Cuối cùng mạt chược là ba nữ nhân thêm một u linh đánh, Tần Dịch vừa mới đột phá Huy Dương ngưu bức hống hống chạy lên chạy xuống bưng trà dâng nước, sau đó khoanh tay ngồi xổm bên cạnh Lưu Tô xem.
Tần Dịch cảm thấy Tần gia mạt chược này, hoàn toàn phù hợp phong phạm của hỗn loạn chi địa.
Hắn dám khẳng định, mỗi người thần thức đều có thể dễ dàng nhìn thấy tất cả bài của đối phương, trận mạt chược này tương đương minh bài, nhưng cả đám đều giả vờ không biết, cầm bài còn giả vờ giả vịt mà ở đằng kia sờ a sờ cả buổi, "Ba" mà lật: "Hai đồng!"
Tần Dịch cảm thấy một nhà này đều là hai đồng.
Kể cả chính mình.
Bất quá chuyện này cũng rất vi diệu a, cờ bài cờ bài, cùng là đồ chơi, vì sao đánh cờ vây liền khiến cho người ta cảm thấy rất tiên, chơi mạt chược liền khiến cho người cảm thấy rất tục đấy. . .
Xem ra sau này có thể thử đem chơi mạt chược hướng Vạn Đạo Tiên Cung mở rộng, Đỗ Bình Sinh bọn hắn nhất định rất ưa thích, nói không chừng sau này ngoài Kỳ Si còn có thêm Mạt Bà các loại, cũng coi là vì Tiên Cung làm cống hiến nha.
Lý Thanh Quân cầm trong tay hai vạn, ngón tay không tự giác chà a chà, cứng rắn xóa đi một vạch, vì vậy hai vạn biến thành một vạn.
"Ta thính bài rồi!"
Cư Vân Tụ cầm một tác, chà a chà một hồi, chim đều chà không còn rồi, biến thành bính.
"Tự Mạc!"
Thanh Trà mộng bức: "Các ngươi vì sao nhanh như vậy?"
Lưu Tô: "Đây là các ngươi ép ta. . ."
Vì vậy lượt tiếp theo Lưu Tô thần niệm trực tiếp di chuyển bài chưa lật, để cho bài mình phân đến trực tiếp Thiên Hồ, so với hai người kia sửa bài cao cấp hơn nhiều.
Cư Vân Tụ Lý Thanh Quân cũng không phải nhìn không ra, nếm thử thần niệm nhiễu loạn, lại như châu chấu đá xe.
"Ngươi thắng, Bổng Bổng." Hai người tâm phục khẩu phục.
Lưu Tô chống nạnh cười to.
Tần Dịch: ". . ."
Mạt chược bị các ngươi chơi như vậy còn chơi cái rắm a. . . Nhất định đánh không dài, còn không bằng minh bài đấu địa chủ đấy.
Sự thật chứng minh các nàng vốn không có ý định đánh bao lâu, chẳng qua là ngẫu nhiên tiêu khiển buông lỏng, ác làm một phen cũng liền thôi.
Đối với Cư Vân Tụ mà nói, nhàn rỗi không có chuyện gì không bằng ngủ, đối với Lý Thanh Quân mà nói, nghỉ ngơi không có chuyện gì xem chút tri thức tu hành so với đánh bài có ý nghĩa hơn nhiều, vậy thật sự giống như ngao du hải dương, không lúc nào không phải mới lạ.
Thật ra Lý Thanh Quân mới là người muốn tìm tiên sớm nhất. . . Dường như mấy năm này ẩn cư, mới phù hợp giấc mộng ban đầu của nàng.
Có thể nói mấy năm này người thu hoạch lớn nhất, tâm tình tốt nhất chính là Lý Thanh Quân.
"Tản tản, ta nên đi rồi, làm đột phá Càn Nguyên sau cùng."
"Ân, ta tiếp tục đi xem trận pháp tường giải, rất thú vị đấy. . ."
Vì vậy hai nữ nhân vặn eo rời đi, chân chính muốn đánh bài chỉ có Thanh Trà nghiêm túc, trơ mắt nhìn nhìn đám người lớn tận hứng mà tản, trong tai cầm hai đồng không nỡ buông.
"Đến, tiểu Thanh Trà, ta chơi với ngươi." Lưu Tô bay tới trước mặt Thanh Trà ngồi xuống: "Chúng ta đánh một đôi mười gì đó vừa rồi."
Thanh Trà đại hỉ: "Tiểu u linh tốt nhất rồi!"
Lưu Tô nói: "Nhưng chúng ta thắng thua phải đánh cược chút gì đó, bằng không không thú vị a."
"Nói cũng phải." Thanh Trà do dự nói: "Vậy đánh cược gì?"
"Học chó sủa nha."
"Tốt tốt."
Tần Dịch lại lần nữa xác nhận đám đậu bỉ hỗn loạn chi địa cùng nhà mình là nhất mạch tương thừa.
Thanh Trà làm sao có thể thắng được Lưu Tô. . .
Tần Dịch phảng phất có thể trông thấy một bi kịch đang trình diễn, bất đắc dĩ khoanh tay thở dài, một đường lắc đầu đi đến bên lò đan.
Nói trở lại, hiện tại Lưu Tô là càng ngày càng ưa thích cùng tiểu hài tử chơi a, lúc trước cùng Dạ Linh lăn lộn, bây giờ cùng Thanh Trà chơi, cũng không biết là tính trẻ con phát tác, hay là không thích cùng những nữ nhân kia chơi?
Ý nghĩ này ở trong lòng lóe lên tức thì, Tần Dịch không đi nghĩ kỹ, hắn trước mắt vội vã muốn luyện một loại đan mới.
Đem hiệu dụng của hai loại Huy Dương Đan cùng Quy Phủ Đan phụ trợ tu hành thông thường nhào cùng một chỗ, luyện đan dược kiểu mới, có hiệu dụng của cả hai. Để tránh chính mình mỗi lần phải tách ra phục dụng, tu hành cũng phải tiến hành riêng biệt, lãng phí thời gian không nói còn lẫn nhau ảnh hưởng hiệu dụng.
Tri thức Đan Đạo hôm nay, đã đủ để cho hắn luyện ra đan mới như vậy rồi, ngay cả đan phương đều là tự mình nghiên cứu đấy, xác nhận hữu hiệu, cũng không cần Lưu Tô dạy.
Chẳng qua là hiện tại luyện đan cần thời gian càng ngày càng dài. . .
Theo đẳng cấp đan dược không ngừng tăng lên, thời gian cần để hóa đan kết đan cũng càng ngày càng lâu, cho dù hỏa diễm của mình đã so với ban đầu cường đại gấp trăm lần cũng đồng dạng, quy tắc không thể sửa.
Thời gian ngày càng lâu, chẳng trách rất nhiều tu sĩ đều cần một đồng tử để thay hắn nhìn chằm chằm lò lửa, chính mình chỉ tại thời khắc cuối cùng mới điều khiển.
Tu tiên loại chuyện này, thủy chung đều là đang cùng thời gian phân cao thấp.
"Uông uông uông, uông uông uông."
Tiếng cho sủa của Thanh Trà truyền đến, nghe có chút tách rời mà lại xa xôi. Tần Dịch xuất thần mà nhìn chằm chằm vào lò lửa, trong lòng bỗng nhiên có một loại cảm giác, mặc dù trên lý luận chính mình trạch bao lâu cũng không có vấn đề gì, nhưng tuyệt đối không nên trạch quá lâu, thiên hạ phong vân luôn luôn biến, ở một chỗ quá lâu sẽ cùng thời đại tách rời đấy.
Theo sư tỷ phá quan vân du, chỉ sợ mình cùng Thanh Quân cũng không sai biệt lắm đã đến thời điểm đổi địa phương.
Cho dù không trở về Thần Châu, cũng phải đổi một địa phương có người, nếu không cùng thế giới tách rời sẽ là một chuyện rất đáng sợ. Lưu Tô sau khi tách rời, một lần nữa thích ứng thời đại này đều bỏ ra nhiều năm, đến bây giờ nhận thức mới đối với thế giới cũng không tốt đi đâu so với mình, ở phương diện này Thái Thanh cũng vô dụng.
Cũng không biết bên ngoài hiện tại bộ dạng gì rồi. . . Vu Thần Tông đang làm gì, Vạn Đạo Tiên Cung tình huống gì, cùng với. . . Tiểu đồ đệ nhiều năm không gặp, có bị người khi dễ không, Đại Càn phong vũ, nàng ứng phó được sao?
...
Ngày hôm nay, trên thực tế cách bọn hắn bắt đầu bế quan, đã qua trọn vẹn năm năm.
Quốc gia nhân gian lớn nhất Thần Châu, Đại Càn Quốc, lão hoàng đế trơ mắt nhìn thiên hạ loạn, giang sơn bấp bênh nhiều năm như vậy, ban đầu còn ý đồ khống chế cục diện, sau đó cam chịu, không muốn phát triển, ngược lại bắt đầu cầu tiên vấn đan, trốn tránh thế sự.
Ba năm trước, Càn Hoàng băng hà.
Có cấm quân thống lĩnh Tư Mã Khánh suất quân khống chế Long Uyên Thành, đẩy con út của Càn Hoàng lên làm đế, tự lập đại tướng quân, như trước tôn Tiềm Long quán chủ Linh Hư làm quốc sư.
Các hoàng tử lãnh binh bên ngoài riêng phần mình cắt cứ, lại có thế lực cắt cứ khác lập hoàng thất làm khôi lỗi, địa phương Tư Mã Khánh thực tế khống chế chỉ còn lại Kinh Kỳ một châu. Giang sơn chia năm xẻ bảy, thiên hạ tranh giành, đã qua ba năm.
Ba năm qua thế lực như thủy triều, bên này hưng bên kia suy, tiểu thế lực lần lượt diệt vong, dần dần tạo thành cục diện ba bốn thế lực lớn giằng co.
Tình thế có chút tiếp cận Hán mạt Tùy mạt, từng khúc anh hùng tán ca rung động đến tâm can, khác biệt lớn nhất là, trong lịch sử Tần Dịch biết cơ bản cùng nữ hài tử không có quan hệ gì, cái gọi là công chúa chẳng qua là quân cờ thông gia, thảm hại hơn liền chỉ là món đồ chơi.
Nhưng Đại Càn chi mạt này, có long tiềm trong thâm cung, không ai nhận thức.
Năm đó Hàm Ninh công chúa Lý Vô Tiên tuổi còn nhỏ, đồng dạng không có bất kỳ ai coi trọng, ngược lại bởi vì quốc sư Linh Hư có phần xem trọng, thường xuất cung đi Tiềm Long Quan tu hành, dẫn đến thường gặp các vị quan lại. Tiểu nha đầu đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy, ngược lại là cùng không ít đại thần quan hệ rất thân đấy.
Trên thực tế, trong tối tăm khí vận chi long dẫn dắt, rất nhiều người nhìn Lý Vô Tiên đều có một loại cảm giác —— liền phảng phất đang nhìn Đại Càn, phảng phất nàng liền đại biểu cho quốc gia này.
Loại cảm giác này rất vi diệu, nghĩ kỹ không có đạo lý gì, lại vững chắc như thế.
Có hiền thần ẩn dật, danh vọng thiên hạ, không cam lòng Tư Mã Khánh cướp đoạt chính quyền, từ quan lánh ở đạo quán.
Mỗi lần cùng Hàm Ninh nói chuyện, cực kỳ vui mừng, thường nói với người khác, nữ này nếu là nam nhi, thiên hạ yên rồi.
Có phải nam nhi hay không, thật ra không quan trọng. . .
Quan trọng là loại cục diện này, danh phận quan trọng nhất.
Lý Vô Tiên là "Tiên Hoàng" ba phen mấy bận cường điệu, giống như thân sinh, không được coi là con nuôi. Vốn đó là một chuyện rất buồn cười, nhưng dưới điều kiện vi diệu, là khí vận dẫn dắt cũng tốt, là chí sĩ nhân ái lựa chọn cũng tốt, là mục đích đầu cơ chính trị cũng thế, tóm lại khiến cho rất nhiều người hữu ý vô ý mà bỏ qua kẽ hở lớn nhất này.
"Thiên hạ yên rồi", được một ít người âm thầm trợ giúp tuyên truyền, từ từ biến thành: Hàm Ninh không xuất, muôn dân trăm họ làm sao bây giờ!
Ngày Cư Vân Tụ bắt đầu bế quan thử đột phá Càn Nguyên, khôi lỗi ấu đế Tư Mã Khánh bồi dưỡng vô cớ băng hà, nghe nói là ăn một miếng bánh hoa quế tiểu cung nữ đưa, nhưng mà không ai biết rõ tiểu cung nữ kia là ai.
Cả triều đều cho rằng Tư Mã Khánh ám hại, nghĩa sĩ không cam lòng, Kinh Kỳ sôi trào.
Dưới sự trợ giúp của quốc sư Linh Hư cùng nhiều vị cựu thần, kinh doanh đào ngũ, cung thành tạo phản. Hàm Ninh công chúa Lý Vô Tiên dẫn người bao vây Tư Mã Khánh đang nghị sự, bắt giữ bỏ tù, chỉ bắt thủ lĩnh, không hỏi tòng phạm bị cưỡng ép.
Chọn ngày trảm cả tộc Tư Mã Khánh hơn tám trăm người, chó gà không tha, tuân thủ hứa hẹn không thanh toán dư đảng.
Vì vậy hoàn toàn khống chế cấm quân, Kinh Kỳ Hàm Ninh.
Quốc sư Linh Hư mời Hàm Ninh công chúa đăng cơ, Lý Vô Tiên kiên quyết từ chối, chỉ nhận danh xưng Nam Ly Vương "Phụ hoàng" từng ban, "Kế phụ hoàng di chí", tu võ đức, hưng văn sự, bỏ trống vị trí hoàng đế nhằm đợi hiền đức, xin chư công đồng lòng bình định.
Triều đình cùng dân chúng thán phục phẩm đức của nàng, vì vậy hiền thần xuất thế, nguyện làm phụ tá.
Một năm này cách đại hỏa Nam Ly lúc trước trọn vẹn mười năm.
Một năm này, quốc sư Nam Ly Tần Dịch Tiên Đạo Huy Dương, Nhiếp Chính Vương Lý Thanh Quân Võ Đạo Quy Phủ, Nam Ly Vương Lý Vô Tiên. . . Mười một tuổi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
30 Tháng tám, 2019 08:38
nv9 nói "sở học đều là pháp bảo" nghĩa là sao hả mấy ông?
29 Tháng tám, 2019 22:13
xắt khúc thế này mấy đạo hữu nên 2-3 ngày hãy xem 1 lần a , xem theo ngày thì dễ đang hưng phấn thì cắt ngang ói máu đấy
29 Tháng tám, 2019 19:47
Tên này ko thu hút cho lắm. Tại hạ nhảy hố này vì tên tiên tử :))))
29 Tháng tám, 2019 19:44
tăng bức cách rồi =))
29 Tháng tám, 2019 19:26
Chắc là lỗi web @@
29 Tháng tám, 2019 19:25
Ơ, đổi tên rồi...
29 Tháng tám, 2019 15:15
tối qua thấy up 2 chương 410 giống nhau... giờ k còn r
29 Tháng tám, 2019 11:04
kiểu xã hội và tư bản vậy
29 Tháng tám, 2019 08:23
tranh đoạt đạo thống là tranh đoạt lợi ích. một người nhiều hơn một ít thì một người ít đi một chút. ai cũng k sáng mặt :v
29 Tháng tám, 2019 01:13
Trùng chỗ nào bạn?
28 Tháng tám, 2019 23:07
trang thêm vài chục chương đi huynh , đã lòng người
28 Tháng tám, 2019 22:47
chương 410 up trùng kìa ad
28 Tháng tám, 2019 20:02
người ta đều là người tài cả đấy =)))
28 Tháng tám, 2019 09:10
Nước ngoài cũng không thiếu lởm, mà thiên tài trăm năm cũng hiếm vc ra =]]
28 Tháng tám, 2019 00:24
Giáo sư tiến sĩ lởm ở Việt Nam đầy ra kìa
28 Tháng tám, 2019 00:13
người thông minh có nhiều lắm. người tài cũng có nhiều lắm. ở đâu cũng có cả. giữa chuyên gia và người thường tất nhiên sẽ có khác biệt, nhưng ở đây là đang so sánh giữa các chuyên gia với nhau : ))
27 Tháng tám, 2019 21:56
Có gì khó hiểu nhỉ, trước khi tu tiên, Thanh quân đã tu luyện tới đỉnh của người thường rồi,. Bọn tướng lĩnh tập luyện vài chục năm cũng đâu bằng.
Thực tế ngoài đời chả vậy, cho mình tập luyện thêm 50 năm chắc gì đã đc như bọn vận động viên chuyên nghiệp.
27 Tháng tám, 2019 21:47
đang hay , ức quá kkk
27 Tháng tám, 2019 20:22
It's time to trang bức...
27 Tháng tám, 2019 15:46
Nope, ở đây coi hình dáng người là hình dáng của bọn sinh linh đầu tiên, gần đạo nhất nên bọn nó hóa hình người để gần đạo hơn
27 Tháng tám, 2019 14:30
chương 337, đọc chương này thấy bọn yêu tộc khinh thường nhân tộc mà thấy khó chịu. thử hỏi tại sao bọn yêu tộc đạt đến cảnh giới hoá hình đều thành hình dáng của nhân loại? thật ra nói là hoá thành hình dáng của nhân loại lại ko đúng lắm. nói đúng ra là hoá thành hình dáng của thần, mà nhân tộc lại chính là gia quyến của thần nên mang hẳn hình dáng của thần. (thần- ở đây chỉ bàn cổ)
27 Tháng tám, 2019 11:49
Các bạn nên nhớ tu duy đã hạn hẹp thì tự nghĩ mãi cũng không thoát được cái lối tư duy đó. Thế nên số lượng người đạt đến các cấp cần đột phá tư duy ít vãi ra =]]
27 Tháng tám, 2019 11:47
Và các bạn đều bỏ qua hệ phái tu luyện =]] tu đạo truyền thống là thanh tu, đôi khi cần đạo tâm mới trải hồng trần mà trải cũng là kiểu cưỡi ngựa xem hoa, tu võ cũng chỉ là rèn luyện cơ thể, đấu luyện cũng là nguy hiểm thì ngừng, sao thành sát khí, đột phá hiểm cảnh ? Thanh Quân là trải hồng trần đúng nghĩa, hiểm cảnh không thiếu, thế nên mới op khi được học đúng cách.
27 Tháng tám, 2019 09:58
tôi đọc phần tác giả giải thích rồi, vẫn thấy chả thuyết phục, 100 năm mà không hơn được gì đứa chưa 20. Hai môn phái đều thuộc top 2 đấy nhé.
27 Tháng tám, 2019 09:45
Có ai giống tôi hông đoạn có tình cảm thì đọc còn tới âm mưu tranh đấu thì lướt cho qua ))
BÌNH LUẬN FACEBOOK