"Ngươi là ai?"
"Khang gia phái ngươi tới?"
"Không phải đã nói, để Khang Thiếu Nhạc đến chuộc người, hắn ở đâu?"
Khi người tới rơi xuống đất, ba người Linh Phù liền không khỏi nhíu mày, người đến tóc dài phất phới, một thân hồng y, mặt trắng như tuyết, dáng người uyển chuyển, đến hiển nhiên không phải Khang gia gia chủ, Khang gia sao lại phái một nữ nhân đến đây?
"Bản tôn chính là Khang Thiếu Nhạc!" Người tới lạnh lùng nói.
"Ngươi là Khang Thiếu Nhạc?" Ba người tất nhiên là không tin.
"Ô, ô" bị Hổ Quyền xách lấy Khang gia công tử ca, nhìn thấy người đến, bắt đầu kịch liệt giãy dụa, nhưng miệng bị chặn, muốn kêu lại kêu không được.
"Cha! Nhanh cứu ta!" Hổ Quyền thuận tay đem vải rách trong miệng thoát ra, Khang gia công tử ca này lập tức hướng người tới lớn tiếng kêu cứu, người tới vẫn thật đúng là Khang Thiếu Nhạc.
Ba người Linh Phù không khỏi hai mặt nhìn nhau, bọn hắn chưa từng thấy qua vị này Khang gia tân gia chủ, chỉ là lúc nghe ngóng tin tức Khang gia từ Luân Hồi Điện, nói Khang Thiếu Nhạc này tướng mạo âm nhu, nhưng cũng chưa từng nghĩ không phải âm nhu, rõ ràng chính là tướng mạo nữ tử.
Thân hình gầy gò cao gầy, khuôn mặt tuấn mỹ, lông mi dài nhỏ, bờ môi hồng nhuận, da trắng nõn nà, một mỹ nhân sống sờ sờ.
Khang gia công tử ca cùng người tới tướng mạo nhìn kỹ thật có tương tự, nhưng nếu không phải người biết chuyện, sao sẽ nghĩ đến hai người này đúng là phụ tử, để ai nhìn, cũng nhiều lắm nói đây là hai tỷ đệ!
"Khang tiểu thư!"
"A không đúng!"
"Khang Thiếu Nhạc, đúng! Khang tộc trưởng! Đồ vật mang đến sao!" Hổ Quyền nhanh mồm nhanh miệng, đem trói hai tay hai chân Khang gia thiếu gia đẩy lên trước mấy bước, lớn tiếng hỏi.
"Trước thả người!" Khang Thiếu Nhạc lấy ra một túi trữ vật, đôi mi thanh tú hơi nhíu.
"Khang tộc trưởng, ngươi trước đem đồ vật ném tới, chúng ta chỉ cầu tài, không thương tổn người, đồ vật đúng, tự nhiên sẽ thả người!" Linh Phù lão đạo tiếp lời, hiền lành nói.
"Không sai! Trước để chúng ta xem một chút đồ vật!" Hổ Quyền từ phía sau một tay bóp cổ Khang gia thiếu gia, hung dữ nói theo.
"Một tay giao người, một tay giao hàng!" Khang Thiếu Nhạc chậm rãi bước lên phía trước, tay trái nâng túi trữ vật , không chút nhát gan nói.
"Được!" Linh Phù lão đạo nhẹ gật đầu, Khang Thiếu Nhạc bất quá một người, mình đã bày ra Phù Trận ở nơi này, cũng không sợ đối phương làm tiểu động tác gì.
Hổ Quyền thấy thế, lập tức áp giải Khang gia thiếu gia bị trói hai tay hai chân đi lên phía trước, lúc cách nhau mười mấy bước, song phương ngừng lại, Hổ Quyền xách Khang gia thiếu gia như con gà con nhấc lên, ra hiệu đối phương đem túi trữ vật ném tới.
"Cẩn thận!" Tiếp theo hai người đem con tin cùng túi trữ vật đồng thời ném cho đối phương.
Hổ Quyền tiến lên mấy bước thuận thế liền muốn tiếp được túi trữ vật ném tới, mà Khang Thiếu Nhạc lại không quản nhi tử của hắn, mà hóa thành một đạo tàn ảnh, phóng tới Hổ Quyền đang đưa tay đón túi trữ vật.
Linh Phù cùng Huyền Tội đứng phía sau, thấy một màn này, đều giật mình, lập tức mở miệng nhắc nhở Hổ Quyền phía trước.
"Cương Nguyên hộ thể!" Mắt thấy tiền chuộc sắp tới tay, trong mắt Hổ Quyền cũng chỉ có túi trữ vật ném tới trên không trung kia, mới tiếp được túi trữ vật, liền nghe được nhắc nhở của hai người Linh Phù lão đạo, lấy lại tinh thần đối phương liền đã tới trước người.
Lúc này đã tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể ngưng tụ linh lực chống lên hộ thể cương khí.
Khang Thiếu Nhạc một thân hồng y uyển như quỷ mị, duỗi ra ngọc chưởng trắng nõn thon dài, như đao đâm thẳng vào lồng ngực Hổ Quyền, Hổ Quyền tùy thân mang theo lục phẩm Hộ Thân Phù, bị đánh lén lập tức tuôn ra một đạo hộ thể linh tráo.
"Phốc!" Hổ Quyền mãnh phun một ngụm máu tươi, gắt gao nhìn chằm chằm ngọc thủ cắm vào mình lồng ngực, đến chết cũng không thể tin được, đối phương một chưởng đao, lại phá vỡ Hộ Thân Phù cùng tự thân hộ thể cương khí hai tầng phòng ngự.
"Ngươi…" Hai người Linh Phù cùng Huyền Tội cũng bị biến cố bất thình lình trước mắt, cả kinh nói không ra lời.
Hổ Quyền tuy mới tấn thăng bát phủ không lâu, vừa rồi nhất thời cũng chủ quan, nhưng Khang Thiếu Nhạc này chỉ dùng một chưởng nhận quỷ bí, liền phá hộ thể cương khí của Hổ Quyền, muốn Hổ Quyền tính mệnh, Khang Thiếu Nhạc này đến tột cùng là ai?
Một màn kinh hãi tiếp theo, khiến hai người càng là ứa ra hàn khí.
Chỉ thấy ngọc thủ của Khang Thiếu Nhạc cắm vào lồng ngực Hổ Quyền, da thịt ngọc chất từ tuyết trắng chuyển biến thành huyết hồng, kèm theo từng trận khóc rống thảm thiết, dưới mắt thường Hổ Quyền da thịt cấp tốc khô quắt thành một cỗ thây khô.
"Ngươi là Huyết La Sát?" Một màn này Linh Phù giống như đã từng thấy, không khỏi thốt ra.
"Nha! Ngươi nhận ra bản tôn!" Khang Thiếu Nhạc ném thi thể đã hút khô sang một bên, nhìn về phía Linh Phù.
"Huyết La Sát, ngươi muốn làm gì? Ngươi không lo lắng cho tính mệnh của nhi tử bảo bối kia sao?" Linh Phù lập tức kích phát Phù Trận bày ra trước đó, một đạo linh lực bình chướng nửa tròn lập tức bao phủ bản thân hắn cùng Khang Thiếu Nhạc ở trong.
Huyền Tội đạo nhân thì ăn ý nhảy ra ngoài trận, trận này do trận phù trong Tử Phủ của Linh Phù lão đạo làm trận nhãn, cho nên hắn cũng ở trong trận.
Mà trước đó nghĩ Khang gia đời thứ ba chỉ có một cây dòng độc đinh như vậy, sẽ sợ ném chuột vỡ bình, cho nên bày ra bất quá là một tòa khốn trận ngũ giai giản dị, ai có thể nghĩ đến Khang gia Khang Thiếu Nhạc này, lại sẽ là Huyết La Sát đại danh đỉnh đỉnh.
Huyết La Sát chính là Cửu Tinh Luân Hồi Tử Thị hung danh trong Luân Hồi Điện, toàn bộ Luân Hồi Điện Cửu Tinh Luân Hồi Tử Thị số lượng cũng không nhiều, trong đó không ai không phải là nhân vật hung ác, cũng tỷ như Khô Lâu Bang Bang chủ "Bạch Lâu thượng nhân" .
Linh Phù lão đạo cũng bất quá mới tấn thăng làm Bát Tinh Luân Hồi Tử Thị, sở dĩ vừa rồi phỏng đoán Khang Thiếu Nhạc có thể là Huyết La Sát!
Một là bởi vì Huyết La Sát tu luyện tà đạo ngoại công "Huyết Sát Quỷ Ảnh Thủ" .
Công này hung hiểm ngoan độc, lúc tu luyện cần đem một đầu Trúc Cơ kỳ Sát Quỷ phong ấn trong cánh tay, lúc đối địch khu động Sát Quỷ Huyền Âm Sát Khí, lại dung hợp Huyết Linh Sát Khí quanh năm giết chóc ngưng tụ, hai sát hợp nhất, uy lực tăng gấp bội.
Mà người tu hành tà công này, sau khi giết người thường thường sẽ hút khô toàn thân tinh huyết của đối thủ.
Mà Huyết La Sát chính là người đại thành công này, chiêu bài thủ đoạn liền là đem người hút thành thây khô.
Hai là, Linh Phù lão đạo từng tham dự một lần nhiệm vụ Luân Hồi thù lao phong phú, từng đối mặt với Huyết La Sát này, đối phương cũng nhận nhiệm vụ kia, lại lấy một địch nhiều, dẫn đầu chúng Luân Hồi Tử Thị, nhất cử đánh tan đối phương, khiến người khắc sâu ấn tượng.
"Ngươi nói là phế vật này?" Khang Thiếu Nhạc quay người chậm rãi đi về phía Khang gia công tử ca mới vừa rồi bị ném ra ngoài ngã mặt mũi bầm dập, nằm trên mặt đất chính lớn tiếng kêu cứu, một tay đem hắn nhấc lên, trực tiếp ném về phía Linh Phù lão đạo.
"A! A!" Chỉ thấy Khang gia công tử ca nặng nề nện ở dưới chân Linh Phù lão đạo, cú nện này cũng không nhẹ, cũng không biết đụng gãy mấy chiếc xương sườn, quỷ khóc sói gào hét thảm.
Một màn này làm cho hai người Linh Phù cùng Huyền Tội mắt choáng váng, đối với con của mình cũng hung ác như thế, đây căn bản là mặc kệ chết sống của con mình, Khang Thiếu Nhạc này còn là người sao?
Không đợi Linh Phù đạo nhân lấy lại tinh thần, thân ảnh như quỷ mị của Khang Thiếu Nhạc đã lao đến, cũng may Linh Phù đạo nhân đã có lòng đề phòng, lập tức phi thân né tránh, một kích không thành, Khang Thiếu Nhạc cũng không ra tay nữa.
"Cha! Cứu ta, nhanh cho Hào nhi cởi trói!" Mặt mũi bầm dập Khang gia công tử ca, lớn tiếng kêu thảm.
"Ồn ào!" Chỉ thấy Khang Thiếu Nhạc không kiên nhẫn quay người chính là một trảo, đâm thủng cổ con hắn, không cần mấy tức, liền lại hút thành một cỗ thây khô, đây là tự tay đem con của mình giết rồi?
Một màn này, lần nữa để hai người Linh Phù, Huyền Tội kinh ngạc đến ngây người!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

27 Tháng mười một, 2020 22:34
Và đơn giản hơn nữa ước muốn của mình đọc tiên hiệp hay huyễn huyền vì nó kể về cuộc sống có vô vàn tuổi thọ trẻ mãi ko già : ước muốn khát vọng của mình nhưng chỉ biết nó chỉ ảo tưởng thôi.như kiểu xem phim thì hay đó nhưng đời thực ko như mơ biết vẫn thích xem.

27 Tháng mười một, 2020 20:01
10 sát thủ phái giết lão ngọc có xác suất phát hiện l. Ngọc cao hơn 30 người kia nhưng do địa bàn quá rộng thì có thể 2, 3 người gặp là tối đa. L. Ngọc gặp từng người thì sát từng người, quá dễ rồi. Mong rằng tác giả viết sao cho hợp lý, tình tiết gây cấn, hấp dẫn là tuyệt.

27 Tháng mười một, 2020 19:55
Lần này lão ngọc phát tài rồi. Vừa hái được đồ quý vừa giết người đoạt bảo.

27 Tháng mười một, 2020 17:32
Sống lâu đi được mọi nơi,bạn bè này chết có bạn khác,nữ nhân này chết có nữ nhân khác,còn quyền lực thì bao nhiêu cho vừa,bao nhiêu thứ mới lạ li kì đẹp đẽ .....ko bệnh tật già yếu ,...đơn giản nhất bạn đi đường ko sợ xe tông,đấy là bản năng cầu sinh của mọi sinh vật,chẳng có ai muốn chết muốn già hay bệnh tật cả,cuộc đời của bạn đã đi đâu rồi,làm được gì rồi thì bạn sẽ thấy thời gian quá ngắn...chốt bình luận có văn hóa tí,mình buồn cười chứ không khinh bỉ hay xem thường ai cả,ngôn luận vui vẻ ko thì biện luận lại là được

27 Tháng mười một, 2020 17:16
Trường sinh k phải k chết mà là sống lâu thôi. Mỗi người mỗi khác, có thể có người muốn sống mấy trăm năm đã đủ để họ sống trọn 1 kiếp, có người muốn lâu hơn, đến 1 lúc nào đó họ sẽ thấy "đủ" mà lựa chọn chết đi. Cũng có kẻ lại muốn vĩnh sinh

27 Tháng mười một, 2020 17:11
Thử hỏi nếu có thể có ai mong muốn, có ai cam nguyện làm 1 người bình thường sống trăm năm rồi chết, đây là sống thọ lắm rồi đấy. Đời người thì ngắn ngủi, thế giới lại quá là rộng lớn vô tận, có ai k muốn đi ra nhìn cái thế giới bên ngoài kia. Nhưng mà khổ rằng đời người ngắn ngủi, mất 20 năm trưởng thành, từ năm 40 tuổi trở đi sức khỏe dần dần suy giảm rồi, chỉ có 20 năm thì làm sao đủ. Thế nên người ta muốn sống đủ lâu để làm tất cả những thứ họ muốn. Muốn sống lâu thì tất nhiên phải đi cầu trường sinh rồi.

27 Tháng mười một, 2020 11:46
:)) Còn nếu đéo nêu được quan điểm phản bác thì m nên im mồm lại

27 Tháng mười một, 2020 11:46
Thế nói xem tại sao lại buồn cười? T nói sai? Nghĩ sống trăm ngàn năm là trăm ngàn năm khoái hoạt? Trăm ngàn năm vui sướng?
Nhìn từng người bên cạnh mình chết đi, nhìn từng cảnh sắc quen thuộc biến mất... Dần dần m sẽ trở nên lạc lõng giữa xã hội này, không bạn bè, không người thân. Quyền lực, danh vọng sau khi đã trải nghiệm và hứng thú phút giây ban đầu thì đến lúc đấy liệu có còn ý nghĩa?

27 Tháng mười một, 2020 10:09
Câu nói buồn cười nhất mình thấy,cạn lời....

27 Tháng mười một, 2020 09:26
Ta thắc mắc tại sao người ta lại cầu trường sinh làm chi? :)) Sống 1 kiếp trăm năm khoái hoạt chưa đủ sao? Nếu không có ràng buộc thì sống lâu quá cũng là một loại đau khổ

27 Tháng mười một, 2020 05:24
Liền 2 chương luôn, đã ghê

26 Tháng mười một, 2020 15:27
có chương mới

26 Tháng mười một, 2020 13:11
Đọc trăm chương đầu thôi bác ,về sau dở rồi .Đọc trong thời gian tìm truyện phù hợp.

26 Tháng mười một, 2020 06:25
Đọc vèo cái hết, buồn ghê

25 Tháng mười một, 2020 18:37
ai có truyện nào giống như này giới thiệu mình với

25 Tháng mười một, 2020 10:28
ít chương quá

24 Tháng mười một, 2020 16:46
Có một bộ đang đọc thấy rất hay khác với mấy bộ đã từng lướt đọc "Bắc Huyền Môn" bộ này nói chung khô chỉ chăm chú 1 nvat,có thể tạm nói không nvc,không nhìn mọi thứ dưới con mắt nvc mà khái quát hơn ,ở đây chính ra chính tà ra tà không có ác độc mà tu thành chính ,tất nhiên đã là "tu" thì người đó phải có khiếm khuyết ,trong thế giới này tồn tại đủ mọi thứ mà người ta biết ở TQ, có thần đạo,ma đạo,tiên đạo ,tu la đạo,phật đạo,...............cấu nên thế giới hoàn hảo,đầy rẫy bí mật.

24 Tháng mười một, 2020 08:38
Làm đang định cmt kêu lão tác lại móm kk

24 Tháng mười một, 2020 05:22
Lão cứ từ từ sửa xong máy tính rồi đăng. Ae theo dõi bộ này nhịn chương quen rồi, thêm vài ngày cũng chả sao

23 Tháng mười một, 2020 22:00
pc mình hỏng để 1 2 ngày nữa mình sửa r đăng chương sau nhé

23 Tháng mười một, 2020 04:38
Lão Thiên Mệnh ơi ời. Thức dậy đi nào.... Có chương mới kìa lão

22 Tháng mười một, 2020 22:43
không sợ lão bỏ đâu, lão tg viết không vì kiếm tiền, viết theo sở thích thôi. công tử nhà có điều kiện mà, ra ngoài kiếm ăn khó khăn, viết truyện cũng không kiếm ra tiền nên về làm cho cty của gia đình rồi. đợt đó ngưng bao nhiêu lâu, giờ viết theo hứng, sở thích thôi.

22 Tháng mười một, 2020 21:46
có chương mới

22 Tháng mười một, 2020 16:43
lại bị bón

21 Tháng mười một, 2020 01:40
Bạn nói đúng, đọc truyện phải có tranh luận về diễn biến của truyện mới thú vị, tôi cũng thích điều này. Diễn biến truyện gần đây đúng là quá bình thản cho đến khi xảy ra vụ "Hôn ước" đẩy câu chuyện lên cao trào, đẩy Lưu Ngọc bắt buộc phải trở nên mạnh mẽ hơn. Lần bí cảnh này là hậu quả của việc Lưu Ngọc vì tình hại chết Nộ Đông thậm chí còn nhiều hậu quả hơn nữa nhưng mà theo t e là cho dù Lưu Ngọc giết Nộ Đông nhưng cái "Hôn ước" vẫn còn treo đó, Nộ Đông chết khả năng cao Tư Niết gia sẽ đưa người khác ra thay thế như con của Nộ Dương là Nộ Xuyên hoặc người khác. Tàu khựa xưa có tập tục anh/chị em có hôn ước mà chết là người còn lại thay vào đó. Nếu vậy thì mọi thứ gần như quay lại vạch xuất phát, lại thêm đã bị Tư Niết gia nhằm vào k có cơ hội giết người như lần đầu nữa. Quan trọng nhất vẫn là tự thân Lưu Ngọc mạnh mẽ lên đủ sức ngăn cản cái "Hôn ước" này. Suy đoán vui vậy chứ lần bí cảnh này vẫn phải đợi tác giả ra chương mới biết được, tôi rất chờ mong xem tác giả sẽ xử lý ra sao.
BÌNH LUẬN FACEBOOK