đối OK.
- Chỉ còn lại Minh Tâm. Khí Phách, nhiệm vụ bảo vệ cô bé kia giao cho em nhé.
- Dạ, Kẻ Trộm đại ca.
Lôi Đình Khí Phách tự hào:
- Cô nhất định không để con quái nào tiếp cận Minh Tâm.
Mọi người thoải mái vui cười.
- Được rồi, bọn mình đi thôi.
Mộ Dung Tiểu Thiên dẫn đầu tiến vào Quỷ Cốc, càng đi càng sâu, vì theo logic Quỷ Vương Điện sẽ phải ở sâu trong cùng.
Minh Tâm đột nhiên ngừng lại.
- Trong tầng 2 này, căn phòng đầu tiên bên tay trái rất lạ. Tuy tình trạng thì em không biết nhưng dám chắc ở dưới căn phòng đó có dấu vết của sinh vật cỡ lớn.
Nhóm 9 người bước vào căn phòng khả nghi, Quỷ Nô đã bị người ta tiêu diệt trước đó.
- Bên trong có người.
Lôi Đình Hiên mở lời.
Trong tầng 3, 6 người chơi đang du đấu với Quỷ Tướng Quân. Chiến đấu giằng co chưa thể kết thúc nhanh được.
Cuối cùng dưới sự trợ giúp nho nhỏ của Lôi Đình Khí Phách nhóm người chơi kết thúc và nhanh chóng rời đi. Bọn họ không ngốc, thực lực Lôi Đình Khí Phách đại biểu cho sức mạnh của đội ngũ đứng sau cô. Mặc dù không biết nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên chờ ở đây làm gì nhưng cũng ngoan ngoãn chuồn cho nhanh, dù sao phòng trong Quỷ Cốc còn nhiều tìm một gian khác là được.
Mọi người tản ra tìm kiếm nhưng không thu hoạch được gì. Mọi hi vọng đặt lên Minh Tâm.
- Em khẳng định bên dưới có mật đạo nhưng chưa tìm ra cơ quan mở cửa ngay được, cho em thêm chút thời gian.
- Không cần vội, chúng ta nhiều nhất là thời gian mà.
Mộ Dung Tiểu Thiên nắm lấy tay Minh Tâm cổ vũ.
- Đây rồi!!! hi hi.
- Đại ca tìm trên vách tường bên này, ngọn đèn thứ 3 từ trái sang phải, lấy tay vặn nó một cái.
- Kẹt kẹt kẹt.
Mặt đất giữa phòng từ từ tách ra, một đường hầm xuất hiện. Khí lạnh cùng mùi ẩm mốc khuếch tán trong không trung, không gian trong đó như đã bị phong bế cả nghìn năm.
Bỗng nhiên, một bóng đen vọt ra từ cửa đường hầm, hai cánh tay thối rữa rất nhanh vung về phía người gần nó nhất, Minh Tâm.
- Bảo hộ…
Lôi Đình Khí Phách nháy mắt chắn ở phía trước, cây đại đao bổ ra.
- Binh.
Lôi Đình Khí Phách bị đánh bay hơn 10 mét, HP gần về 0. Đây là lần đầu tiên Skill Trọng Kích cô tự sáng tạo ăn một vố đau như vậy, rất là đáng sợ.
Một giây trì hoãn, Vô Phong đến kịp lúc, ôm lấy Minh Tâm nhanh chóng lùi lại. Những người còn lại cũng đã vọt lên phía trên.
- Quay về!!!!
Minh Tâm quát to.
6 người ngửi được mùi nguy hiểm không suy nghĩ nhiều lập tức lùi lại. Quái vật mới xuất hiện gào lên một tiếng kỳ dị, chất lỏng sền sệt quanh thân thể văng tung tóe, một mảnh âm vụ lấy chu vi 6 mét lan tràn.
Dương Tùng cùng Rồng Ngoan Ngoãn chậm nhất đồng thời cũng cách xa nhất nên không việc gì. Mộ Dung Tiểu Thiên và Tuyệt Phong phản ứng nhanh chóng cũng an toàn. Lôi Đình Hiên cùng Lôi Đình Phá tránh né không kịp trên người bị dây không ít nước đen. Mặt hai tên xanh mét HP nhanh chóng giảm xuống.
Tất cả mọi người vã mồ hôi lạnh, nếu xông vào trong phạm vi 6 mét kia chỉ sợ miễn phí về điểm hồi sinh.
- Người Thủ Hộ cửa địa ngục, BOSS tinh anh 30 cấp, công kích 500, HP 5000, skill Thi Bạo: có thể tạo dam pháp thuật 500 trong phạm vi 6 mét xung quanh Người Thủ Hộ, 5% biến kẻ địch thành xác sống. Skill Thi Độc khiến HP nạn nhân liên tục giảm xuống đồng thời cử động khó khăn.
Minh Tâm nhanh chóng đọc ra tin tức của quái vật. Dam tay con này cao khủng khiếp, Lôi Đình Khí Phách là minh chứng.
- Không ổn, Hiên Phá rớt lại đằng sau.
Quái vật đang nhanh chóng tiếp cận, Tuyệt Phong nhanh chóng bật người lại.
Oành.
Một khối đá lớn đập về phía trước, Mộ Dung Tiểu Thiên hô to:
- Dương Tùng giúp Tuyệt Phong lùi về tầng 2, nhanh!
Vô Phong vẫn luôn từ tốn là giờ mới thể hiện thực lực của mình. Hỏa cầu nối đuôi nhau mà phóng ra, tốc độ làm phép nhanh đến líu lưỡi. Tiểu Thiên tung ra 1 khối đá thì Vô Phong bắn 3 hỏa cầu. Hơn thế nữa hỏa cầu tấn công cùng một vị trí trên cơ thể đối phương tạo hiệu quả càng đánh dam càng to.
Đòn tấn công bằng pháp thuật trì hoãn Người Thủ Hộ dành chút thời gian để mọi người kéo nhau lùi lại tầng 2.
Tuyệt Phong chặn cửa, Tiểu Thiên Vô Phong phụ trách tấn công pháp thuật. Lôi Đình Hiên Phá hồi máu. Khí Phách vừa nhìn thấy bộ dạng nhớp nháp của kẻ địch là nôn thốc nôn tháo.
Trên thân thể của Người Thủ Hộ không còn mảnh thịt nào nguyên vẹn, vài chỗ chảy ra nước sệt bốc mùi thối hoắc. Nó đang xông tới!
- Gào!!!
Cùng tiếng gầm Người Thủ Hộ vung cánh tay về phía Tuyệt Phong.
- Huỵch.
Vận mệnh của Lôi Đình Khí Phách lặp lại, Tuyệt Phong bị đánh bay ra ngoài gần chết.
- Cô mày không tin mày giỏi thế.
Khí Phách cố gắng chống lại cảm giác nôn nao, quát lên một tiếng, đao lớn toàn lực bổ ra. Lần này đẩy lùi Người Thủ Hộ 2 bước. Lôi Đình Phá, Hiên muốn không lên cũng không được nữa. 3 anh em Lôi Đình liều chết đối kháng.
Người Thủ Hộ rất mạnh, di chuyển nhanh và tấn công sắc bén. 3 anh em Lôi Đình cản công kích, pháp thuật cầm chân đối phương không tiến lên được. Song Hp của chiến sĩ giảm rất nhanh.
- Đổi phiên.
Tuyệt Phong quát rồi thay thể cho Lôi Đình Phá, Dương Tùng thay cho Lôi Đình Hiên. Rồng Ngoan Ngoãn lv thấp nhẩy ra cũng chỉ hi sinh, Mộ Dung Tiểu Thiên vì vậy mới kéo hắn lại. Còn may Khí Phách là chiến sĩ máu (Giống DK máu trong MU), ở đây Hp của cô là nhiều nhất.
Tình thế biến đổi, dam tay của Người Thủ Hộ càng ngày càng nhỏ, nó cũng không sử dụng được skill Thi Bạo, có lẽ cũng phải có thời gian hồi skill.
Thân thể Người Thủ Hộ Cánh bắt đầu bốc ra khói đen, tốc độ ra đòn càng chậm khói đen càng dày hơn.
- Lùi lại thôi, nó sắp nổ rồi.
Minh Tâm hô to.
Mọi người dùng tốc độ cao nhất lùi lại tầng 1. Một tiếng nổ vang vọng, toàn bộ khu vực này rung động, bụi đất bay tứ tung, tường vách sụp đổ quá nửa. Phải rất lâu sau đó mới ổn định trở lại.
Mọi người quay trở lại rất là ngạc nhiên, giữa tầng 1 và tầng 2 xuất hiện một cái hố khổng lổ, nước nhớt tứ tán, mảnh thịt rải đầy.
- Kinh quá đi, may mà né kịp.
Lôi Đình Hiên thốt.
- Bây giờ em nghĩ lại chân vẫn còn thấy run nè.
Dương Tùng rùng mình.
- Còn không biết xấu hổ, sao lúc nguy cấp không triệu hồi Huyết Lang Vương trợ trận??!!
Vô Phong trừng mắt lên.
- Bảo bối kia lv thấp quá mà ở đây là đứng đầy cao thủ, còn gọi ra làm gì nữa.
Dương Tùng mặt dày.
- Buồn nôn quá đi, bữa sáng hôm nay coi như chưa ăn.
Lôi Đình Khí Phách.
- Ha ha, thu hoạch rất tốt nha.
Mộ Dung Tiểu Thiên là người đầu tiên cầm lên một bí kíp.
…
- Woa ha ha, hốt tiền rồi.
Trên mặt đất là 4 kiện vật phẩm chưa giám định, Lôi Đình Phá luôn kiệm lời cũng phải hưng phấn thốt lên. Giết lv 30 tinh anh Boss ít nhất cũng phải 3 cấp tử trang, có thể không sướng sao?
- Bí kíp! Có hạn chế nghề nghiệp không vậy??
Tuyệt Phong nhìn thấy vật trên tay Tiểu Thiên, mặt cũng hơi méo đi. Hình như chưa nghe ai có thể đánh ra bí kíp nha.
- Skill Đầu Độc, dành cho Ma Pháp Sư.
- Anh Thiên, cuối cùng thì nghề nghiệp của anh là gì? Sao chiến sĩ lại có thể sử dụng Thạch Nham thuật?
Vô Phong khó hiểu. Nếu Mộ Dung Tiểu Thiên là chiến sĩ, he he, bí kíp này chắc chắn thuộc về mình rồi.
Mộ Dung Tiểu Thiên không cần giải thích cái gì, mở bảng thuộc tính để ra trước mặt mọi người. Ở đây đều là bạn tốt không cần giấu diếm.
- Trâu vãi!
- Chém!
- Oái, đây vẫn là người sao?
- Ba nghề nghiệp đều tập trung vào 1 chỗ, có để chúng ta đường sống hay không đây.
Cả nhóm trầm trồ.
Dương Tùng là tên kêu to nhất, biểu cảm cũng xuất sắc nhất.
- Nhãi ranh kêu cái rắm!
Mộ Dung Tiểu Thiên sút vào mông Dương Tùng:
- Hưởng đủ ưu đãi mà còn làm như mình thua thiệt ý, biết thế không tặng Huyết Lang Vương cho ngươi nữa.
Nói rồi không chờ Dương Tùng phản ứng thu toàn bộ vật phẩm vào nhẫn Hỗn Độn:
- Anh tạm thời thu hồi trước, chờ chúng ta trở về sẽ chia ra.
Tất cả mọi người đồng ý.
Sau khi nghỉ ngơi đầy đủ, Mộ Dung Tiểu Thiên là người đầu tiên đi xuống đường hầm. Cầu thang bằng đá có 36 bậc dẫn đến một căn phòng lớn, bên trong lại có 3 cánh cửa phân biệt 3 chữ được viết phía trên: Minh, U, Quỷ.
- Bọn mình nên đi đường nào bây giờ Minh Tâm?
Tiểu Thiên dừng lại hỏi.
- Em không biết, sau mỗi cánh cửa là đường hầm rất dài.
- Em thấy đi đường Quỷ đi, chắc nó ám chỉ Quỷ Vương.
Lôi Đình Hiên đề nghị.
Mộ Dung Tiểu Thiên liền chạy đến dùng sức đẩy, song cánh cửa chẳng nhúc nhích chút nào.
- Xem ra dùng sức là không được.
Mộ Dung Tiểu Thiên nghĩ thế và bắt đầu dò dẫm trên bề mặt cánh cửa. Vài giây sau hắn tìm được một chỗ lõm xuống. Đưa tay vào cậy bùn đất đóng thành từng mảng trong đó ra thì thấy xuất hiện một tay cầm hình vành khuyên. Xoay tròn tay cầm, đằng sau cánh cửa nặng nề phát ra tiếng kẽo kẹt rồi nó mở ra. Không khí bên trong không có mùi tanh tưởi nhưng lại khiến cho người ta thấy âm u lạnh lẽo.
Con đường phía sau cánh cửa kéo ra thật dài, cứ cách mấy chục mét liền có một ngọn đèn dầu hắt ánh sáng leo lét lên nền đá. Tiểu Thiên Tuyệt Phong Vô Phong đi đầu, Dương Tùng Rồng Ngoan Ngoãn Minh Tâm đi giữa, 3 anh em Lôi Đình đoạn hậu. Đi độ khoảng 10 phút phía trước truyền đến âm thanh “lách cách, loạt xoạt”. Tâm tình mọi người càng thêm căng thẳng.
Tiếng động mỗi lúc một lớn và rõ ràng.
Khung cảnh hiện ra trước mắt khiến mọi người động dung. Con đường bị mở rộng thành một sơn động diện tích cả 100 mét vuông, chiều cao phải đến 30 mét. Vô số Quỷ hút máu đang bay lượn trong không trung, miệng phát ra tiếng kêu rào rạo.
- Trời ạ, phải đến mấy ngàn con.
Có ai đó bất thốt lên sợ hãi. Đàn Quỷ Hút Máu thấy động liền vọt đến.
- Chạy!!!
Tiểu Thiên gào lên. Kiến nhiều đốt chết voi, huống chi bọn này cũng không phải yếu như kiến, lv thấp nhất cũng là 15. Số lượng chúng đông đúc không chạy hơi phí.
Sau cùng thì Vô Phong cũng phải lấy ra trượng Lam Ẩn Hoàng Quyền. Phải trì hoãn chút thời gian cho những người có tốc độ chậm như Lôi Đình Khí Phách, Minh Tâm chạy trước.
- Lưu Tinh Hỏa Vũ!!!
Hàng vạn đạo tên lửa thành hình rồi phóng vọt đi biến khoảng đất 50 mét thành biển lửa, nhấn chím đợt lao đến đầu tiên của Quỷ Hút Máu.
Vô Phong thu lại quyền trượng cùng Tiểu Thiên Tuyệt Phong đuổi theo nhóm người đi trước.
3 người chỉ chạy trong chốc lát đằng sau tiếng gào thét lại càng gần.
- Tiếp tục ngăn cản vậy.
Mộ Dung Tiểu Thiên bất đắc dĩ.
Không thư thả được bao nhiêu thì Quỷ Hút Máu đã bổ nhào đến. Con đường này cũng khá hẹp 3 người Mộ Dung Tiểu Thiên vừa vặn bịt kín. Vô Phong là hỏa cầu, Tuyệt Phong dùng thương còn Tiểu Thiên tấn công tốc độ nhanh. Song số lượng Quỷ Hút Máu rất nhiều, máu của mọi người tụt rất nhanh. 3 người vừa lùi vừa uống thuốc hồi Hp.
Sau cùng cũng chạy được đến chỗ cánh cửa.
Song việc không dễ dàng như vậy. Một con Quỷ Hút Máu bị kẹt ở bản lề, theo đó cánh cửa cũng dừng chuyển động. Vẫn còn khe hở cho Quỷ Hút Máu xông ra ngoài.
- Bảo vệ Minh Tâm!!
Mộ Dung Tiểu Thiên lo lắng hô.
Tuyệt Phong một bên phòng thủ một bên cao giọng:
- Khí Phách mau dùng Trọng Kích đánh bay mấy con Quỷ Hút Máu đang kẹt ở cửa ra ngoài.
Kẻ địch chui vào đại sảnh càng ngày càng nhiều, Tuyệt Phong phải bảo vệ Minh Tâm cùng Rồng Ngoan Ngoãn, mà Vô Phong còn phải đẩy cửa, Mộ Dung Tiểu Thiên đứng bên bảo vệ. Tất cả giờ phụ thuộc vào một mình Khí Phách.
Cô nàng không phòng thủ nữa, vung lên cây đao lớn đập về phía khe cửa, hp sắp cạn cũng không để ý. Nếu mục tiêu này không đạt được thì mọi người chết là chắc.
Sau phát đập sau cùng, mấy con Quỷ Hút Máu bị kẹt cũng bị đánh bay ra phía sau. Cánh cửa ầm ầm đóng lại.
Việc kế tiếp đơn giản hơn nhiều. Đàn Quỷ Hút Máu mất đi ưu thế dễ dàng bị tiêu diệt sạch sẽ.
Lúc này 9 người mới ngồi bệt xuống đất thở hổn hển. Tình cảnh vừa rồi nghĩ lại mà sợ. Mọi người cảm khái rất nhiều, còn có chút hưng phấn , sau một trận cuồng giết, mặc dù Hấp Huyết Quỷ tuy rằng không có rơi cái gì tốt, nhưng kinh nghiệm siêu cao, hơn nữa thêm vào kinh nghiệm của người thủ hộ cửa địa ngục, không ngờ làm mọi người tăng không ít kinh nghiệm, nhất là Minh Tâm, từ level 1 trực tiếp lên tới level 4. Tất cả mọi người vui vẻ đàm luận , nhưng Rồng ngoan ngoãn lại buồn rầu trầm mặc không nói.
"Như thế nào, không vui?" Mộ Dung Tiểu Thiên nhẹ nhàng vỗ vỗ bã vai Rồng ngoan ngoãn, thâm tình hỏi.
"Thiên ca, ta, " Rồng ngoan ngoãn ngập ngừng.
"Tốt lắm, cái gì cũng không cần nói, " Mộ Dung Tiểu Thiên ánh mắt cổ vũ nhìn Rồng ngoan ngoãn: "Ta biết suy nghĩ của ngươi, ngươi tự nhận thấy chính mình rất vô dụng, chẳng những không giúp được mọi người, ngược lại thành gánh nặng cho mọi người có phải hay không?"
Rồng ngoan ngoãn trầm mặc không nói, nhưng vẻ mặt đã thuyết minh hết thảy.
Mộ Dung Tiểu Thiên mỉm cười nhìn Rồng ngoan ngoãn, vỗ mạnh một cái lên vai hắn: "Ngươi không cần mang gánh nặng như vậy, bởi vì chúng ta xem ngươi là bằng hữu, nếu ngươi chỉ vì việc nhỏ như vậy mà canh cánh trong lòng, như vậy, chúng ta không phải là bằng hữu, đối với bằng hữu trả giá là không cần hồi báo , vì vậy trợ giúp bằng hữu là đương nhiên . Đương nhiên, ta nói là bằng hữu chân chính, có đôi khi, bằng hữu chân chính có thể vì ngươi mà chết " giờ khắc này, Mộ Dung Tiểu Thiên lại nghĩ tới Minh Xa...
Rồng ngoan ngoãn mắt sáng rực lên, giờ khắc này,hắn cảm thấy tự tin: "Không sai, chúng ta là bằng hữu, có một ngày, thời điểm mà bọn họ cần ta, ta cũng sẽ không hề chùn bước." Buồn bực trong lòng biến mất.
"Thiên ca, ta thấy trước tiên mọi người nên về thành trước mới được, " Tuyệt Phong lúc này mở miệng nói: "HP của ta đã gần hết , ta nghĩ của mọi người cũng không sai biệt lắm, không có HP đi đánh Quỷ Vương?" Tuyệt Phong lắc đầu: "Ta thấy nguy hiểm a."
"Đúng vậy, ta cũng không có HP."
"Của ta cũng gần hết , "
"Ta ngay cả một chút đều không còn, "
Cái này tất cả mọi người thất chủy bát thiệt??? (DG : không rõ nghĩa cụm từ này) Nói tóm lại một câu, HP của mọi người đều không còn mấy.
"Ta sớm có chuẩn bị, " Mộ Dung Tiểu Thiên đắc ý từ bên trong hỗn độn giới chỉ xuất ra một gói đầy thuốc, lúc này đây, lại là công phu của hắn. Nhớ tới biểu tình đau lòng tức giận khi Tĩnh Di đưa thuốc ở Kẻ Trộm Thiên Hạ Đệ Nhất Hiệu Thuốc, Mộ Dung Tiểu Thiên không khỏi vụng trộm cười cười.
"Kẻ trộm huynh, ngươi có bảo bối gì, mà có thể bỏ vào nhiều đồ như vậy?" Nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên không ngừng lấy thuốc ra bên ngoài,xếp thành núi nhỏ, Tuyệt Phong hoảng sợ.
"Vô hạn phụ trọng, " Lôi Đình Hiên buồn bực thay Mộ Dung Tiểu Thiên trả lời.
"Kẻ trộm huynh đệ, ngươi là không xuất thủ thì thôi, xuất thủ tất kinh người a!" Tuyệt Phong cao giọng cảm khái.
"Ha hả, kẻ trộm Đại lão bản, cầm nhiều thuốc như vậy ra, cẩn thận sau khi trở về, lão bản nương cho ngươi quỳ xuống lau sàn nhà" Dương Tùng ánh mắt là lạ nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên, "Cát, dát" quái khiếu đứng lên.
Ha ha, tất cả mọi người cười rộ lên.
"Tiểu tử ngươi tìm chết a, " Mộ Dung Tiểu Thiên thần tình đỏ bừng, đuổi theo đánh Dương Tùng.
"Đúng vậy đại ca, ta khi nào thì mới có thể kêu Tĩnh Di tỷ tỷ là tẩu tẩu nha!" Minh Tâm cũng bắt đầu cười trêu ghẹo.
"Xin các ngươi, không nên ở chỗ này hồ đồ đoán bậy, biết không?" Mộ Dung Tiểu Thiên đau khổ lắc đầu, hình ảnh Bạch Vân lại hiện lên, Bạch Vân, ngươi ở nơi nào? Ngươi có khỏe không? Mộ Dung Tiểu Thiên ở trong lòng âm thầm than nhẹ!
Thấy mọi người đều bổ sung thuốc xong, Mộ Dung Tiểu Thiên bước đi hướng về phía cánh cửa kia, dù sao dựa vào trên cửa thì đoán không ra đường đi Quỷ Vương Điện. Mộ Dung Tiểu Thiên lại sờ soạng trên cánh cửa, nhưng sờ soạng nửa ngày đừng nói đến tay nắm , cả một chút gập ghềnh đều không có.
"Minh tâm, ngươi đến xem, " Mộ Dung Tiểu Thiên bất đắc dĩ nhún nhún vai.
"Cửa này dường như căn bản là không có khóa, " Minh Tâm đi qua , nhẹ nhàng lấy tay đẩy, cửa "Dát" một tiếng liền mở ra.
"Dựa vào, làm cái gì thôi!" Mộ Dung Tiểu Thiên vẻ mặt xấu hổ.
"Da!"
Đoàn người đồng thời hướng Mộ Dung Tiểu Thiên vươn ngón giữa, bày ra cái động tác khinh bỉ...
Đoàn người lại trước sau đi vào cánh cửa kia,theo sự an bài lúc trước tiến lên, Mộ Dung Tiểu Thiên, Tuyệt Phong, Tuyệt Phong ở phía trước, Dương Tùng, Rồng ngoan ngoãn, Minh Tâm ở giữa, Lôi Đình Hiên, Lôi Đình Phá, Lôi Đình Khí Phách cản phía sau.
Thông đạo chính giữa so với lúc trước bên phải không có gì khác nhau, thậm chí là giống nhau như đúc.
"Thiên ca, cái thông đạo này cùng với cái kia giống nhau a, có thể hay không phía trước lại là Hấp Huyết Quỷ a!" Dương tùng ngẫm lại thoáng rùng mình!
"Ngươi thật là miệng quạ đen, có thể hay không nói điều dễ nghe, ngươi chẳng lẽ không biết người dọa người sẽ hù chết người ." Lôi đình khí phách tỏ vẻ bất mãn, khi Dương Tùng vừa nói như thế, hắn không khỏi có cảm giác sởn tóc gáy.
Mọi người lại đi một hồi, không nghe thấy tiếng kêu khủng bố của Hấp Huyết Quỷ, cũng thở phào ra một hơi, yên tâm không ít, đối phó với Quỷ Vương, cho dù có cường đại, tính ra so với mấy ngàn quái lạ cũng tốt hơn một chút.
Đồng dạng là đi qua một cái góc, phía trước chợt sáng lên. Một cái đại sảnh rộng thùng thình hiện ra trước mặt mọi người.
Đại sảnh ước chừng lớn tới bốn năm trăm thước vuông, rất trống trải, không có quái vật tồn tại. Ở mặt trên vách tường đối diện đại sảnh viết ba chữ thật to Quỷ Vương điện,ngay phía dưới có một cái Huyết Trì ( ao máu ), Huyết Trì vị trí rất cao,giống như đặt ở bên tường một cái chum thủy tinh lớn. Có một cái cầu thang có thể thông từ ao đến mặt đất. Huyết Trì đỏ tươi máu không ngừng quay cuồng, lộ ra nồng đậm mùi tanh, đầy ao máu tươi chiếu rọi lên trên ba chữ Quỷ Vương điện kia,làm cho toàn bộ đại sảnh hiển lộ một khung cảnh huyết tinh khủng bố !
Mọi người thật cẩn thận tiến vào Quỷ Vương điện, nhưng không có phát hiện quái vật tồn tại, cuối cùng đưa ánh mắt tập trung tại cái Huyết Trì.
"Có thể hay không tại Huyết Trì?" Tuyệt Phong hỏi.
"Không biết, đi xem, " Mộ Dung Tiểu Thiên rất cẩn thận đi lên cầu thang, mới vừa bước lên tới đỉnh cầu thang, đột nhiên, toàn bộ Quỷ Vương điện đều chấn động run rẩy.
"Cẩn thận, ở phía dưới, " Minh Tâm cao giọng khẽ kêu.
Đoàn người bay nhanh thối lui đến góc tường, làm thành một vòng tròn, cảnh giác chú ý đến biến hóa trong đại sảnh.
Đại sảnh kịch liệt run run, mặt đất chính giữa xuất hiện một cái khe rộng thùng thình, một cự đại vương tọa từ dưới nền đất dâng lên! Quỷ Vương ngồi trên vương tọa, bộ mặt dữ tợn, tay cầm một thanh đại thiết chùy. Hai lổ tai, lỗ mũi đều có 8 cái vòng sắt thật lớn, bên hông giắt một thanh khai sơn phủ.
"Các ngươi là ai? Dám xâm nhập lãnh địa của ta, " Quỷ Vương một tay nắm chuôi thiết chùy, thanh âm như sấm sét, chấn màng tai nghe ong ong.
"Người vào lãnh địa của bổn vương , chết " không thấy Quỷ Vương làm động tác gì, Quỷ Vương đem khai sơn phủ bên hông đột nhiên xoay tròn bay ra, mang theo tiếng vang tê tê, phát ra một mảnh bạch mang, gào thét hướng nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên bay tới.
Tuyệt Phong, Lôi Đình Khí Phách, Lôi Đình Hiên cùng một lúc hướng về phía trước, Tuyệt Phong ra thương, Lôi Đình Khí Phách xuất đao, Lôi Đình Hiên xuất kiếm hợp lực ba người đón nhận khai sơn phủ của Quỷ Vương tập kích tới, "Ầm" một tiếng vang thật lớn, tuy rằng chặn được một kích tùy tay của Quỷ Vương, nhưng cường đại xung lực đem Tuyệt Phong, Khí Phách, Lôi Đình Hiên ba người toàn bộ văng ra ngoài đập vào trên tường.
Giá trị sinh mệnh ba người mất đi hai phần ba. Mà khai sơn phủ mang theo cường đại kình khí, lại khiến tất cả giá trị sinh mệnh của mọi người ở đây đều giảm xuống.
Quỷ Vương khai sơn phủ vẫn chưa rơi xuống đất, xoay quanh trên không trung một vòng lại bay trở về, kình thế mạnh hơn.
"Phá, mở Hộ Thuẫn, " Mộ Dung Tiểu Thiên một tiếng chìm xuống, phất tay bắn Thạch Nham Thuật bay ra, hướng tới Quỷ Vương. Kỹ năng Hộ Thuẫn của Lôi Đình Phá sử dụng mỗi ngày 1 lần, cho dù là khi chiến đấu với người thủ hộ cửa địa ngục, đối mặt Hấp Huyết Quỷ khủng bố, tất cả mọi người đều không để hắn sử dụng, nhưng hiện tại không được, thực lực Quỷ Vương thật là đáng sợ, hiện tại, là thời điểm phải lấy toàn lực ứng phó.
" Hộ Thuẫn Lôi đình chiến, mở, " Lôi Đình Phá hô lớn một tiếng, một đạo hình trụ tự thân thể khuếch tán mà ra, đem đoàn người tất cả đều bao ở trong đó.
"Ầm, " Quỷ Vương đại phủ lại một búa bổ vào phía trên hình trụ, không có chút suy suyển, mọi người nhất tề nhẹ nhàng thở ra.
"Hắc hắc, có điểm ý tứ, " Quỷ Vương cười cười, lộ ra cái nụ cười tàn nhẫn, đứng lên, tay nắm thanh đại chuỳ, hướng Mộ Dung Tiểu Thiên bọn họ đi tới.
"Thiên ca, không thể để cho hắn lại gần, " tâm Tuyệt Phong chìm xuống, hắn liền rất nhanh sử dụng hỏa cầu cùng với Thạch Nham Thuật của Mộ Dung Tiểu Thiên liên tục không ngừng công kích, tuy nhiên đối với Quỷ Vương không tạo thành được thương tổn gì.
"Ha ha, chỉ bằng các ngươi cũng muốn bị thương ta?" Quỷ Vương vài bước liền đi tới đoàn người trước mặt, thanh đại thiết chùy trong tay hung hăng hướng hộ thuẫn nện xuống.
Trên thanh đại chùy của Quỷ Vương bốc lên một luồng khí lưu nhàn nhạt, như cơn lốc gào thét trên biển lớn, khí thế như mưa rền gió dữ. Đánh trên hộ thuẫn của Lôi Đình Phá phát ra một tiếng trời long đất lở.
"Oanh, " trong nháy mắt, lôi đình chiến Hộ Thuẫn của Lôi Đình Phá xuất hiện vô số vết rách, nhìn qua có chút lung lay sắp đổ, giống như một tấm kính dày đang rạn nứt.
"Độ phòng hộ còn 50%, chỉ có thể chịu thêm một kích của Quỷ Vương, " Lôi Đình Phá kêu lên sợ hãi, toàn bộ mặt biến sắc.
"Bốn vó đạp tuyết, đi ra, " người luôn luôn đùa hi ha như Dương Tùng giờ khắc này cũng biến thành vô cùng nghiêm túc. Ẩn nhẫn, từ khi được biến dị Huyết Lang Vương ngày nào đó đến giờ hắn đều ẩn nhẫn, làm một gã Triệu Hoán Sư hắn biết rõ, chỉ có đem sủng vật bồi dưỡng thành cường đại, hắn mới có thể cường đại. Cho nên, từ khi đó , hắn đã bắt đầu yên lặng bồi dưỡng Bốn vó đạp tuyết. Mà hiện tại, là lúc nên xuất thủ.
"Ngạo, " một tiếng kêu rung trời, biến dị Huyết Lang Vương xuất hiện, bốn chân như tuyết trắng, cả người đỏ bừng, toàn thân tản ra vương khí, ngạo nghễ mà đứng. Mọi người liền tranh thủ nghỉ ngơi, kinh hỉ rất nhiều lại phát ra cảm khái. Ai cũng không nghĩ ra một người luôn luôn cười đùa như Dương Tùng không ngờ lại trong một thời gian ngắn đem Bốn Vó Đạp Tuyết bồi dưỡng tới 20 cấp, hơn nữa còn đạt tới thời kỳ trưởng thành.
"Giết, " Dương Tùng duỗi tay chỉ Quỷ Vương, uy phong lẫm lẫm như một quan chỉ huy.
"Ngạo, " Bốn Vó Đạp Tuyết lại tru một tiếng, há mồm bay ra một đạo băng nhận đánh tới Quỷ Vương, một đạo kình phong như tia chớp đánh về phía Quỷ Vương, sinh ra một đạo thanh quang hung hăng kích tới Quỷ Vương.
"Hảo, " tất cả mọi người kìm lòng không đặng mà kêu lên.
" Tuyệt Phong,Hiên, chúng ta ba người đi lên trợ giúp Huyết Lang Vương đối phó Quỷ Vương, Rồng Ngoan Ngoãn, Khí Phách, Phá, các ngươi ba người bảo hộ Minh Tâm bọn họ , " Mộ Dung Tiểu Thiên quyết định thật nhanh lập tức làm ra an bài, nếu ma pháp công kích không có hiệu quả, vậy dùng vật lý công kích. Rồng Ngoan Ngoãn là ma pháp sư, lên rồi cũng không còn dụng, Khí Phách tốc độ quá chậm, đi ra ngoài tuyệt đối chịu không được một kích tùy tay của Quỷ Vương, Lôi Đình Phá lại không thể bỏ Hộ Thuẫn, như vậy an bài là hợp lý nhất .
Mộ Dung Tiểu Thiên sử dụng Mị Ảnh Phiêu Di tới cực hạn, xuất thủ đối Quỷ Vương, Tuyệt Phong, Lôi Đình Hiên đều dùng bản lĩnh giữ nhà. Tuyệt Phong kỵ sĩ thương, thương không rời nơi yếu hại Quỷ Vương , mỗi một thương hóa làm 9 đóa hoa mai. Bay nhanh chớp động. Lôi Đình Hiên một thanh kiếm hóa thành 6 thanh, cao thấp tung bay.
Quỷ Vương tức giận rồi, đại chuỳ trong tay nhấc lên cơn sóng gió động trời, để cho toàn bộ Quỷ Vương điện đều run rẩy không thôi. Đám người Mộ Dung Tiểu Thiên giống một chiếc lá nhỏ trên biển lớn , tại đỉnh sóng lên xuống. Những người khác nhìn mà kinh tâm động phách.
TIếp tục đánh, tâm mọi người châm rãi chìm xuống, Huyết Lang Vương đã bị không ít thương thế, Mộ Dung Tiểu Thiên, Tuyệt Phong cùng với Hiên, lại không ngừng rót thuốc, nhưng quái dị sự tình trên người Quỷ Vương lại xảy ra làm cho bọn họ mọi người không rét mà run. Quỷ Vương cư nhiên tự động hồi HP, hơn nữa tốc độ nhanh kinh người. Thường thường máu mới vừa bị đánh tụt, không quá vài giây có thể bổ sung trở về.
Làm sao bây giờ? Đoàn người tâm đều bắt đầu lạnh như băng đứng lên.
"Khí phách, đi đập nát Huyết Trì của Quỷ Vương nào, " Rồng Ngoan Ngoãn lặng lẽ nói với Lôi Đình Khí Phách, hắn đã quan sát lâu rồi, hắn phát hiện Quỷ Vương thường thường đều hướng tới Huyết Trì mà nhìn, hơn nữa, theo Quỷ Vương không ngừng hồi HP, sương khói mặt trên Huyết Trì cũng càng ngày càng đậm.
"Tốt lắm , huynh đệ, " Lôi Đình Khí Phách lập tức cũng hiểu được , tán thưởng vỗ vỗ bả vai Rồng Ngoan Ngoãn, sau đó lặng yên không một tiếng động vụng trộm hướng Huyết Trì dời đi. Quỷ Vương toàn lực ứng phó Huyết Lang Vương cùng với liều mạng công kích của Mộ Dung Tiểu Thiên bọn họ. Không có lưu ý đến Lôi Đình Khí Phách hướng Huyết Trì động thủ, không ngờ để Lôi Đình Khí Phách thành công chuyển qua Huyết Trì phía dưới.
Lôi Đình Khí Phách hít một hơi thật sâu, sau khi bình tĩnh tâm tình, giơ lên Đại Khảm Đao, quát một tiếng, toàn lực hướng Huyết Trì nện xuống.