• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 8: Phải phi thăng

Không lâu sau, cuối cùng cũng đi tới một nơi tràn ngập đại khí, một tinh cầu tràn đầy sinh vật, núi cao ngàn trượng, biển rộng vạn lý, chung quang sinh cơ bừng bừng, hít thở không khí vô cùng thoải mái, Sở nghị phong giờ mới hiểu tại sao lan thần nói trên Địa cầu ít linh khí, nếu xo với tinh cầu này thì quả thật là kém hơn rất nhiều.

Nhưng Sở nghị phong cũng không có dừng lại tinh cầu xinh đẹp này bao lâu, vừa mới bước ra khỏi truyền tống trận đến tinh cầu này, liền bị Lan thần lôi kéo sang truyền tống trận đến tinh cầu khác, Sở nghị phong cảm giác như Lan thần đang rất vội, Dọc đường đi cũng không hề dừng lại. Nếu Sở nghị phong không ăn hay ngủ, chắc cũng không khiến Lan thần dừng lại nghĩ ngơi.

Mặc dù như vậy, Sở nghị phong vẫn tiếp tục kiên trì theo Lan thần, bởi vì cũng không phải hắn chạy đi, mà luôn ngồi trên lưng Lôi bôn thú, cho nên Sở nghị phong có thể lợi dụng chút thời gian này tu luyện, mà năng lượng hắn sử dụng để tu luyện chính là ngọc thạch trong trữ vật giới chỉ.

Đến lúc bày, Sở nghị phong mới biết loại ngọc thạch thiểm trứ quang mang này gọi là tinh thạch, là linh khí kết tinh trong tự nhiên mà thành, trong đó hàm chứa rất nhiều năng lượng. Tinh thạch chia làm tam phẩm là thượng trung và hạ, ngoài ra còn có cực phẩm tinh thạch, nhưng cực phẩm rất thưa thớt.

Ngoài việc dùng tinh thạch để tu hành, thì nó còn có tác dụng như kim tệ trong giới tu chân, có thể hoán đổi từ 1vạn(10000) hạ phẩm tinh thạch =100 trung phẩm tinh thạch = 1 thượng phẩm tinh thạch.

Tranh thủ lúc đi đường, Lan thần cũng giản giải cho Sở nghị phong chút chuyện về Lôi tiêu thần đạo kinh, nhưng hắn chỉ hiểu được phần cơ bản, còn lại hắn chỉ cố nhớ mà thôi. Vì vậy Sở nghị phong chuyên tâm ổn định tu vi tại chanh lôi kì ,cũng có chút tiến triển.

Qua vài ngày thời gian, tới một tinh cầu mới, từ trong truyền tống trận đi ra, khuôn mặt Lan thần biểu hiện bất thường, ánh mắt nhìn về phía Sở nghị phong, mang theo tia tiếc nuối cùng buồn bả.

Sở nghị phong rất kì quái, vì lúc này Lan thần không vội tiếp tục đi sang truyền tống trận khác , mà mang hắn lên một đỉnh núi. Đỉnh núi có độ cao chừng vạn thước, nhìn xung quanh thì đây là ngọn núi cao nhất, núi non kéo dài như chia tinh cầu là hai bộ phận, một bên là cây cối xanh tươi, một bên là màu vàng sa mạc.

Lan thần đứng trên đỉnh núi, mắt nhìn đại địa, tựa hồ nhớ lại cái gì, sau một lúc lâu, ngón tay chớp động, xuất ra hai cái ghế, ý bảo Sở nghị phong ngồi xuống, bắt đầu giản giải cho hắn các vấn đề về Lôi tiêu thần đạo kinh.

“Lôi tiêu thần đạo kinh, chính là thượng cổ kì thư lưu truyền lại, tự nhiên có ưu thế, bởi vì chúng ta tu luyện chính là năng lượng lôi điện, cho nên lực phá hư rất mạnh, uy lực khi công kích cũng rất lớn, nhưng muốn không chế năng lượng này, thì phải có tâm thần vô cùng ổn định, cho nên sau khi ngươi tiến vào hoàng lôi kì, sẽ có công pháp cho ngươi chuyên tu luyện đề cao tinh thần. Nó mang đến chổ tốt, chính là ai tu luyện Lôi tiêu thần đạo kinh, tâm thần so với những người cùng tu vi sẽ cao hơn một bậc”

Sở nghị phong trên mặt tràn đầy mỉm cười, nghe Lan thần nói, hắn cũng hiểu, Lôi tiêu thần đạo kinh tuyệt đối là công pháp tu luyện cao nhất.

Bất quá , Lan thần như cố đả kích tâm ý Sở nghị phong ,còn nói thêm: “Đương nhiên, công pháp nào có ưu thì cũng có khuyết điểm, chứ không hoàn mỹ mà vô khuyết, Lôi tiêu thần đạo kinh cũng vậy”

“A” Sở nghị phong không muốn công pháp mình tu luyện có gì thiếu sót : “ Là cái gì khuyết điểm?”

“Tu luyện Lôi tiêu thần đạo kinh, khống hoả yếu một chút, cho nên tại phương diện luyện đan, luyện khí không đủ khả năng. Thật ra cũng không nên tính là khuyết điểm, bởi vì mỗi loại công pháp đều xem trọng một phương diện, nếu tại phương điện lôi tiêu thần đạo kinh, có thể đột phá uy lực lôi điện, thì đồng dạng sẽ không thể đột phá về phương diện hoản diễm được”

Lan thần ngừng một chút, nói tiếp: “bất quá, trong lôi điện cũng tự mình sinh ra được ngọn lửa, nhưng lại sinh ra cùng lúc với lôi điện nên rất khó khống chế mà thôi, nhưng chỉ cần ngươi tiếp tục tu luyện, vẫn có thể nắm trong tay hoả diễm , nhưng so với tu vi của ngươi sẽ kém hơn.”

“vậy là như thế nào?”

“Ví dụ như tu vi ngươi đã đạt tới Mặc lôi kì, thì ngươi chỉ có thể sử dụng hoả diễm ở cấp bậc tử lôi kì, nên ngươi không dùng được hết tu vi thật của mình để luyện đang, luyện khí, nhưng vẫn có thể luyện…chẳng như một tiên nhân khống hoả không tốt, thì không luyện xuất được tiên khí, nhưng không có nghĩa là không luyện được linh khí ?”

“Có nhiều mà chỉ sài được chút ít, chả khác nào mang đại bác đi bắn muỗi” Sở nghị phong thấp giọng thầm nói.

Nghĩ tới đây, hắn liền xuất ra mấy món đồ trong trữ vật giới chỉ, gồm một khôi giáp và một trường thương : “Sư phụ, hai kiện đồ vật này, là cái gì cấp bậc?”

Sở nghị phong giờ đây cũng biết về các cấp bậc pháp bảo của tu chân và tiên giới.. Tại tu chân giới, phần lớn nhân sử dụng là linh khí, chia là thượng, trung .hạ và cực phẩm, mà tại tiên giới sử dụng chính là tiên khí cấp bậc, so với linh khí yếu cao hơn rất nhiều, đồng dạng cũng chia làm thượng , trung, hạ, cực tứ phẩm.

Tuy nhiên tại tu chân giới cũng có người sử dụng tiên khí, những người đó không thuộc đại môn phái thì cũng là thế gia đại tộc, tại tiên giới cũng có người sử dụng linh khí, đó là một ít người tầng lớp thấp sử dụng.

“A, hai kiện này là ta trước kia luyện chế ra,, cơ bản là đạt tới trung phẩm tiên khí cấp bậc” Lan thần mỉm cười nói.

“Trung phẩm tiên khí?” Sở nghị phong không khỏi, há hóc miệng giật mình : “, Sư phụ, ngươi có thể luyện chế ra trung phẩm tiên khí sao, vậy ngươi tu vi đã tới cái gì cấp bậc..”

Sở nghị phong đột nhiên cảm giác, Lan thần so với hắn từng nghĩ còn muốn lợi hại hơn.

“Bây giờ dừng lại, là muốn nói cho ngươi chuyện này, ta đích tu vi đã tới rồi kiếp lôi kì, hơn nữa đã vượt qua thần kiếp, sắp phải phi thăng thần giới, nghỉ tưởng mang ngươi trở về Lôi nguyên tinh, không nghĩ tới tìm được ngươi hơi chậm, thời gian đã không còn kịp rồi, ta đã cảm giác được thần giới gọi về, lập tức sẽ rời đi khỏi thế giới này thôi”

“A ?” Sở nghị phong vẻ mặt hết sức kinh ngạc, Lan thần lợi hại, đương nhiên là chuyện tốt, nhưng lợi hại quá cũng không có gì tốt, vừa mới nhập môn không lâu, thì sư phụ đã phi thăng thần giới, mà chính mình chỉ mới đứng ngoài cửa tu chân, sau này tu luyện, biết làm sao bây giờ? Chẳng lẻ chính mình quá xui xèo, người thân, bằng hữu, bạn gái, ngay cả sư phụ cũng muốn ra đi, gần đây sao luôn xúi quẫy?

“Ai, vi sư cũng xin lỗi ngươi, nhưng ta không có biện pháp, thần giới gọi về, không đi, không được”

Sở nghị phong cũng quen sống cô độc, một thân một mình, nên rất nhanh trấn định tinh thần, đỉnh đạt nói : “A, sư phụ, không quan hệ, ngươi đi trước thần giới, ta cố gắng tu luyện, qua không lâu, ta cũng sẽ khứ thần giới tìm ngươi!”

Nhìn Sở nghị phong cố gắng tươi cười, Lan thần cũng không thể vui mừng, Kỳ thật, hai người mặc dù ở chung trong thời gian ngắn, nhưng Lan thần cảm nhận được tính tình Sở nghị phong, ai đối với hắn hảo, hắn sẽ đối với người đó rất tốt.

“Ta tin tưởng, ngươi chắc chắn sẽ thăng nhập thần giới” Lan thần vỗ vỗ bả vai Sở nghị phong, “Còn có sự kiện muốn đặn dò ngươi một chút”.

“Sư phụ, người nói…”


Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK