• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 11: Ngày Quan Trọng 2

Một vài phút nữa đến 9:00 sáng.

HLV Mande nhìn đồng hồ trước khi ra hiệu cho các đội vào vị trí. Tất cả các cầu thủ trên sân, bao gồm cả Zachary, đang chờ tiếng còi bắt đầu trận đấu. Đó là khoảnh khắc của sự thật sẽ xác định số phận của họ. Mọi người đều căng thẳng.

HLV Mande đã chọn đội áo đỏ để bắt đầu trận đấu. Emanuel Luboya và Beni Badibanga đã đứng ở vòng tròn trung tâm bên cạnh quả bóng.

Hầu hết các tuyển trạch viên đã bắt đầu từ bỏ chỗ ngồi của họ trên khán đài. Họ đã bắt đầu di chuyển đến gần đường biên để có cái nhìn rõ hơn về quá trình tố tụng. Hầu hết đều điều chỉnh máy ảnh của họ hướng về phía sân để ghi lại những khoảnh khắc của trận đấu.

Huấn luyện viên Mande nhìn đồng hồ một lần nữa trước khi nhìn về phía Damata bên đường biên. Người sau gật đầu.

*FWEEEEEEEE!*

Bắt đầu!

Emanuel chuyền bóng cho Beni Badibanga và lao thẳng vào hiệp một mà không cần nhìn lại.

“Beni, chuyền qua đây,” Zachary gọi Beni sau khi thấy anh ấy nhìn quanh tìm đồng đội để chuyền bóng. Anh ấy không bị theo dõi và sẵn sàng nhận bóng. Cầu thủ sau phớt lờ anh ta và sút về phía Tony Majembe ở cánh trái.

Đó là khi Edo Kayembe, cầu thủ chạy cánh phải của đội yếm xanh, băng vào với một pha tắc bóng. Anh ấy giành được bóng công bằng và vuông vức và ngay lập tức chuyền bóng cho Wagaluka Francis ở khu vực giữa sân.

Wagaluka khống chế bóng đẹp mắt và bỏ qua Beni, người đã theo kèm anh rất chặt.

Anh ấy nhìn lên và sút bóng lên cao, tung một đường chuyền dài về phía Stephen Mangala nhanh nhẹn đang lao về phía vòng cấm bên phần sân của đội đỏ.

Zachary và các đồng đội thậm chí còn không phản ứng gì khi Mangala nhận bóng ngay ngoài vòng 18 mét. Chỉ có Fredric Luamba đứng giữa anh và thủ môn.

Không nhìn lên, anh tung một cú sút cực mạnh về phía góc dưới bên trái, buộc Samuel Baraka phải cản phá xuất sắc. Đội xanh được hưởng quả phạt góc.

Đội bóng áo đỏ vốn đã phải chịu áp lực do khả năng phán đoán kém của Beni Badibanga ngay từ phút đầu tiên. Anh ấy đã chọn chuyền cho Tony, người bị đối thủ theo kèm chặt chẽ, thay vì Zachary. Kết quả là đội bóng áo đỏ đã để mất bóng và suýt chút nữa phải nhận bàn thua.

"Beni," Zachary gọi số 9. "Tại sao bạn không chuyền cho tôi? Anh bực bội khi họ chạy về phần sân của mình để chống lại quả phạt góc.

“Im đi,” tiền đạo quắc mắt. "Tôi sẽ chơi trò chơi của tôi, và bạn chơi trò chơi của bạn. Đừng cản trở tôi." Anh ấy nói thêm trước khi tăng tốc độ của mình.

"Trẻ con." Zachary thở dài.

Đội xanh nhanh chóng thực hiện quả phạt góc nhưng không thành công.

Trong mười phút tiếp theo, thế trận tiếp tục nghiêng về đội xanh. Các chàng trai áo xanh chiếm ưu thế ở khu vực giữa sân và kiểm soát bóng phần lớn thời gian.

Cả Wagaluka và Paul-José Mpoku đều đã ba lần khiến Mangala bị mất bóng trong vòng cấm của đội đỏ. Những đường bóng chết người của họ lẽ ra có thể dễ dàng biến thành bàn thắng nếu không nhờ màn trình diễn xuất sắc của thủ môn Baraka.

Zachary đã có một bức tranh rõ ràng về những gì không ổn với đội đỏ của mình. Trí thông minh trò chơi cao của anh ấy cho phép anh ấy suy luận rằng một số người chơi đang chọn cách cô lập anh ấy. Họ đã không cho anh ta bất kỳ đường chuyền nào. Vì anh là tiền vệ chịu trách nhiệm xây dựng tất cả các cuộc tấn công, nên hành vi của đồng đội anh đã phải trả giá đắt.

Ở kiếp trước, anh đã phải đối mặt với sự cô lập tương tự trong các trận đấu thử nghiệm bóng đá. Những trận đấu như vậy cực kỳ cạnh tranh khiến người chơi khó thể hiện kỹ năng của mình. Lý do chính cho điều này là do những người chơi trong cùng một đội vẫn đang cạnh tranh với nhau. Tất cả họ đều tìm kiếm sự chú ý của các tuyển trạch viên hoặc huấn luyện viên có mặt. Các cầu thủ sẽ ít có xu hướng chuyền bóng cho đồng đội mà họ coi là đối thủ. Nhưng điều khiến Zachary ngạc nhiên là sự xuất hiện của hành vi như vậy trong các thử nghiệm liên quan đến thanh thiếu niên.

[Tinh thần thể thao ở đâu?] Anh tự hỏi.

Đội đỏ của anh ấy đã phải đối mặt với một mối đe dọa tấn công khác từ Mangala và đội xanh của anh ấy. Zachary đã quyết tâm lùi sâu hơn và chống lại áp lực của đối thủ.

Nhưng ở phút thứ 25 của hiệp một, Chris Luyinda đã phạm lỗi thô bạo với Edo Kayembe hung dữ ở cánh phải ngoài vòng cấm. HLV Mande thổi còi phạm lỗi và cho đội xanh được hưởng quả đá phạt trực tiếp.

"Tất cả các bạn đang làm gì ở đó?" Luyinda hét vào mặt đồng đội của mình. "Dựng một bức tường và bảo vệ."

Các cầu thủ đội đỏ không ngại sự thô lỗ của Luyinda và lặng lẽ dựng tường để bảo vệ quả đá phạt. Ngay cả Zachary, người đã bị từ chối bất kỳ đường chuyền nào kể từ khi trận đấu bắt đầu, cũng tham gia vào bức tường của các cầu thủ.

HLV Mande thổi còi ra hiệu cho đội áo xanh thực hiện quả đá phạt.

Edo Kayembe, số 7, thực hiện một quả tạt tuyệt vời vào vòng cấm Mangala đang ẩn nấp. Cậu bé thần đồng đã bắt được nó, và từ xung quanh chấm phạt đền, cậu ấy đã đánh đầu tung lưới Samuel Baraka. Bóng dội cột dọc bên trái trước khi đi vào lưới. Mangala đã để mắt tới bàn thắng.

Tỉ số là 1:0.

Zachary đứng khoanh tay, quan sát những người khác. Những người chơi màu đỏ đều có vẻ mặt ủ rũ, vai rũ xuống. Anh nhìn thấy một số trinh sát bên lề gật đầu với chính mình khi họ nhìn Mangala.

[Vậy ra đây là cách Mangala đến Châu Âu trong kiếp trước của tôi.] Zachary thở dài. Anh chắc chắn rằng cậu bé sẽ được một trong những học viện tuyển dụng sau trận đấu. Anh định nói vài lời động viên đồng đội nhưng bị Chris Luyinda cắt ngang.

“Mày là trò đùa vô ích của một tiền vệ tấn công,” anh tức tối chỉ ngón trỏ vào Zach. "Họ đã kiểm soát toàn bộ hàng tiền vệ! Còn bạnthi2 làm gì vậy?" Anh truy vấn.

Các tiền đạo của chúng ta thậm chí còn không có một cơ hội ghi bàn nào. Tại sao các huấn luyện viên không thay một thằng ngốc như cậu?" Anh ấy tiếp tục.

"Hãy cẩn thận, anh bạn," Zachary cũng bực mình, tiến lại gần để đối mặt với Luyinda. "Bạn đã không chuyền bóng cho tôi. Bạn muốn tôi làm gì?" Anh giận dữ hỏi.

FWEEEEEE!*

Khi cuộc tranh luận của họ bắt đầu gay gắt, huấn luyện viên Mande đã thổi còi.

“Có vấn đề gì không,” anh hỏi, chạy về phía họ.

"KHÔNG." Cả Zachary và Luyinda đều trả lời cùng một lúc. Họ nhảy tránh xa nhau như những con thỏ sợ hãi nhìn thấy một con sư tử.

"Cả hai người! Ra băng ghế nghỉ ngơi đi." Huấn luyện viên Mande gầm lên, nhíu mày. "Nhanh lên. Chúng ta cần trao cơ hội cho những người thực hiện thử thách một cách nghiêm túc."

**** ****

"Một người đã được thay thế," Kristin nhận xét khi cô đặt máy ảnh xuống. "Ông có chắc rằng Zachary là một tài năng không? Anh ấy đã không có tác động gì đến trận đấu cho đến nay!" Cô ấy cau mày.

"Tôi xin hoãn lại," ông già mỉm cười, ngồi xuống. Không giống như những trinh sát khác đã di chuyển đến đường ray, họ vẫn ngồi trong gian hàng.

"Bạn có nhận thấy rằng những người chơi khác trong đội của anh ấy đã cô lập anh ấy không?" Ông cụ hỏi.

"Chuyện đó thì có liên quan gì chứ?"

"Trong các trận đấu thử nghiệm, người chơi sẽ chỉ cô lập đồng đội của mình trong hai tình huống", ông này nhấn mạnh. "Một là khi cầu thủ quá giỏi và có thể làm lu mờ những người khác và giảm cơ hội lọt vào mắt xanh của tuyển trạch viên. Hai là khi cầu thủ thiếu kỹ năng và sẽ lãng phí cơ hội của đội."

"Kristin thân mến của ông," ông nội mỉm cười. "Cháu nghĩ Zachary thuộc loại nào?" Anh ấy hỏi.

Kristin không thể không giơ máy ảnh lên để quan sát cầu thủ đang ủ rũ bước ra khỏi sân. Anh ta hơi to cao so với tuổi, theo ước tính của cô thì 1m8

Mái tóc cắt húi cua có màu đen nửa đêm rất hợp với đôi mắt nâu sẫm, được viền bởi đôi lông mày sẫm màu duyên dáng. Anh ta có gò má cao, cằm rõ và chiếc mũi dài khiến anh ta hơi đẹp trai. Khuôn mặt anh ta mạnh mẽ và rõ ràng, các đường nét của anh ta được đúc từ đá granit. Kristin quan sát thấy da anh ta có màu đen mà hình như đen từ nắng, theo hồ sơ thì anh ta là con lại mẹ là người Ý cha là người bản địa Congo. Cô nghĩ rằng anh ấy giống mẹ mình hơn, lớn lên thành một người đàn ông đẹp trai trong tương lai. Nhưng anh ấy cũng có thể phát triển thành một cầu thủ tài năng không? Đó là câu hỏi chiếm lấy tâm trí cô.

"Cháu không thể nói vào lúc này," cô trả lời. "Cháu sẽ chỉ đánh giá tài năng của Zachary khi cậu ấy thể hiện trên sân." Cô nói thêm, nhẹ nhàng đặt máy ảnh xuống.

Chúng ta sẽ không thể cướp cậu bé Mangala khỏi các câu lạc bộ Pháp,” ông già tuyên bố. "Họ có nhiều ngân sách hơn các câu lạc bộ Na Uy nhỏ bé của chúng ta. Vì vậy, chúng ta nên bắt đầu xem xét những cầu thủ mà họ không chú ý."

"Giống như Zachary và Paul?" Kristin hỏi, mở lại tập tin.

"Đúng, giống như họ," ông già hài lòng mỉm cười. "Thật tốt cho chúng ta khi Zachary thể hiện không tốt. Nếu không, anh ấy cũng sẽ bị đuổi đi."

"Ông là một ông già độc ác," Kristin mỉm cười giễu cợt.

"Phải vậy nếu muốn thành công trong lĩnh vực kinh doanh này," ông cười khúc khích trước khi tập trung vào trận đấu một lần nữa.

**** ****

Zachary di chuyển trở lại bên lề với vai sụp xuống và đôi mắt anh nhìn xuống trong một cái nhìn thương tiếc. Miệng anh ta hơi bĩu ra. Anh tưởng tượng mình đang tát vào mặt Luyinda khi diễn lại khoảnh khắc HLV Mande đuổi anh khỏi sân. Anh cảm thấy quẫn trí. Không còn gì để cảm nhận, không còn gì để hy vọng, không còn gì ngoài khoảng trống bao trùm tâm trí anh trong bóng tối đen kịt. Tất cả những gì anh đã làm việc rất chăm chỉ để đạt được sắp tan thành mây khói.

Anh chán nản ngồi xuống bên lề.

[Tại sao tôi phải đối đầu với Luyinda vào một ngày như vậy?]

[Tại sao? Tại sao?]

Trước trận đấu, anh nghĩ rằng mình đã kiểm soát hoàn hảo cảm xúc của mình, không giống như ở kiếp trước. Nhưng anh đã dễ dàng nổi giận sau một sự khiêu khích nhẹ từ Luyinda.

Anh nghe thấy những âm thanh cổ vũ và ngẩng đầu lên chỉ để thấy rằng cậu bé thần đồng Mangala vừa ghi một bàn thắng khác. Đó là 2:0 ngay trước khi hiệp một kết thúc.

"Đinh"

Giao diện hệ thống tự bật lên.

NHIỆM VỤ DÊ

#NHIỆM VỤ MỚI: Thử nghiệm bóng đá ở Lubumbashi (nhiệm vụ nối tiếp)

*Nhiệm vụ 2: Giúp đội đỏ của bạn giành chiến thắng trước đội xanh.

* Nhiệm vụ 3: Thu hút sự chú ý của quan chức học viện bóng đá hoặc tuyển trạch viên của câu lạc bộ.

----

* Phần thưởng:

-> Công cụ quan sát sẽ được mở khóa (Sẽ cho bạn biết mọi thứ về đối thủ của bạn. Chỉ liên quan đến bóng đá.)


----

* Hình thức xử phạt nếu không đạt:

-> Hệ thống GOAT sẽ ngoại tuyến trong một năm.

----

*Nhận xét: CON DÊ không bao giờ bỏ cuộc.

****

[Cái quái gì thế!?]

"Làm sao mình có thể đạt được tất cả những điều này khi mình đã bị đình chỉ khỏi sân đấu?"

Zachary chuyển hướng sự chú ý của mình và đắm chìm trong sự chán nản cho đến khi tiếng còi kết thúc hiệp một vang lên. Anh ngồi thụp xuống bên đường biên cho đến khi được huấn luyện viên Damata gọi vào phút sau đó.

"Bạn cảm thấy thế nào?" Huấn luyện viên hỏi khi Zachary đến bên cạnh anh ấy.

"Giống như tôi muốn lặn xuống sông Congo với một hòn đá buộc sau lưng," Zachary cười buồn bã.

"Hahaha," Damata cười, thu hút một vài ánh mắt từ các trinh sát gần đó. "Điều đó thật tinh tế. Bạn không bao giờ nên nghĩ như vậy. Có nhiều con đường khác nhau mà một người có thể thực hiện để đạt được điều gì đó." Ông khuyên.

Zachary gật đầu. Anh liếc về phía sân và nhận thấy rằng hiệp hai đã bắt đầu. Tỷ số vẫn là 2:0.

Nhưng Zachary chắc chắn rằng đội đỏ sẽ sớm nhận thêm bàn thua. Những cậu bé mặc đồ xanh, đặc biệt là Mangala, Kayembe và Wagaluka, quá hung dữ. Họ vẫn gây sức ép lên đối thủ áo đỏ trong phần sân của mình. Thứ bóng đá tiki-taka của họ quá nhanh để Kasongo và những người khác có thể thi đấu.

“Các cầu thủ đội đỏ đã mất hết động lực”, HLV Damata thờ ơ nhận xét. "Bạn và Luyinda là nguyên nhân chính của việc này," anh nói thêm.

"Tôi xin lỗi, huấn luyện viên," Zachary nài nỉ.

"Bạn biết rằng khí chất là một trong những phẩm chất quan trọng nhất của một vận động viên. Bạn sẽ chẳng đi đến đâu nếu không thể trút được cảm xúc." Damata thuyết giảng.

Zachary im lặng chờ đợi. Anh để ý thấy một trong những huấn luyện viên khác cũng đang nói chuyện với Luyinda.

[Họ sẽ cho phép chúng tôi quay lại chứ?] Tâm trạng của anh ấy phấn chấn hơn. Anh ấy sẽ thể hiện hết sức mình ngay cả khi anh ấy chỉ được thi đấu trong vòng mười lăm phút. Anh chỉ muốn ra đi không luyến tiếc.

Những lời tiếp theo của huấn luyện viên ngay lập tức đá anh ta ra khỏi địa ngục lên thiên đàng.

“Tôi sẽ cho cậu thêm một cơ hội để gây ấn tượng với các tuyển trạch viên,” Huấn luyện viên Damata mỉm cười. "Do hành vi trước đây của bạn, nhiều người trong số họ sẽ xa lánh bạn. Nhưng bạn không bao giờ biết được. Có thể có một người trong số họ thích cách bạn chơi." Ông nói thêm.

"Cảm ơn, huấn luyện viên, vì cơ hội," anh cúi đầu chào một cách trang trọng.

"Hãy nói chuyện với Luyinda trước. Hai người hiện tại là đồng đội và cũng là tiền vệ tốt nhất mà đội đỏ có. Nếu bạn không giải quyết vấn đề của mình, cả hai sẽ không bao giờ thành công." Huấn luyện viên khuyên.

"Được rồi, Huấn luyện viên," anh nói một cách ngoan ngoãn. Để thành công, anh ấy sẽ làm bất cứ điều gì. Nói chuyện với tên ngốc chỉ là một bất tiện nhỏ so với mất tất cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK