• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Thần ôm eo nhỏ của Yên Nguyệt cuối xuống hôn lấy đôi môi của nàng, Liễu Yên Nguyệt nhón chân ôm lấy cổ hắn nhiệt tình đáp trả, Tiểu Linh thấy hai người thân mật liền bắt đầu cởi y phục chủ nhân mình bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve khắp cơ thể hắn, Lâm Thần rời đôi môi Yên Nguyệt xoay người ôm hai nàng lên giường, hai nàng cởi bỏ y phục, trên cơ thể chỉ còn để lại một bộ nội y, Liễu Yên Nguyệt nằm trên giường ánh mắt nhu tình nhìn nam nhân trước mặt hai tay nàng vẫn ôm lấy hắn đôi môi chủ động dâng hiến, Lâm Thần nhiệt tình đáp trả bàn tay to lớn liên tục bóp nắn hai ngọn thánh phong, Tiểu Linh bò ra phía sao một tay bắt lấy tiểu đệ đệ của Lâm Thần một ngón tay tiến vào kiêu khích đào nguyên của Yên Nguyệt.

- Chủ nhân có thể tiến vào rồi.

Tiểu Linh liên tục khiêu khích biến hạ thể Yên Nguyệt thành một mảng lầy lội một tay nàng cầm lấy tiểu đệ của chủ nhân mình một tay còn lại mở rộng đào nguyên của Yên Nguyệt.

- Chủ… chủ nhân Yên Nguyệt muốn…

Lâm Thần khẽ động tiểu đệ bên dưới tiến vào bên trong, Liễu Yên Nguyệt cảm nhận khoái cảm từ bên dưới truyền đến khóe miệng bắt đầu rên rỉ, Lâm Thần hai tay nắm lấy eo nàng hạ thể liên tục tấn công, Tiểu Linh tiến đến ngồi lên người Yên Nguyệt cuối người hôn xuống đôi môi đỏ mộng của nàng, mong nhỏ nhô cao khẽ lắc khiêu khích Lâm Thần, Lâm Thần nhìn hạ thể đỏ hồng đang rỉ nước của nàng bàn tay tiến đến nhẹ nhàn vuốt ve hai ngón tay tiến vào bên trong, Tiểu Linh cảm nhận được khoái cảm truyền đến âm đạo phía dưới kẹp chặc mong nhỏ liên tục uốn éo miệng khẽ rên rỉ.

- Ân… chủ nhân… a…

Lâm Thần rời người Yên Nguyệt hai tay ôm lấy eo nhỏ của Tiểu Linh kéo một cái để kiều đồn của nàng vểnh lên tiểu đệ đệ bên dưới phá không tiến vào Lâm Thần liên tục tiến công suốt 4 canh giờ đến khi hai tiểu nha đầu không còn sức phản kháng cầu xin tha thứ, Yên Nguyệt vô lực nằm trên giường nhìn chủ nhân mình bình thản rời đi môi nhỏ vểnh lên.

- Tiểu Linh tỷ tỷ lần sao có cần kêu thêm Ngọc Li tỷ tỷ cùng Linh Phương a di đến không?

- Làm sao có thể Li Phương là a di của ta.

- Nhưng mà chủ nhân thật sự quá lợi hại hai chúng ta không phải là đối thủ của người.

Tiểu Linh nghe nàng nói cũng có chút động tâm bắt đầu suy tình một lúc sao khuôn mặt nhỏ lại đỏ ửng lên, Lâm Thần tiến vào một căn phòng vận âm dương quyết luyện hóa một tia tiên thiên linh khí trong cơ thể.

- Tại sao lại như vậy?

Tia tiên thiên linh khí bên trong cơ thể hắn không ngờ lại tinh thuần gấp mấy lần so với lúc trước hoàn toàn có thể sánh ngang với chân khí, Lâm Thần lại vận âm dương quyết kiểm tra linh hồn khế ước với hai nàng đột nhiên hắn phát hiện bên trong cơ thể tồn tại hai điểm sáng màu vàng nhạt đang bay xung quanh tia âm dương chân khí của hắn, bên trên hai điểm sáng thỉnh thoảng lại truyền ra vài tia chân khí mờ nhạc nuôi dưỡng tia âm dương nhị khí kia, Lâm Thần khẽ nhíu mày.

- Đây là thứ gì? tại sao lúc trước ta lại chưa từng gặp.

Hắn thử vận âm dương quyết luyện hóa một điểm sáng, tia âm dương nhị khí tiến gần lại điểm sáng sao đó bao lấy nó bắt đầu thôn phệ.

- Áaaa…

Lâm Thần mở mắt thân hình lập tức xuất hiện bên trong phòng Liễu Yên Nguyệt, hắn nhìn nàng nằm co rút trên giường sắc mặt tái nhợt khóe miệng tràn ra một tia máu.

- Yên Nguyệt muội… muội bị làm sao vậy?

- Tiểu… Linh tỷ… tỷ muội… muội đau quá…A…

Lâm Thần tiến thần thức đảo qua người nàng phát hiện bên trong cơ thể hoàn toàn không có thương tích ánh mắt lạnh lùng nhìn Trần Tiểu Linh.

- Chuyện gì sảy ra?

Tiểu Linh vừa nhìn thấy hắn liền tiến lại nắm lấy tay Lâm Thần trên gương mặt đã đầy nước mắt.

- Chủ nhân ngươi mau cứu Yên Nguyệt muội ấy… muội ấy…

Lâm Thần nghe nàng nói lại toàn bộ sự việc khẽ nhíu mày, tia âm dương nhị khí bên trong cơ thể bao lấy điểm sáng còn lại.

- Á…

Trần Tiểu Linh đột nhiên ôm ngực nằm trên giường thân thể rung rẩy sắc mặt tái nhợt, Lâm Thần thu lại tia âm dương chân khí bên trong cơ thể lại dùng một ít chân khí bồi dưỡng lại hai điểm sáng, hắn nhìn hai nàng hôn mê trên giường ý niệm vừa động một tia linh lực liền tiến vào bên trong cơ thể giúp hai nàng hồi phục.

- Không lẽ âm dương quyết ta tu luyện chỉ là tàn khuyết? không thể nào một bộ tàn khuyết làm sao có thể giúp ta chứng đạo thánh nhân được? chẳng lẽ âm dương quyết lại là một bộ phận của một công pháp khác?

Lâm Thần càng suy nghĩ càng cảm thấy rối loạn nếu như trên Nộ Long tiên giới vẫn có công pháp cao hơn âm dương quyết, như vậy còn có cảnh giới cao hơn thánh nhân hoặc là một thế giới khác bên ngoài nộ long tiên giới.

Ngày hôm sao có người đến tìm, Lâm Thần dùng thần thức đảo qua liền phát hiện hai già một trẻ đang đứng bên ngoài.

- Các người đến tìm ta?

Nam tử vừa nhìn thấy Lâm Thần trên mặt nở nụ cười thân thiện.

- Tại hạ Đường Vạn Lý hân hạnh được gặp Lâm công tử.

Lâm Thần có chút kinh ngạc nhìn thanh niên trước mặt không ngờ cảnh giới lại đạt đến nguyên anh sơ kì.

- Người tìm ta có chuyện gì?

- Lâm công tử chúng ta có thể vào bên trong nói chuyện không?

- Mời vào.

Đường Vạn Lý xoay người ra lệnh hai tên thuộc hạ đợi ở bên ngoài sao đó tiến vào bên trong, Lâm Thần tìm một chỗ ngồi xuống ánh mắt nhìn sang.

- Ta không thích vòng vo có chuyện gì cứ nói.

- Ha ha tại hạ cũng vậy hôm nay đến gặp Lâm huynh chủ yếu là để kết giao.

- Ta không có hứng thú.

- Lâm huynh người khoang hãy từ chối, Đường Vạn Lý ta tuy không có tài cán gì nhưng Đường gia thì có thể giúp cho huynh rất nhiều.

Lâm Thần khẽ nhíu mày giọng nói vẫn lạnh nhạt như trước.

- Người nói thử xem.

- Đường gia có thể cung cấp cho huynh tài nguyên tu luyện không thua kém gì thánh đà, chỉ cần huynh còn ở bên trong Phong Minh quốc Đường gia sẽ bảo đảm an toàn tuyệt đối cho huynh, hơn nữa…

Đường Vạn Lý nói giữa chừng liền dừng lại đầy thâm ý nhìn Lâm Thần.

- Chỉ cần tin tức huynh muốn biết Đường gia ta đều có thể cung cấp.

- Kể cả người bên trong thánh đà.

Đường Vạn Lý cầm lấy chung trà khẽ uống một ngụm.

- Không ngờ là tĩnh linh trà xem ra tiên môn rất coi trọng Lâm huynh.

Lâm Thần ánh mắt âm trầm trong đầu không ngừng suy tính.

- Nói điều kiện của các người đi.

- Lâm huynh đúng lá sảng khoái vậy ta xin nói thẳng chỉ cần sao này Lâm huynh đạt được thành tựu có thể bán cho Đường gia ta một nhân tình?

- Được, hiện tại ta muốn toàn bộ thông tin có liên quan đến người bên trong thánh đà.

- Không thành vấn đề ta lập tức kêu người mang đến.

Đường Vạn Lý xoay người rời đi, vừa ra khỏi của liền quay đầu nhìn Lâm Thần.

- Lâm huynh ta có chuyện này muốn nhắc người trong tiên môn này người lợi hại nhất không phải đà chủ mà là Triệu Thiên Cơ tốt nhất người đừng nên đắt tội với nàng ta.

Lâm Thần nhìn Đường Vạn Lý rời đi khóe miệng khẽ cong lên.

- Triệu Thiên Cơ sao? người cũng đừng làm cho bản đế thất vọng.

Hắn ngồi đợi được nữa canh giờ người của Đường gia liền mang tin tức đến, thần thức đảo qua một vòng bên trong ghi lại gần như là đầy đủ thông tin hắn cần, Lâm Thần thu lấy toàn bộ vào bên trong thần lô đỉnh sao đó rời khỏi căn phòng.

Bên trong một căn phòng khác một thiếu niên đang ngồi đánh đàn bên cạnh còn có một hồng y thiếu nữ khí sắc trầm tỉnh, bộ dáng thanh nhã quan sát.

- Tĩnh nhi muội thấy cầm nghệ của ta như thế nào?

- Có thể sánh ngang với cấp bật tông sư.

- Vậy so với nàng ấy thì sao?

- Vẫn còn kém một chút.

Thiếu niên đứng lên ánh mắt nhìn hướng hoàng cung bên trong hai con người hiện lên ôn nhu vô hạn.

- Tại sao nàng ấy lại không để ý đến ta, đã hơn 30 năm chẳng lẽ nàng ấy vẫn chưa cảm nhận được tình cảm của ta sao?

- Ca ca người có cần vì một nữ nhân mà đau khổ như vậy không?

Thiếu niên xoay người nhìn hồng y muội muội mình khẽ lắc đầu.

- Kim Tĩnh muội không hiểu đâu sẽ có một ngày muội cũng sẽ như ta vì một nam nhân không màng tất cả.

Thiếu nữ ánh mắt không hiểu nhìn ca ca mình tình yêu thật sự có thể làm cho người khác buôn bỏ tất cả sao?

Lâm Thần đi đến dược các tìm lấy mấy loại linh dược cấp cao, thần thức đảo qua một vòng bên trong có ít nhất mấy ngàn loại linh dược trong đó linh dược cấp 4, 5 có đến mấy trăm cây sao khi lấy đầy đủ linh dược hắn đi đến khu phân bố nhiệm vụ cho đệ tử, Lâm Thần nhìn qua bảng phân bố trước mắt sao đó chọn lấy một nhiệm vụ đi đăng kí.

- Đưa môn bài của người cho ta.

- Ta chỉ mới gia nhập thánh đà vẫn chưa có môn bài.

Tên chấp sự nhìn qua Lâm Thần phát hiện đệ tử trước mắt chỉ mới đạt trúc cơ cảnh liền phất tay đuổi đi.

- Khi nào có môn bài mới có thể nhận nhiệm vụ người về đi.

Lâm Thần khẽ nhíu mày trên tay xuất hiện một tấm lệnh bài đây là Lý Thiên Không đưa cho hắn.

- Lâm Thần người đến đây làm gì?

Giọng nói vừa cất lên một thiếu nữ xinh xắn hoạt bát từ xa chạy đến hai mắt long lanh nhìn Lâm Thần.

- Người đang tìm nhiệm vụ sao? Hì hì đúng lúc ta cũng có một nhiệm vụ người có muốn đi cùng không?

- Ta đã tìm được nhiệm vụ.

Triệu Thiên Lạc nghe hắn từ chối sắc mặt lập tức biến đổi nàng hai tay chống eo đứng trước mặt hắn.

- Lâm Thần bổn tiểu thư muốn mời, người dám từ chối sao?

Hắn trực tiếp bỏ qua nàng ném lệnh bài cho tên chấp sự trước mặt.

- Ta có thể tham gia nhiệm vụ không?

Tên chấp sự vừa nhìn thấy lệnh bài thái độ đối với Lâm Thần liền thay đổi không thua gì Triệu Thiên Lạc.

- Thì ra là Lâm công tử tất nhiên là người có thể tham gia khi nào nhiệm vụ bắt đầu ta sẽ phái người thông báo.

Lâm Thần gật đầu xoay người rời đi, Triệu Thiên Lạc nhìn hắn không để ý đến mình lập tức xách vấy chạy theo.

- Lâm Thần đợi ta, người đừng đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK