Tháng mười hai năm nay đã sắp tới. Tuyết vẫn cứ rơi mãi, chẳng biết bao giờ mới dừng.
Tuyết lớn như vậy, tuy vẫn thi thoảng thấy vài dấu chân người, nhưng cũng ngày càng ít. Thôn xóm hoang vu âm u ma quỷ, dưới tuyết, thi cốt ẩn hiện.
Có tiếng vó ngựa tới trong gió. Bìa rừng, ba tên Nữ chân cao to đang ngồi trên ngựa, từ từ tiến về phía trước, mắt chằm chằm nhìn vùng rừng núi bên kia. Một gã tay lăm lăm cung tên.
Bóng người dáng ngựa vừa hiện, thì trong nháy mắt, âm thanh vang lên, tuyết đọng khắp trên cây đổ xuống. Có người từ trên cầm đao xổ tới. Trong loạn tuyết, con ngựa bị hoảng sợ vùng ngược trở lại, mũi tên bay vọt lên trời. Một tên Nữ chân đột nhiên rút đao, gầm lên một tiếng ngắn ngủi. Lại có thân ảnh cao lớn từ bên cạnh xông vào. Một chiêu vung ra, như mãnh hổ, nện vào cổ của chiến mã bên Nữ chân .
Máu tươi thịt nát tung toé, chiến mã hí lên thảm thiết, lảo đảo. Tên Nữ chân theo vụn tuyết lăn xuống. Trong phút chốc, bóng người hai bên lẫn vào nhau, binh khí va chạm. Một tên Nữ chân trong chém giết bị tách ra, hai người Hán lập tức giết tới. Hắn cũng một quyền, đánh nát cổ chiến mã của người cao to-thậm chí so với tên Nữ chân còn cao hơn một chút. Giao thủ mấy chiêu, liền bị người Hán tóm lấy vai áo da.
Đại hán này người khôi ngô, luyện Hổ Trảo quyền đã nhiều năm. Lúc nãy sử một chiêu tự như Mãnh Hổ Hạ Sơn (của Bát Cực quyền sau này). Chiến mã lực lưỡng bên kia trúng đòn vào cổ, yến hầu chính là tận nát. Lúc này, hắn nắm lấy vai người Nữ chân, xé ra. Tên Nữ chân này tuy chưa luyện qua võ thuật Trung thổ, nhưng bản thân ở nơi núi non săn bắn bao năm, đối với gấu đen, mãnh hổ cũng chẳng lạ gì. Đơn đao tay phải liều mạng đâm tới, vai trái toàn lực, như mãng xà mãnh liệt giãy giụa. Đại hán xé một chiêu rồi lùi lại. Vụn áo bay đầy trời. Nhưng tên Nữ chân cũng chỉ bị xây xát nhẹ.
Bấy giờ thì người ban này cầm đao nhảy từ trên cây xuống đã tới nơi. Tên Nữ chân hai mặt bị giáp công nên lùi lại, sau lưng là một gốc đại thụ.
Huỵch một tiếng, thân hình của hắn đập vào thân cây. Người phía trước nhân đao hợp nhất nhào tới, mũi đao nhắm ngay cổ. Một khắc sau khi đâm trúng, rút ra, ánh đao lại vòng từ dưới lên trên, từ sau ra trước, xông sang cứu một người khác đang bị thám báo Nữ chân liều mạng. Máu từ cái xác phun ra, trên tuyết trắng phau phau một đường thẳng tắp.
Trong đám người Hán, có võ giả. Nhưng người Nữ chân từ nhỏ chống chọi với thiên nhiên, sức mạnh so cùng cao thủ cũng chẳng kém bao nhiêu. Như 3 tên Nữ Chân thám báo này, gã tránh thoát Hổ trảo kia chính là việc mà đa số cao thủ cũng chưa chắc làm nổi. Nếu là một chọi một, bỏ mạng chém giết, chưa biết ai sẽ chết vào tay ai, chỉ là trên chiến trường thì không giảng quy tắc. Thấy máu, khí thế 3 người Hán tăng vọt, lại lần nữa muốn vây lấy 2 tên Nữ chân.
Tên thám báo còn ở trên ngựa bắn một mũi tên, rồi giật cương bỏ chạy. Tên còn lại trong vài nhịp thở liền bị giết chết, nhưng gã kia đã chạy xa xa. Hắn quay đầu, lại bắn một mũi tên, nhằm vào người đầu tiên vốn là cầm đao từ trên cây nhảy xuống.
Mũi tên vèo bay tới, hán tử kia khóe miệng có máu, mang theo nụ cười gằn đưa tay định bắt lấy. Thế nhưng, lại chộp vào khoảng không. Mũi tên xuyên vào tim.
Hắn ở trên mặt tuyết ngã xuống. Hai tên đồng bạn xông lên đỡ.
Giao thủ trong thời gian ngắn đã kết thúc, chỉ còn máu đỏ trên tuyết trắng, chẳng bao lâu cũng sẽ đông lại. Tên Nữ Chân thám báo giục ngựa lao nhanh. Đã chạy liền một mạch như vậy rất lâu rồi. Tới một chỗ tuyết cao, đang lúc hắn muốn chuyển hướng thì trong mắt bỗng hiện ra một thân ảnh.
Hắn theo bản năng bắn một mũi tên, nhưng mà bóng người kia nhanh như sấm sét, cực kỳ quỷ dị. Vốn nhìn còn cách mấy trượng, trong nháy mắt đã tới trước mặt, ngay cả gió tuyết cũng như bị cuốn theo. Cái bóng đen đó trùm lên người hắn. Tên Nữ chân đang chạy nhanh, khựng lại một thoáng, sau đó, như bị vật gì đánh bay xuống ngựa.
Tuyết lĩnh phía sau, có hai bóng người lúc này mới chạy tới, là hai tên lính Vũ Triều mặc trang phục ẩn nấp. Bọn họ lúc nãy thấy tuyết không biết làm sao xoáy quanh tên Nữ chân thám báo cùng chiến mã, lúc này mới bắt đầu rỉ máu, hơi cảm thấy líu lưỡi. Nhưng người áo đen thì vẫn thản nhiên. Hắn cũng không còn trẻ, võ nghệ cao cường. Mới rồi toàn lực ra tay, tên kia không có cách nào chống cự, lúc này trên thái dương hơi bốc ra nhiệt khí.
"Phúc Lộc tiền bối, Nữ Chân thám báo thường là ba người một đội. Tên này lạc đàn, sợ là có đồng bạn gần đây..." Một tên quân nhìn xung quanh khẽ nhắc.
Hắc y đao giả lắc đầu: "Tên này chạy rất gấp, quanh thân khí huyết cuồn cuộn bất thường, hẳn là dấu hiệu vừa cùng người tranh đấu. Hắn chỉ có một mình, hai tên kia chắc là đã bị giết, hiển nhiên là muốn về báo cáo. Ta gặp được thì không thể tha." Nói đoạn liền đi lục soát thi thể.
"Phúc Lộc tiền bối nói phải lắm." Hai tên quan quân thấy vậy, cũng đi lục soát bọc hành lý trên người con ngựa.
Vừa xuất hiện chính là người theo Chu Đồng ám sát Hoàn Nhan Tông Hàn thất bại, may mắn còn sống sót, Phúc Lộc.
Trong lần ám sát Tông Hàn ấy, Chu Đồng phấn khởi chiến đấu đến kiệt lực, cuối cùng bị Hoàn Nhan Hi Duẫn một kiếm bêu đầu. Thê tử của Phúc Lộc là Tả Văn Anh ở thời điểm sinh tử lao vào, đem đầu lâu Chu Đồng ném lại cho chồng, rồi cùng chết với sư phụ. Hắn vì cầm Chu Đồng thủ cấp mà không thể không chui lủi chạy trốn.
Tông Hàn phái ra kỵ binh một đường truy sát, thậm chí còn treo thưởng lớn cho đầu của Chu Đồng. Bởi thế, cũng có vài tên Vũ Triều lục lâm vì tiền tài, ngẫu nhiên gặp được bèn ra tay với hắn. Hắn mang theo thủ cấp, khó nhọc trở lại quê nhà của sư phụ ở Thiểm Tây Đồng Quan, tìm một chỗ mộ huyệt an táng. Hắn không dám đem việc này cho ai hay, chỉ lo ngày sau Nữ Chân thế lớn, có kẻ quật mộ tìm Tông Hàn lĩnh thưởng. Bởi thế chôn cất lão nhân trong lạnh lẽo mù mịt, chỉ có mỗi hắn làm người tế bái nơi núi hoang. Tâm hắn vốn đã chết từ lâu, nhưng nghĩ tới người già này một đời vì dân vì nước, mà đến chết cũng không có chỗ an táng cho tử tế, minh bạch, nói gì đến người phúng viếng, không khỏi rơi lệ.
Phúc Lộc cả đời đi theo Chu Đồng, nửa là thầy trò, nửa là bạn hữu. Hắn cùng Tả Văn Anh kết hôn cũng từng có một con trai nhưng đầy tháng thì đã giao cho một người thôn quê nuôi nấng. Bây giờ có lẽ cũng đã có gia đình, có cháu rồi. Chỉ là hắn cùng Tả Văn Anh theo cạnh bên Chu Đồng, chưa bao giò quan tâm chăm nom tới đứa con hay cháu này. Đối với hắn mà nói, người thân thật sự cũng chỉ có sư phụ và thê tử mà thôi.
Vợ hắn tính tình cương liệt còn hơn chồng. Nghĩ lại, trước khi ám sát Tông Hàn, cả hai đã chuẩn bị để ra đi rồi. Nhưng mà tới thời khắc sinh tử, nàng cướp được thủ cấp của lão nhân, ném cho hắn. Tuy không nói ra, nhưng chính là hi vọng hắn còn có thể tiếp tục sống. Hai người quan trọng nhất đời hắn cứ như vậy mà chết đi.
An táng sư phụ xong rồi, nhân sinh với hắn cũng chẳng còn ý nghĩa, nhớ tới hình ảnh thê tử trước khi chết lại càng thêm đau lòng. Chỉ là, theo sư phụ bao năm như vậy, việc tự sát là không thể nào xuất hiện trong lòng được. Hắn rời khỏi Đồng Quan. Nghĩ thầm, lấy võ nghệ của mình, hoặc giả là còn có thể đi tìm Tông Hàn ám sát một lần nữa. Nhưng lúc này Tông Vọng đã như gió bẻ cành khô nam hạ. Hắn nghĩ, nếu là lão nhân gia còn sống, nhất định sẽ tìm đến nơi nguy hiểm nhất. Hắn cũng liền một đường xuôi nam, chuẩn bị đi tới Biện Lương tìm cơ hội ám sát Tông Vọng.
Nhưng tới nơi thì Tông Vọng đã ở ngoài thành Biện Lương đại phá mấy chục vạn quân cần vương, thây nằm đầy đồng. Phúc Lộc tuy không tìm được cơ hội ám sát, nhưng trên đường qua lại, gặp được không ít lục lâm. Thực tế, việc Chu Đồng chết đã được Trúc ký tuyên truyền khắp nơi, trong lục lâm cũng có nhiều người biết hắn. Họ gặp hắn rồi thì chỉ nghe lời hắn, cũng muốn cùng đi thích sát Tông Vọng. Chỉ là lúc này ngoài Biện Lương không giống Hân Châu thành. Mâu Đà cương như một khối sắt, khó tìm ra cơ hội nào.
Phúc Lộc nghe ngóng tin tức bên trong, thấy cái tên Ninh Nghị, nhớ tới người này tuy cùng Chu Đồng hành sự khác nhau, nhưng là nam tử có thể khiến sư phụ than thở cảm khái. Phúc Lộc tuy cũng chẳng thích hắn lắm, nhưng nghĩ thầm đối phương ắt là kẻ đáng tin cây để làm đại sự. Hắn muốn tìm cơ hội, đem nơi chôn cất của Chu Đồng nói cho đối phương. Mình đã chẳng còn lưu luyến thế gian này, có lẽ không sống lâu nữa. Nói cho hắn rồi, lúc nào người Nữ chân rút đi, còn ai muốn tế bái sư phụ cũng có nơi mà hỏi han manh mối. Người ấy hiệu là "Tâm ma", là "Huyết Thủ nhân đồ", thủ đoạn ác độc của hắn có thể khiến cho kẻ nào dám khinh nhờn nơi Chu Đồng an táng sống không bằng chết.
Vốn quyết định như thế, nhưng người đầu tiên hắn gặp lại là Đại Danh phủ Vũ Thắng quân Đô chỉ huy sứ Trần Ngạn Thù. Hừng đông ngày 25/9, bị người Nữ chân càn quét, Vũ Thắng quân tan tác cực thảm. Trần Ngạn Thù mang theo thân binh tàn bại, tơi bời mà chạy. Sau đó, sợ triều đình giáng tội, lại cũng muốn cố chút thành tích nên điên cuồng thu nạp tàn binh. Rồi gặp Phúc Lộc.
Trần Ngạn Thù biết Chu Đồng, tuy rằng trước kia cũng không xem trọng vị lão nhân này lắm. Nhưng gần đây, việc Trúc Ký tận lực tuyên truyền cũng khiến cho danh tiếng thiên hạ đệ nhất cao thủ trong quân ngũ tăng vọt. Quân dưới tay hắn rời rã nghiêm trọng. Gặp được Phúc Lộc, hắn dù sao cũng nghe tiếng, biết là người luôn phục thị bên cạnh Chu Đồng. Tuy thân phận không cao nhưng bản lĩnh là được Chu Đồng chân truyền, nói là đại cao thủ số một số hai dưới cấp tông sư, cũng không ngoa. Vì thế, hết sức mời chào. Phúc Lộc nhất thời chưa tìm được Ninh Nghị, thì xuất chút lực với ai cũng không quan trọng, nên đồng ý ở dưới trướng hỗ trợ.
Suốt mấy tháng tuyết rơi, người Nữ chân cường công Biện Lương, Trần Ngạn Thù cũng nhân đó mà tụ tập được hơn ba vạn người. Nhưng chỉ án binh bất động, căn bản là không có sức chiến đấu. Biện Lương tuy giục giã cần vương quân mau chóng giải vây kinh thành, nhưng tóm lại cũng chẳng hi vọng gì bên ấy. Vì thế, thúc thì có thúc, nhưng cũng chẳng làm già néo đứt dây. Cho đến khi đại quân Tông Vọng đánh cho Biện Lương gần hấp hối, thì tâm lý ngoài thành trở nên khá vi diệu. Chẳng ai muốn đánh mà chỉ chờ người bên cạnh xông ra đánh. Ai cũng hiểu, tán binh không có chiến ý, sao đỡ nổi một kích của người Nữ chân. Đang lúc dùng dằng như vậy, thì bỗng đâu tin tức bốn ngàn người hung hãn giết vào Mâu Đà cương đại doanh truyền tới.
Lúc này trên cánh đồng tuyết, hội binh tuy rằng phân làm mấy phe, nhưng vẫn giữ liên lạc với nhau. Ngày ngày cũng nhau chai mặt, làm ra bộ nghĩa bạc vân thiên, yêu nước thương dân, dáng vẻ, : "Ngươi xuất quân thì ta nhất định cũng xuất quân." Nhưng quyết không nhúc nhích một binh một tốt nào. Quân tâm đã nát, túm tụm một chỗ còn có tí khí thế. Chứ nếu ra lệnh hướng về Biện Lương, quyết tử, chỉ sợ chưa đi nổi hai phần ba đường thì người đã trốn mất nửa. Trong những phe này, này ngoại trừ Chủng Sư Trung tây quân còn sót được ít nhiều chiến lực, còn lại đều đại khái như vậy cả.
Dưới tình huống như thế mà còn có người tinh thần phấn chấn, binh lực mạnh mẽ như vậy, thậm chí chả thèm liên lạc với họ, cứ thế chém cho bọn Nữ chân một nhát. Đừng nói người Nữ chân một phen hoảng sợ, bọn họ cũng là xanh mặt. Phản xạ đầu tiên của mọi người là nghĩ Tây quân xuất chiêu rồi. Dù sao, trong đám họ thì tên tuổi của Chủng Sư Đạo, Chủng Sư Trung, hai tên Tây quân thủ lĩnh này đều là danh tướng đương đại, tiếng tăm lẫy lừng. Còn thực lực bảo tồn cũng không có gì lạ kỳ. Nhưng rất nhanh, tin tức xác thực đã từ trong kinh thành liền truyền đến.
4000 người này lại còn đóng quân ngay chính giữa các thế lực một cách cực kỳ lộ liễu. Chẳng sợ hãi người Nữ chân chút nào. Thám báo mọi phe đều hướng về đó dò xét. Thế rồi, cả Tây quân lẫn Thường Thắng quân đều bắt đầu hành động. Thường Thắng quân nhị bộ Trương Lệnh Huy, Lưu Thuấn Nhân của Quách Dược sư tách ra, nhào về phía bốn ngàn người này. Họ rốt cục cũng phải rục rịch. Chỉ là, đám này còn dám đưa theo hơn 1000 thường dân không chút khả năng chiến đấu trong, lặn lội trong tuyết một đường vòng cung khổng lồ hướng về Hạ thôn. Trong khi đó, lũ Trương Lệnh Huy, Lưu Thuấn Nhân dưới trướng đến hơn vạn người cấp tốc đuổi theo. Rất nhanh, ngày 29/11 đã rút ngắn được khoảng cách với bọn họ. Thám báo hai bên đã bắt đầu giao chiến với nhau.
Phúc Lộc chính là bị Trần Ngạn Thù phái ra điều tra tất cả những việc này —— nói đúng hơn là hắn xung phong nhận việc. Đến tận giờ phút này, bởi Trần Ngạn Thù cùng hơn ba vạn người cứ mãi án binh bất động, mà Phúc Lộc tự thân trong đó, nhận ra bọn họ không hề có chiến ý, sớm đã muốn đi từ lâu. Trần Ngạn Thù cũng biết, nhưng mà hắn khống chế không nổi, lại vẫn muốn tuyên truyền trong quân, nên cũng đành để hai tên lính theo hắn lại đây. Hắn vẫn còn chưa để Phúc Lộc đem những lục lâm nhân sĩ khác cùng ra ngoài, thầm nghĩ quá nửa là Phúc Lộc vẫn còn quay về.
Đối với đội ngũ bỗng nhiên nhảy ra này, Phúc Lộc trong lòng rất là hiếu kỳ. Sức chiến đầu thấp kém của quân đội Vũ triều làm hắn vô cùng đau đớn, nhưng người Nữ chân cường hãn, hắn cũng rất là nể trọng. Vậy mà, có thể tồn tại một đạo quân khả dĩ tranh phong cùng chúng hay sao? Hay là bọn này may mắn đánh lén thành công, sau đó thôi phồng chiến tích —— đa phần người trong mấy thế lực cũng đều nghĩ thế.
Không biết là quân đội của ai, đúng là chó ngáp phải ruồi mà...
Trong lòng Phúc Lộc không đến nỗi dè bỉu như vậy. Hắn nghĩ, kể cả chỉ là may mắn đi chăng nữa, thì đây cũng là một cơ hội. Nếu có thể thừa thắng xông lên thì hay.
Lần này lại đây, đôi ngũ hắn phát hiện thấy trước lại là Thường Thắng quân.
Hơn vạn người tốc hành đạp tuyết, lại phái ra lượng lớn thám báo, thăm dò phía trước. Phúc Lộc tự nhiên không biết cầm binh, nhưng hắn là đại cao thủ đã tiếp cận tông sư đẳng cấp, đối với thể phách con người, ý chí, khí thế từ trong ra ngoài, là quen thuộc nhất. Thường Thắng quân hai chi đội ngũ này, sức chiến đấu biểu hiện ra dù chưa bì nổi với người Nữ chân, nhưng những nam nhi phương Bắc, đã trải qua huấn luyện ngoài Nhạn Môn Quan này, mà so sánh Vũ Triều quân đội thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Phúc Lộc xem mà âm thầm hoảng sợ. Hắn từ nhóm thám báo khác của Trần Ngạn Thù, biết được bốn ngàn người đội ngũ kia hẳn là thuộc về Tần Thiệu Khiêm. Ở phía trước không xa, lại mang theo hơn một ngàn thường dân. Chỉ e chưa về tới Hạ thôn, thì đã bị chặn lại rồi. Phúc Lộc chạy tới đây, cũng vừa hay giết chết tên Nữ Chân thám báo kia.
Lúc này tuy tuyết rơi không quá lớn, nhưng trên cánh đồng tuyết mênh mông cũng khó xác định nơi cần đến. Ba người lục soát thi thể xong rồi mới lại tiến lên, nhưng lập tức phát hiện mình có lẽ đã đi nhầm đường, lại phải vòng vèo mà quay về. Sau đó, mấy lần đụng phải thám báo của Thường Thắng quân mới có thể xác định lại được.
Thời gian đã là buổi chiều, sắc trời mờ mịt. Đi tới một hẻm tuyết thì Phúc Lộc mơ hồ nhận có chút động tĩnh, bèn nhắc nhở hai người bên cạnh. Thường Thắng quân có lẽ ở ngay đấy. Ba người bèn xuống ngựa, lặng yên tiến lên, xuyên qua một vùng rừng núi, thấy một con dốc. Sau khi tiến lên thì ba người đột nhiên nằm phục xuống.
Hơn vạn quân, trải dài phía trước.
Đó là Thường Thắng quân Trương, Lưu hai bộ. Cờ xí tung bay, đội ngũ nghiêm ngặt. Tiền phương bày ra trận thế, cả đội ngũ trước sau như một, chỉnh tề dừng lại. Hai tên Vũ Thắng quân nhìn mà sợ líu cả lưỡi. Bọn họ tuy không biết điều binh khiển tướng, nhưng cũng xem hiểu cách bày bố. Biết quân đội như vậy như mà cùng phe mình khai chiến thì Vũ Thắng quân lúc này chỉ có thể làm chó lợn mà thôi. Phúc Lộc là võ giả, cảm nhận được sát khí như vậy, khí huyết bản thân cũng như sôi lên, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lao ra cùng sống mái với địch. Rồi họ cùng nhận ra:
"Bọn chúng vì sao dừng lại..."
"Xảy ra chuyện gì..."
Vừa mở miệng thì Phúc Lộc xuyên qua mưa tuyết, đã mơ hồ nhìn thấy có bóng người ở cao điểm bên kia.
Sau đó, "Oành" một tiếng truyền tới. Thanh âm kia không phải chỉ là một, mà là hàng ngàn, hàng vạn tiếng vang bùng nổ cùng với nhau. Như là kim loại va đập, như là đánh vào bì da. Phúc Lộc có thể nghe được là tiếng vỏ chiến đao đập lên yên ngựa.
Mấy ngàn chiến đao, đồng thời đập lên yên ngựa.
Thanh âm này trong gió tuyết vang lên, truyền tới, sau đó lại im lặng. Chỉ đôi nhịp thở như vậy thôi, nhưng mấy ngàn thanh chiến đao cùng vỗ, loáng thoáng sát khí đã lộ ra. Trong mưa tuyết, mơ hồ thấy đoàn ngựa rẽ sang, chờ Thường Thắng quân xông lại.
Chốc lát, bên này cũng vang lên tiếng hét tràn đầy sát khí:
"Thường Thắng!"
"Thường Thắng!"
"Thường Thắng!"
Liên tục ba tiếng, vạn người cùng hô, hầu như có thể ép mở cả trời mưa tuyết. Nhưng mà trước khi chỉ huy hạ lệnh, không có ai lao lên.
Phúc Lộc đã cảm thấy vị máu ở trong miệng. Đó là sự hưng phấn của một võ giã. Hàng ngũ phía trước, tất cả kỵ binh đang tập hợp lại cũng chỉ hơn 2000. Bọn họ đang chờ ở đó. Đối phương là Thường Thắng quân, có tới hơn vạn người, sát ý khủng bố, nhưng không ai dám xông lên.
Một lát sau, âm thanh bên kia lại đơn điệu truyền tới, rồi im lặng... Rồi lại một lúc sau nữa... Tiết tấu đều đặn, như gõ vào trái tim mỗi người, khiến nó nhảy lên.
Phong tuyết gào thét, chiến trận như rừng, toàn bộ bầu không khí như chỉ cần một chạm là bùng nổ... (chưa xong còn tiếp. . )
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
![Solidus](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60126/83172.png)
06 Tháng tám, 2020 17:09
làm nhanh đọc tạm cũng được
![Solidus](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60126/83172.png)
06 Tháng tám, 2020 17:08
Ấm áp trong phòng đốt ánh đèn, tràn đầy mùi thuốc.
Bàn gỗ nhỏ bày ra tại chất thành dày đệm chăn trên giường lớn, trên bàn gỗ đầu đã có ít trương viết văn tự trang giấy. Tay của lão nhân run rẩy, còn tại viết thư, viết một trận, hắn hướng bên cạnh khoát tay áo, niên kỷ cũng đã già nua đại nha hoàn liền bưng lên nước: "Lão gia. Ngươi không thể..." Trong lời nói, mang chút lo lắng cùng nghẹn ngào.
"Không có việc gì."
Nước là tham gia nước, sau khi uống xong, lão nhân tinh thần liền lại khá hơn một chút, hắn liền tiếp theo bắt đầu viết chữ: "... Đã không có nhiều ít thời gian, cái này mấy phong thư, có thể bảo vệ ta lúc gia con cháu tại Kim quốc quá nhiều mấy năm sống yên ổn thời gian. Không có chuyện gì."
Lão nhân tám mươi mấy tuổi, lúc này là toàn bộ trong mây phủ địa vị cao nhất người một trong, cũng là thân ở Kim quốc địa vị tôn sùng nhất người Hán một trong. Lúc lập yêu. Thân thể của hắn đã gần đến cực hạn, cũng không phải là có thể chữa trị tổn thương bệnh, mà là thân thể già nua, thiên mệnh sắp tới, đây là người không tránh khỏi một kiếp, hắn cũng sớm có phát hiện.
Hắn vợ cả sớm đã qua đời, trong nhà tuy có thiếp thất, nhưng lão nhân từ trước đến nay đem xem như giải trí, dưới mắt thời khắc như vậy, cũng chưa từng đem nữ quyến gọi đến hầu hạ, chỉ là để đi theo mình cả đời, chưa từng lấy chồng già nha hoàn trông coi. Một ngày này hắn là nhận được mặt phía nam gấp truyền tin báo, bởi vậy từ vào đêm liền bắt đầu viết thư —— lại không phải với người nhà di chúc an bài, di chúc vật kia sớm đã viết, lưu không đến lúc này.
Mấy phong thư văn kiện viết xong, lại đắp lên con dấu, tự tay viết lên phong thư, phong lấy xi. Lại về sau, mới gọi đến chờ ở ngoài phòng mấy tên lúc gia con cháu, đem phong thư giao cho bọn hắn, thụ lấy tuỳ cơ hành động.
Đồng dạng thời khắc, hi doãn phủ thượng cũng không ít nhân viên tại làm lấy xuất phát đi xa chuẩn bị, trần văn quân tại tiếp khách trong thính đường tuần tự tiếp kiến mấy đám tới cửa khách nhân, Hoàn Nhan đức nặng, Hoàn Nhan có nghi huynh đệ càng là ở bên trong chọn lựa tốt xuất chinh áo giáp cùng binh khí, không ít nhà vệ cũng đã đổi lại đi xa trang phục, trong phòng bếp thì tại toàn lực chuẩn bị xuất hành lương thực.
Từ tông hàn đại quân tại Tây Nam thảm bại tin tức truyền đến về sau trong vòng ba tháng, trong mây phủ quý tộc phần lớn hiện ra một cỗ u ám sa sút tinh thần khí tức, cái này u ám cùng sa sút tinh thần có đôi khi lại biến thành ngang ngược, biến thành cuồng loạn điên cuồng, nhưng này u ám chân tướng lại là dù ai cũng không cách nào né tránh, thẳng đến ngày này theo tin tức truyền đến, thành nội tiếp vào tin tức số ít người mới giống như là khôi phục sức sống.
Thời gian lúc trước bên trong, Nữ Chân tan tác trở về nhà tây lộ quân cùng tấn lâu thư uyển, tại ngọc lân thế lực từng có ngắn ngủi giằng co, nhưng không lâu sau đó, song phương vẫn là sơ bộ đạt thành thỏa hiệp, còn lại tây lộ quân có thể an toàn thông qua Trung Nguyên, lúc này đại quân chống đỡ tới gần Nhạn Môn Quan, nhưng trở lại trong mây còn cần một đoạn thời gian.
Bình thường bóng đêm trở nên càng thêm đen nhánh, đến giờ Tý tả hữu, thành bắc ngược lại là truyền ra một trận hoả hoạn tiếng chiêng trống, không ít người từ trong đêm bừng tỉnh, lập tức lại tiếp tục thiếp đi. Tới qua giờ Dần tả hữu rạng sáng, lúc phủ, hi doãn phủ cùng thành nội bộ phận địa phương mới tuần tự có đội ngũ cưỡi ngựa đi ra ngoài.
Hoàn Nhan đức nặng cùng Hoàn Nhan có nghi từ biệt dặn đi dặn lại trần văn quân, đến trong mây cửa Nam phụ cận võ đài báo đến tập hợp, lúc người nhà lúc này cũng đã tới, bọn hắn quá khứ chào hỏi, hỏi thăm lúc lão gia tử tình trạng cơ thể. Rạng sáng gió bấc bên trong, lục tục còn có không ít người đến nơi đây, trong lúc này có nhiều thân thế tôn sùng quý tộc, như Hoàn Nhan đức nặng, Hoàn Nhan có nghi bị nhà vệ bảo hộ lấy, gặp mặt về sau liền cũng tới chào hỏi.
Hơn hai tháng trước kia bởi vì bắt giết Hoa Hạ quân ở chỗ này tối cao tình báo người phụ trách mà lập công tổng bộ đầy đều đạt lỗ đứng ở trong góc nhỏ, thân phận của hắn tại dưới mắt liền hoàn toàn không người coi trọng.
Toàn bộ đội ngũ nhân số tiếp cận hai trăm, ngựa càng nhiều, không lâu sau đó bọn hắn tập kết hoàn tất, tại một lão tướng dẫn đầu dưới, rời đi trong mây phủ.
Đội ngũ rời thời thượng là đêm tối, ở ngoài thành tương đối Dịch Hành con đường bên trên chạy hơn một canh giờ, phía đông sắc trời mới mông mông sáng lên, sau đó tăng nhanh tốc độ.
Lúc này kim nhân —— nhất là có thân phận địa vị người —— cưỡi ngựa là nhất định công phu. Đội ngũ một đường lao vụt, nửa đường vẻn vẹn thay ngựa nghỉ ngơi một lần, tới vào đêm sắc trời toàn ngầm mới dừng lại hạ trại. Ngày thứ hai lại là một đường đi vội, tại tận lực không để người tụt lại phía sau điều kiện tiên quyết, tới ngày hôm đó buổi chiều, rốt cục đuổi kịp một cái khác chi hướng đông bắc phương hướng tiến lên đội ngũ.
Chi đội ngũ này đồng dạng là đội kỵ mã, đánh chính là đại soái Hoàn Nhan tông hàn cờ xí, lúc này hai đội kết hợp một đội, mọi người tại đội ngũ phía trước gặp được tóc trắng phơ, thân hình gầy gò Hoàn Nhan tông hàn, mặt khác cũng có đồng dạng phong trần mệt mỏi hi doãn.
Lần này Nam chinh, tốn thời gian hai năm dài đằng đẵng, đại quân tại Tây Nam thảm bại, tông hàn thành tài hai đứa con trai nghiêng bảo đảm cùng thiết cũng ngựa tuần tự chiến tử, dưới mắt về nước tây lộ quân chủ lực mới đến Nhạn Môn Quan, không có bao nhiêu người biết, tông hàn cùng hi doãn đám người đã ngựa không dừng vó chạy về phía Đông Bắc.
Tông hàn trả lại nước trên đường đã từng bệnh nặng một trận, nhưng lúc này đã khôi phục lại, mặc dù thân thể bởi vì bệnh tình trở nên gầy gò, nhưng ánh mắt kia cùng tinh thần, đã hoàn toàn khôi phục thành lúc trước kia lật tay ở giữa chưởng khống Kim quốc nửa bên đại soái bộ dáng. Cân nhắc đến thiết cũng ngựa cùng nghiêng bảo đảm chết, mọi người không khỏi nổi lòng tôn kính. Đội ngũ tụ hợp, tông hàn cũng chưa để cái này quân đội bước chân dừng lại, mà là một mặt cưỡi ngựa tiến lên, một mặt để lúc gia con cháu cùng còn lại đám người tuần tự tới tự thoại.
Hoàn Nhan hi doãn lúc ra cửa tóc hơi bạc, lúc này đã hoàn toàn trợn nhìn, hắn cùng tông hàn một đạo tiếp kiến lần này tới một chút nhân vật chủ yếu —— cũng không bao quát đầy đều đạt lỗ những này lại viên —— tới ngày hôm đó trong đêm, quân đội hạ trại, hắn mới tại trong doanh phòng hướng hai đứa con trai hỏi trong nhà tình huống.
Đức nặng cùng có nghi hai người đem những ngày qua đến nay trong mây phủ tình trạng cùng trong nhà tình trạng từng cái cáo tri. Bọn hắn kinh lịch sự tình dù sao quá ít, đối với tây lộ quân thảm bại về sau rất nhiều chuyện, đều cảm thấy sầu lo.
"... Lúc trước đông lộ quân khải hoàn, chúng ta phía tây lại bại, không ít người liền cảm giác sự tình phải gặp, những ngày qua lui tới thành nội khách thương cũng đều nói trong mây muốn xảy ra chuyện, thậm chí tông phụ bên kia sau khi trở về, cố ý đem mấy vạn nhân mã lưu tại Trương gia khẩu, người bên ngoài nói lên, đều nói là vì uy hiếp trong mây, bắt đầu sáng đao... Cha, lần này đại soái lên kinh, vì sao chỉ dẫn theo một chút như vậy người, nếu là đánh nhau, tông phụ tông bật ỷ lại mạnh động thủ..."
Quá khứ hơn mười năm bên trong, liên quan tới Nữ Chân đông tây hai phủ chi tranh chủ đề, tất cả mọi người là nói chắc như đinh đóng cột, tới lần này tây lộ quân chiến bại, tại phần lớn người trong mắt, thắng bại đã phân, trong mây trong phủ hướng về tông hàn các quý tộc phần lớn trong lòng không yên. Hoàn Nhan đức nặng Hoàn Nhan có nghi ngày bình thường làm dòng họ làm gương mẫu, đối ngoại đều triển hiện sự tự tin mạnh mẽ, nhưng lúc này thấy phụ thân, tự nhiên tránh không được đem nghi vấn nói ra.
Hi doãn nhìn xem hai đứa con trai, cười lắc đầu: "Đông tây hai phủ chi tranh phải giải quyết, cùng phía dưới người là vô can, nếu là đến cuối cùng sẽ dùng quân đội đến giải quyết, bắn vọt làm sao khổ xuất binh xuôi nam đâu. Bên ngoài sự tình, các ngươi không cần lo lắng, thắng bại cơ hội còn tại miếu đường phía trên, lần này ta Nữ Chân tộc vận chỗ hệ, bởi vậy triệu các ngươi tới, lên kinh sự tình, các ngươi phải thật tốt nhìn, hảo hảo học."
Hai người trẻ tuổi nhãn tình sáng lên: "Sự tình còn có cứu vãn?"
"Hỏi sai." Hi doãn vẫn là cười, có lẽ là vào ban ngày lữ trình mệt mỏi, trong tươi cười có chút mỏi mệt, mỏi mệt bên trong thiêu đốt lên hỏa diễm, "Sự tình có thể hay không có cứu vãn cơ hội, không trọng yếu. Trọng yếu là, chúng ta những lão già này còn chưa chết, liền sẽ không xem thường từ bỏ. Ta là như thế, đại soái cũng là như thế."
Hắn cũng không chính diện trả lời nhi tử vấn đề, nhưng mà câu nói này nói ra, Hoàn Nhan đức nặng cùng Hoàn Nhan có nghi hai người liền đều thẳng lên sống lưng, cảm giác hỏa diễm ở trong lòng đốt. Cũng thế, đại soái cùng phụ thân kinh lịch nhiều ít sự tình mới đến hôm nay, bây giờ cho dù có chút thất bại, há lại sẽ lùi bước không tiến, bọn hắn bực này niên kỷ còn có thể như thế, mình những người tuổi trẻ này, lại có cái gì đáng sợ đâu.
"Nhi tử đã hiểu."
Hoàn Nhan đức nặng thần sắc trang nghiêm hành lễ, một bên Hoàn Nhan có nghi cũng im lặng thụ giáo, hi doãn vỗ vỗ bờ vai của bọn hắn, đứng tại cạnh cửa nhìn một chút bên ngoài sắc trời: "Bất quá, cũng xác thực có chuyện quan trọng, muốn nói với các ngươi, là lần này Tây Nam hành trình bên trong kiến thức, ta phải nói cho các ngươi một chút, cái gọi là Hoa Hạ quân là cái bộ dáng gì, còn có lần này chiến bại, đến tột cùng... Vì sao mà tới..."
Bóng đêm hạ xuống đi, gió bấc bắt đầu ai oán. Trong doanh địa thiêu đốt lên ánh lửa, trong gió chập chờn. Không ít trong lều vải, mọi người chịu đựng vào ban ngày mỏi mệt, còn tại xử lý cần xử lý sự tình, tiếp kiến từng cái từng cái người, nói ra cần câu thông sự tình.
Trong mây đến lên kinh Hội Ninh phủ, gần hơn ba ngàn dặm khoảng cách, cho dù đội ngũ hết tốc độ tiến về phía trước, thật muốn đến cũng muốn hơn hai mươi ngày thời gian, bọn hắn đã kinh lịch thảm bại, mất tiên cơ, thế nhưng là giống nhau hi doãn nói, Nữ Chân tộc vận hệ vào một thân, ai cũng sẽ không xem thường từ bỏ.
"... Lên kinh thế cục, trước mắt là cái dạng này..."
Vì chờ đợi canh mẫn kiệt an bài, từ hiểu rừng ở trong mây phủ lại ngây người hai ngày. Mười một tháng tám ngày này, hắn nặc thân trong sân nhỏ, canh mẫn kiệt đem Nữ Chân bên này tình báo đại khái tập hợp, cùng từ hiểu rừng kỹ càng nói một lần —— tinh giản trọng yếu tình báo có thể tập kết mật báo, đại khái thế cục cũng chỉ có thể dựa vào trí nhớ.
"... Người Nữ Chân lúc trước là thị tộc chế, tuyển Hoàng đế không có phía nam như vậy giảng cứu, trong tộc giảng cứu chính là người có khả năng lên. Bây giờ tuy nói tuần tự tại vị chính là A Cốt Đả, Ngô xin mua huynh đệ, nhưng trên thực tế dưới mắt Kim quốc cao tầng, có quan hệ thân thích, bọn hắn quan hệ còn muốn đi lên truy hai đời, trên cơ bản thuộc về A Cốt Đả gia gia Hoàn Nhan Ô Cổ chính là khai chi tán diệp xuống tới."
"Hoàn Nhan Ô Cổ chính là nhi tử rất nhiều, bây giờ tương đối có tiền đồ có ba nhà, nổi danh nhất là Hoàn Nhan hặc bên trong bát, hắn là A Cốt Đả cùng Ngô xin mua lão cha, hôm nay giang sơn đều là nhà bọn hắn, nhưng là hặc bên trong bát ca ca Hàn Quốc công Hoàn Nhan hặc người, sinh nhi tử gọi vung đổi, vung đổi nhi tử gọi tông hàn, chỉ cần mọi người nguyện ý, tông hàn cũng có thể làm hoàng đế, bất quá dưới mắt nhìn rất không có khả năng."
"Hặc bên trong bát cùng hặc người bên ngoài, có cái huynh đệ Hoàn Nhan hặc tôn phong nghi quốc công, hặc tôn nhi tử Bồ gia nô, ngươi hẳn nghe nói qua, dưới mắt là Kim quốc trắc đột nhiên cực liệt, nói đến cũng có thể làm Hoàng đế, nhưng hắn phần thắng không lớn. Bất luận như thế nào, Kim quốc vị kế tiếp Hoàng đế, nguyên bản sẽ từ cái này ba phái bên trong xuất hiện."
"Trong lúc này, tông hàn vốn là A Cốt Đả phía dưới đệ nhất nhân, tiếng hô tối cao." Canh mẫn kiệt nói, " đây là Kim quốc quy củ cũ, hoàng vị muốn thay phiên ngồi, năm đó A Cốt Đả qua đời , dựa theo cái quy củ này, hoàng vị nên trở lại đích tôn hặc người cái này nhất hệ, cũng chính là cho tông hàn làm một lần. Cái này nguyên bản cũng là A Cốt Đả ý nghĩ, nhưng nghe nói về sau phá hư quy củ, A Cốt Đả một bang huynh đệ, còn có trưởng tử Hoàn Nhan tông nhìn những người này thanh thế cực lớn, không có đem hoàng vị nhường ra đi, lúc ấy cho Ngô xin mua."
"Chuyện như vậy, vụng trộm đương nhiên là có giao dịch, hay là trấn an tông hàn, lần tiếp theo nhất định cho ngươi làm. Mọi người cũng là cảm thấy như vậy, bởi vậy đông tây hai phủ chi tranh cớ từ đó mà đến, nhưng cam kết như vậy không thể coi là thật, dù sao hoàng vị thứ này, coi như cho ngươi cơ hội, ngươi cũng phải có thực lực đi lấy... Nữ Chân cái này lần thứ tư Nam chinh, đa số người vốn là xem trọng tông hàn, đáng tiếc, hắn gặp được chúng ta."
Canh mẫn kiệt cười cười.
"Trong ngày thường vì đối kháng tông hàn, A Cốt Đả mấy con trai đều rất bão đoàn, A Cốt Đả con trai trưởng tông tuấn không có gì năng lực, năm đó lợi hại nhất là quân thần Hoàn Nhan tông nhìn, đây là có thể cùng tông hàn vật tay người, đáng tiếc chết sớm, tam tử tông phụ, tứ tử tông bật, lần này lĩnh đông lộ quân xuôi nam hai cái tạp chủng, thanh thế còn chưa đủ, bọn hắn đẩy ra đứng tại đằng trước, chính là A Cốt Đả con thứ nhi tử Hoàn Nhan Tông Càn, dưới mắt Kim quốc chợt lỗ đột nhiên cực liệt."
"Cho tới bây giờ nói đến, tông hàn chiến bại bị loại, Bồ gia nô huynh đệ tỷ muội không đủ nhiều, như vậy bây giờ thanh thế thịnh nhất người, cũng chính là vị này chợt lỗ đột nhiên cực liệt Hoàn Nhan Tông Càn, hắn như kế vị, cái này hoàng vị lại trở lại A Cốt Đả người một nhà trên tay, tông phụ tông bật tất nhiên có oán báo oán có cừu báo cừu, tông hàn hi doãn cũng liền chết chắc... Đương nhiên, trong lúc này cũng có tự nhiên đâm ngang."
"Quá khứ Kim quốc đế vị chi tranh minh tranh ám đấu, một mực là A Cốt Đả nhất hệ cùng tông hàn chuyện bên này, đến mấy năm này, Ngô xin mua cho con của mình tranh giành một chút quyền lực, hắn trưởng tử Hoàn Nhan tông bàn, sớm mấy năm cũng bị thăng chức vì đột nhiên cực liệt. Đương nhiên hai bên đều không có đem hắn coi thành chuyện gì to tát, cùng tông hàn, tông làm, Bồ gia nô những người này so ra, tông bàn không có chút nào nhân vọng, hắn thăng đột nhiên cực liệt, mọi người nhiều lắm là cũng cảm thấy phải là Ngô xin mua chiếu cố con trai mình một điểm tư tâm, nhưng hai năm này nhìn, tình huống có chút biến hóa."
"Thừa dịp hai đường đại quân xuôi nam, Ngô xin mua trúng gió về sau, Hoàn Nhan tông bàn một mực tại chiêu binh mãi mã, tự mình kinh doanh thổi phồng, Ngô xin mua nhi tử cũng có thể làm Hoàng đế, không ít ăn ý người tại hai năm này ở giữa bái đến môn hạ của hắn. Cứ việc so sánh tông hàn, tông làm bọn người, hắn vẫn là không có gì ưu thế, UU đọc sách nhưng đến cuối cùng sẽ như thế nào, liệu có ai biết được đây... Trong lúc này là có thể làm văn chương... Đương nhiên, quá khứ một mực là Lư chưởng quỹ tại Hội Ninh tọa trấn, kỹ lưỡng hơn tình huống, ta hiểu cũng không phải quá nhiều."
Trong mây tham dự hội nghị thà cách xa nhau dù sao quá xa, quá khứ lư minh phường cách một đoạn thời gian tới trong mây một chuyến, liên hệ tin tức, nhưng tình huống lạc hậu tính vẫn rất lớn, đồng thời ở giữa rất nhiều chi tiết canh mẫn kiệt cũng khó có thể đầy đủ nắm giữ, lúc này đem toàn bộ Kim quốc khả năng nội loạn phương hướng đại khái nói một lần, sau đó nói: "Mặt khác, nghe nói tông hàn hi doãn đám người đã hất ra đại quân, sớm khởi hành hướng Hội Ninh đi, lần này Ngô xin mua phát tang, lên kinh chi tụ, sẽ rất mấu chốt. Nếu là có thể để bọn hắn giết cho máu chảy thành sông, đối với chúng ta sẽ là tin tức tốt nhất, nó ý nghĩa không thua gì một lần chiến trường đại thắng."
Canh mẫn kiệt nói như thế, quan sát từ hiểu rừng, từ hiểu rừng cau mày đem chuyện này ghi ở trong lòng, sau đó khẽ cười khổ: "Ta biết ngươi ý nghĩ, bất quá, như theo ta thấy đến, Lư chưởng quỹ lúc trước đối Hội Ninh quen thuộc nhất, hắn hi sinh về sau, chúng ta cho dù cố ý làm việc, chỉ sợ cũng rất khó khăn, huống chi tại bây giờ loại này thế cục hạ. Ta xuất phát lúc, bộ tham mưu bên kia từng có đoán chừng, người Nữ Chân đối người Hán đồ sát chí ít sẽ kéo dài nửa năm đến một năm, cho nên... Nhất định phải đa số đồng chí tính mệnh suy nghĩ, ta ở chỗ này ngẩn đến không nhiều, không thể khoa tay múa chân thứ gì, nhưng đây cũng là ta tư nhân ý nghĩ."
"Ngươi nói là có đạo lý."
Canh mẫn kiệt ngược lại là nhẹ gật đầu, ở trước mặt người mình, hắn cũng không phải là cưỡng từ đoạt lý người. Bây giờ thế cục dưới, mọi người tại trong mây hành động khó khăn đều gia tăng thật lớn, huống chi là hai ngàn dặm bên ngoài lên kinh Hội Ninh.
Lư minh phường, ngươi chết được thật không phải lúc...
Hắn ở trong lòng thở dài.
![Solidus](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60126/83172.png)
30 Tháng bảy, 2020 08:57
converter mải làm ăn rồi, thím có link ko mình từ làm vietphrase đọc luôn vậy
![arsenal984](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/66589/352746.png)
30 Tháng bảy, 2020 00:43
Lâu quá ko thấy thêm chương
![tyngsai](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/66660/403629.png)
26 Tháng bảy, 2020 20:07
Bên Trung có ra thêm 19c mà không thấy cv nhỉ?
![Hieu Le](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/59263/0cb77ec66a38266453f68b109a25033c8d0b717f3d8f204cfc0d1079ef7d8794.jpg)
14 Tháng bảy, 2020 18:16
từ hồi còn sinh viên đọc trên hixx giờ có vợ, có con rồi mà truyện vẫn chưa end @@
![nguyenha11](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/65483/30169.png)
12 Tháng bảy, 2020 07:45
Converter???
![songoku919](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60680/d8cfcf670797d24348c82f44c55584ab585f125f4ed7fd61a78c71afca9f41c9.jpg)
03 Tháng bảy, 2020 00:38
Tây Qua thì sao bỏ dc
![songoku919](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60680/d8cfcf670797d24348c82f44c55584ab585f125f4ed7fd61a78c71afca9f41c9.jpg)
03 Tháng bảy, 2020 00:36
ko NTR. nhưng truyện viết theo lối khởi nghĩa cận đại. nên bác muốn yy thì ko có.
![QuangMinhThanhTo](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/66665/675007.png)
01 Tháng bảy, 2020 21:05
truyện có NTR không mấy bác, nghe mấy bác bảo truyện nhiều drama, âm u, nên hơi sợ có NTR
![khongnha](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/66669/ef7973bf4cd78834f35d41dc6f2042f73c8270847894035774a327abbe27b4b9.jpg)
13 Tháng sáu, 2020 13:43
có chương mới rồi, bác nào covert cho e đọc ké với ;)
![nguyenha11](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/65483/30169.png)
09 Tháng sáu, 2020 15:44
Chắc converter đi cách li covid19 chưa về quá
![Lưu Kim Bưu](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/62150/a77136c8877d48a6f4f0d974bde4da78b9e46738b350ebb3484f33b29f653cdb.jpg)
30 Tháng năm, 2020 12:19
dạo này tác cũng ra được kha khá rồi
![tuanngutq](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/63830/450520.png)
30 Tháng năm, 2020 12:15
Kết tập đọc hay quá
![tuanngutq](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/63830/450520.png)
30 Tháng năm, 2020 12:15
Kết tập đọc hay quá
![nguyenha11](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/65483/30169.png)
30 Tháng năm, 2020 11:00
Converter ơi
![Hồ Bửu](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/61631/a044a7c474761011695f739a801e8250bbc3ff82f9ece76325f7b3140d8aa0cc.jpg)
30 Tháng năm, 2020 09:57
Vạn năm trôi qua, tình cờ ghé lại để một đạo thần thức. Chốn cũ tu luyện lúc ban sơ đến nay vẫn chưa viên mãn haizz
![lazymiao](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60083/110058.png)
30 Tháng năm, 2020 08:01
Còn mỗi tầm 2 năm nữa thôi....sắp xong rồi :))
![Lưu Kim Bưu](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/62150/a77136c8877d48a6f4f0d974bde4da78b9e46738b350ebb3484f33b29f653cdb.jpg)
30 Tháng năm, 2020 06:05
truyện cbi vào quyển cuối cùng, huyền thoại sắp kết thúc
![Solidus](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/60126/83172.png)
22 Tháng năm, 2020 14:15
tiên lộ tranh phong
![nguyenha11](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/65483/30169.png)
16 Tháng năm, 2020 09:37
Bác cứ biên file rùi gửi link dưới comment cho ae nhờ. Vã bi mà converter mắc chứng hay quên
![zemv13](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/64135/634e5edd2007ba662d2abfeb44225eea3f2ef6c23c270eb2a51510ea6e7f2527.jpg)
14 Tháng năm, 2020 11:01
xem converterr trên app kiểu j nhỉ
![Văn Sơ](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/66625/8d28fd06e2de0a2e2edf794c9dd426cb306d86346d2b9359f6860988a11495fa.jpg)
13 Tháng năm, 2020 20:02
làm cách nào để mình có thể up chương vậy các đạo hữu, thấy có chương nhưng quen đọc trên ttv rồi nên vẫn ém lại,
![dinhdinh991](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/59222/363991.png)
10 Tháng năm, 2020 21:43
cvt squintycat làm ơn đừng xen chân vào nữa bạn, bạn edit như truyện ngôn tình đọc chương nào phải lướt chương đó, đọc khó chịu cực kỳ. cảm ơn.
![nguyenha11](https://cdn.metruyenvip.com/avatars/user/avatar/65483/30169.png)
06 Tháng năm, 2020 09:38
Tốt nhất là 2025 cụ vào tìm lại truyện mà đọc cho full.
BÌNH LUẬN FACEBOOK