Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bến tàu The Rato đứng đầy đám người đang hoan hô, đoàn người Cách Lâm đứng ở mép boong tàu Tàu biển, có chút hưng phấn hướng về mọi người vẫy tay từ biệt, chỉ có Rafi một người có chút sa sút, dưới chân mày lá liễu vô ý lóe lên một tia ưu sầu.

Bây giờ mà đi, rất có khả năng cả đời cũng không có cơ hội để quay về. . .

Trên bến tàu, Công tước đại nhân, Arrow, Indira ba người đứng cùng một chỗ. Đây là vị Vu sư Indira sẽ phụ trách đưa đón có tư chất làm Vu sư học đồ, trên mặt không giống với Vu sư thần bí Arrow bên cạnh hắn phảng phất bất cứ lúc nào cũng bị che phủ bởi một tầng sương mù, phía dưới Vu sư áo bào rộng lớn màu xám, một gương mặt gấp khúc có chút nhợt nhạt dưới ánh mặt trời bị đám người trên bến tàu tùy ý dòm ngó, mắt phải thì lại đeo một bịt mắt màu đen, tựa hồ là bị mù.

"Khà khà, không nghĩ tới vậy mà lại là ngươi tới đưa đón những tên tiểu tử này, Hải đảo khác tình huống như thế nào?" Arrow và Indira sau khi tiến hành Vu sư lễ nghi, hỏi.

Ục ục ục. . .

Con Ếch mắt đỏ và có bụng bự màu trắng như cái trống ở trên tay Arrow, kêu lên vài tiếng.

Indira có thói quen, chính là thích bay hơi cách mặt đất một đoạn cùng người trò chuyện, để che đi sự thật vóc dáng thấp bé của hắn. Quay về con Ếch mắt đỏ nở nụ cười sau đó lấy ra một khối Ma Pháp thạch, tiếp đó bị đầu lưỡi của con Ếch mắt đỏ cuốn lấy rồi biến mất không còn tăm hơi, Indira lúc này mới cười nhìn về phía Arrow: "Cũng không tệ lắm, tổng cộng thu hoạch đến 152 tên tươi mới huyết dịch, thêm vào ngươi dẫn tới 7 tên tiểu tử, tổng cộng 159 tên, so với mười năm trước thì bây giờ nhiều hơn 22 tên."

"Hả? So với năm trước xác thực nhiều hơn không ít. . ." Arrow cảm thán một hồi.

Indira thật không có quá quan tâm vấn đề này, ngược lại nhìn Công tước đại nhân bên cạnh: "Ngươi lão già này, mỗi lần đến đây ngươi đều đem thanh thế làm cho khuếch đại như vậy, cẩn thận mấy tên tiểu tử đó bởi vì kiêu ngạo mà không còn mạng."

Indira chỉ thanh thế, tự nhiên chính là đám người đang hoan hô trên bến tàu, mặc dù có một số cá thể là Công tước tận lực sắp xếp , nhưng có thể tiếp xúc gần gũi một hồi Vu sư trong truyền thuyết, những đám người cư trú ở vùng hẻo lánh của đảo Đông san hô vẫn rất tình nguyện tới đây.

Công tước tay trái xoay xoay nhẫn rubi tay phải, trơn bóng như khuôn mặt trẻ sơ sinh nhẹ nhàng lắc lư: "Nè. . . Thà rằng bọn họ kiêu ngạo, cũng không muốn bọn họ sau đó lại quên mất nơi này. Vạn nhất mấy chục năm sau trong những tên tiểu tử này có một tên thăng cấp Vu sư, cũng có thể quay về để nhìn."

Indira "Xoạt" một tiếng cười khẽ, nhìn lướt qua đám Vu sư học đồ trên boong tàu đang cùng đám người đang hoan hô cáo biệt, khinh thường nói: "Những năm qua nói tới một thuyền có thể xuất hiện một hai tên Chính Thức Vu Sư thế là tốt lắm rồi, mấy tên tiểu tử này có cơ hội không lớn."

Hiển nhiên vị Vu sư đại nhân cũng không coi trọng đám người Cách Lâm, bởi vì Indira đã trải qua Vu sư học đồ năm tháng gian nan nên biết rất rõ, muốn trở thành một tên Chính Thức Vu Sư là một chuyện khó khăn cỡ nào. Đúng vào lúc này, Indira tựa hồ lại nghĩ tới điều gì, có chút hưng phấn nói: "Đúng rồi, chuyến này có hai tên tiểu tử nắm giữ thiên phú đặc thù, ngay cả ta đều nhìn rất động tâm, muốn thu làm đệ tử, nếu không phải hai người ở bên kia có chút bối cảnh. . ."

Sau đó, nghe thấy Indira miêu tả, Công tước lộ ra vẻ mặt có chút giật mình, Arrow vẫn bên cạnh lắc đầu nói: "Đối với Vu sư nói tới, tri thức mới là hết thảy ngọn nguồn."

Indira bĩu môi: "Thiên phú tốt và đạt được tri thức cũng không xung đột."

Ba người nói chuyện kéo dài đủ nửa giờ, Indira nhìn lướt qua phía sau, đám Thủy thủ đang tiếp tế vật tư đã đem hàng hóa vận chuyển gần như xong, như vậy, cũng chính là lúc xuất phát. Các Vu sư mặc dù có tình cảm của nhân loại bình thường dao động, nhưng đã học được khống chế biểu hiện bên ngoài và dục vọng, lâu dài năm tháng để bọn họ có khống chế năng lực tương đối tốt, bởi vậy sẽ không bộc lộ ra tâm tình không muốn chờ đợi.

"Như vậy, cáo từ." Indira hướng về hai người tiến hành Vu sư lễ nghi rồi từ biệt.

"Hừm, nếu như chuyến hành trình Thế giới lòng đất thuận lợi, mười năm sau ta trở về Học Viện nhìn xem, đám lão già đó không biết có dạy ra một ít học trò ra dáng." Arrow trêu ghẹo nói.

Chốc lát sau, theo chiếc thuyền to lớn chuyên chở Vu sư học đồ chậm rãi rời đi, trên bến tàu đám người bắt đầu chậm rãi tản ra, bất quá những câu nói đề tài vẫn như cũ không thể rời bỏ có liên quan tới Vu sư. Hiển nhiên,người bình thường đối với những Vu sư thần bí đều là hết sức tò mò và kính nể.

Một bên khác, trên boong tàu Tàu biển ngoại trừ đám Thủy thủ bận bịu tứ phía, bảy tên Vu sư học đồ rất nhanh phát hiện lúc vị Vu sư tên là Indira phát biểu, nguyên lai trên tàu không phải chỉ có bọn họ bảy tên Vu sư học đồ. . .

"Đầu tiên, điều thứ nhất các ngươi phải nhớ kỹ cho ta, cạnh tranh mặc dù là Vu sư Thế giới quy tắc vĩnh hằng bất biến, nhưng chúng ta Lilith Cabin Học Viện quy định, Vu sư bên trong Học Viện cấm chế tàn sát lẫn nhau, vì lẽ đó các ngươi nếu ai dám ở trên tàu làm ra tai nạn chết người, ta liền để cho hắn ở trên cột buồm phơi nắng bảy ngày bảy đêm tiếp theo ném vào biển cho cá mập." Indira hung tợn quét mấy người một ngày, để vài tên Vu sư học đồ không chút nào nghi ngờ quyết tâm của hắn.

"Hừ, điều thứ hai, nếu không có xảy ra án mạng thì cấm quấy rầy ta." Đây là vị Vu sư tựa hồ không có quá nhiều hứng thú lải nhải cùng vài tên tiểu tử liền chính là Vu sư học đồ đều không phải, trực tiếp đi tới phòng ốc tốt nhất trên boong tàu, không quên hô to một tiếng: "Barron, cho những tên này thẻ số gian phòng, nhìn đám tiểu tử này, chớ có đem Tàu phá hủy là được."

"Vâng, chủ nhân." Boong tàu nơi xa, một người to lớn da ngăm đen hướng về bên này hô lớn.

Indira sau khi tiến vào phòng ốc, nơi xa người đó tên là Barron chạy tới. Cách Lâm mấy người chú ý tới, Barron mặc dù để trần cánh tay xem ra toàn thân tướng tá không có gì, nhưng từng khối bắp thịt rõ ràng thể hiện sự sắc sảo lại để cho mấy người cảm giác khá là ngột ngạt, mà sự thực cũng chứng minh, Barron xác thực không dễ trêu.

"Ta là một tên truyền kỳ Kỵ sĩ, mặc dù chủ nhân quy định chỉ cần không có án mạng thì đừng quấy rầy chủ nhân, nhưng nếu như trên thuyền phát sinh một ít chuyện trái thông lệ lại có thể tìm ta. Ừ, tỷ như có chút tiểu tử đang thời kỳ trưởng thành yêu thích quấy rầy những bé gái xinh đẹp. . ." Barron cười lộ ra hàm răng trắng, liếc nhìn Rafi và York Liana.

Cách Lâm khiếp sợ trong lòng, truyền kỳ Kỵ sĩ vậy mà trở thành người hầu của một tên Vu sư? Phải biết, có lúc 1000 tên phổ thông Kỵ sĩ cũng chỉ xuất hiện một hai tên truyền kỳ Kỵ sĩ mà thôi, đây chính là kiểu người hung ác có thể một người đánh mười người.

Rafi hừ lạnh một tiếng: "Có can đảm đến quấy rầy ta. Ta liền đem hắn ném xuống biển." Một trận sát khí bao phủ, trong bảy tên Vu sư học đồ có một vị nào đó trong nháy mắt hóa đá, mồ hôi lạnh rơi xuống.

Tiếp đó, York Liana khuôn mặt nhỏ đỏ lên, không biết phải làm sao cho tốt, York Rees bên cạnh cũng bắt chước Rafi hừ lạnh một tiếng nói: "Tên nào dám chạm muội muội của ta, trước tiên phải bước qua xác của ta." Nói xong tên này nặn nặn nắm đấm, phát ra tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt.

Trong bảy người nói tới, nhìn thể trạng cường tráng nhất chính là vị York Rees, thân cao đủ 1m8 thêm vào một thân tướng tá coi như không tệ, một người đánh hai người phỏng chừng không thành vấn đề gì. Thứ yếu là Cách Lâm và Julian, cho tới Vi Đức và Bin Johnson hai người, bởi vì là Quý tộc nên chưa trải qua cuộc sống tự mình sinh hoạt, bởi vậy căn bản không có sức chiến đấu gì.

Barron tựa hồ tình huống như thế nhìn nhiều lắm, không việc gì nói phí lời, một bàn tay lớn ngâm đen tại trên boong thuyền tìm trong mỗi gương gỗ, lấy ra bảy thẻ số ném cho bảy người: "Đây là số thẻ gian phòng của các ngươi." Sau đó, cứ thế mà ly khai cũng không để ý tới mọi người.

Vu sư học đồ ở chính là khoang thuyền phía dưới boong tàu Tàu biển, tổng cộng chia làm năm tầng. Bất quá mấy người rất nhanh liền phát hiện, bên trong khoang thuyền vô cùng ẩm ướt, hoàn cảnh rất tồi tệ, hơn nữa khoang thuyền càng tầng dưới cùng hoàn cảnh càng tồi tệ, đến tầng dưới cùng lại phải cùng Thủy thủ ở cùng một chỗ, điều này làm cho mấy người sắc mặt rất khó coi, hiển nhiên dọc theo đường đi cơm ngon áo đẹp để bọn họ đột nhiên phát sinh trời đất xoay vần biến hóa thật là có một ít không quen.

Trong đó sắc mặt khó coi nhất chính là Rafi, bởi vì trong tay nàng cầm thẻ số chính là thẻ số tầng dưới cùng, điều này làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp đẽ của nàng chừng như sắp kết băng, rất âm u. Cách Lâm vẫn không hề gì, bởi vì hắn cầm một thẻ số tầng ba, không cao không thấp, cũng là tàm tạm, ngược lại mười mấy năm qua hắn cũng quen cuộc sống thô sơ.

Trong mấy người cao hứng nhất không ai khác chính là hai huynh muội York Rees và York Liana, bởi vì hai người bọn họ dĩ nhiên đồng thời cầm thẻ số tầng năm, khiến người ta không thể không cảm thán vận khí.

Bảy người mang theo bất đồng tâm tình tìm kiếm gian phòng của mình, bởi vì hai huynh muội York Rees ở tầng chóp, tự nhiên tới trước, đúng lúc, những người khác chuẩn bị ly khai tầng chóp tìm gian phòng của mình, York Rees bật lên tiếng gầm gừ ở khoang thuyền, làm cho toàn bộ Vu sư học đồ ở tầng năm dồn dập từ gian phòng của mình lộ mặt ra.

"Đây là gian phòng của muội muội ta phân phối, xin ngươi ly khai!" York Rees hướng về một tên nam nhân chiếm cứ gian phòng của muội muội hắn quát lạnh nói, bên cạnh York Liana cực kỳ sợ, kéo góc áo ca ca không biết làm sao, thấp giọng nói: "Ca ca, nếu không chúng ta tặng cho hắn đi, ta sợ."

Nam nhân cùng York Rees đối lập đồng dạng là tên to con, cùng York Rees không phân cao thấp, một bộ dạng không có sợ hãi. Tên này nghe thấy bên cạnh muội muội của York Rees nói chuyện, kiêu căng càng thêm hung hăng, cười lạnh nói: "Ngươi nói ly khai liền ly khai, ngươi đáng là gì? Cái gì thẻ số hay không thẻ số. Gian phòng ai tới trước thì chính là của người đó, khà khà khà khà. . . Chẳng qua ngươi có thể để cho muội muội ngươi cùng ta ngủ chung ah." Nói xong, tên này hèn mọn liếc nhìn York Liana.

"Ngươi muốn chết!" York Rees tức khắc như bị chọc vào tổ ong vò vẽ, đỏ mặt tía tai một quyền hướng tên này đánh tới.

York Rees cùng tên này rất nhanh quần ẩu. Cách Lâm, Bin Johnson nhìn không được, mặc dù dọc theo đường đi đối với York Rees và Julian ngạo mạn hết sức khó chịu, có chút không quá hợp nhau, nhưng vào lúc như thế này cũng phải dũng cảm đứng ra. Dù sao cũng là cùng một nơi lại đây.

Chỉ có Vi Đức không nhúc nhích, tựa hồ bị dọa sợ bởi hành vi đánh lộn thô bạo, mà một bên khác Julian càng là vô tình, sau khi hừ lạnh một tiếng, bĩu môi vậy mà nói ra: "Chuyện này không liên quan đến ta." Tiếp đó rời đi cũng không quay đầu lại.

"Ngươi là tên khốn kiếp, bây giờ mà chạy trốn, sau này cũng đừng để cho ta nhìn thấy ngươi!" Vi Đức hướng về Julian rời khỏi gầm thét lên, chính mình vậy mà cũng không có nguyện ý tiến lên.

Một bên khác, Cách Lâm cùng Bin Johnson rốt cục kéo ra hai người, không thể không nói, York Rees sức chiến đấu vẫn là siêu cao. Lúc này mới một lát, tên đó cùng hắn đối chiến vành mắt đã sưng lên, điều này làm cho Cách Lâm không khỏi giật mình, chẳng lẽ tên này trước đó có luyện tập qua?

"Tốt, tốt, gọi người đúng không? Gọi người giúp? Được, ta cũng gọi! Lão đại, Háo tử, đừng xem trò vui, đi ra giúp ta!" Tên này hướng bên trong khoang thuyền hô, hung tợn nhìn chằm chằm York Rees, một bộ dáng muốn ăn tươi York Rees. York Rees thần sắc không sợ trời không sợ đất, cười lạnh nói: "Đi gọi đi, tùy tiện gọi, ta một người đánh ba người các ngươi!"

Nhưng mà, theo khoang thuyền rối loạn tưng bừng, Cách Lâm quay đầu nhìn lại, tức khắc con ngươi co lại, đáy lòng mát lạnh: "Đùa lớn rồi, đùa lớn rồi, York Rees xong đời. . ."
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang