Mục lục
[Dịch] Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu lên nhìn, thấy Đàm Tiểu Tuệ đang nhìn mình cười khổ. Hôm nay nàng không uống một chút rượu nào, giống như đang có tâm sự nặng nề.

“Anh có biết chị ấy muốn gì không?” Đàm Tiểu Tuệ nhỏ giọng nói.

“Muốn gì?” Diệp Thiếu Dương vừa thốt ra liền hối hận, sau đó phẩy tay. Hắn lờ mờ đoán được, nhưng dù sao có những lớp giấy dán cửa, không thể nào chọc thủng được. Bởi vì sau khi chọc thủng rồi, sẽ không thể nào khôi phục được như cũ, dù miễn cưỡng dán lại thì cũng để lại vết thương.

“Tiểu Mã, Tiểu Mã!” Diệp Thiếu Dương lớn tiếng gọi, muốn để Tiểu Mã đưa Tạ Vũ Tình về phòng. Hắn ngoảnh đầu nhìn lại, Tiểu Mã đang ngồi trên salon cùng với Vương Bình, hai người nói chuyện rôm rả.

Tên tiểu tử này chỉ biết tán gái, mà lại sắp thành công rồi. Diệp Thiếu Dương thầm mắng một tiếng, rồi nói với Lão Quách: “Huynh đợi chút, đệ đưa Tạ Vũ Tình về phòng trước.”

Đàm Tiểu Tuệ đứng lên nói: “Thôi để tôi, các anh tiếp tục bàn chuyện chính đi.”

Diệp Thiếu Dương nói cảm ơn với nàng. Hắn nhìn dáng người Đàm Tiểu Tuệ thấp bé, lại có thể khoác cánh tay Tạ Vũ Tình lên vai, nhẹ nhàng dìu Tạ Vũ Tình đi ra bên ngoài. Trong lòng hắn khâm phục không thôi, xem ra muốn tu luyện Bạch Vu thuật, cũng cần phải có yêu cầu nhất định về năng lực thể chất.

Diệp Thiếu Dương yên tâm quay người lại, hắn dời ánh mắt lên khuôn mặt Lão Quách: “Chuyện này... cái gì nhỉ, chúng ta nói tới đâu rồi?”

“Nói tới chuyện đệ cần lập gia đình rồi.”

“Đúng rồi, đệ... xùy xùy, đệ lập gia đình gì cơ?”

Lão Quách liếc nhìn Tiểu Mã và Vương Bình đang thì thào: “Tên đồng tử của đệ cũng sắp thành công rồi, đệ cũng nên suy nghĩ một chút, đệ cũng không còn nhỏ nữa rồi.”

Trong đầu Diệp Thiếu Dương đột nhiên hiện lên giọng nói và dáng điệu của Nhuế Lãnh Ngọc. Hắn vội lắc đầu, mượn men rượu trong người, nói hươu nói vượn: “Địa ngục chưa sạch, thì chưa lập gia đình”

Lão Quách còn muốn nói gì đó, Diệp Thiếu Dương liền phẩy tay: “Huynh đừng lo tám chuyện như vậy nữa, nói chuyện chính đi. Đang nói đến đâu rồi nhỉ... à đúng rồi, chủ nhân nghĩa trang tư gia đó, tại sao huynh không thể trêu chọc?”

Lão Quách thở dài, rồi nói: “Chủ nhân nghĩa trang đó là Mã lão gia tử, đời thứ hai của tầng lớp cán bộ cao cấp, không nói tới bối cảnh thì bản thân y là thương nhân "đỏ" cao cấp, một phú hào ẩn hình, ngang cấp bậc với cha của Chu Tĩnh Như, nếu ta đắc tội với y, thì cũng đừng mong bon chen ở Thạch Thành này nữa.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày, hắn lẩm bẩm: “Người như y, sao lại liên quan đến Ngủ Quỷ Ban Sơn trận nhỉ?”

“Có liên quan hay không, sau khi điều tra mới biết được. Quan trọng là bây giờ chúng ta không có cách nào vào trong đó.”

“Trèo vào thì sao?”

Lão Quách nhún vai: “Không phải ta vừa nói rồi sao, có camera, sẽ bị phát hiện ngay.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Vậy che mặt lại”

“Đệch, bịt mặt đột nhập nhà riêng mà bị bắt là đi tù đấy”

“Không bị bắt dễ dàng vậy đâu... nếu không.. ngày mai đi thử xem?”

Lão Quách hoảng hồn, liên tục phẩy tay: “Ta già rồi, không được đâu. Chuyện trèo tường đột nhập như này không thích hợp với ta. Đệ muốn thì tự mình đi đi.”

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Huynh già rồi sao? Lần trước ở thôn Lý gia, huynh giúp đệ đấu với thi sát, đệ thấy huynh vẫn còn dũng mãnh lắm.”

Lão Quách trợn mắt lên nhìn hắn: “Cùng lắm ta chỉ đưa đệ đi thôi, sau đó ta sẽ đừng ngoài canh gác”

Diệp Thiếu Dương lộ ra nụ cười xảo quyệt, hắn cũng không ép Lão Quách nữa: “Tám giờ sáng ngày mai, huynh lái xe tới dưới lầu đón đệ. Đúng rồi, huynh nhớ chuẩn bị cả cuốc, xẻng nhé.”

Lão Mã duỗi lưng rồi nói: “Ngày mai còn có việc phải làm, hôm nay cũng uống đủ rượu rồi, hay là... ta đưa đệ đi ngâm chân?”

Diệp Thiếu Dương lập tức lắc đầu: “Không đi, không đi, đệ không có sở thích đó.”

“Đệ không đi thì thôi, để tả hỏi xem hòa thượng có đi không.” Nói xong lão liền đứng dậy rồi đi về phía Đằng Vĩnh Thanh.

Đằng Vĩnh Thanh vốn thật thà, bị Tiểu Mã ép uống hai ly rượu trắng. Lúc này cậu ta đang ở một góc sô pha, hai tay chắp lại thành chữ thập, niệm kinh phật cầu xin Phật Tổ tha thứ. Nhưng nhìn ánh mắt lim dim, cùng với lúc niệm kinh, trong miệng cậu ta không ngừng phả ra mùi rượu. Nhìn vào dường như có một sự tương phản không hề nhẹ.

Diệp Thiếu Dương liền giữ chặt Lão Quách lại rồi nói: “Huynh thôi đi, người ta đã phá tửu giới rồi, huynh còn muốn người ta phải phá sắc giới nữa à!”

Lão Quách nói: “Đệ nói linh tinh gì vậy, chỉ là đi rửa chân thôi mà, bây giờ rất phổ biến đó, nam hay nữ đều đi.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Vậy huynh rủ chị dâu đi cùng đi, nếu không đệ nói giúp cho huynh, đệ có số điện thoại chị dâu mà.”

Lão Quách thu dọn đồ đạc, rồi bước ra cửa, trong miệng thì càu nhàu: “Vậy thì huynh quay về ngủ thôi”

Diệp Thiếu Dương cười lên khoái chí: “Xem đó, còn không phải có quỷ trong lòng sao.”

Lão Quách ra đến ngoài cửa rồi còn quay đầu lại mắng: “Có con quỷ đầu to là đệ đấy, ta sợ bà ấy biết ta tiêu tiền thôi. Keo kiệt như bà ấy mà biết ta đi rửa chân, không chặt chân ta mới lạ!”

Diệp Thiếu Dương không biết phải nói gì.

Sau khi Lão Quách rời đi, Diệp Thiếu Dương đi đến bên cạnh Tiểu Mã, cậu ta vẫn ngồi đó thì thầm to nhỏ với Vương Bình. Hắn vỗ vai cậu rồi nói: “Ta về trước đây, đúng tám giờ sáng mai, ta đợi ngươi dưới lầu, đi với ta có việc.”

Tiểu Mã giật mình, ngẩng đầu lên nhìn hắn gật đầu rồi nói: “Ta biết rồi.”

Diệp Thiếu Dương cười với Vương Bình rồi đi ra khỏi phòng.

Vương Bình lập tức bĩu môi với Tiểu Mã: “Không phải anh nói ngày mai đi dạo phố với em hay sao, sao lại đồng ý với anh ấy.”

Tiểu Mã cười hì hì rồi dỗ dành: “Đi dạo phố lúc nào mà chẳng được, công việc thì lại khác. Đợi anh làm xong việc trở về sẽ đưa em đi dạo phố nhé, muốn đi đâu cũng được.”

Vương Bình thản nhiên nói: “Xem anh hăng hái chưa kìa, đó là chuyện của Diệp Thiếu Dương người ta, có liên quan gì với anh?”

Tiểu Mã cũng chẳng nghĩ nhiều, thuận miệng nói luôn: “Chuyện của Tiểu Diệp tử chính là chuyện của anh.”

Khóe miệng Vương Bình nhếch lên một nụ cười cổ quái.

Diệp Thiếu Dương về phòng liền đi tắm. Bên ngoài có người gõ cửa, hắn mở cửa nhìn, là Đàm Tiểu Tuệ. Nàng mặc quần áo ngủ, mái tóc vẫn còn ướt sũng, có lẽ nàng cũng vừa mới tắm xong.

Không biết có phải do vừa tắm gội, gột rửa đi bụi bặm trên người nàng hay không. Nhìn làn da nàng lúc này có vẻ càng trắng sáng hơn so với thường ngày, dáng vẻ cũng quyến rũ hơn mấy phần.

“Ặc…. Tiểu Tuệ em gái... có chuyện gì hả?”

“Tôi muốn nói với anh chuyện này” Đàm Tiểu Tuệ tự bước vào phòng rồi ngồi xuống salon. Diệp Thiếu Dương rót cho nàng một cốc nước, sau đó ngồi xuống phía đối diện.

Đàm Tiểu Tuệ nói: “Tôi muốn nói với anh về chuyện liên quan tới miếu Thất bà bà. Trước đó luôn bận những việc khác, nên tôi cũng quên mất có chuyện quan trọng muốn nói cho anh biết….”

Diệp Thiếu Dương nghe nàng nói xong, hắn vô cùng chấn kinh, sau đó hai người thảo luận nửa ngày, đạt được nhận thức chung nhưng còn một vướng mắc cuối cùng vẫn chưa được tháo gỡ.

“Có lẽ, đáp án ở trong Ngũ Quỷ Bàn Sơn trận, đợi anh đi rồi sẽ biết.” Đàm Tiểu Tuệ nói.

Diệp Thiếu Dương gật đầu, sau đó hắn nói ra kế hoạch hành động ngày mai, hỏi nàng có đi hay không.

Trong mắt Đàm Tiểu Tuệ xuất hiện một tia cổ quái, nàng lắc đầu: “Ngày mai các anh chỉ đi dò xét tình hình, nên tôi không đi đâu. Nhiều người cũng không có tác dụng gì, đợi các anh quay về nói cho toi biết tình huống, rồi chúng ta lại thảo luận hành động kế tiếp.”

Hai người nói chuyện một lúc nữa thì Đàm Tiểu Tuệ xin phép về. Đêm hôm thế này, Diệp Thiếu Dương tất nhiên không thể giữ nàng ở lại, đợi nàng đi rồi, hắn liền lên giường đi ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
08 Tháng mười một, 2016 07:51
tôi thấy vùng đất vô hình và đạo sĩ tản mạn cũng hay mỗi tội viết nửa chừng zùi bỏ tốt nhất bạn ko lên đọc cho đỡ ức chế như kiểu ngiện ko dc chích ý
Hieu Le
07 Tháng mười một, 2016 10:05
1k chương khi nào ms đọc hết dây
Hieu Le
06 Tháng mười một, 2016 18:15
ad ơi hay quá
Hieu Le
03 Tháng mười một, 2016 20:47
moi người cho e hỏi có truyện nào có nội dung tương tự truyện này ko ạ e xin cảm ơn
Triệu Vô Lại
21 Tháng mười, 2016 09:16
Sặc ad ko update truyện r :| chẳg lẽ lên web đọc
soilang12
19 Tháng mười, 2016 21:18
Quái lạ trên này chỉ mới quỷ hoá trang sao trên mạng tới diệt quỷ âm sanh rồi
Hieu Le
19 Tháng mười, 2016 10:49
truyện ngưng dịch. fuck
Hieu Le
19 Tháng mười, 2016 06:22
up truyen di ad
Hieu Le
18 Tháng mười, 2016 18:40
ko dịch nữa ak=((
Hieu Le
16 Tháng mười, 2016 19:31
hóng mãi
Hieu Le
16 Tháng mười, 2016 19:31
lâu th
Bình Toác
16 Tháng mười, 2016 08:11
Ơ k up chương mới nữa hả
Giang Đài Loan
15 Tháng mười, 2016 14:45
Ad up nhanh cho dân tình coi đi chương thì dài mà up chậm thế
Vũ Anh Tuấn
12 Tháng mười, 2016 12:34
hic mới đến chương 147 mà ghi tận 1350, làm tưởng gần hết rồi vào đọc. bực mình quá
soilang12
12 Tháng mười, 2016 08:32
Tội cho ng dịch quá nhưng a có thể nhanh hơn chút k ak e hóng khô mắt rồi
Hieu Le
04 Tháng mười, 2016 22:26
co trương mới ròai
Hieu Le
01 Tháng mười, 2016 17:45
Mấy hôm nay dịch đc nhiều trương ghê
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 22:40
ths
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 22:39
tha người dịch
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 12:28
Người dịch chắc bận
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 00:20
dài cổ. 2 ngày 1 chap :((
Hieu Le
28 Tháng chín, 2016 07:53
hóng quá
Hieu Le
26 Tháng chín, 2016 22:26
lâu dữ
Hieu Le
26 Tháng chín, 2016 22:26
lâu dữ
Hieu Le
26 Tháng chín, 2016 10:24
Người dịch cố gắng nha rất cảm ơn
BÌNH LUẬN FACEBOOK