Mục lục
[Dịch]Hoàng Phi Lính Đặc Công Phượng Mưu Thiên Hạ - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời này nói ra rất nghiêm trọng, ngay cả Như Thương cũng có chút không quá nhẫn tâm, vẻ mặt cô độc chứng lại không chút thay đổi, ánh mắt nhìn thẳng giữa không trung, hoàn toàn không có trọng tâm.

Quỷ Đồng sợ hãi, không biết nên nói gì, chỉ là không ngừng dập đầu về phía cô độc chứng.

Từng cái từng cái, cũng may là ở trong cát, nếu không đầu có cứng rắn bao nhiêu cũng sẽ bị đụng cho hỏng.

"Không làm khó dễ tiểu huynh đệ!" Tiêu Phương rốt cuộc lên tiếng, người vẫn ôm Như Thương từ giữa không trung hạ xuống trở lại.

Hắn vốn là người thanh nhã, không muốn truy xét quá nhiều. Huống chi vừa rồi Như Thương nói một câu như phụ như huynh, đã phân biệt rất rõ ràng quan hệ của hai người, hắn còn có thể nói gì nữa đây?

"Mau lên đường đi!" Hắn lắc đầu một cái, liếc mắt nhìn Lạc Đà ở phía trước đã không còn cách nào đi được nữa, liền nhìn cô độc chứng nói: "Hai người chúng ta đổi lại cưỡi!"

Cô độc chứng hiểu ý tứ của hắn, vì thế gật đầu, chủ động nhảy trở về Lạc Đà của mình, vươn tay nắm lấy Như Thương kéo đi lên.

Quỷ Đồng cúi đầu, thất thần không lên tiếng đi theo ở phía sau. Nhưng ánh mắt lại nhìn theo hướng Tiêu Phương, không biết hắn nói cùng cô độc chứng đổi lại cưỡi là có ý gì.

Nhưng mà hiện tại thấy Tần Như Thương và cô độc chứng đang cưỡi cùng một con, nàng ở phía trước được cô độc chứng ôm vào trong ngực, nhìn thấy bộ dáng như vậy rất vô cùng hài lòng.

"Đi!" Tiêu Phương nhẹ nói ra một chữ, rồi sau đó chuyển động khinh công, cuối cùng bản thân dẫn đầu xông ra ngoài.

Thân pháp của hắn phóng khoáng tự nhiên lại nhẹ nhàng, hơn nữa một thân áo trắng, thoạt nhìn giống như một vị Tiên Nhân xinh đẹp bay giữa không trung.

Những người khác sau đó đuổi theo, Lạc Đà chạy thật sự rất nhanh, nhưng tốc độ vẫn không đuổi kịp Tiêu Phương.

Như Thương bĩu môi, than thở: "Khinh công Tiên sinh lại tốt hơn rất nhiều."

Cô độc chứng đương nhiên nghe thấy nàng nói gì, nhưng không đáp lại.

Nhưng hắn phải thầm khen đối với thân pháp khinh công của Tiêu Phương, tốc độ như vậy đúng là hắn không có.

Mọi người đi rất nhanh, chưa đến bốn ngày đã đến được biên cương đại mạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK