Ánh sáng mặt trời chiếu xuống khu rừng lớn. Bởi vì sương buổi sớm mà ánh sáng bị khúc xạ ra bảy màu. Màu sắc của nó trông vô cùng tươi đẹp. Ánh sáng này khiến cho lòng người có cảm giác thơ mộng. Buổi sáng sớm như vậy sẽ khiến cho người khác có cảm giác khoan khoái.
Tuy nhiên, một người thanh niên mặc áo bào xanh lại lười biến tựa vào một thân cây. Bay xung quanh nơi này là một đám bong bóng. Dưới ánh sáng mặt trời, bong bóng bị khúc xạ thành nhiều màu. Chúng trông cực kỳ xinh đẹp. Chúng lơ lửng khắp mọi nơi. Người thanh niên dùng những thứ này để làm thiết bị cảnh báo cho chính mình.
Một khi bong bóng vỡ tàn thì ngay lập tức hắn cảm nhận được động tính xung quanh và tỉnh dậy. Có vẻ như người thanh niên này sớm đã sống quen với việc bị người đuổi giết mà hắn lúc nào cũng giữ vững cảnh giác cao độ. Một khi bong bóng vỡ thì lập tức hắn sẽ tỉnh dậy.
Bàn tay vươn một cái, hắn ngáp một hơi, vẻ mặt lười biếng đồng thời nói: “Giờ mình có thể trở lại với cuộc sống phiêu bạt rồi...” Thân mình hắn tựa lưng vào gốc cây lớn. Đôi mắt chăm chú quan sát ảnh của mình được phản xạ qua những chiếc bong bóng.
Vẻ mặt người thanh niên trở nên buồn bã: “Cô ấy chắc sẽ không sao nếu đi với họ. Nhưng... loại chakra đó... nó làm mình....” Bàn tay người thanh niên đưa xuống sờ bụng mình. Đôi mắt hắn nheo lại khi nhớ đến cảnh Uchiha tiếp cận Hotaru. Trong lòng hắn thầm nghĩ: “Hắn... vì sao chakra của hắn có thể làm cho nó... sợ hãi!?”
Đôi mắt người thanh niên từ từ nhắm lại. Thân mình lười biếng nghiêng sang một bên. Hắn từ từ chìm vào giấc ngủ thật sâu. Hắn mơ thấy được hắn nằm ở một chiếc bàn đá. Ánh sáng màu đỏ hồng lờ mờ hiện lên.
Vị trí người thanh niên nằm ở một bàn đá. Phía dưới sáng nên một cái đồ án màu đỏ hồng. Nơi này khắp nơi đều là vách tường kín đáo. Ánh sáng không có cách nào lọt vào bên trong. Chính cái ánh sáng màu đỏ của trận pháp mới khiến cho nơi này có một chút ánh sáng. Vây xung quanh trận pháp hình tròn này là những cây cột đá lớn. Một đám ninja đứng ở ngoài vòng tròn và đứng ở bên cạnh cột đá. Tất cả họ đề phòng nhìn về phía trước.
Hai tay, hai chân của người thanh niên bị dây xích trói chặt. Chúng phát ra leng keng khi mà người thanh niên cố gắng dãy dụa tránh thoát khỏi đám dây xích. Vẻ mặt người thanh niên cực kỳ tức giận nhìn về phía một lão già quát hỏi: “Sư phụ, thầy đang làm gì thế, sư phụ?”
Một lão già khá lớn tuổi. Mái tóc lão màu đen dài được buộc thành đuôi ngựa, mái tóc được vuốt ngược ra phía sau. Trên trán có hai vết nhăn dài. Hai hàng lông mày đen, rậm và dài cùng con mắt nhỏ hẹp do tuổi đã lớn. Lão già đeo một chiếc kính màu đen tròn, râu mép dài và con ngươi hắn màu xám. Mặc ở bên trong một bộ kimono màu xanh da trời, áo khoác ngoài cộc tay màu tím và khăn quàng cổ màu trắng. Bên hông treo một cái ống đựng thứ gì đó và một cái ống thổi bong bóng.
Dường như lão già làm cái gì đó. Một tay lão kết ấn, miệng lão liên tục lầm bầm. Ngay sau đó hắn từ từ đi về phía người thanh niên đang bị buộc ở nơi đó. Trên bụng người thanh niên được cởi trần và dán một lá bùa lên trên đó. Người thanh niên liên tục dãy dụa, vẻ mặt hắn hoảng sợ và cầu xin lão già: “Sư phụ... Dừng lại đi... Sư phụ!”
Lão già dùng một ngón tay kết ấn và một tay đặt lên lá bùa. Người thanh niên liên tục dãy dụa, hắn cảm giác được vô cùng đau đớn. Bàn tay của lão già trực tiếp đâm xuyên lá bùa. Nó không giống như đâm xuyên lủng bụng một người mà giống như trầm vào trong nước mà lá bùa chính là mặt ngăn cách giữ bàn tay lão và vũng nước. Cánh tay lão già từ từ xuyên thấu vào bên trong.
“Aaaaa...”
Miệng lão già trong lúc này liên tục lẩm bẩm ra những chú ngữ khó hiểu. Thanh niên thì liên tục dãy dụa và cảm giác được vô cùng đau đớn. Vóng sáng của đồ án lập tức sáng rực lên. Người thanh niên liên tục kêu rên vì đau đớn. Thân thể của hắn bắt đầu trương lên và mọc ra những thứ gì đó quái dị.
Vẻ mặt lão già kinh hãi nhìn về phía cảnh này nói: “Cái gì!?” Từng cái đuôi màu đỏ từ từ mọc lên. Nhìn thấy cái loại sức mạnh này thì lão già hoàn toàn kinh hãi hô lên: “S-sức... mạnh... này.” Vẻ mặt của hắn đã biến thành cực độ sợ hãi.
“Đợi đã. Dừng lại. Hãy dừng lại đi!””
Đáng tiếc mọi việc đã quá muộn. Con quái vật sáu đuôi trực tiếp bộc phát từ người thanh niên kia. Nó bắt đầu điên cuồng phá hoại khắp nơi. Nó hoàn toàn mất không chế.
“Aaaaa....” Người thanh niên toàn thân toát cả mồ hôi. Hắn bật dậy từ sự sợ hãi. Cả người đã ướt đẫm. Từng hơi thở hổn hển từ miệng người thanh niên phát ra: “Ha... ha...” Hắn lập tức nhìn về phía xung quanh. Ngay sau đó hắn từ từ gối đầu của mình vào thân cây.
Bàn tay người thanh niên đỡ lên trán của mình. Bất người người thanh niên quay đầu về phía bên phải. Bong bóng của hắn đã bị nổ chứng tỏ có người ở nơi này. Hắn rất nhanh phát hiện được lần này đến là ba người.
Ba cái bóng trắng đạp mạnh trên cánh cây, chúng nâng thân thể của họ di chuyển giống như con sóc ở trên những nhanh cây. Cầm đầu là một người thanh niên có mái tóc đen nhánh, đep trai. Một người khác là một thiếu niên đeo mặt kính, vẻ mặt âm trầm. Một người khác là một thiếu nữ tóc hồng khá là xinh đẹp.
Người thanh niên ngay lập tức bật dậy. Hắn đối với hai người khác khá quen thuộc nhưng người thứ ba, thiếu nữ tóc hồng hắn không có quen. Hai người trước thì từ lần gặp của Hotaru. Đôi mắt người thanh niên nheo lại lên tiếng nói: “Là họ...”. Thân mình người thanh niên trực tiếp rời chỗ ngủ của mình, kiếm ngay một chỗ ẩn nấp.
Khi mà bàn chân người thanh niên tóc đen vừa chạm đất, trong lúc này thì hắn mỉm cười mở miệng nói: “Chúng tôi không có ý định xấu. Chúng ta có thể nói chuyện được không, ngài Utakata!?”
Thiếu nữ tóc hồng tò mò lên tiếng hỏi: “Cậu ta là người anh muốn gặp mặt sao?” Đột nhiên Sakura mở miệng lẩm bẩm nói: “Bong bóng...” Khắp nơi đều xuất hiện những bong bóng hình tròn. Đám bong bóng này nổi bay lên khắp nơi.
Senju Uchiha rõ ràng cảm nhận được trong những quả bong bóng này có chứa chakra. Nếu như đám người Uchiha nổi lên ý đồ bất lượng gì thì ngay lập tức đám bong bóng này sẽ tấn công họ. Senju Uchiha ngước đầu lên nhìn về một lùm cây nói: “Utakata, đây là cách cậu đối xử với khách nhân như vậy sao?”
Từ trong lùm cây bước ra, Utakata cầm trong tay cái ống thổi phun ra một đám bong bóng. Vẻ mặt của hắn ta lúc nào cũng lười biếng và không quan tấm thứ gì. Ánh mắt Utakata có vài phần đề phòng nhìn về phía Senju Uchiha nói: “Mấy người các ngươi... đến nơi này vì tìm kiếm ta?”
Khóe miệng Senju Uchiha nhếch lên, hắn quay về phía Sakura và Aburame Shino mỉm cười, hắn mở miệng nói: “Sakura, Shino. Anh có chuyện rất quan trọng cần nói với cậu ta. Hai em có thể tránh mặt đi một chút được không?” Nghe được lời nói của Senju Uchiha, hai người lẳng lặng nhìn về phía nhau. Sakura gật đầu một cái, Shino cũng gật đầu một cái. Ngay sau đó cả hai rời đi để lại Senju Uchiha cùng với Utakata.
Utaka nhìn thấy được hai người rời đi. Trong lúc này hắn quay ra thì thấy được hai tay Senju Uchiha khoanh lại nhìn về phía hắn. Vẻ mặt Uchiha cực kỳ cao ngạo lạnh lùng hỏi Utakata: “Utakata, cậu có phải ninja phản bội làng Sương Mù!?”
“Hm” Bị nói trúng, Utakata ngay lập tức đề phòng nhìn về phía Senju Uchiha. Thân mình ắn lập tức lui lại, ngón tay cầm lấy ống thổi bong bóng để sẵn vào miệng.
Senju Uchiha nhún nhún vai cười nói: “Xem ra quả là không sai đấy!”
“Các ngươi đến đây là vì ta!?” Utakata với vẻ mặt trở nên cực kỳ đề phòng, thân mình hơi khom về phía sau. Hắn nhìn về phía Senju Uchiha hỏi: “Làng Lá các ngươi cũng muốn bắt ta đem giao cho làng Sương Mù, sau đó nhận lấy phần thưởng từ làng Sương Mù cho việc bắt được ta!?”
Hai vai Senju Uchiha khoanh lại, hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Đừng có nghĩ ta ngu ngốc như mấy tên thợ săn tiền thường.” Senju Uchiha nhìn chằm chằm vào bụng của Utakata, hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Điều mà ta, không phải nói làng Lá muốn chính là thứ sức mạnh ở trong bụng của cậu!”
“Cái gì!?” Utakata hoàn toàn kinh ngạc. Hắn lên tiếng nói: “ngươi biết về thứ sức mạnh trong người của ta.”
Khóe miệng Senju Uchiha nhếch lên, hắn mở miệng nói: “Chẳng qua là con vĩ thú mà thôi! Ta biết được có gì kinh ngạc lắm sao?” Nghe được lời này thì Utakata lại càng trở nên đề phòng nhìn về phía Senju Uchiha. Senju Uchiha làm như không thấy biểu hiện của Utakra, hắn xoay ra nhìn về phía đám bong bóng sau đó lãnh đạm tiếp tục nói: “Hiện giờ, tiểu thư Hotaru đã nằm trong tay làng Lá chúng ta. Ta rất muốn biết Utakata, cậu sẽ làm gì đây?”
Nghe được lời này của Senju Uchiha thì Utakata có chút giật mình. Hắn nhắm mắt lại một chút sau đó mở mắt ra mỉm cười nhìn về phía Senju Uchiha. Utakata cố gắng tỏ ra cực kỳ tự tin: “Nói cho ngươi hay, cô gái đó chẳng là gì với ta. Các ngươi có làm gì cô ta đi nữa thì chuyện này không liên quan tới ta. Ta không quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra với cô ta.”
“Chà vậy sao?” Senju Uchiha nhún nhún vai. Hắn nhìn về phía Utakata mà mở miệng nói: “Tôi thì không cho rằng như vậy. Dù sao thời gian vẫn còn nhiều, tôi sẽ không ngại nói với cậu vài câu. Trên người Hotaru, chúng tôi đã lấy được bí thuật của gia tộc Tsuchigumo. Hiện giờ cô ta đã vô dụng với chúng tôi. Nói thế nào cho cậu hiểu đây, khi mà lấy được bí thuật này thì một làng lớn như làng Lá để bí thuật không tiết lộ ra bên ngoài. Cậu biết những làng như vậy rất có thể sử dụng thủ đoạn đen tối. Giả dụ như đem Hotaru giải quyết chẳng hạn.”
Vẻ mặt của Utakata hoàn toàn trở nên sững sờ. Senju Uchiha lại tiếp tục nói: “Mà cô ấy sống hay chết còn tùy thuộc vào cậu. Nếu như cậu tới làng Lá và trở thành một ninja của làng Lá, Hotaru sẽ sống thoải mái ở làng Lá. Chúng tôi sẽ sắp xệp một tinh anh Jounin dạy cho cô ấy nhẫn thuật để cô ấy khôi phục gia tộc Tsuchigumo. Đồng thời cậu sẽ trở thành Jounin dưới trướng Hokage.”
Bàn tay giang rộng giữa hai vai, Senju Uchiha nhìn về phía Utakata, vẻ mặt Uchiha bình thản như nước nói: “Thế nào, điều kiện rất tốt đi. Tôi rất muốn biết sự lựa chọn của cậu sẽ là gì. Cậu sẽ lựa chọn gia nhập làng Lá trở lại thành một ninja sống an nhàn với Hotaru hay bỏ mặc sự sống chết Hotaru, sống cuộc đời phiêu bạt và liên tục bị đuổi giết cho đến cuối đời!?”
“Các ngươi thật đê tiện, các ngươi lại có thể sử dụng một cô gái để làm uy hiếp. Các ngươi có thực là ninja của Ngũ Đại Quốc!?” Hai hàm răng Utakata cắn chặt lại, ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn về phía Senju Uchiha.
“Hừ...” Từ miệng Senju Uchiha phát ra tiếng hừ lạnh khinh thường Utakata. Hắn mở miệng nói: “Tùy cậu nghĩ sao cũng được. Ta không có nhiều thời gian mà chơi đùa với cậu. Nếu như cậu lựa chọn Hotaru vậy thì đi theo ta đi còn không thì cậu hãy đầu đi, ta sẽ không ngăn cản.” Nói xong thì Senju Uchiha trực tiếp xoay người hướng về phía đám người Sakura và Aburame Shino mà đi.
Utakata nhất thời ngập ngừng, tuy nhiên ngay sau đó hắn lập tức di chuyển cước bộ đi theo sau lưng Senju Uchiha. Thấy được Utakata đi theo phía sau mình thì Senju Uchiha thở phào một hơi, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười cực kỳ thỏa mái.
Trong lúc này thì Sakura và Aburame Shino đang đứng đợi. Họ có chút tò mò nhìn về phía nơi Senju Uchiha và Utakata nói chuyện. Một lúc sau thì thấy được hai người bước ra. Sakura lập tức mở miệng nói: “Anh Uchiha...”
Senju Uchiha mỉm cười lên tiếng nói: “Bây giờ chúng ta sẽ trở về làng Lá ngay lập tức.” Nói đến đây Senju Uchiha quay ra nhìn về phía Utakata mà mỉm cười nói: “Hoàn nghênh Utakata tới làng Lá du ngoạn. Làng Lá là một nơi thanh bình và an ổn, khi cậu tới nơi đó, tôi chắc chắn cậu sẽ thích làng Lá.”
Utakata không thèm trả lời Senju Uchiha, hắn lên tiếng nói: “Tôi muốn gặp mặt Hotaru!”
Senju Uchiha bình thản đáp lại: “Utakata, cậu hoàn toàn yên tâm. Có lẽ trong lúc này Hotaru cũng sắp tới làng Lá rồi!”
Sakura hoàn toàn kinh ngạc. Nàng lên tiếng hỏi: “Anh ta muốn cùng đi với chúng ta trở về làng Lá?”
Đầu Uchiha gật xuống, hắn nhún nhún vai cười nói: “Hahaha, không phải nhiều người đi sẽ vui hơn sao?” Sakura có vài phần tức giận. Trong lòng nàng thầm mắng Uchiha là kẻ ngu ngốc. Không phải Uchiha nói cần phải trở về làng Lá gấp để lãnh nhiệm vụ quan trọng sao. Tại sao lại có thể mang theo một người nữa. Hai hàm răng Sakura khẽ nghiến vào nhau. Bàn tay Senju Uchiha phất nhẹ một cái: “Được rồi, đi thôi!”
Vừa ngắt lời thì Senju Uchiha trực tiếp phóng người hướng thẳng về làng Lá mà đi tới. Người thanh niên Utakata trực tiếp phóng thân đi theo. Aburame Shino quan sát Utakata một chút sau đó cũng đuổi theo. Sakura trực tiếp đi song hành cùng với Aburame Shino.
Cách đó không xa...
“Byakugan!” Một âm thanh vang lên. Một người nam nhân mặc áo bào xanh che mặt nạ sử dụng hai tay kết ấn. Ở phía huyệt thái dương bên phải xuất hiện từng sợi gân dữ tợn nổi lên. Ngay sau một lúc quan sát thì hắn mời hô lên: “Ngài Terumi, đã tìm thấy Jinchuriki!”
“Tiền bối, jinchuriki, tiền bối đã phát hiện được ra tung tích của hắn rồi sao?” Âm thanh phát ra từ chiếc mặt nạ của người thiếu niên kẻ sọc.
Tuy nhiên ngay lập tức người đeo mặt nạ mặc áo xanh thất thố: “Nguy rồi!”
“Chuyện gì vậy, Ao!?” Nữ nhân thành thục mặc y phục màu xanh mở miệng, giọng nói cực kỳ quyến rũ và ôn nhu.
Đem nhẫn thuật Byakugan thu lại, người nam nhân mặc áo xanh mở miệng đáp lại: “Ngài Terumi, jinchuriki ở cách chúng ta không xa nhưng hắn đang đi cùng với ba ninja làng Lá. Dường như một người trong đó còn là ninja cảm ứng. Hắn đã phát hiện được ra tôi.”
Ba người Uchiha, Sakura, Shino cùng với Utakata lên đường trở về làng Lá. Bất chợt bàn chân Senju Uchiha dừng lại. Bởi vì Senju Uchiha dừng lại mà mấy người Sakura cũng dừng lại theo. Sakura tò mò lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì, anh Uchiha!?”
Đôi mắt Uchiha nheo lại, hắn lẳng lặng nói: “Chỉ có một số con chuột nhắt bám theo mà thôi! Các em yên tâm đi, không có chuyện gì. Các em đi trước cùng với phân thân của anh đi. Anh sẽ ở lại đem họ cản lại.” Từ thân thể Senju Uchiha trực tiếp nhảy ra một cái phân thân mộc độn đứng ở bên cạnh Utakata.
Vẻ mặt Utakata có vẻ bàng hoàng. Dường như theo ánh mắt của Uchiha thì những kẻ này đến là vì mình. Trong lúc này thì hắn nghe rõ được Shino nói: “Là kẻ địch sao?” Ngón tay Shino đưa lên nầng cái mắt kính màu đen của mình.
Senju Uchiha híp mắt lại, hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Các em trở về trước. Lần này nhiệm vụ vô cùng quan trọng. Đây là mệnh lệnh của Tsunade. Anh không muốn tốn quá nhiều thời gian. Anh sẽ ở lại xem họ là ai, được chứ?”
Hai người Sakura và Shino nhìn về phía nhau. Aburame Shino lên tiếng nói: “Vậy hãy cẩn thận!” Nói xong thì Aburame Shino xoay người rời đi. Utakata và Sakura cũng trực tiếp như vậy theo sau Shino kèm theo một phân thân mộc độn.
Hai mươi người ninja đeo mặt nạ hướng về phía đám người Uchiha mà truy. Người nam nhân mặc y phục màu xanh bất ngờ mở miệng nói: “Ngài Terumi, phía trước có người!”
Nữ nhân thành thục mê người mở miệng ôn nhu phân phó đám người: “Tất cả mọi người làm ra chuẩn bị sẵn sàng cho chiến đấu!”
“Rõ!” Một đám người lập tức đáp lại lời của họ.
Bất chợt cả đám người phóng tới một dòng suối lớn. Trong lúc này thì một người thanh niên đứng khoanh tay, hắn đạp chân trên mặt nước. Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn về phía hai mươi người phía dưới. Khi thấy được mặt nạ của hai mươi người này thì người thanh niên lạnh lùng nói: “Thế nào có cả ninja của làng Sương Mù ở đây thế này. Các vị, xâm nhận địa phận Hỏa Quốc thực sự là không tốt đâu. Ta khuyên các vị từ đâu thì trở về nơi đó đi!”
“Byakugan!” Người nam nhân mặc áo bào xanh lập tức mở miệng quát nhẹ. Hai tay hắn kết ấn, huyết thái dương của hắn xuất hiện gân xanh. Con mắt trực tiếp quan sát người thanh niên trước mặt này.
Nữ nhân thành thục với vóc người nóng bỏng, bàn tay đưa lên nhẹ nhàng chạm vào phần miệng của mặt nạ: “Quả thực là đẹp trai a! Không nghĩ tới chặn đường chúng ta là một anh chàng đẹp trai như vậy.”