• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ trong lời lão giả vừa nói, nàng có thể thấy được, vị lão giả không rõ lai lịch trước mắt này chỉ sợ có mối thâm cừu đại hận nào đó với Thiên ma dị tộc.Mà nàng đối với thiên ma dị tộc hoàn toàn không hiểu biết .

Bất quá, không đợi cho nàng kịp thanh minh vấn đề, lão giả kia đột nhiên tựa như phát cuồng quát tới Tiểu Tiên Tử:

- ''Ta muốn giết ngươi, giết sạch các ngươi!''

Nói xong, thân ảnh lão giả chợt động, không chút dấu hiệu liền ra tay với nàng.

Cũng may nàng đối với lão giả không rõ lai lịch này vẫn luôn đề cao cảnh giới.

Tuy rằng cử động của lão giả có chút đột ngột nhưng nàng vẫn kịp phản ứng, vội ôm lấy Nguyễn Hoàng tránh khỏi công kích vô cớ của lão giả.

- ''hả ?!''

Nhìn thấy nàng tránh thoát khỏi công kích của mình, lão giả cũng thấy sửng sốt ,miệng thì thào :'' Không ngờ ta lại trọng thương tới vậy, một nữ tử Vũ nguyên cửu trọng còn không bắt được !!''

Lắc đầu, lão giả lập tức vất một tia cảm thán ra khỏi đầu, thân ảnh lại phiên lên, một lần nữa tới trước mặt nàng, lạnh giọng nói:

-'' Dĩ nhiên là có bản lĩnh,nhưng thực lữc của ngươi với ta mà nói căn bản không có bất luận chút vấn đề nào.''

Nghe vậy, nàng im lặng, lão già này mạnh hơn nàng nghĩ,công kích lúc nãy của lão là tuỳ ý phát ra.Lần này lão giả trước mắt này chắc chắn không nương tay.Nghĩ tới đây, trong lòng nàng càng thêm hiếu kỳ, vị lão giả không rõ lai lịch này không biết rốt cuộc là thần thánh phương nào.Nhưng lúc này, lão giả kia căn bản không dự định cho nàng cơ hội mở miệng.Lão vẫn chưa có ý định buông tha cho Tiểu Tiên Tử, khi vừa dứt lời, tay phải đã lập tức đánh ra.

So với lúc trước, lực lượng một chưởng này tựa hồ cũng mạnh hơn nhiều.

May là nàng đã có thực lực vủ nguyên cửu cảnh cửu thiên, tuy vậy vẫn bị khí tức phát ra từ cỗ lực lượng này dọa cho kinh hãi.

Cố gắng tránh né, nhưng tốc độ và lực lượng một chưởng này đều đã vượt xa giai đoạn thực lực hiện tại của nàng.

Rơi vào đường cùng,nàng chỉ có thể một bên cắn răng đỡ chưởng này, bên còn lại đánh ra một chưởng nghênh đón về phía lão giả.

Chẳng qua, kết quả rất rõ ràng, nàng căn bản không phải đối thủ của lão, một chưởng kia của lão nhìn như mười phần dễ dàng nhưng vẫn trực tiếp đánh bay nàng.

Một đạo lực lượng tàn phá dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của nàng,càn quét nội tạng xung quanh, máu tươi càng không ngừng tràn ra từ khóe miệng nàng.

Bất quá, mặc dù thụ thương rất nạng nhưng nàng vẫn không buông Nguyễn Hoàng , ngay giữa không trung vận nguyên lực, thân hình nàng ngắt một cái, lập tức rơi xuống một bên, đồng thời đặt Nguyễn Hoàng lại.

Không nghĩ tới cả hai người vừa mới thoát khỏi truy sát của Phương Hàn và đồng bọn, trải qua một phen thiên tân vạn khổ mới tìm được đường sống trong chỗ chết.Chẳng qua, còn chưa chờ hai người được nghỉ ngơi chốc lát, trong sơn cốc dưới vực sâu này dĩ nhiên lão xuất hiện một lão giả không rõ lai lịch tới xuất thủ với nàng.

Theo lời nói lúc trước của lão giả có thể thấy, lão đã bị điên, theo kiểu vừa gặp người liền muốn công kích.Cho đến tận lúc này, nàng cũng nhịn không được nhíu mày, hiện tại Nguyễn Hoàng đang hôn mê, nàng cũng chỉ có thể dựa vào chính mình để nghĩ đối sách.

Chẳng qua, dưới lực lượng cường đại tuyệt đối, bất luận đối sách mưu kế nào cũng chỉ là trò chơi trẻ con.

Lão giả kia sau khi đắc thủ một chưởng cũng không có lập tức tiến công, cười đắc ý vô cùng, nói:

- Tiểu oa, ngươi vẫn còn quá non, nếu như ngươi có thực lực tạo hoá kỳ thì với tình trạng của ta thì ngươi có thể chống đỡ. chứ giờ thực lực cửu nguyên Vũ Nguyên cảnh ngươi thì còn kém tạo hoá cảnh rất xa, chịu chết đi! Ha ha!

Nói xong, thân ảnh lão giả một lần nữa phiêu động quỷ dị, lập tức đi tới trước người nàng.

Khí tức cường đại từ bốn phía xung quanh tụ tập lại áp lên người nàng, uy áp không thể địch nổi khiến nàng cảm giác hít thở không thông.

nàng thấy thực lực của mình căn bản không thể tạo thành bất luận chút tổn thương nào tới lão giả, tâm trạng đã thành tuyệt vọng.

Trong lòng biết lúc này chỉ sợ khó thoát được cái chết,nàng đưa mắt lưu luyến nhìn về phía Nguyễn Hoàng đang hôn mê nằm tại một bên, đưa tay làm ra động tác chống cự cuối cùng, kỳ thực nội tâm nàng đang chờ lão giả kia xuất thủ lấy đi tính mạng mình.

- ''Hắc hắc! Giết!''

Lão giả phát ra tiếng cười cổ quái, một lần nữa xuất thủ, đánh ra một chưởng về phía nàng.

Chẳng qua, không chờ bàn tay lão đánh trúng nàng,thân ảnh lão đột nhiên trở nên vặn vẹo.

Tiểu Tiên Tử đang ôm tâm tình phải chết, thấy vậy trong mắt cũng hiện lên một tia vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên không rõ trước mắt có chuyện gì xảy ra.

Mà lúc này, chỉ nghe lão giả kia đột nhiên gầm lên tức giận, mắng:

- Hỗn đản! Lại là thứ đáng chết này.

Lập tức, lão giả ngẩng đầu nhìn chằm chằm nàng, cuồng tiếu nói:

- ''Tiểu oa, ngươi không chạy thoát được đâu, chờ khi ta xuất hiện lần nữa, ta nhất định sẽ xuất thủ lấy mạng ngươi, ta đã lâu không có nếm thử tư vị máu tươi thế nào rồi, ha ha!''

Tiếng nói vừa dứt, trên người lão giả vặn vẹo càng mạnh, cuối cùng thân hình lão cư nhiên vặn vẹo hết cỡ rồi biến mất khỏi không trung.Khi xung quanh một lần nữa khôi phục yên tĩnh, nàng mới hồi phục lại được tinh thần.Tuy rằng không rõ lão giả kia xảy ra chuyện gì mới biến mất, nhưng nàng cũng rõ ràng, tạm thời xem như an toàn rồi.

nàng không khỏi thở phào nhẹ nhàng, lập tức đi về phía Nguyễn Hoàng .

Nhưng đúng lúc này, cỗ cảm giác phình trướng cường liệt xuất hiện khi ba gã hắc bào truy sát một lần nữa xuất hiện,nàng chỉ cảm thấy trong cơ thể có một đạo khí tức hung hãn không ngừng loạn chuyển.

Ngay sau đó, nàng liền cảm giác đầu hoa mắt choáng, tứ chi rã rời vô lực.

Biến hóa này khiến sắc mặt nàng đại biến, không kịp suy nghĩ nhiều, nàng có nén nỗi kinh hãi trong nội tâm, cật lực đi tới bên người hắn, còn chưa kịp làm gì đã ngã ngồi xuống.

Cảm giác mê muội dần dần lấn áp đại não, tới cuối cùng nàng cũng mất đi toàn bộ tri giác.

Thân thể mềm mại ngã xuống, vừa vặn đổ lên trên người Nguyễn Hoàng .

Nguyễn Hoàng trong cơn mê man bị nàng đè lên, dường như xúc động tới thương thế bên trong cơ thể, khóe miệng vang lên một tiếng kêu rên rất nhỏ.

Chợt, xung quanh lại khôi phục yên tĩnh.

Tất cả chỉ còn lại tiếng thở đều đều của hai người Nguyễn Hoàng và Tiểu Tiên Tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK