Mục lục
[Dịch] Tặc Đảm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạt 100% độ hoàn thành của kĩ năng Bối Thứ đã tạo ra hai điểm liên kích.

Dịch Cốt!

Chuỷ thủ trong tay Tiêu Ngự đâm xuyên qua lưng trái của Hoang Mạc Thú Liệp Giả, hướng thẳng tới trái tim sau đó mãnh liệt kéo ra.

Hệ thống: kĩ năng Dịch Cốt độ hoàn thành 100%, tạo thành 100% thương tổn do kĩ năng, tạo thành 3,5 giây hiệu quả: Tê Liệt.

Dịch Cốt kĩ năng tạo thành hơn 300 điểm giá trị thương tổn.

Nhìn thấy hơn 100 điểm, rồi hơn 300 điểm giá trị thương tổn nhẹ nhàng xuất hiện trên đầu Hoang Mạc Thú Liệp Giả làm cho ánh mắt Phong Lợi choáng váng.

“ Người này là ai vậy, giá trị thương tổn quá là kinh khủng.” Phong Lợi không khỏi nhỏ giọng than thầm trong lòng.

Hoang Mạc Thú Liệp Giả rơi vào trạng thái Tê Liệt trong 3,5 giây.

“ 3,5 giây là đủ rồi.” Hai tay cầm chuỷ thủ của Tiêu Ngự không ngừng đâm chọc vào Hoang Mạc Thú Liệp Giả.

Phong Trảm!

Phong Lợi ra một kích cuối cùng, đánh bay Hoang Mạc Thú Liệp Giả ra ngoài.

Dưới sự hợp công của Tiêu Ngự và Phong Lợi, Hoang Mạc Thú Liệp Giả cuối cùng cũng chết.

Nhìn thi thể Hoang Mạc Thú Liệp Giả nằm trên mặt đất một chút, Tiêu Ngự nhặt trang bị rơi trên mặt đất lên.

Phong Chi Pháp Bào: Phẩm cấp, Lục trang. Phòng ngự 11 – 15, tinh thần lực +5, Tốc độ ngâm xướng ma pháp +1.

- Của các ngươi! - Tiêu Ngự vứt Phong Chi Pháp Bào cho Phong Lợi.

Phong Lợi nhìn thuộc tính của Phong Chi Pháp Bào một chút, nhìn về phía Tiêu Ngự nói:

- Ước chừng mười hai kim tệ, theo quy tắc phân phối ta đưa cho ngươi năm kim tệ.

Đại bộ phận huyết lượng của Hoang Mạc Thú Liệp Giả mất đi là do Tiêu Ngự công kích, cho nên Phong Lợi chia cho Tiêu Ngự vốn là ba kim tệ, nhưng bỏ thêm vào đó hai kim tệ nữa.

Tiêu Ngự không có phản bác, tiếp nhận giao dịch của Phong Lợi lấy năm kim tệ, ngồi xuống mặt đất, ăn bánh mì khôi phục huyết lượng.

Tuyết Nhung uống Tuyền Thuỷ khôi phục lại nội lực, sau đó hồi sinh Tập Hoả trở lại.

Tập Hoả nhìn thoáng qua thi thể của Hoang Mạc Thú Liệp Xà ở xa xa kinh ngạc hỏi thăm:

- Đánh xong nhanh như vậy sao? - ta mới chết có mấy chục giây đồng hồ, chiến đấu thế nào? điều này làm Tập Hoả cảm thấy khó hiểu.

- Ừ! Còn rơi ra trang bị, trang bị trên người ngươi có thuộc tính khá tốt, ta cấp cho Tuyết Nhung, căn cứ vào quy tắc phân phối, ta cho Tiêu Ngự năm kim tệ, còn quá trình chiến đấu ngươi nhìn qua đi.

Phong Lợi nói, liếc mắt nhìn Tiêu Ngự đang ăn bánh mì ở xa xa, thấp giọng nói:

- Người này thật sự là một quái vật.

Tập Hoả nghi hoặc nhìn thoáng qua Phong Lợi, không biết tại sao hắn lại bình luận như thế về Tiêu Ngự, bất quá có thể tưởng tượng được, mới vừa rồi đã xảy ra một số chuyện làm Phong Lợi khiếp sợ.

Tập Hoả đi tới cạnh Tiêu Ngự nói:

- Đợi lát nữa chúng ta cùng nhau trở về giao nhiệm vụ?

- Không vội, các ngươi cứ khôi phục trước đi.

Tiêu Ngự thản nhiên nói, hắn hồi tưởng lại quá trình chiến đấu lúc nãy, tổng kết một chút kĩ năng Độn Hình vừa mới học được sử dụng trong chiến đấu, rất tốt, thời cơ rất thích đáng, mặc dù mình căn bản không kịp suy nghĩ gì, nhưng lần này thành công đã mang lại kinh nghiệm thật đáng tham khảo.

Tiêu Ngự nói mấy câu xong rồi trầm mặc, như đang suy ngẫm cái gì, Tập Hoả cũng không quấy rầy Tiêu Ngự, liền trở về cạnh Phong Lợi.

Phong Lợi hướng tới Tiêu Ngự mồm lải nhải, nhìn về phía Tập Hoả hỏi:

- Hắn đang làm gì vậy?

- Hình như là đang suy nghĩ chuyện gì, phỏng chừng là đang nghĩ lại quá trình chiến đấu vừa rồi! - Tập Hoả nói, trong lòng hắn lúc này đã kết luận Tiêu Ngự là trong nhóm siêu cấp cao thủ, trong đạo tặc của cả Tà Ác Liên Minh, hắn ít nhất cũng được xếp trong nhóm 50 người đứng đầu, Tập Hoả thầm nghĩ.

- Hắn thật là lợi hại. Phong Lợi đại ca lúc nào có thể chiến đấu được như hắn, tuyệt đối là rất mạnh.

Tuyết Nhung lè lưỡi nói, nhớ lại quá trình chiến đấu vừa rồi của Tiêu Ngự, vẫn rung động phi thường, chiến đấu của người khác có thể nói là một loại kĩ xảo, nhưng chiến đấu của Tiêu Ngự, lại như một loại nghệ thuật. Thì ra kĩ năng của đạo tặc khi thi triển ra lại đẹp đẽ như vậy.

Phong Lợi lắc đầu, tự giễu nói:

- Ta nào có bản lãnh này, trừ phi đem một kĩ năng ra huấn luyện mấy ngàn lần, mới có thể làm được như hắn vậy, thật không biết hắn làm như thế nào, trò chơi này mới mở ra vài ngày, thật không thể không hoài nghi người này có phải từ trong quân đội đặc chủng đi ra không. Năng lực phản ứng, năng lực phối hợp thân thể quá mạnh mẽ.

Tập Hoả ngồi xuống, một mặt khôi phục, một mặt mở ra đoạn phim ghi chép lại quá trình chiến đấu vừa nãy xem, nhìn thấy lực công kích cường đại mà Tiêu Ngự bộc phát ở vài giây cuối cùng, trong đoạn phim, thậm chí có thể thấy được cơ nhục trên cánh tay của Tiêu Ngự rung động, khiến cho cảm giác rung động trong lòng Tập Hoả càng rõ ràng hơn.

- Thật mạnh! - Tập Hỏa không nhịn được thốt lên, động tác của Tiêu Ngự vừa đẹp mặt lại vừa có lực lượng, có thể nói là quá hoàn mỹ, khó trách khỏi Phong Lợi nói tên kia là một tên quái vật.

Tập Hoả không nhịn được nhìn về bóng dáng Tiêu Ngự đang ngồi ăn bánh mì ở sườn dốc kia, bị phủ lên một tầng sắc thái thần bí, trầm mặc, tỉnh táo, chuyên chú đó chính là tốt chất làm cho Tiêu Ngự thoạt nhìn giống một quân nhân, bất quá trên người Tiêu Ngự còn khiếm khuyết một loại khí tức đáng sợ của quân nhân.

Nhìn thấy Huyết lượng đã khôi phục đầy đủ, Tiêu Ngự đứng lên, nhìn về phía ba người Tập Hoả, nói:

- Chúng ta trở về giao nhiệm vụ thôi.

- Được! - ba người Tập Hoả cũng đã khôi phục, dọc đường đều là quái cấp thấp, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.

Sắc trời dần tối, trời chiều như lửa, hôm nay sợ rằng không có thời gian đi thăng cấp.

Tiêu Ngự nhìn hành trang một chút, bên trong chỉ có ba kiệm trang bị cần bán ra, hôm nay thu hoạch cũng không tồi, trong hành trang đã có tới mười một kim tệ.

Bốn người hướng tới Dong Binh công hội của thị trấn nhỏ Tháp Ba Khắc.

Trong Dong Binh công hội nhốn nháo nhiều người chơi, có vẻ rất chật chội, tất cả đều là đợi gần tối mới trở về giao trả nhiệm vụ, Tiêu Ngự cùng Tập Hoả thật vất vả mới tới được quầy tiếp tân.

- Chúng ta tới giao nhiệm vụ số 235.

- Tiêu Ngự hoàn thành 58%, tiểu đội Tập Hoả hoàn thành 42% , các ngươi muốn khen thưởng phân phối như thế nào? Lam Trang Hộ Thối (1), tương đương với ba mươi kim tệ. - Trung niên NPC nói.

Tiêu Ngự cùng Tập Hoả có thể trọn ra một kiện trong Lam Trang Hộ Thối của đạo tặc hoặc Lam Trang Hộ Thối của chiến sĩ, phân phối như thế nào, trở thành một vấn đề khó.

- Ngươi muốn Hộ Thối hay là kim tệ? - Tập Hoả hỏi.

- Hộ Thối! - Tiêu Ngự nói, không nghi ngờ gì, không tự nhiên, khẩu thị tâm phi (nói một đường nghĩ một nẻo), không phải là phong cách của Tiêu Ngự.

- Như vậy đi, ngươi cầm Hộ Thối, chúng ta cầm kim tệ! - Tập Hoả nói, thật ra hắn cũng rất muốn cái Hộ Thối này, trước mắt mọi người đều cấp bậc thấp, trang bị là trọng yếu nhất, bất quá Tập Hoả vẫn quyết định đem Hộ Thối tặng cho Tiêu Ngự, bảo trì mối quan hệ tốt đẹp với Tiêu Ngự, mặt dù Tiêu Ngự không muốn một tổ đội cố định, nhưng sau này khẳng định còn có cơ hội hợp tác.

- Ta nợ ngươi một cái nhân tình! - Tiêu Ngự nói, Tập Hoả nguyện ý bỏ qua Hộ Thối, là quyết định hy sinh một chút rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK