Mục lục
[Dịch] Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ặc… nhận truyền nhân của Đại Vu Tiên làm đồng tử, tôi không dám đâu." Diệp Thiếu Dương biết nàng chỉ đùa mà thôi, nhưng cũng không dám hùa theo.

Cùng nhau đi được mấy bước, đột nhiên Đàm Tiểu Tuệ đưa tay ra trước mặt Diệp Thiếu Dương rồi nói: "Tặng cho anh cái này."

Diệp Thiếp Dương cúi đầu nhìn, hắn nhìn thấy trong bàn tay trắng noãn của Đàm Tiểu Tuệ đang nắm một túi vải nho nhỏ, bên trong hơi cộm lên, hắn liền hỏi: "Đây là cái gì?"

"Bên trong có ba viên Hồng Tinh Bách Hoa hoàn, khi còn bé, tôi vô tình hái được quả của Hồng Tinh thảo. Tôi phối hợp nó với trăm loại hoa, dùng thời gian ba năm luyện chế thành. Hồng Tinh Bách Hoa Hoàn có thể chống bách độc, khiến xương trắng mọc da thịt, chỉ cần hồn phách vẫn còn, cho dù là người đã chết cũng có thể cứu sống. Viên thuốc này... tôi tặng cho anh đó."

Nói xong, nàng cũng không để cho Diệp Thiếu Dương có cơ hội từ chối, trực tiếp đặt túi vải vào trong tay hắn.

Tuy túi vải rất nhỏ, nhưng Diệp Thiếu Dương cầm trong tay lại cảm thấy vô cùng nặng nề. Món đồ này quá mức quý giá! Hắn vội vàng mở ra, ngay sau đó liền ngửi thấy một mùi hương đậm đà, làm chấn động cả tinh thần.

"Thiếu Dương ca, anh tìm thứ gì đó thật kín để bỏ thuốc vào, để tránh làm giảm dược hiệu."

Diệp Thiếu Dương thoáng ngẩn người, hắn nhìn kỹ, viên thuốc được gói trong một chiếc khăn tay dệt từ tơ hồng. Phía trên chiếc khăn tay là các loại chỉ, đủ mọi màu sắc dệt thành nhiều hoa văn khác nhau. Có tường vân, có cây cối, vô cùng tinh xảo, mang đậm phong cách của dân tộc Miêu. Ngay sau đó hắn liền bực mình nói: "Vậy sao cô còn dùng khăn tay gói lại?"

Đàm Tiểu Tuệ cúi đầu, thì thào khẽ nói: "Tôi vừa mới gói lại thôi mà."

"Vậy à, thực sự cảm ơn cô nhiều lắm." Diệp Thiếu Dương cầm khăn tay trả lại cho nàng.

Đàm Tiểu Tuệ lắc đầu: "Anh cũng giữ lấy đi"

Diệp Thiếu Dương cũng không nghĩ nhiều, hắn liền nhét chiếc khăn tay vào trong ba lô, rồi lấy ra một chiếc bình sứ nhỏ, sau đó bỏ một viên Hồng Tinh Bách Hoa hoàn vào trong. Hắn đem hai viên còn lại đưa lại cho Đàm Tiểu Tuệ: "Món đồ quý giá như này, tôi lấy một viên là được rồi."

"Anh cầm tất cả đi." Đàm Tiểu Tuệ thầm thở dài, nàng hạ thấp giọng nói lí nhí: "Có lẽ tôi không còn cơ hội dùng đến nó rồi."

Diệp Thiếu Dương sửng sốt, hắn đang định hỏi nàng nói lời đó có ý gì, Tạ Vũ Tình đột nhiên bước chậm lại rồi quay người nhìn hai người Diệp Thiếu Dương: "Hai người đang thì thầm gì đấy?"

"Không có gì." Diệp Thiếu Dương cất ba viên thuốc đi rồi cười với Đàm Tiểu Tuệ sau đó bước nhanh chân, sánh vai với Tạ Vũ Tình. Hắn sợ nàng lại trêu đùa gì đó, liền đi lên phía trước nàng rồi hỏi một vấn đề mà hắn vẫn luôn lo nghĩ: "Đám Huyết Vu sư đó, sau khi trở về, cô định xử lý thế nào?"

"Bọn tôi tra ra được bọn hắn có dính líu đến mạng người, lại có âm mưu bắt cóc giết người." Nói đến đây, Tạ Vũ Tình liền bĩu môi với thiếu niên thần bí vẫn đang cắm đầu bước đi.

"Cũng chỉ phán tội mấy năm tù mà thôi" Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói tiếp: "Nhất là máu chó đen trên người bọn chúng một khi rửa sạch, sẽ lập tức khôi phục lại tu vi, chẳng may thi triển Huyết Vu thuật..."

Đàm Tiểu Tuệ liền nói: "Điều này thì anh yên tâm, chúng tôi đã bàn bạc với Tạ cảnh quan rồi, sau khi trở về sẽ bảo Uông Đình ra tay, dùng Vu thuật phá đi pháp thân của bọn chúng vĩnh viễn, cho nên anh không phải lo lắng."

Diệp Thiếu Dương giật mình, nếu thực sự như vậy, đúng là không có gì phải lo lắng nữa rồi. Hắn gật đầu rồi bước tới bên cạnh thiếu niên thần bí, đi cùng cậu ta một lát, hắn mới lên tiếng hỏi: "Ngươi biết Dưỡng Linh thuật?"

Thiếu niên ngoảnh đầu lại, đôi mắt màu lam nhạt của cậu ta liếc nhìn hắn nhưng không hề lên tiếng.

"Sao không nói chuyện hả?"

"Tôi không biết gì hết." Giọng nói của thiếu niên nghe rất lạnh lùng, nhưng lại khiến cho Diệp Thiếu Dương cảm thấy cậu ta không hề nói dối.

"Ngươi không biết cái gì?" Tiểu Mã tiến lên rồi xen vào một câu.

Diệp Thiếu Dương bực mình nhìn Tiểu Mã: "Ngươi hỏi hay nhỉ, nếu cậu ta nhớ được mình không biết cái gì, thì còn gọi là mất trí sao?" Hắn quay đầu hỏi thiếu niên kia: "Ngươi còn nhớ được những gì?"

"Tôi nhớ được, tôi tên là Nhạc Hằng."

"Nhạc Hằng... ngươi bao nhiêu tuổi rồi?"

"Tôi không nhớ." Nhạc Hằng nhìn con đường dưới chân rồi thản nhiên trả lời.

"Cậu ta nhiều nhất là 17-18 tuổi" Tạ Vũ Tình tiếp lời.

Diệp Thiếu Dương cũng đoán cậu ta khoảng chừng ấy tuổi, hắn nghĩ một chút rồi hỏi: "Sao ngươi lại bị Kim Soái bắt được? Đừng nói không biết, cứ từ từ nhớ lại"

Nhạc Hằng dừng bước chân, cậu ta hơi nghiêng đầu nhớ lại, rồi chậm rãi nói ra: "Tôi bị lão ta bắt được trong một sơn động, tôi chỉ nhớ mang máng... sơn động đó, có quan tài của Thi Vương. Dường như tôi uống máu Vu Yêu, nhất thời không thể hấp thu hoàn toàn được, nên cơ thể không thể động đậy, đúng lúc ấy... tên đó mang người tới, sau nhìn thấy tôi liền bắt tôi lại."

Diệp Thiếu Dương và Đàm Tiểu Tuệ chấn kinh, hai người nhìn nhau, thì ra... chuyện là như vậy! Ngay cả máu Vu Yêu cậu ta cũng dám uống, chẳng trách bị Kim Soái coi là kẻ thù!

"Lúc đó, có lẽ Kim Soái đi đến Tàng Thi Địa, đem quan tài Huyết Cổ Thi Vương chuyển ra ngoài, đưa vào trong Tử Nhân Câu để làm phép," Đàm Tiểu Tuệ suy đoán.

Diệp Thiếu Dương gật đầu, rồi lại hỏi Nhạc Hằng: "Tại sao ngươi lại ở trong sơn động chôn quan tài?"

Nhạc Hằng lắc đầu: "Tôi thực sự không nhớ nổi nữa, đối với những chuyện xảy ra trước đó, tôi chỉ có thể nhớ được một chút mà thôi. Anh không cần hỏi nữa, nếu tôi nhớ lại, tôi sẽ nói cho anh biết."

Dù sao cậu ta đã nói vậy rồi, Diệp Thiếu Dương tất nhiên cũng chẳng có cách nào khác, chỉ có thể gật đầu, từ bỏ ý định hỏi tiếp. Lúc này Nhạc Hằng đột nhiên lại nói: "Anh là thiên sư Mao Sơn, bài vị ở trên chân nhân."

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc: "Ngươi biết những điều này?"

"Tôi biết được một vài chuyện về Đạo giáo, nhất là về Mao Sơn. Còn có một vài..." Nói đến đây, cậu ta chợt lắc đầu: "Tôi cũng không biết được... tại sao tôi lại biết mấy thứ này."

Diệp Thiếu Dương nhíu mày: "Ý ngươi muốn nói, ngươi nhớ được những chuyện này, nhưng lại quên hết những chuyện liên quan đến bản thân mình?"

"Đại khái là vậy."

Quên mất bản thân là ai, nhưng lại nhớ được một vài chuyện khác, việc này cũng thực sự kỳ lạ. Nhất là cậu ta còn biết được một số chuyện về Đạo môn, điều này càng kỳ lạ hơn. Tiểu tử này rốt cuộc là ai, lẽ nào cậu ta cũng là một đạo sĩ.

Một cánh tay Diệp Thiếu Dương khoác lên vai cậu ta, cảm nhận một lát, trong cơ thể cậu ta không có cương khí, cho nên không thể nào là đạo sĩ.

Diệp Thiếu Dương đành lắc đầu bất đắc dĩ, hắn nói với Nhạc Hằng: "Ngươi nhớ ra điều gì, hãy nói cho ta biết."

Tiểu Mã tiến lại gần rồi đưa ra suy đoán của mình: "Tiểu Diệp tử, lẽ nào cậu ta bị Kim Soái làm mất trí nhớ?"

"Không biết được, chuyện này cũng không có cách nào phỏng đoán, chỉ có thể để cậu ta tự mình từ từ nhớ lại mà thôi."

Sau đó hắn kéo Đàm Tiểu Tuệ qua một bên rồi hạ thấp giọng nói: "Tên nhóc này đã uống máu Vu Yêu, có xảy ra chuyện gì không?"

Đàm Tiểu Tuệ cũng có vẻ mờ mịt, nàng thoáng ngây người rồi nói: "Cơ thể người bình thường, nếu tiếp xúc với máu Vu Yêu, chắc chắn sẽ chết. Huyết Vu sư cũng không uống máu Vu Yêu, mà đặt vào trong dược đỉnh... Tôi cũng không biết uống máu Vu Yêu vào có làm sao không, từ trước tới nay chưa từng nghe nói có chuyện như vậy."

Diệp Thiếu Dương nhìn bóng lưng Nhạc Hằng, hắn bất đắc dĩ nói rằng: "Vậy tôi vẫn nên dẫn cậu ta theo một thời gian ngắn, quan sát kỹ càng, tránh cho xảy ra chuyện gì đó."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
08 Tháng mười một, 2016 07:51
tôi thấy vùng đất vô hình và đạo sĩ tản mạn cũng hay mỗi tội viết nửa chừng zùi bỏ tốt nhất bạn ko lên đọc cho đỡ ức chế như kiểu ngiện ko dc chích ý
Hieu Le
07 Tháng mười một, 2016 10:05
1k chương khi nào ms đọc hết dây
Hieu Le
06 Tháng mười một, 2016 18:15
ad ơi hay quá
Hieu Le
03 Tháng mười một, 2016 20:47
moi người cho e hỏi có truyện nào có nội dung tương tự truyện này ko ạ e xin cảm ơn
Triệu Vô Lại
21 Tháng mười, 2016 09:16
Sặc ad ko update truyện r :| chẳg lẽ lên web đọc
soilang12
19 Tháng mười, 2016 21:18
Quái lạ trên này chỉ mới quỷ hoá trang sao trên mạng tới diệt quỷ âm sanh rồi
Hieu Le
19 Tháng mười, 2016 10:49
truyện ngưng dịch. fuck
Hieu Le
19 Tháng mười, 2016 06:22
up truyen di ad
Hieu Le
18 Tháng mười, 2016 18:40
ko dịch nữa ak=((
Hieu Le
16 Tháng mười, 2016 19:31
hóng mãi
Hieu Le
16 Tháng mười, 2016 19:31
lâu th
Bình Toác
16 Tháng mười, 2016 08:11
Ơ k up chương mới nữa hả
Giang Đài Loan
15 Tháng mười, 2016 14:45
Ad up nhanh cho dân tình coi đi chương thì dài mà up chậm thế
Vũ Anh Tuấn
12 Tháng mười, 2016 12:34
hic mới đến chương 147 mà ghi tận 1350, làm tưởng gần hết rồi vào đọc. bực mình quá
soilang12
12 Tháng mười, 2016 08:32
Tội cho ng dịch quá nhưng a có thể nhanh hơn chút k ak e hóng khô mắt rồi
Hieu Le
04 Tháng mười, 2016 22:26
co trương mới ròai
Hieu Le
01 Tháng mười, 2016 17:45
Mấy hôm nay dịch đc nhiều trương ghê
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 22:40
ths
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 22:39
tha người dịch
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 12:28
Người dịch chắc bận
Hieu Le
29 Tháng chín, 2016 00:20
dài cổ. 2 ngày 1 chap :((
Hieu Le
28 Tháng chín, 2016 07:53
hóng quá
Hieu Le
26 Tháng chín, 2016 22:26
lâu dữ
Hieu Le
26 Tháng chín, 2016 22:26
lâu dữ
Hieu Le
26 Tháng chín, 2016 10:24
Người dịch cố gắng nha rất cảm ơn
BÌNH LUẬN FACEBOOK