• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong một quán trọ nhỏ ở ven đường của trung tâm Kinh Đô, một người thanh niên tầm 15 tuổi đang nằm ngủ

“Muội đi rồi huynh hãy cố sống cho thật tốt nhé” Một giọng nói bí ẩn vang vọng trong đầu cậu ấy

“Ah ! Tiểu Tuyết, đừng đi !” Cậu ta bừng tỉnh, mồ hôi đầm đìa xen lẫn trong lớp mồ hôi ấy là những giọt nước mắt đang tuôn chảy xuống. Đó chính là Ngạo Thiên, đã một tháng trôi qua từ ngày Tiểu Tuyết mất, ngày nào cậu ấy cũng bị giấc mơ đó hành hạ khiến cậu không ngủ được. Nhưng hôm nay thì lại khác, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ của phòng trọ thấy trăng hôm nay rất tròn, cao và sáng nữa, bất giác cậu nhớ lại lúc 6 tuổi

“Tiểu Tuyết à ! Hôm nay trăng sáng ghê á” Ngạo Thiên nói mà mắt sáng rực lên cứ như cả đời chỉ mới thấy nó một lần vậy

“Ừm há ! Hôm nay là trung thu mà trăng sáng là phải, nhưng chỉ tiếc là chúng ta không có bá….” Tiểu Tuyết đáp lại và bị Ngạo Thiên cắt ngang

“Muội đừng buồn, lớn lên huynh sẽ làm kiếm tiền rồi sau đó huynh sẽ cho muội ăn ngập mặt vào dịp trung thu nun !” Ngạo Thiên vỗ vai Tiểu Tuyết và nói với giọng tinh nghịch. Tâm hồn trẻ con là thế đó, cứ nói cho sướng miệng cái đã rồi tính sau

“Bây giờ huynh đã có tiền và cũng đã lên được Kinh Đô, vốn dĩ muốn đợi dịp trung thu này rồi mời muội đi ăn bánh mà giờ đây, haizzz….” Ngạo Thiên bất chợt nói trong lên trong sự buồn bã vô tận mà chỉ có tác giả đẹp trai mới hiểu được. Rồi đột nhiên, cậu lấy hai vò rượu rồi trèo lên mái nhà nằm, một bình rượu cậu để uống còn một bình rượu là để cho “Tiểu Tuyết” uống

“Ta quyết định rồi, ngày mai ta sẽ lên đường đi thu thập mấy tên con sót lại của Hắc Phong Thế Gia tiện thể quét luôn cái Chợ Đen đó để an ủi linh hồn Tiểu Tuyết” Cậu bất chợt nói lên sau một lúc im lặng, rồi một hơi nốc sạch bình rượu

oOo

Bây giờ, cậu đã đến chổ Hắc Hội. Nó vẫn vắng như thường, chợt Tiểu Thu thấy cậu liền ngạc nhiên hỏi

“Cậu đến đây làm gì ? Chẳng phải cậu đã nghỉ rồi sao ?” Sở dĩ Tiểu Thu hỏi vậy là bởi vì cậu đã nghỉ việc từ lúc Tiểu Tuyết chết rồi

“Tôi đến để xin tình báo về Chợ Đen cũng như tên gia chủ đó” Ngạo Thiên nói rồi bước đến bên bàn giao và nhận nhiệm vụ. Tiểu Thu đưa cho cậu một tờ giấy rồi bảo cậu đi về

Cậu đang ở trên Trà Lâu từ từ đọc tờ giấy. Về cơ bản nó viết các thông tin chi tiết về Gia Chủ và Chợ Đen. Cuối cùng, cậu cũng đã biết được mục tiêu tiếp theo của mình đó là Ma Thư Đế Quốc

Theo tin tình báo cậu được biết thì Ma Thư Đế Quốc là một đế quốc theo chủ nghĩa phong kiến cho nên người ở đây mặc đồ theo kiểu người xưa. Nhưng rất lạ ở một chỗ đây là thế giới ma pháp nhưng người ở đây không dùng ma pháp mà dùng Tiên Khí để tu tiên và coi ma pháp như một thứ tà ma ngoại đạo, vì lý do đó tất cả các vương quốc khác đều tránh xa Ma Thư Đế Quốc và xem đó như là một đám người lập dị. Nếu muốn đi qua đó bắt buộc phải có một bộ đồ sang sang một tí của đế quốc và một ít Tiên Kỹ. Về vấn đề quần áo thì khỏi lo, qua mấy chỗ bán đồ cosplay thì sẽ có nhưng mà còn về vấn đề Tiên Kỹ thì khá là nan giải. Và theo Ngạo Thiên được biết thì Chợ Đen có một số Tiên Kỹ khá mạnh nhưng rất rẻ vì mọi người ở các vương quốc khác không mua nên mới có giá như thế, chợt mắt cậu sáng lên nhìn vào túi tiền và mỉm cười. Ngạo Thiên quyết định rằng : Cậu sẽ mua Tiên Kỹ, đồ cosplay để đến Ma Thư Đế Quốc để trả thù cho Tiểu Tuyết và giải cứu Nhị Công Chúa...

-Còn tiếp-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK