• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù đã tính toán hết sức cẩn thận, nhưng Triệu Lập cũng không thể nghĩ ra rằng, do kết quả kiểm tra tâm lý, hắn lại được phân về trở thành một nhân viên giám ngục. Đây là một kết quả mà hắn không hề hy vọng, nhưng không ngờ lại xảy ra đối với bản thân.

Suy nghĩ kỹ càng, hắn thấy rằng làm một nhân viên quản lý nhà giam cũng chẳng có gì không được. Ít nhất thì hắn cũng không hề phải lo tới chiến tranh hay các mặt khác tương tự. Cho dù như thế nào đi chăng nữa thì một nhân viên quản lý nhà giam như hắn cũng sẽ không phải ra chiến trường. Như vậy cuộc sống của hắn cứ thẳng tắp cho đến lúc xuất ngũ. Điều này cũng không hề trái với ước nguyện ban đầu của hắn khi bước chân vào quân đội.

Rất nhanh, những suy nghĩ của Triệu Lập cũng lập tức tốt hơn rất nhiều. Điều quan trọng nhất đối với hắn lúc này là lúc nào có thể được tiếp xúc với công pháp trong quân đội. Chỉ tới lúc đó, hắn mới hoàn toàn có thể an tâm.

Sĩ quan huấn luyện Tiêu Cường cũng chờ cho đến khi tất cả mọi người đã có thể nghĩ thông suốt cái tin tức này. Cho đến khi tất cả mọi người đã cơ bản khôi phục trạng thái bình thường hắn mới nói tiếp.

- Được rồi! Có thể thấy được tất cả mọi người đã chấp nhận sự sắp xếp của cấp trên. – Nhìn lướt từ trái qua phải, hắn có thể thấy ngay cả những người trên mặt còn biểu hiện sự dao động, sau lời nói này của hắn cũng đã chấp nhận sự tình. Bởi đây chính là quân đội, không phải một cái chợ. Chính bản thân họ cũng không có những mối quan hệ trong quân đội thì làm sao có thể thay đổi được quyết định này cơ chứ.

- Tiếp theo, các bạn sẽ còn phải học rất nhiều thứ. Tôi hy vọng… trong giai đoạn này, các bạn đem hết tất cả tinh thần để có thể tiếp thu tất cả những thứ cần học. – Liếm nhẹ đôi môi, sĩ quan huấn luyện Tiêu Cường nói tiếp với mọi người:

- Một việc cuối cùng, các ngươi phải hết sức chú ý cho sự an toàn của chính bản thân mình. Bởi vì, tất cả mọi người phải phụ trách, trông coi toàn bộ đều là tội phạm. Những người xấu trong quân đội.

- Kỹ xảo trong chiến đấu của bọn họ có thể hơn gấp trăm lần so với tân binh như các người. Có lẽ chỉ cần vài giây, mỗi người có thể bị bọn họ làm cho mất mạng. – Viên sĩ quan huấn luyện đi qua đi lại trước mặt mọi người, chân đi giầy thỉnh thoảng lại đá xuống đất một cái:

- Đây không phải là chuyện đùa. Trước đây không lâu đã có chuyện như thế xảy ra rồi.

Coi ngục cũng có thể bị thương, bị chết? Một chút ý niệm an toàn trong đầu Triệu Lập bay mất, trong lòng cảm thấy run run. Nhưng chỉ trong thoáng chốc hắn liền bình tĩnh trở lại. Cái chuyện tù nhân vượt ngục đánh chết giám ngục cũng không phải là việc xảy ra thường xuyên, bao nhiêu năm có lẽ mới xuất hiện một lần.

- Trong giai đoạn này, tất cả mọi người sẽ được học cách quản lý nhà giam, sử dụng các thiết bị, lái các phương tiện và các kỹ năng liên quan…. – Liếc mắt một cái nhìn từ trái sang phải, sĩ quan huấn luyện mới đưa ra tin tức mà Triệu Lập chờ đợi nhất:

- Cùng với cả kỹ năng chiến đấu chính thức.

- Thời gian không có nhiều. Bây giờ, ai có vấn đề gì thắc mắc cứ nói ra, tôi sẽ trực tiếp giải đáp. Nhưng sau khi huấn luyện bắt đầu thì sẽ không có cơ hội để mà thắc mắc nữa. – Làm một động tác giống như chiến sĩ, sĩ quan huấn luyện Tiêu Cường cho mọi người có thời gian để suy nghẫm:

- Ai hỏi trước?

- Báo cáo! – Triệu Lập lớn tiếng hô lên trước tiên.

- Triệu Lập! – Viên sĩ quan huấn luyện cao giọng nhắc tên Triệu Lập. Không biết có phải ngày hôm qua hắn đến muộn tạo ra ấn tượng khó quên khiến cho người ta nhớ tới, hay là sĩ quan huấn luyện có trí nhớ tốt không biết.

- Thưa chỉ huy! Tại sao lại chỉ có hai mươi người tham gia huấn luyện? – Đây là vấn đề mà Triệu Lập thắc mắc nhiều nhất. Cả liên bang có tới mấy trăm vạn quân, không thể có chuyện chỉ có mấy trăm tù nhân quân sự để cho mỗi một đợt, một tân binh chỉ phụ trách quản lý có mấy người được.

- Bởi vì đây là nhà giam hiện đại, nên cũng không cần có nhiều người trông coi. – Thoáng nhìn quan, viên sĩ quan cũng không hề có chút nào phản cảm với hắn, kiên nhẫn trả lời:

- Điểm này các ngươi ở trong khóa huấn luyện sẽ hiểu rõ được. Còn có vấn đề gì khác nữa không?

- Ở đây quản lý những tù nhân nguy hiểm, vì sao lại không đưa những chiến sĩ đã được huấn luyện đặc biệt để trong coi? –Triệu Lập và một số người ít như thế này, lại phải trông coi một đám tội phạm nguy hiểm rõ ràng là điều không hề thích hợp. Sử dụng các chiến sĩ đã được huấn luyện đặc biệt rõ ràng là an toàn hơn rất nhiều.

- Bởi vì huấn luyện chiến sĩ đặc chủng quá khó khăn và tốn kém, huấn luyện các ngươi thì chi phí sẽ ít hơn rất nhiều. – Trả lời vấn đề này, sĩ quan huấn luyện Tiêu Cường khiến cho người nghe có chút sợ hãi:

- Hơn nữa, cho dù các ngươi có hy sinh thì tiền trợ cấp gia đình cũng tương đối rẻ. Câu trả lời này các ngươi đã vừa lòng chưa?

- Cám ơn chỉ huy! – Trả lời xong, giọng nói của sĩ quan huấn luyện có chút thay đổi. Triệu Lập nhận ra điều này liền nhanh chóng ngậm miệng lại. Bây giờ hắn mới nhớ tới, ngày hôm qua vừa mới gặp mọi người, sĩ quan huấn luyện đã ngay lập tức dằn mặt, không phải có biểu hiện kiên nhẫn như thế này.

- Tốt lắm! Nếu không còn vấn đề gì nữa, tôi tuyên bố, bắt đầu từ bây giờ chương trình huấn luyện chính thức bắt đầu. – Sĩ quan huấn luyện lớn giọng tuyên bố bắt đầu từ bây giờ Triệu Lập và mọi người lại bắt đầu bước vào một cuộc sống khốn khổ.

Quản lý nhà giam là một kiến thức bắt buộc trong khóa học lý thuyết. Bên trong đó xây dựng tất cả những kiến thức cho một nhà tù hiện đại cùng với chức năng quản lý hàng ngày. Điều này làm cho Triệu Lập cùng với mọi người hiểu rõ, vì sao mà số lượng người quản lý lại ít như vậy, đồng thời tại sao mà tân binh cũng có thể đảm nhiệm được công việc.

Nhà giam hiện đại hoàn toàn sử dụng hệ thống quản lý tự động. Mỗi tù nhân đều bị sử dụng các thủ pháp đặc thù phong bế chân khí, chỉ để lại một chút kinh mạch có thể sử dụng kiện thể thuật để mà vận công. Tù nhân mất đi chân khí nên một tòa nhà giam có đến mấy trăm người cũng chỉ cần hai mươi nhân viên là có thể đảm nhiệm được.

Sĩ quan huấn luyện nói chuyện vượt ngục cũng là một tình huống hết sức đặc biệt. Đây là nhà tù, chuyên giam giữ các phần tử hết sức ưu tú, nhưng vì một lý do nào đó trở thành tội phạm. Tuy nhiên tình huống vượt ngục đúng như Triệu Lập suy đoán cũng hết sức ít ỏi.

Ngồi trong một phòng học kín đáo, sĩ quan huấn luyện đứng lên trên bục, trước tất cả các tân giám ngục nói:

- Tiếp theo, mọi người sẽ được tiếp xúc với công pháp chiến đấu chân chính trong quân đội. So với cái này, tất cả những thứ mà các ngươi học trước đây chỉ là rác rưởi. Bắt đầu từ giờ phút này, các ngươi cố gắng mở to mắt, căng hết lỗ tai, đem tất cả những điều mà các ngươi nhìn thấy hay nghe được mà ghi nhớ. Nhưng đồng thời, các ngươi cũng không được làm lộ bí mật. Tất cả những thứ này đều là bí mật quân sự, cho dù có chết thì các ngươi cũng không được để lộ ra ngoài.

Triệu Lập cố gắng đè nén tâm trạng đang hết sức hưng phấn của bản thân, cố gắng không để cho bản thân kích động mà nhảy lên. Nhưng cho dù cố gắng đến mấy thì thân thể hắn cũng không ngừng run rẩy.

Vậy là cũng sắp được bốn năm. Kể từ khi bắt đầu tu luyện kiện thể thuật đến lúc hoàn thành xong tu luyện cơ bản cũng được hai năm. Lại trải qua tu luyện thêm một năm cơ bản, cùng với nửa năm huấn luyện tân binh. Từ khi tu luyện mất gần hai mươi phút một chu thiên đến nay chỉ còn khoảng chừng ba phút. Từ khi mỗi lần hành công chỉ được một lần chín chu thiên thì đến nay hăn cũng đạt được sáu lần chín chu thiên rồi. Cuối cùng cũng đợi được đến lúc tiếp xúc với công pháp chiến đấu trong quân đội.

Trải qua một thời gian lâu như vậy, biết bao nhiêu cố gắng dấu diếm bí mật, vô số lần gặp phải những tình huống mới trong cơ thể nhưng cũng không dám hỏi ai… cuối cùng cũng đến thời khắc được gỡ bỏ tất cả. Từ nay về sau, không còn phải sợ bản thân mình sẽ bị biến thành một con chuột bạch. Từ nay về sau, hắn đã chính thức trở thành một con người tự do.


Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK