Chương 2613: Hoàn toàn miễn dịch
Thiên phú Băng Loan Giả dù cho mạnh mẽ vô địch, nhưng sau khi đến siêu giai lĩnh vực, trời sinh song hệ ưu thế sẽ thể hiện trình độ càng lớn.
Sau khi từ trong thiên phú Băng Loan Giả nếm đến ngon ngọt, Mục Phương Chu vừa nhìn thấy Mạc Phàm, cả người giống như nhìn thấy sự vật tươi đẹp nhất trên thế giới, lòng chiếm đoạt hết sức khát vọng biểu hiện ở trên mặt giống như một loại bệnh trạng!
Không nghĩ tới, xử lý mấy cái tiểu tạp ngư Bạch gia, cố ý cho Bạch gia, Mục gia, Phàm Tuyết sơn chế tạo một chút phiền toái, nhưng điều ra Mạc Phàm con cá lớn này đến.
Nếu như có thể cướp đoạt cái thiên phú trời sinh song hệ này, Mục Phương Chu hắn chẳng phải là vô địch hậu thế rồi! !
"Các ngươi nhìn hắn, đừng để cho hắn trốn thoát rồi!" Mục Phương Chu lập tức dặn dò người thủ hạ.
Trưởng lão Phạm Ninh lúc này cũng áp sát một ít, nhìn thấy được hắn cũng quyết định chủ ý.
Hiện tại chính là một cái thời đại cướp đoạt, thấy cái gì có lợi, chỉ cần không tiến hành trong căn cứ thành thị, trực tiếp động thủ cướp là được, người một giết, ném thi thể vào trong yêu ma sào huyệt, ai có thể làm gì được bọn họ?
Đương nhiên, Mạc Phàm hiện tại nhưng là thiên phú giả quý giá vô cùng của bọn họ, trước tiên bắt người, lại chậm rãi nghiên cứu làm sao lấy ra thiên phú nghịch thiên trời sinh song hệ chuyển lên trên người bọn họ.
"Băng Loan quan sát!"
Mục Phương Chu cũng không nói nhảm nữa, trực tiếp động thủ.
Hắn sử dụng chính là năng lực của Mục Phi Loan, trên bầu trời đêm, có thể nhìn thấy vô số mây băng mỏng manh đang ngưng tụ, thoáng qua hóa thành một đầu trời xanh loan điểu, khắp cả người thông bạch, trong suốt long lanh, khí thế lăng nhiên!
"Hỏa hệ của hắn rất mạnh, lấy tuyết tùng băng sâm đến phế bỏ hỏa hệ ma pháp của hắn!" Phạm Ninh cũng không có khinh thường thực lực của Mạc Phàm.
Mục thị lần này tổng cộng có mười tên cao thủ, bọn họ toàn bộ đều là Băng hệ pháp sư.
Bản thân Mục thị liền lấy Băng hệ có tiếng, tại trên Băng hệ trình độ muốn xa cao hơn nhiều Băng hệ pháp sư phổ thông.
Rất nhanh, xung quanh Mạc Phàm từng cây tuyết tùng to lớn mọc lên từ mặt đất, chúng nó tráng kiện mà lại kiên cường, rậm rạp không nói, càng che đậy cả vùng sơn dã này, khí tức lạnh giá đập tới, lạnh đến trong cốt tủy, liền ngay cả yết hầu đều giống như muốn kết thành khối băng, hô hấp bế tắc!
"Ha ha ha, ngươi nghĩ rằng chúng ta muốn mời người của các ngươi đến, là thật đến muốn cùng các ngươi đàm luận sao, ngươi nghĩ rằng Mục thị chúng ta thật là không dám bắt những tiểu nhân vật các ngươi như thế nào sao, người yếu, chỉ có một con đường chết, đồ ngu!" Mục Phương Chu nhìn Mạc Phàm bị vây ở trong tuyết tùng băng sâm, càn rỡ cười to lên.
Đạp ở trên bạc băng thương loan, Mục Phương Chu dường như một vị giết chóc chúa tể, hắn cao cao nhìn xuống Mạc Phàm nhỏ bé đến cực điểm.
"Học được thích ứng, học được sinh tồn, đây chính là thời đại hiện tại này dạy dỗ mỗi người chúng ta!" Mục Phương Chu đáp xuống.
Quá trình hắn hạ xuống, cả bầu trời đêm đều giống như sụp đổ, thương loan hình bóng càng là đủ để che đậy mấy toà sơn dã, bác sát khí lao xuống, hoàn toàn chính là phải đem toàn bộ dãy núi chập trùng liên miên một trảo đánh nát!
Tiếng cười Mục Phương Chu càng là liên tục vang vọng, không thể không nói người này sau khi cướp đoạt thiên phú của Mục Phi Loan, cường đại không chỉ một cấp độ, sợ là trong Băng hệ lĩnh vực, không có mấy người là đối thủ của hắn.
Mạc Phàm ngẩng đầu lên đến, mắt nhìn thương loan hùng vĩ.
"Giới vực, Hôn Minh Lê Ám!"(hoàng hôn sáng bình minh tối)
Sau lưng Mạc Phàm, bỗng nhiên một đôi Hôn Lê chi sí xòe ra, cái xòe ra này, càng hình thành một cái Hắc Long bàng ảnh chấn động, tề thiên chi dực xuất hiện tại đỉnh cao nhất bầu trời đêm.
Long ảnh chi dực này, so với thương loan không biết lớn hơn bao nhiêu lần, thương loan ở dưới nó phảng phất là một con chim sẻ màu xanh.
Vô số bạc băng trong nháy mắt phá nát, thương loan khí thế lăng nhiên khi vẫn không chưa chạm được Mạc Phàm liền hóa thành băng vụn, Mục Phương Chu đứng ngạo nghễ tại trên thương loan càng không đứng vững, trực tiếp ngã về phía mặt đất.
"Trùng Minh thần hỏa!"
Mạc Phàm lại một lần sử dụng tới lĩnh vực của chính mình.
Tựa hồ là cố ý gây ra, ở trong băng hàn tuyết sâm này, liệt hỏa nguyên tố vốn là cực kỳ mỏng manh, cũng không biết vì sao những tuyết tùng băng mộc này hoàn toàn do cường đại băng khối tạo thành dĩ nhiên hết thảy bị Trùng Minh thần hỏa nhen lửa.
Chuyển biến nhanh chóng , khiến cho tất cả mọi người Mục thị kinh hãi đến biến sắc, băng tuyết chi lâm một mảnh trắng xóa trong khoảnh khắc hóa thành rừng lửa, màu đỏ chói mắt đến cực điểm liên miên mười mấy cây số.
Dưới màn đêm, dãy núi ánh hồng, nhiều Mục thị cao thủ như vậy, hơn nữa Phạm Ninh một vị trưởng lão cấp tồn tại như vậy, bọn họ mất công sức tạo thành tuyết tùng băng lâm chính là vì áp chế Hỏa hệ năng lực mạnh mẽ của Mạc Phàm.
Nhưng cuối rung băng phảng phất trở thành củi đun của thần hỏa nó, không chỉ có không có khắc chế đối phương, trái lại những Băng hệ ma pháp bọn họ muốn dùng đều trở nên cực kì khó khăn!
"Mục Phương Chu, cẩn thận, tiểu tử này có gì đó quái lạ! !" Phạm Ninh hô lớn.
Mục Phương Chu từ dưới đất bò dậy đến, đưa mắt nhìn bốn phía lại toàn là liệt hỏa.
Trong hừng hực hỏa lâm, Mạc Phàm hướng về hắn đi tới, thong dong tự tin, phảng phất hắn mới là chúa tể của nơi này.
"Ngươi chết đi cho ta! !"
Mục Phương Chu bỗng nhiên ra tay, sử dụng nhưng là Quang hệ ma pháp.
Băng hệ chịu đến áp chế, liền Băng Loan Giả như Mục Phương Chu cũng không sử dụng ra được Băng hệ ma pháp cao cấp, càng không cần phải nói là những người khác.
Một thanh Thiên Mang Kiếm, đột nhiên cắt ra màn đêm, tạo nên mấy ngàn tầng sóng kiếm hủy diệt, xông thẳng Mạc Phàm.
Mục Phương Chu cũng không hổ là pháp sư hàng đầu, ma pháp hắn sử dụng chính là Quang hệ siêu giai cấp thứ ba, hơn nữa hắn nắm giữ Quang hệ Thiên chủng cũng có thể đạt đến hiệu quả trảm sát tất cả.
Quang hệ Thiên chủng của hắn, là diệt mang, uy lực tăng gấp bội.
Hắn tự thân tốc độ thi pháp cực kỳ nhanh, Tinh Cung vô cùng phức tạp có thể ở một giây liền hoàn thành.
Đương nhiên, loại cực nhanh thi pháp này hắn cũng chỉ có thể sử dụng một lần, rất nhiều lúc Mục Phương Chu chính là đánh đối thủ một cái xuất kỳ bất ý.(đánh bất ngờ)
Thiên Mang Kiếm bản thân liền là ma pháp siêu giai đơn thể uy lực mạnh nhất, bỗng nhiên sử dụng như vậy, đối thủ cũng không đủ thời gian sử dụng nhiều tầng ma pháp phòng ngự mà nói, không chết cũng nhất định là bị trọng thương!
"Oanh! ! ! ! ! !"
Thiên Mang Kiếm chém xuống, hai toà dãy núi chia ra làm hai, có thể nhìn thấy vết kiếm phá tan nham thổ càng thâm trầm, để mặt đất phạm vi năm km xuất hiện rạn nứt!
Mạc Phàm đứng ở vị trí vết kiếm mạnh mẽ nhất, trên người hắn có một cái vảy giáp đen thui toả sáng, mặt trên có long văn tinh tế dầy đặc tỏa ra một luồng bảo vệ thần bí, hấp thu hóa không toàn bộ thiên mang trảm kích vô cùng vô tận!
Tất cả xung quanh gặp phải vô tình hủy diệt, nhưng Mạc Phàm cũng không có làm gì, bình yên vô sự đứng ở đó.
Miễn dịch long lân văn bảo vệ, hầu như là một tầng vầng sáng không nhìn thấy, nhưng như là thần linh chúc phúc hàng rào đến từ trong cung điện càng cao hơn, nhân gian lực lượng căn bản là không có cách loại bỏ! !
Mạc Phàm liếc mắt nhìn long lân chi khải trước ngực, khóe miệng nhếch lên.
Ma pháp miễn dịch.
Miễn dịch tất cả nguyên tố ma pháp cấm chú trở xuống!
Thiên chủng, siêu giai cấp thứ ba, Quang hệ đơn thể hủy diệt ma pháp mạnh nhất...
Chung quy là không cách nào cùng cấm chú đánh đồng với nhau.
Hơn nữa cái miễn dịch này, là liền rung động, sóng trùng kích đều toàn bộ miễn dịch, hoàn toàn miễn dịch là liền Mạc Phàm một sợi tóc đều thổi không nổi!
"Ngươi... Ngươi là người hay quỷ! ! !" Mục Phương Chu sắc mặt kịch biến, hầu như rít gào lên.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

11 Tháng mười một, 2019 18:43
Giờ team MP đang đánh nhau sắp chết thì TMD cưỡi 2 đầu đế vương bay đến cân team, lật ngược trận cuộc và từ đó TMD trở thành main :))))

11 Tháng mười một, 2019 18:36
Quang Minh Long với cả Thánh Thành Cổ Vật :))

11 Tháng mười một, 2019 16:20
Remiel ko đích thân ra đánh với MNT mà chỉ gửi cho con kia mượn ít sức mạnh có lẽ cũng đã xao động rồi

11 Tháng mười một, 2019 16:02
nó giống như thằng trồng cây cảnh bon sai nó chỉ muốn cái cây mà nó trồng luôn nhỏ xinh ở trong chậu, bất kì cành lá thừa nào sẽ bị chặt bỏ, cành lá nào muốn vươn lên cũng bị chặt bỏ

11 Tháng mười một, 2019 13:06
nó thừa sức giết Hồng Ma, thậm chí dốc hết lực lượng Thánh Thành Đánh một trận với bọn hải yêu, gõ con đế vương Nam Cực dù không giết được cũng khiến bọn nó không dám làm càn, nhưng bọn TT nó có làm đâu, từ đầu truyện đến giờ toàn thấy nó đi diệt dị đoan, đánh đồng loại chứ có rất ít chi tiết nói về việc TT đi đánh yêu ma cứu vớt loài người, lúc có tai nạn toàn thấy pháp sư các nước tự chèo chống thôi

11 Tháng mười một, 2019 11:03
Michelle nó như kiểu Tào Tháo ấy. Đa nghi và độc đoán. Nó muốn khống chế tất cả trong lòng bàn tay. Xem cái kiểu nó từng bước xắp đặt cho Hồng Ma bước theo ý nó, và đặt sẵn dấu ấn trong nghĩa hồn Nhất Thu là hiểu. Nó biết MP không phải Hồng Ma thì việc đơn giản nhất để ngăn cản Tà Thần thượng vị là giết Hông Ma thì nó méo thèm làm

11 Tháng mười một, 2019 10:56
Méo cần vị diện khác xâm lấn, riêng đám yêu ma nó làm cho con người liểng xiểng rồi. Michelle nó cứ thấy cái gì mà nó không khống chế được là nó xếp vào dị đoan hết và tiêu diệt (trong khi nó chính là người đẩy cái dị đoan đó trở nên mạnh hơn). Nó chính là người hạn chế loài người phát triển. Mà không phát triển là yêu ma nó xơi hết, khỏi cần bên ngoài

11 Tháng mười một, 2019 07:42
thời đó gì. PK ngày xưa đầy vua dân quân đi xâm lược nước khác đó thôi. ví von như PK thì cái địa cầu ma pháp kia chỉ như 1 cái nước nhỏ bé và M là 1 thằng vua tệ hại. nó đứng ở vị trí hoàn toàn biết có quốc gia khác mạnh mẹ hơn nhưng vẫn hạn chế sự phát triển của nước nhà =))) chứ làm gì phù hợn đâu

11 Tháng mười một, 2019 07:08
Có lý

11 Tháng mười một, 2019 06:16
Người càng đứng trên cao thì luôn cho mình là đúng ae cứ suy nghĩ dễ hiểu như vậy

10 Tháng mười một, 2019 23:02
Cái t thấy là
Michael là người kiên định, xác định được hướng đi là chắc chắn đi theo hướng đó. Kiên định đến mức cố chấp.
Người lãnh đạo cần phải có tố chất ' kiên định ' , có lẽ Remiel nhìn thấy Michael có điều đó nên để M dẫn đầu.
Nhưng người lãnh đạo muốn đem cả con tàu đi xa thì ngoài cái ' kiên định ' t nói kia cỏn cần thêm cái nhìn tổng quát, phán đoán chuẩn xác được hướng đi nếu ko sẽ dẫn cả đoàn tàu đi lệch hướng. Đó là cái mà Michael thiếu.
Michael thì trở thành cố chấp rồi , chap sau nó có rung động trước lí lẽ của MP nó cũng sẽ ko nghĩ lại , sẽ ko thay đổi
Nhưng Remiel rất có thể chính là người sửa lại hướng đi của TT, ở chap trước tg đã nói đến suy nghĩ của Remiel rồi , giờ cần đòn bẩy từ lí lẽ của MP và sự cố chấp của M nữa chắc là đủ.

10 Tháng mười một, 2019 22:59
michael giống trumb của mỹ quá. bạn cùng suy nghĩ vs mình đấy

10 Tháng mười một, 2019 22:57
tác giả có vẻ như đang đá xoáy chính trị thế giới hiện tại hơi nhìu, nhìn quy mô thì michael giống trumb ***

10 Tháng mười một, 2019 22:55
2 chap này thấy Michael giống như 1 cái bóng đèn siêu to khổng lồ siêu sáng dẫ dắt TT đi theo con đường mà nó muốn, còn thằng Remiel rõ ràng là thằng nắm nguồn điện. Nó mà không giúp nữa thì Michael tắt đèn :))))

10 Tháng mười một, 2019 22:46
Cái mình đang nói là suy nghĩ , cái tư duy của nó cũng như tầng lớp đứng đầu thế giới như đám MP. Chứ mấy chap gần đây làm gì còn liên quan đến việc người dân nhìn nhận ra sao cuộc chiến này đâu, qua cái giai đoạn liên quan đến dư luận cả chục chap rồi.

10 Tháng mười một, 2019 22:45
Michelle nó chỉ đang bao biện cho ham muốn quyền lực của nó thôi.

10 Tháng mười một, 2019 22:16
Tự nhận là quái vật cũng chỉ là thì thầm cho nhau nghe thôi chứ có hét lên cho mọi người bít đâu.

10 Tháng mười một, 2019 22:03
Thực ra Michael cũng nhận TT chính là quái vật như bọn MP mà , chỉ là chúng sinh ra để tiêu diệt đồng loại quái vật thôi.
Đọc chap này xong t lại thấy chỉ là Michael đi lạc đường thôi , nó cứ chấp nhất thế giới loài người phải theo trật tự nếu ko thế giới sẽ tự sụp đổ. Nhưng nó lại ko để ý đến việc các thế lực bên ngoài khác sắp xâm lấn, có lẽ còn tiêu diệt loài người nhanh hơn chính việc loài người tự diệt mình.
Cỏn cái MP thấy là loài người cần trưởng thành hơn để chống lại thế lực bên ngoài trước.

10 Tháng mười một, 2019 21:53
theo tui thấy do các ông ở trong thời đại này nên suy nghỉ v...nhưng trở lại thời phong kiến thì nó lại đúng....nên nhìn khách quan hơn...tùy thuộc vào sự cấp tiến của nó thôi...có thể michel là não tàn nhưng nó cũng đúng vs lý niệm thời đó

10 Tháng mười một, 2019 21:45
đấy gọi là giả nhân giả nghĩa

10 Tháng mười một, 2019 21:44
làm ác chứ không phải đạo đức, đừng xuyên tạc câu nói, ở đỉnh muốn bóp chết sự uy hiếp đến địa vị thống trị của mình lý luận này có lẽ không sai, nhưng đừng làm điều đấy bằng dựa trên cao điểm đạo đức, rõ ràng là vì cá nhân mình mà cứ giả vờ giả vịt vì cứu vớt thế giới, các kiểu nghe thối lắm

10 Tháng mười một, 2019 21:35
Ừ đợi lão loạn bẻ lái thôi

10 Tháng mười một, 2019 21:11
"Bạn có đạo đức bởi vì bạn chưa có cơ hội làm sai". Đồng ý là đọc truyện cho vui nhưng nhiều bạn lại cứ nói Thánh thành nọ kia thấy cũng buồn cười.
Đặt ở địa vị các bạn khi ở ngoài thực tại,khi các bạn đạt được thành công,đứng trên "đỉnh kim tự tháp" mà có thằng nào có khả năng đe doạ tới tương lai của các bạn thì khả năng cao các bạn cũng sẽ tìm biện pháp bóp chết tên đó thôi.
Đừng ai nói câu chuyện đạo đức ở đây,nghe giả tạo lắm.

10 Tháng mười một, 2019 21:10
Khả năng cao

10 Tháng mười một, 2019 20:49
Thấy khá giống giới chính trị ở đời thực. K theo sẽ bị bóp chết, đám cầm quyền đều kiểu đầu óc bệnh. Nguy cơ tứ bề mà cứ chằm chằm duy trì cái gọi làn”trật tự”
BÌNH LUẬN FACEBOOK