• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lôi Đình kinh nghi, nói: “Rời đi như thế nào đây?”

Tần Thiên cười nói: “Bên dưới tấm bia đá kia trấn áp một vị cổ Ma, theo ta suy đoán là rất lợi hại. Nhưng, cửu đại phái tụ họp ở nơi này thì có ít nhất 9 vị cao thủ Bất Diệt cảnh, vị cổ Ma này đã bị trấn áp nhiều năm, khẳng định nguyên khí tổn thương nặng nề, không muốn liều chết cùng với bọn họ. Dưới tình huống này, vị cổ Ma kia nhất định sẽ dữ tợn xung thiên, chỉ cần nó có thể xé nát không gian cấm pháp mà cửu đại phái bố trí tại Vân Châu, là chúng ta có thể nhân cơ hội này theo khe hở đó mà thoát đi”

Lôi Đình trầm ngâm, nói: “Nghe qua thì không tệ, nhưng bên trong đó tồn tại những biến hóa khôn lường, có thể thành công hay không đều trông vào vận khí, nhưng cũng đáng giá thử một lần”

Tần Thiên cười nhạt, trên khuôn mặt tuấn lãng lộ một cổ thần vận mê người.

Lôi Đình nhìn Tần Thiên, có thể cảm ứng được cổ sinh cơ cường đại ẩn trên người hắn, cùng với khí huyết sôi trào phát ra khí cơ cường đại.

Lúc này, trong tiểu tổ dò đường, đã có người xông qua tầng sương mù, tới được vùng phụ cận trung tâm khoảng đất trống trong rừng cổ thụ.

Tần Thiên không có ngăn cản, ngược lại mang theo Lôi Đình hiện ra ven bìa khoảng đất trống kia, lạnh lùng nhìn ba người ở trước mặt.

Trong số đó có một vị cao thủ Tạo Hóa cảnh, nhưng chỉ tu luyện tới cảnh giới Thiên Nhân mà thôi.

Rất nhanh, ba người thối lui.

Chỉ chốc lát, hơn 10 vị cao thủ đi vào rừng cổ thụ, đi tới phụ cận khoảng đất trống.

Sau khi xác nhận đường đi đúng hướng, cao thủ cửu đại phái không chần chờ nữa, tính luôn những nhân sĩ kỳ dị kia nữa cùng nhau đi, chỉ vẻn vẹn lưu lại số ít cao thủ thủ hộ bên ngoài, thoáng cái đi vào hơn mười người, ngoại trừ 9 cao thủ Bất Diệt cảnh ra, tất cả đều là cao thủ cảnh giới Tạo Hóa.

‘Tần Thiên, trận pháp trong này đã bị phá, ngươi hay là biết điều một chút giơ tay chịu trói thôi”

Kiếm Thần Phong nhãn thần sắc bén, là người thứ nhất bay lên, hướng Tần Thiên đánh tới.

Trên khoảng đất trống, trăm hoa đua nỡ, hoa cỏ xanh tốt như thảm, nhìn không có bất kỳ khác thường nào, chỉ có tấm bia đá kia hơi có chút chẳng hiểu cái gì cả, nhưng cũng không ngăn cản cước bộ tranh đoạt Tần Thiên của cửu đại phái.

Tần Thiên giờ phút này, cả người tản mát ra một cổ sinh cơ cường đại, thật giống như Chu Tiên thảo, làm người ta chú ý.

Ở nơi này điều là cao thủ, tự nhiên nhìn thấu điểm bất đồng trên người Tần Thiên, lòng tranh đoạt càng thêm sâu hơn.

Tần Thiên không tránh không né, trên mặt tuấn lãng nở nụ cười mê người, cũng không có chuyện tình lo lắng hoảng sợ nào.

Lôi Đình thần sắc như băng, ngay khi Kiếm Thần Phong tới trên khoảng không tấm bia đá kia, tay phải đột nhiên xuất ra, một cổ cuồng lực mãnh liệt không thể chống đỡ hóa thành thế công, chấn động thiên địa, mạnh mẽ đem Kiếm Thần Phong đánh rơi xuống đất.

“Cẩn thận, đây là nơi đại hung chi địa, không nên tới gần”

Một vị nhân sĩ kỳ dị nhìn thấu huyền cơ ở nơi này, lập tức mở miệng nhắc nhở.

“Nơi này có ma khí rất mạnh a, mọi người cẩn thận”

Huyền nữ Đông Thắng Huyền Tông cảm giác nhạy bén, một câu nói toạc ra huyền cơ.

Đông Phương Nhật Hoa sắc mặt âm trầm, quát lên: “Đây là Phong ma chi địa, mọi người lui mau”

Cửu phu nhân Thiên Hoa thế gia cười lạnh, nói: “Phong ma chi địa thì thế nào, không bắt Tần Thiên, bổn phu nhân hôm nay quyết không trở về”

Mạnh Phi Vân nói: “Cửu đại môn phái ở chỗ này, quản khỉ gió nó cái gì là ma đầu chứ, chỉ cần dám ra đây, tiêu diệt sạch sẽ”

Vân Hà tiên tử tương đối cẩn thận, mang theo Chu Dật, Trầm Tuyết Y lui về phía sau một khoảng nhất định, nhưng không rời đi.

Hỏa Linh thánh nữ Băng Tâm của Thánh Mẫu Thiên Cung cũng vậy, mang theo sư muội Vân Chi và trưởng lão chậm rãi thối lui, không nóng lòng biểu lộ ra ý cướp đoạt.

Chiến Thần tông, Thiên Đao môn, Thiên Kiếm tông, Ngạo Nguyệt môn cũng đều phái ra cao thủ triển khai cướp đoạt, không thèm quan tâm chút nào đến cái gì là Phong ma chi địa.

Giữa trung ương khoảng đất trống, Kiếm Thần Phong hét lớn một tiếng, mủi chân điểm một cái trên mặt đất, ý đồ bắn ngược trở lui, ai ngờ một cổ hắc khí từ mặt đất tràn ra, bắt được mắt cá chân của hắn.

Cùng thời khắc đó, trên khoảng không đất trống xuất hiện thời không ba động, một màn sợi ti tuyến hắc sắc dài hẹp bủa giăng khắp nơi, tạo thành một tấm lưới, giống như ma trận vậy, lóe ra ánh sáng quỷ dị, trực tiếp giam cầm cả khu vực này.

Tất cả cao thủ cố gắng bay qua tranh đoạt Tần Thiên, tất cả đều bị một cổ ma khí hung tàn kinh khủng xâm thực, một đám kinh hô kêu to, bị đẩy lùi trở về.

Trên tấm bia đá, ma mặt hiện ra, tản mát ra một thanh âm hấp dẫn.

Những vị nhân sĩ kỳ dị kia thấy thế, cả một đám thở hổn hển, xoay người bỏ chạy trối chết.

Cao thủ Thánh Mẫu Thiên Cung, Tiểu Vân Thương Hải, Đông Thắng Huyền Tông lui xa xa vào bên trong rừng cổ thụ, nhưng không rời đi.

Còn cao thủ lục đại phái còn lại vừa sợ vừa giận, lại không cam lòng.

“Chỉ là ma khí này cũng dám quấy phá, nhìn ta tiêu diệt ngươi”

Cửu phu nhân cười lạnh một tiếng, ngọc thủ thon và dài vung lên không trung, hóa thành một bàn tay khổng lồ, hướng ma trận ở trung ương khu đất trống phách một cái.

Ở trước mặt bàn tay khổng lồ này, hết thảy không gian, thời gian ầm ầm bể tan, ma trận kia mặc dù bất phàm, nhưng cũng bị xé nát trong nháy mắt, hóa thành từng sợi hắc khí, tiêu tán ở giữa không trung.

Bàn tay khổng lồ thuận thế đánh xuống, ý đồ muốn phách vụn tấm bia đá kia, thế nhưng trên mặt đất lại xuất hiện một đạo kim tuyến, tạo thành một loại ‘Thế’ đặc thù, ngưng tụ thành một cổ phong bạo kim sắc bạo hãn, ngạnh sanh một chưởng kia, đem bàn tay khổng lồ kia chấn vỡ, tấm bia đá lại bình yên vô sự.

Cửu phu nhân thân thể nhoáng lên một cái, cả giận nói: “Ta lại không tin ta không diệt được ngươi!”

Xuất thủ lần nữa, bàn tay khổng lồ lóe lên ánh sáng màu đỏ tươi, làm cho hư không bắt đầu vặn vẹo, nơi này là một phương tiểu thế giới, hơi thở kinh khủng cho thấy làm cho người ta cảm thấy thấp thỏm lo âu.

Cảm nhận được một kích đáng sợ kia, kim tuyến trên mặt đất lóng lánh kim mang, mỗi một sợi kim mang thật giống như một pho tượng kim Phật, ngồi xếp bằng trong hư không, tạo thành một mảnh đại dương kim sắc, mơ hồ truyền đến tiếng Phật âm, chấn động thiên địa.

Tần Thiên thấy thế sợ hãi than không dứt, đại năng Phật môn quả nhiên mạnh mẽ, xem ra Cửu phu nhân phải chịu thiệt thòi a.

Lúc này, Hách Liên Hùng đột nhiên quát lên: “Chúng ta đồng loạt ra tay, phá hủy tấm bia đá này, sau đó lại đuổi bắt Tần Thiên”

Chiến Thần tông - Đỗ Vân Thăng, Tứ Hải Minh - Mạnh Phi Vân, Thiên Đao môn - Lục Chiến Bằng, Ngạo Nguyệt môn - Long Hoa cũng không dị nghị gì, cùng lúc thi triển ra thủ đoạn đáng sợ nhất, liên hiệp một kích.

Đông Phương Nhật Hoa thấy thế, kinh hô: “Không nên, đó là cấm chế phong ấn ma vật, không thể xuyên thủng phá hủy được, nếu nếu không ma vật chắc chắn sẽ thoát khốn …”

Lời vẫn còn vang bên tai, một đạo cường quang chói mắt càn quét thiên địa, một tiếng nổ vang kinh thiên động địa truyền ra.

Trong rừng, hư không bể tan tành, thời gian ngừng lại, đại địa kịch liệt run rẩy, sáu đại cao thủ Bất Diệt cảnh hợp lại liên hiệp xuất một kích, như cũ vẫn không đem cấm chế trên mặt đất kia phá hủy.

“Điều này sao có thể, là ai lưu lại cấm chế đáng sợ như thế, bên dưới rốt cuộc là phong ấn cái đồ chơi quỷ quái gì vậy?”

Đỗ Vân Thăng kinh hô một tiếng, vẻ mặt khó có thể tin được.

Cao thủ còn lại cũng hoảng sợ thất sắc, trong lúc nhất thời trầm mặt im lặng.

Lôi Đình sợ hãi than, nói: “Cao thủ Phật môn quả nhiên mạnh mẽ, bọn họ xem ra không cách nào thả ra cổ Ma bị phong ấn, chúng ta phải tìm cách khác thôi”

Tần Thiên lạnh nhạt nói: “Không vội, phong ấn đã xuất hiện dấu hiệu nứt vỡ, cổ Ma kia sẽ không cam tâm đâu”

Ô quang chợt lóe, trên mặt tấm bia đá lượn lờ mặt quỷ, phát ra tiếng cười châm chọc.

Phụ cận tấm bia đá, ma khí hội tụ, thật giống như một đóa ma vân, thỉnh thoảng có tia chớp quay cuồng trong ma vân, nhanh chóng hướng cao thủ lục đại phái phóng đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK