• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù sao Cesar đã mất nhiều năm để học xong làm như thế nào khống chế tinh thần lực của mình, nên có kích động thế nào cũng không thể dễ dàng ở trước mặt Hân Hân phóng thích tinh thần lực của mình ra ngoài, nếu không cô ấy sẽ nôn cho anh xem, nôn ra là tốt rồi, có đôi khi anh phải vịn mới có thể đứng lên.

Trừ vấn đề nôn còn có vấn đề ăn cơm, cô ăn không vô. Dù là thức ăn gì thì chỉ ăn một chút sẽ cau mày, sau đó liền đẩy ra nói chịu không được mùi vị này.

Cesar đổi vài người máy, kết quả vẫn giống nhau.

May là vào lúc này anh tìm được nhân viên y tế đầu tiên đến, ông ta là nhân viên đã xuất ngũ, vừa tới đã bị lôi kéo làm kiểm tra bước đầu cho Hân Hân.

Tuổi tác của ông ta đã không còn nhỏ, cả đời đều kính dâng cho sự nghiệp y tế, đã đở đẻ ra những đứa bé khỏe mạnh có hơn một ngàn. Hôm nay già rồi lại đưa ông ném đi địa phương xa xôi vượt qua tuổi già, trong lòng của ông mười vạn phần không cam lòng, mà lúc này cấp dưới của Đại Thống Soái tới. Bọn họ cho ông một nhiệm vụ, nhưng trước khi làm tốt nhiệm vụ này ông không thể rời đi Phủ Thống Soái, không thể liên lạc cùng bất luận kẻ nào, cũng không cho nói ra những gì đã nhìn thấy và nghe được.

Quân nhân thường xuyên có loại nhiệm vụ bí mật này cho nên vị bác sĩ già này cũng đã quen rồi, thậm chí còn cảm thấy có một loại cảm giác, một lần nữa trở lại quân đội . Cho nên ông ta không chút nghĩ ngợi mà đi tới, không ngờ nhiệm vụ lần này lại là —— chăm sóc phụ nữ có thai.

Hóa ra Đại Thống Soái cự tuyệt phụ nữ là có nguyên nhân , không ngờ bên cạnh anh ta lại nuôi một phụ nữ đã mang thai. Theo lý mà nói đây là chuyện tốt, tại sao lại không ban bố tin tức cho bên ngoài chứ?

Thiên chức của quân nhân là phục tùng, cho nên ông ấy không có hỏi quá nhiều mà chỉ làm kiểm tra đơn giản cho Hân Hân.

Cả quá trình Hân Hân rất phối hợp và không có nói chuyện, nguyên nhân chủ yếu vẫn là cô có thói quen giữ vững bộ dạng người máy ở trước mặt người xa lạ.

“Phu nhân của ngài rất nghe lời.” Đối với người phụ nữ hết sức phối hợp này, vị bác sĩ già cảm thấy hết sức vui vẻ, bởi vì ông ta đã gặp qua rất nhiều phụ nữ phiền toái. Có người nhìn thấy người ngoài sẽ khóc la, có còn loại thì giãy dụa, thậm chí đến cuối cùng không thể làm gì khác hơn là buộc phải dùng tới thuốc an thần.

Nhưng người phụ nữ này rất phối hợp, hơn nữa tương đối nghe lời của ông và Đại Thống Soái. Chẳng qua là. . . . . . cô không chịu cỡi quần bên trong, cho nên phương diện kiểm tra cổ tử cung chỉ có thể bỏ dở.

“Thân thể của cô ấy như thế nào?” Đại Thống Soái Cesar hỏi.

“Thân thể rất tốt, chỉ là bởi vì nôn nghén quá mức nhiều cho nên có chút suy yếu.” Chuyện như vậy rất thường gặp, trong mỗi một trăm phụ nữ có chín mươi người là nôn đến long trời lở đất.

Sau khi bổ sung chút ít dinh dưỡng cho tốt, ông ta an bài chút ít sách dạy nấu ăn, kết quả vừa nghe đến tiếng cá là Hân Hân không nhịn được. Che miệng muốn nôn, Cesar theo bản năng vuốt lưng của cô.

“Như thế nào, có muốn trở về nghỉ ngơi hay không?” Giằng co đã lâu, anh vốn dự định nếu như thể lực của cô tốt hơn một chút sẽ phải đi đo lường tinh thần lực, kết quả xem ra không có biện pháp làm tiếp bất cứ chuyện gì rồi.

Hân Hân lắc đầu, Cesar hỏi lão quân y: “Thật không có biện pháp khác sao?”

“Quá một thời gian ngắn nữa sẽ tốt, trong khoảng thời gian này xin phu nhân dù không thích ăn cỡ nào cũng phải nhẫn nại, như vậy mới có thể sống, nếu không sẽ phải tiêm dịch dinh dưỡng.” Quân y già ăn ngay nói thật.

“Tôi không muốn tiêm. . . . . .” Vừa nghe là tiêm Hân Hân kích động rồi, cô sợ nhất chính là đầu kim tiêm kia.

“Nói chuyện.” Lão quân y rất giật mình, bận rộn cầm lấy bút ký viết lên. Bệnh nhân có năng lực nói chuyện, năng lực biểu đạt cũng rất bình thường.

“Được, không tiêm. . . . . .” Tiêm là cái gì?

Quân y già hơi có chút kinh ngạc, đã gặp đàn ông thích phụ nữ nhưng chưa từng thấy sủng ái như vậy.

“Ừ, vậy chúng ta đi về thôi!” Hân Hân kéo Cesar, sợ lại nhắc đến chuyện tiêm.

Cesar cứ như vậy bị cô lôi đi, lão quân y thấy bọn họ rời đi đầu óc đột nhiên linh quang chợt lóe. Tại sao ông cảm thấy tất cả hành động của cô ta rất có tính Logic vậy ? Cùng với phụ nữ lúc trước ông nhìn thấy hoàn toàn khác hẳn.

Nếu như trí lực của vị này không có vấn đề, cũng hiểu lý do vì sao đại thống soái giấu cô đi. Nhưng mà trên thế giới này có thể có phụ nữ như vậy ư ? Trong nháy mắt đầu óc vị Quân y già có chút không dùng được rồi, ông quyết định phải dùng cơ hội kiểm tra tiếp theo để quan sát cô cẩn thận một chút.

Chỉ trách hiện tại đồ của phòng cứu thương quá ít, căn bản không cách nào làm kiểm tra cặn kẽ hơn.

Sau khi Hân Hân trở về liền kiên cường, vì không bị tiêm cô tình nguyện ăn bất cứ cái gì, cho dù ăn xong là nôn. Không có cách nào, cô quyết định húp cháo, loại thức ăn như cháo ở cơm Tây không được thừa nhận, cho nên cô phải nói ra cách làm với người máy mới có thể có để ăn.

Có điều hiệu suất làm việc của người máy rất nhanh, cháo của cô được bưng tới.

Cố nén nuốt vào, bởi vì không có mùi vị gì cho nên không có nôn.

Cesar cũng không phải ngày ngày đều rãnh rỗi để chăm sóc cô, gần đây anh bận rộn nhiều việc, nhưng mà Hân Hân cảm thấy anh bận rộn như vậy là vì mình.

Mặc dù anh cố gắng đè nén tinh thần lực, nhưng rất rõ ràng có lúc anh mang theo tức giận về nhà.

Xem ra là đến thời điểm phải hỏi rồi, không thể làm tấm phông nền mãi được.

“Uống nước.” Cô tự mình mang một ly nước đến, đã hoàn toàn hóa giải tức giận trên người Cesar, anh đưa tay sờ sờ đầu Hân Hân, quả nhiên những người ở quốc hội không dễ dàng đối phó, muốn đánh tan bọn họ còn cần phí rất nhiều chuyện.

Hôm nay bọn họ đã bắt đầu chú ý tới chuyện Achilles mất tích, sớm muộn gì cũng tra đến trên người của anh. Nếu như để Achilles ra mặt, cũng không biết tên kia có mượn cơ hội đem chuyện này tuyên dương ra ngoài hay không ?

Nếu như vậy anh cũng chỉ phải để cho thiên hạ đại loạn thôi, vừa vuốt tóc Hân Hân vừa nghĩ chuyện làm như thế nào để cho thiên hạ đại loạn. Cái này còn chưa tính, quan trọng là làm sao ở giữa đại loạn có thể khiến mình và Hân Hân sống được hạnh phúc.

Khóe miệng nhếch lên nụ cười nguy hiểm, Hân Hân vừa lúc chú ý tới, cô lặng lẽ đánh một cái rồi rùng mình, ho nhẹ một tiếng hỏi: “Xin hỏi ngài, ngài không phải là đang nghĩ cách làm ra chuyện hại người gì đó à ?”

“Á. . . . . .” Cô ấy lại có thể nhìn ra tâm tư của mình, nhiều năm như vậy đây là lần đầu a! Tâm tình của anh trong nháy mắt tốt lên rất nhiều, nói: “Sau này có thể thiên hạ sẽ đại loạn, nhưng em không nên lo lắng, anh sẽ bảo vệ tốt em và con trai.”

Từ lúc cô bắt đầu mang thai, dường như tất cả mọi người đều khẳng định trong bụng của cô là con trai mà không phải con gái, mặc dù rất kỳ quái nhưng lại không có ai giải thích.

Dù sao cô cũng không biết trong bụng là con trai hay con gái, nhưng là: “Em không sợ.” Người một nhà ở chung một chỗ có cái gì đáng sợ ?

Hiện tại không riêng gì cô đem Cesar cho rằng là ông xã của mình, mà còn nghĩ thành người nhà của mình. Ở chỗ này cô không có bất kỳ thân nhân nào, có chỉ có anh cùng với đứa con trong bụng.

Nếu như anh ấy vì mình để cho thế giới đại loạn, như vậy cô sẽ vì anh bảo vệ tốt mình và đứa con.

“Đúng rồi, anh không phải muốn em đi làm khảo nghiệm tinh thần lực sao?” Cô biết tinh thần lực kia khống chế robot chiến đấu hết sức lợi hại, nếu có robot bảo vệ tin tưởng tự vệ hẳn là không có vấn đề a, ít nhất có thể dùng để chạy trốn.

“Không có cảm giác an toàn sao? Hiện bây giờ em không khỏe nên anh vốn định mấy ngày nữa mới dẫn em đi.” Cesar cũng biết ý nghĩ của Hân Hân.

“Anh không thể lúc nào cũng đi theo bên cạnh em, nguy hiểm tùy thời có thể xảy ra. Cho nên. . . . . .” Thật ra thì nói ra lời như thế Hân Hân vẫn sợ thương tổn lòng tự ái rất mạnh của Cesar, dù sao Cesar vẫn sinh ra ở thời đại chủ nghĩa đàn ông.

“Không ngờ em lại rất độc lập, đã như vậy ngày mai chúng ta sẽ đi khảo nghiệm, nếu như vượt qua kiểm tra anh sẽ dựa theo dóc dáng của em chế ra một robot, có thể bảo vệ em và con.” Cesar rất vui mừng đối với việc người phụ nữ của mình có tính độc lập, giống như cô đã nói , mình không thể hai mươi bốn giờ canh giữ ở bên cạnh cô.

Lúc trước cũng đã xảy ra chuyện cô bị người khác mang đi, có tinh thần lực khống chế robot thì an toàn của cô sẽ thêm chút ít bảo đảm.

Hai người thương lượng xong, ngày thứ hai quả nhiên đi làm khảo nghiệm, kết quả đến Cesar cũng không ngờ tới, tinh thần lực của cô rõ ràng không có trải qua huấn luyện mà lại đạt đến 30%, chỉ số này đã có thể lái robot tiêu chuẩn, bình thường thì 20% là đã đạt, đến 30% đã có thể chiến đấu rồi.

Thật không nghĩ tới, anh ta lấy làm kiêu ngạo.

Nhìn thấy cô đã mệt liền nói: “Ngày mai sẽ khảo nghiệm tinh thần lực của em thuộc loại nào, như vậy có thể quyết định em thích hợp với loại chiến đấu hay là loại phòng vệ. . . . . .”

“Hiện tại cứ tiến hành đi, em không sao. Trong khoảng thời gian này mới nôn ra hai lần, thân thể cũng không quá khó chịu.” Vội vã muốn biết mình thích hợp với loại gì cho nên cô kiên trì muốn thi xong kiểm tra.

Cesar nhìn bộ dạng hết sức mong đợi của cô, quyết đoán đẩy không được, chỉ có thể cho cô khảo nghiệm.

Kết quả lại để cho Cesar lấy làm kinh hãi, nhìn cô nhỏ bé, thể lực cũng không tốt lại còn mang thai, nhưng tỷ lệ khảo nghiệm tinh thần lực thích ứng loại chiến đấu thậm chí đến 56%.

“Không ngờ lại là tinh thần lực chiến đấu giống như anh, em thật làm cho người khác bất ngờ đấy.” Tuy nói ngoài ý muốn, nhưng anh lại vô cùng vui vẻ, biểu hiện trên mặt thấy thế nào đều là hưng phấn.

Thì ngược lại người bị báo là có tinh thần lực được nhiều người mong đợi đang ở trong trạng thái tương đối mê mang, nhưng bị ảnh hưởng bởi tâm tình của Cesar cô cũng rất vui mừng hỏi: “Em có thể làm những gì?”

Cái vấn đề này trực tiếp làm khó thống soái đại nhân rồi, tinh thần lực chiến đấu thích hợp nhất chính là khống chế robot xung phong, trong chiến đấu cũng chỉ có tác dụng tiên phong.

Dĩ nhiên, lực chiến đấu cũng rất mạnh, chẳng qua là năng lực phòng ngự so sánh với người am hiểu tinh thần lực phòng vệ yếu hơn một chút.

Đó cũng không phải cái anh cần a, bởi vì hiện tại cô cần là bảo vệ mà không phải là chiến đấu a!

Cesar đối với robot bảo vệ có chút không quá mong đợi, nhưng cũng muốn chế tạo cho cô một con. Cho nên đem tinh thần lực của cô hấp thu một chút, nói: “Anh sẽ tận lực để cho bọn họ bỏ chút ít công sức vào năng lực phòng ngự.”

“Ừ, anh vui là tốt rồi.” Hân Hân rất biết nói chuyện, cho nên những lời này của cô khiến cho trong lòng Cesar ngứa ngáy.

Ôm lấy cô, nhưng bây giờ cái gì cũng không thể làm.

Làm một người đàn ông, làm một người đàn ông có kinh nghiệm tình huống như thế này thật là quá hành hạ người. Nhưng dù như vậy anh cũng không muốn đi tìm một người máy bầu bạn để giải quyết, kể từ khi có trao đổi tình cảm với cô thì anh cảm thấy người máy chỉ là một chút đồ chơi hoa lệ, hơn nữa loại đồ vật này nếu như anh ta đụng vào, Hân Hân nhất định sẽ không vui .

Cô gần đây một mực nói với mình một chút chuyện ở thế giới cổ đại, nói nhiều nhất là người yêu cùng vợ chồng. Hơn nữa anh biết vợ mình rất thông minh, mục đích cô nói những chuyện đó nhất định là muốn anh đối với cô toàn tâm toàn ý, bởi vì cổ đại có chế độ ly hôn.

Chẳng qua muốn tìm ra lỗi để ly hôn với anh thì nghĩ cũng không cần nghĩ rồi. Thời đại này không có quy định ly hôn, nhưng đối với người bên ngoài cô chỉ cần nói một câu cô muốn rời đi vậy sẽ có rất nhiều người hoan nghênh cô a, nghĩ đến chuyện này lần đầu tiên anh có ý muốn diệt hết tất cả đàn ông trên đời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK