Mục lục
[Dịch]Cưng Chiều Vợ Mỗi Ngày - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chào ngài, tôi có thể giúp gì cho ngài?”

Trùng cái đang trực ở phòng lễ tân của quân đoàn Đệ Tam nghi ngờ nhìn con trùng đội mũ choàng kín mít có vẻ len lút trước mặt.

“Tôi tìm thượng tướng Elgar, đội Z, quân đoàn Đệ Tam.”

Kẻ bị trùng cái nghi ngờ không phải ai khác mà là Dương Thư vừa mới xuống tinh hạm. Nếu hắn biết trùng cái đánh giá bản thân thế nào thì nhất định sẽ đính chính lại rằng hắn đây là thần bí, không phải lén lút!

“Ngài có hẹn trước không ạ?”

Trùng cái lật sổ đăng ký, theo hắn nhớ thì hôm nay không có con trùng nào hẹn gặp thượng tướng Elgar mà.

“Không có.”

Lúc này Dương Thư mới biết mình không cẩn thận cỡ nào, dù sao cũng là thượng tướng, gặp mặt dĩ nhiên phải hẹn trước rồi!

“Vậy rất lấy làm tiếc, tôi không thể để ngài đi vào được.”

Trùng cái nghe vậy đóng lại sổ đăng ký, nghiêm túc nói:

“Nếu ngài có việc quan trọng có thể nói với tôi, tôi sẽ báo lại với thượng tướng Elgar, người sẽ quyết định có cho ngài vào hay không. Nếu không tiện nói thì cảm phiền ngài lần sau hẹn trước rồi đến ạ!”

“Chậc”

Dẫn trùng cái nhà mình đi đăng ký có được xem là việc quan trọng không nhỉ? Dương Thư suy nghĩ trong giây lát rồi quyết định ném vấn đề này cho đối phương. Nếu đối phương thấy quan trọng thì tìm Elgar xin ý kiến.

Trùng cái thấy Dương Thư im lặng thì càng trở nên cảnh giác. Thế nhưng một lát sau, hắn bị lời nói của con trùng trước mặt dọa nhảy dựng.

Mặt nạ ngụy trang bình tĩnh được bồi dưỡng trong nhiều năm đã ăn sâu vào cốt tủy, ngay cả khi một con trùng cái đột nhiên nhảy dựng trước mặt cũng có thể bình tĩnh như chưa có gì xảy ra. Dương Thư trong lòng lặng lẽ cho mình một like.

Mẹ ơi, dọa hắn nhảy dựng!

“Xin hỏi, ngài là...?”

Cuối cùng cũng cảm nhận được cảm giác thần bí mà Dương Thư muốn biểu đạt, trùng cái vô cùng cẩn thận hỏi. Ngay cả bộ đội tuyến nhất bị thương nhẹ không được nghỉ còn được phê chuẩn cho nghỉ đi công chứng, có thể thấy trùng tộc vô cùng coi trọng hôn nhân. Vậy mà hôm nay hắn gặp một con trùng đực tìm đến cửa để dẫn trùng cái đi công chứng?

“Dương Thư.”

Trời mới biết Dương Thư là ai ý, Dương Thư vừa thầm mắng bản thân vừa bổ sung

“Hùng chủ của Elgar?”

Bởi vì không biết trước khi công chứng bản thân có được coi là hùng chủ của người ta không, giọng Dương Thư có chút không chắc chắn. Thế nhưng trùng cái nghe vậy lại hiểu nhầm rằng hắn đang bày tỏ sự không hài lòng với thượng tướng Elgar. Trùng cái vừa lo lắng cho thượng tướng của mình vừa vội vàng kết nối liên lạc nội bộ. Trùng đã tìm đến tận cửa rồi mà còn phải chờ đợi nữa thì dù cho tính tình có tốt đến mấy cũng sẽ tức giận, hơn nữa vị trước mắt này tính tình cũng không được tốt lắm.

“Xin lỗi, tôi cần xác nhận thông tin với thượng tượng Elgar đã.”

Tranh thủ khi thông tin chưa được kết nối, trùng cái vội vàng giải thích với Dương Thư. Dù thế nào thì các thủ tục cũng không được cắt bỏ.

Dương Thư gật đầu, hắn không hề cảm thấy không hài lòng. Kỷ luật của quân đội càng nghiêm mình thì người dân mới cảm thấy an toàn, hắn sao có thể không hài lòng đây?

“Elgar”

Bộ đàm trên bàn vang lên, Elgar vốn đang nói chuyện với cấp dưới bèn dừng lại, nhấc bộ đàm lên.

“Thượng tướng…”

Đối phương chào bằng quân lễ xong vội vàng thông báo:

“Một con trùng đực tên là Dương Thư tìm ngài, bảo rằng là hùng chủ của ngài muốn đưa ngài đi công chứng.”

“Choang”

Elgar giật mình đứng dậy không cẩn thận va vào ly thủy tinh trên bàn, nước bắn tung tóe trên đất. thế nhưng hắn cũng không có thời gian để ý nữa, hắn nhìn thấy động tác nhỏ của trùng cái thì biết rằng tâm trạng của con trùng đực này cũng không quá vui vẻ.

“Tôi đến ngay đây.”

Thậm chí không kịp nói lời nào với cấp dưới, Elgar gần như lập tức xuât hiện tại phòng lễ tân ngay khi trùng cái buông bộ đàm xuống.

Dương Thư chưa từng liên lạc với hắn, hắn từng tưởng tượng rất nhiều nhưng không ngờ rằng sẽ gặp y trong tình cảnh thế này. Elgar dừng tại cửa thở dốc, hắn biết bản thân mình cần khiến dập tắt lửa giận của Dương Thư nhưng lại không biết phải làm thế nào. Cuối cùng hắn chọn biện pháp khó có thể xoi mói nhất – trực tiếp quỳ xuống trước mặt Dương Thư.

“Thượng tướng”

Trùng cái trực ban chào bằng quân lễ.

Nói như vậy thì đây là trùng cái nhà hắn? Dương Thư hơi cúi đầu nhìn đình đầu màu vàng nhạt của Elgar, màu sắc khá đẹp. Có điều ngay cả quân thư (trùng cái trong quân đội)cũng phải khom lưng uốn gối trước mặt hùng chủ như vậy sao? Dương Thư không thích như vậy, còn may là hắn có thể quyết định sống chung với trùng cái nhà mình như thế nào.

“Đứng lên đi!”

Dương Thư mở miệng nói.

“Vâng”

Elgar nghe vậy nhanh chóng đứng lên, hắn không biết Dương Thư muốn làm gì nhưng lời hùng chủ bắt buộc phải nghe theo. Ngay lập tức ahwns nhớ đến Tịch Nhậm – hùng chủ trước của mình từng bắt hắn đứng lên quỳ xuống không ngừng chỉ vì hắn quỳ không đủ vang, thái độ không đủ cung kính, Dương Thư…cũng muốn làm vậy sao?

Ngay khi nhìn vào mắt đối phương, Dương Thư đã nhân ra trong mắt Elgar có ánh sao lấp lánh. Mắt trùng tộc không có lòng trắng và con ngươi như con người, ví dụ như mắt hắn toàn một màu đen. Tuy rằng trùng tộc rất yêu thích mắt đen nhưng hắn không hề thích, nhìn vào luôn cảm thấy không thoải mái, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn để mái dài để che đi.

Nhưng đôi mắt của Elgar không giống vậy, đó là màu lam sâu thẳm điểm xuyết một chút ánh sao. Gương mặt Elgar cũng rất thanh tú, hoa văn tượng trưng cho trùng cái giữa trán khiến hắn tăng thêm phần quyến rũ. Nghe nói hoa văn này trong tối sẽ phát ra ánh sáng nhàn nhạt, Dương Thư chưa từng nhìn thấy nhưng cũng rất tò mò.

Hắn khá hài lòng với diện mạo trùng cái nhà mình, có điều không biết sống chung thì thế nào.

Thế nhưng…lúc này cần nói gì nhỉ? Bối rối ghê. Dương Thư vừa im lặng đợi Elgar bình phục hô hấp vừa tổ chức lại ngôn ngữ,hoàn toàn không biết bản thân khiến đối phương áp lực cỡ nào. Đi phòng công chứng với tôi, không được cứng nhắc quá. Chúng ta đi phòng công chứng nhé? Á, ngượng ngùng quá, không nói ra khỏi miệng được. Có điều, Elgar chạy đến nhanh như vậy, không biết đã xin nghỉ chưa?

“Em xin nghỉ chưa?”

Dương Thư không có thói quen để mọi việc nghẹn trong lòng, nghĩ đến vấn đề này thì lập tức hỏi ra miệng. Tuy nhiên do quá lâu không giao tiếp với ai nên câu hỏi hiếu kỳ đơn thuần vào tai trùng cái lập tức trở thành cố ý làm khó.

“Bẩm hùng chủ…”

Lập tức một âm thanh tiếp đất lớn hơn nữa vang lên, Elgar cúi đầu quỳ xuống, lần này hắn tận lực tỏ ra cung kính hơn.

“Đứng lên nói chuyện, tôi đâu có bắt em quỳ xuống.”

Dương Thư không muốn nhìn thấy Elgar quỳ gối trước hắn, tuy chỉ là làn đầu tiên gặp mặt nhưng hắn đã bắt đầu đau lòng.

“Lúc nói chuyện thì chú ý vào trọng tâm, không cần nói cái gì mà “bẩm hùng chủ”.”

Có vẻ như cảm thấy giọng điệu của mình quá cứng nhắc, Dương Thư hít sâu rồi tận lực khiến lời nói trở nên bình thản hơn, hắn không muốn để lại ấn tượng nóng nảy dễ tức giận trong lòng trùng cái nhà mình. Tuy nhiên sau khi nói chậm lại, giọng hắn càng giống như đang ẩn giấu tức giận, càng dọa người hơn.

Ít nhất trùng cái bên cạnh đã âm thầm cầu nguyện cho thượng tướng nhà mình, hùng chủ của thượng tướng thật đáng sợ. Thế nhưng chắc cũng chỉ có trùng đực như vậy mới không thèm để ý tuyên bố của hai đại gia tộc.

“Ực”

Đoán sai rồi sao? Elgar cảm thấy đối phương giống như càng tức giận bèn im lặng đứng dậy.

“Em đã xin nghỉ rồi.”

Quá cứng ngắc! Thượng tướng ngài giống như đang cãi lại hùng chủ vậy, lúc này cần phải hạ mình. Trùng cái bên cạnh giống như đã biết tại sao thượng tướng nhà mình bị phán tội chống lại hùng chủ, có điều y vẫn không ngừng lo lắng cho Elgar.

“Công việc bàn giao xong chưa?”

Xuất phát từ thói quen chăm sóc e gái kém mình đến tám tuổi, Dương Thư hỏi thêm một câu.

“cái này…”

Sau khi xin nghỉ, hệ thông quân đội sẽ tự động bàn giao công việc của trùng xin nghỉ sang cho trùng khác hoàn toàn không cần bàn giao công việc. Tuy nhiên hắn phải nói thế nào để Dương Thư không cảm thấy hắn đang giảo biện đây? Chớp mắt không khí trong phòng lễ tân trở nên cứng ngắc.

“Nếu chưa bàn giao thì đi làm đi.”

Dương Thư nhìn đỉnh đầu Elgar đang im lặng cúi xuống, kìm chế mong muốn vuốt ve trong đầu.

“Vâng”

Elgar không biết đối phương rốt cuộc có ý gì đành làm theo mặt chữ, gọi cho bạn tốt Jason của mình.

“Elgar?”

Jason nhận được kết nối thì rất ngạc nhiên, Elgar không phải vừa mới xin nghỉ sao? Quân đội cho nghỉ thỉ nhất định là việc quan trọng, sao Elgar còn có thời gian gọi cho y?

“Jason, công tác của tôi…”

“Hệ thống quân đội đã sắp xếp xong rồi, không phân cho tôi, có vấn đề gì sao?”

Jason không chờ Elgar nói xong đã cắt lời của bạn tốt.

“Không có”

Nghe Jason nói vậy, Elgar không tự chủ nhìn Dương Thư.

“Vậy thì cậu mau đi xử lý việc của mình đi, mình còn có việc, cúp trước.”

Sau khi ngắt kết nối, không khí phòng lễ tân lần nữa trở nên đông cứng, Elgar mấp máy môi bất an nhìn Dương Thư

“Lần sau em hãy trực tiếp nói với tôi, đi thôi”

Dương Thư thấy vậy biết mình đã oan uổng đối phương, không nói gì thêm trực tiếp rời khỏi phòng lễ tân. Xem ra hắn còn phải bổ sung thêm nhiều thứu lắm.

“Vâng”

Elgar thở ra một hơi, theo sát Dương Thư ra ngoài.

“Em biết đường đến phòng công chứng chứ?”

Dương Thư biết mình thiếu rất nhiều thường thức cơ bản, vừa đi vừa hỏi.

“Có ạ.”

Elgar có chút khó hiểu trả lời, đến giờ phút này hắn chưa từng hiểu biết trùng đực ghép đôi với mình.

“Có thể chọn ngồi máy phi hành công cộng hoặc phi thuyền thông mình.”

“Máy phi hành công công là miễn phí nhưng lộ trình cố định, phải chuyển tuyến có chút phiền phức.”

Elgar không chắc chắn hùng chủ có muốn tiêu tốn điểm tín dụng trên người mình hay không, ánh mắt liếc qua quần áo có chút cũ trên người Dương Thư, do dự nói tiếp:

“Phi thuyền thông minh tốc độ nhanh lại thaoir mái nhưng cần điểm tín dụng.”

#Cho hỏi có cách nào để trùng cái nhà mình biết hùng chủ của hắn có rất nhiều tiền.

Dương Thư cảm thấy trùng cái nhà mình đã có chút hiểu lầm, nhưng lại biết giải thích thế nào. Sau khi đắn đo một lúc, hắn quyết dùng hành động thực tế chứng minh, hắn dùng đầu cuối gọi một chiếc phi thuyền thông minh, sau đó gửi chút tiền tiêu vặt cho trùng cái nhà mình.

[Ngài nhận được chuyển khoản từ hùng chủ, mời chú ý kiểm tra]

Elgar nhận được thông báo thì cả người cứng ngắc, hắn nhận được chuyển khoản từ Dương Thư. Tại sao? Điều duy nhất hắn nghĩ đến là phí bịt miệng khiến hắn giữ kín việc hai người từng thiết lập quan hệ kết đôi. Dương Thư không phải cư dân của tinh hệ Yasuo, bởi vậy khi nhận được thông báo không biết chuyện của hắn, nhưng lâu như vậy đối phương sớm đã biết hết rồi. Dương Thư không muốn vì hắn mà phải đắc tội với hai gia tộc lớn, điều nay cùng dễ hiểu thôi.

Elgar có thể hiểu lựa chọn này của Dương Thư, hơn nữa đối phương còn đồng ý gửi cho hắn một khoản điểm tín dụng. Đây là điều vô cùng hiếm có, vượt xa hiểu biết của hắn về du dân vũ trụ. Nếu là trước đây hắn cũng sẽ không lôi kéo nhưng hiện tai sao hắn có thể cam tâm đây?

“Lên phi thuyền đi”

Nghe có vẻ kỳ kỳ, tý nữa thì nói thành lên xe rồi. Dương Thư hoàn toàn không biết suy nghĩ của Elgar, lúc này hắn đã liên tưởng máy phi hành công cộng và phi thuyền thông minh với xe bus và taxi của địa cầu, tuy nhiên xe bus của trùng tộc hoàn toàn miễn phí.

Dương đứng yên không nhúc nhích, lần đầu tiên hắn quan sát kỹ Dương Thư, im lặng tính toán khả năng Dương Thư đồng ý công chứng cùng bản thân. Dương Thư nhìn qua có vẻ gầy, có vẻ như thời kỳ trưởng thành không được chăm sóc tốt, làn da không tiếp xúc với ánh sáng trong thwoif gian dài trở nên nhợt nhạt, gương mặt hoàn toàn bị che giấu, càng nhìn trong lòng càng trầm trọng, nhưng hắn không cam tâm bỏ qua cơ hội cuối cùng này.

“Sao thế?”

Dương Thư thấy Elgar mãi không nhúc nhích, hiếu kỳ quay đầu hỏi.

“Cầu xin ngài!”

Elgar lần nữa quỳ xuống, hèn mọn nằm rạp trên đất.

“Cầu xin ngài đừng giải trừ quan hệ với tôi, tiểu ấu trùng còn rất nhỏ, nó rất cần tinh thần sóng của hùng phụ.”

“Tôi nói muốn giải trừ liên hệ với em khi nào?”

Dương Thư nghi hoặc nhớ lại, hắn chắc chắn mình chưa từng nói như vậy mà.

Ngài gửi cho tôi điểm tín dụng không phải ý này sao?

“Em cho rằng tôi chuyển khoản cho em để làm gì? Phí chia tay sao?”

Sau khi chắc chắn rằng trí nhớ của mình không bị thoái hóa, Dương Thư đoán rằng có thể hành động cua mình đã khiến đối phương hiểu lầm.

Elgar không trả lời, vẫn nằm rạp trên đất như cũ. Dương Thư biết đối phương không tin tưởng mình, dù sao hai người cũng chưa từng gặp mặt, tin tưởng hắn mới kỳ quái.

Lúc này phải làm như thế nào nhỉ? Trong hôn nhân của trùng tộc thì trùng đực luôn nắm giữ vị trí chủ đạo, Dương Thư nghĩ bản thân có trách nhiệm khiến trùng cái nhà mình có cảm giác an toàn.

“Tôi đã chấp nhân yêu cầu ghép đôi của em thì sẽ phụ trách đến cùng.”

Dương Thư cuối cùng cũng không chịu được mà xoa đầu đối phương, xúc cảm quả nhiên tốt như trong tưởng tưởng.

“Điều này em có thể yên tâm, tôi gửi em điểm tín dụng chỉ là quà gặp mặt. Lên phi thuyền đi!”

“Vâng.”

Mặc dù còn chút do dự nhưng Elgar có thể làm gì nữa đây? Ít nhất trùng đực còn cho hắn một cái hứa hẹn, kể cả khi đối phương lừa hắn thì hắn cũng chẳng có biện pháp nào. Hắn chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo tránh làm đối phương tức giận.

Elgar ngoan ngoãn theo sát Dương Thư lên phi thuyền, cái đầu hơi cúi xuống tận lực tỏ ra cung kính, tuy nhiên sống lưng thẳng tắp lại bộc lộ cốt khí cao ngạo của hắn. Đây là trùng của hắn sao? Lòng Dương Thư bị nhéo một cái, có vẻ như cọc hôn nhân này không khó tiếp nhận như hắn nghĩ, hắn cũng có chút chờ mong được gặp ấu trùng do Elgar nuôi lớn rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK