Quang mang tử sắc bao phủ toàn bộ bầu trời, kèm theo đó là 1 đầu cự mãng Thất Thải Thôn Thiên Mãng đang gầm thét khiến cho ai cũng phải sững sờ. Nhiếp Ly trong lòng khẩn trương, liền muốn đến đó thật nhanh để đoạt lấy dị hỏa nhưng tất cả đều vô vọng khi dị hỏa đã bị thôn phệ. Cả 4 người Ngũ đại cao thủ đều bất lực mà trố mắt nhìn khi không thể làm được gì thêm, bọn họ ai nấy đều sắc mặt u buồn, tuy đây không phải là lần thất bại đầu tiên của họ nhưng trước đây dù thất bại thì họ ít nhất phải đoạt được vài thứ gì đó mà giờ thì không. Tất cả đều trắng tay.
Lãnh Mạc nhìn thấy đầu cự mãng kia đang gào thét, trực giác liền mách bảo rằng có chuyện gì đó không ổn đang xảy ra với đầu cự mãng đó. Cậu sử dụng dị hỏa tụ lại ở 2 mắt nhìn vào nó thì thấy được 1 đóm hỏa diễm thanh sắc đang cô đọng lại trong phần bụng của cự mãng. Lập tức đoán ra đó chính là dị hỏa chưa thôn phệ hoàn toàn, chuyện này khiến cậu lập tức vận hỏa dực liền đem cậu lao thẳng đến phía cự mãng.
‘Tiểu nữ này không biết cách thôn phệ dị hỏa hoàn toàn, chỉ có thể mượn lực lượng sức mạnh của nó mà tiến hóa. Nếu như tiến hóa thành công thì sẽ có chút “biến chứng”, và dị hỏa sẽ còn nguyên vẹn. Thừa cơ lúc đó hãy thôn phệ dị hỏa, con có đấu khí hộ thể và kinh nghiệm nên sẽ tốt hơn so với tiểu nữ đó!’
Trong nạp giới, Nguyệt My nói sơ lượt qua về tình hình của Mỹ Đỗ Toa, cũng nhờ đó mà Lãnh Mạc mới biết rằng mình vẫn còn 1 cơ hội để thôn phệ Thanh Liên Địa Tâm Hỏa mà không ảnh hưởng đến việc tiến hóa của Mỹ Đỗ Toa. Trong lòng phấn khích không ngừng, liền lao thật nhanh đến sau đó dừng lại nhìn thoáng qua 1 cái đầu Thất Thải Thôn Thiên Mãng này. Thất sắc trên người nó sáng chói đến cả mắt Lãnh Mạc cũng bị hoa, cậu tuy đã gặp qua những ma thú hùng vĩ như Phượng Hoàng Lửa hay Ngân Lang Vương nhưng chưa từng gặp qua ma thú nào lại hùng vĩ và mĩ lệ như Thất Thải Thôn Thiên Mãng cả.
Hình ảnh của cự mãng đã in vào tâm trí của Lãnh Mạc nhưng không mấy sâu sắc lắm, vẫn chưa đủ để khiến cậu động lòng. Trên đời này chỉ có duy nhất 1 người khiến cậu có thể động lòng và người đó là người đầu tiên mang cho cậu cảm giác ấm áp lạ thường. Sau 1 lúc suy nghĩ vẩn cơ, Lãnh Mạc liền hoàn tĩnh lại, hóa giải dung hợp huyễn thú khiến cậu trở lại bình thường cùng đôi đấu khí dực. Cậu liền xoay người lại thì nhìn thấy Nhiếp Ly, Vân Vận, Tân Vân và Lâm Ma đã ở phía sau cậu. Bọn họ trông có vẻ như biết được tình hình hiện tại của Mỹ Đỗ Toa nên mới có thể đến gần, nhìn có vẻ như muốn cướp đoạt dị hỏa.
‘Ngũ đại cao thủ, ta khuyên các người rút lui nếu không thì hậu quả sẽ rất khôn lường a. Việc Quang Huy Thành các người ta sẽ giúp, chỉ là cần 1 thời gian’
‘Không thể! Tình hình hiện giờ rất cấp bách, không thể chờ đợi. Mong huynh đệ tránh qua 1 bên’
Lãnh Mạc từng câu đe dọa nhưng Nhiếp Ly không màng đến mà bỏ ngoài tai, liền nóng vội nói ra. Những lời này thật khiến cho Lãnh Mạc không lọt tai, trên đời này cậu ghét nhất là loại người không màng gì đến lời nói của cậu mà còn phản bác lại. Đôi mắt trừng 1 cái nhìn trực tiếp phía 4 người kia.
‘A Ngân!’
Không chần chừ, Lãnh Mạc búng tay 1 cái triệu hồi A Ngân ra. Cô nhân dạng liền xuất hiện trước mặt cậu, tâm tình nhìn có vẻ không tốt, đấu khí từ thân thể tuông trào ra ngoài. Nhiếp Ly và 3 người còn lại nhất thời hốt hoảng, bọn họ nhận ra khí tức này và biết chính xác đó là của ai.
‘Đệ nhất ma thú Ngân Lang Vương….tại sao lại có mặt ở đây’
Tân Vân trong tình trạng kích động kịch liệt nói ra, những người còn lại đều 1 cảm xúc theo Tân Vân, đều bị câu nói này làm cho kích động. Không thể ngờ được 2 ma thú đứng đầu trong ma thú và Thần thú lại đều vỏn vẹn nằm trong tay Lãnh Mạc. Nếu như thế thì việc càn quét toàn bộ đại lục này dễ như trở bàn tay, nhưng may mắn rằng cậu không làm như thế.
‘Đệ nhất cao thủ? Vỏn vẹn chỉ là 1 tên nhân loại đạt đến Hắc Kim cấp bậc chẳng bao lâu mà dám xưng đệ nhất ở đây. Còn dám xúc phạm đến lão đại, tội đáng chết!!’
Xuy xuy xuy
A Ngân đầy phẫn nộ nói ra, sau đó đấu khí như cơn đại hồng thủy lan tỏa ra khắp xung quanh. Đôi mắt của cô sáng rực lên, răng nanh lẫn vuốt xuất hiện, đây chính là trạng thái chiến đấu của A Ngân. Bản thân đã đạt đến Hắc Kim cấp bậc từ rất lâu nên dường như đấu khí của cô đã lấn át cả Nhiếp Ly khiến y phải e dè kinh sợ. Cả Phượng Hoàng Lửa và Ngân Lang Vương cũng đều là huyện thú của người này, như thế quá là nghịch thiên đi!
‘Tiểu tử, không nên day dưa ở đây quá lâu, để mọi chuyện ở đây cho A Ngân. Chúng ta đi!’
‘Ân. A Ngân, ngăn cản bọn họ, tôi sẽ đi làm việc của mình’
Nguyệt My thúc giục cậu khẩn trương chuyện dị hỏa thay vì đôi co với Ngũ đại cao thủ, cậu liền gật đầu sao đó căn dặn A Ngân 1 tiếng. Thân thể khẽ động, Lãnh Mạc lao vào trong quang mang tử sắc kia để có thể chờ đợi thời cơ thôn phệ dị hỏa khi Mỹ Đỗ Toa tiến hóa xong.
Rầm Đột nhiên từ trên bầu trời xuất hiện 1 đạo lôi đánh trực tiếp xuống cơ thể của Thất Thải Thôn Thiên Mãng, đây không phải 1 đạo lôi thường mà là 1 đạo lôi kiếp. Nếu như lôi kiếp đã đánh xuống thì ắt hẳn việc tiến hóa đã thành. Trong lòng cậu càng lúc phấn khích khi dị hỏa sắp về tay. Nhưng rồi không hiểu vì sao hỏa diễm lại xuất hiện vào bao phủ lấy đầu cự mãng, liên tục đốt cháy thân xà của nó khiến nó phải rống lên vài tiếng đầy thê lương.
‘Đây là sao? Mỹ Đỗ Toa tiến hóa thất bại rồi à?!’
‘Không, tiến hóa thành công nhưng đây chính là “biến chứng” mà ta nói’
Nhìn thấy cảnh này, Lãnh Mạc hốt hoảng nhưng nhờ Nguyệt My giải thích nên mới trấn tĩnh lại được. Ra đây là “biến chứng” mà lúc nãy sư phụ của cậu nói, nhưng bị hỏa diễm thiêu đốt thân thể mà là biến chứng sao? Mặc dù không hiểu cho lắm nhưng Lãnh Mạc đành chấp nhận cái “biến chứng” này vậy. Thân thể cự mãng bắt đầu hóa thành tro, Lãnh Mạc sực bất ngờ, liền vận đấu khí truyền đến nó nhưng không hề hấn gì. Đấu khí của cậu không ngăn được thân thể Thất Thải Thôn Thiên Mãng hóa thành tro, mà như còn tiếp sức thêm cho hỏa diễm vậy.
Ầm
Liền thu lại đấu khí, thân thể cự mãng rơi xuống tạo ra 1 tiếng động rất lớn khi chạm vào mặt đất. Lãnh Mạc liền lao đến nơi nó vừa rơi xuống để xem xét tình hình thì chỉ thấy 1 quang cảnh bình địa. Nhà cửa của xà nhân đều bị đổ sập xuống thành những đống đổ nát, mặt đất xuất hiện nhiều vết nứt lớn trông rất nguy hiểm và vô số tàn tro của Thất Thải Thôn Thiên Mãng bị thiêu cháy rải rác khắp nơi này.
‘Chuyện này…..’
Đảo mắt nhìn xung quanh 1 lát, Lãnh Mạc cảm thấy có gì đó khá kỳ lạ. Mỹ Đỗ Toa tiến hóa xong giờ đang ở đâu? Dị hỏa cô đọng tại sao biến mất rồi? Những câu hỏi này liên tục xuất hiện trong đầu cậu nhưng không có câu trả lời. Cậu tiếp tục tìm kiếm để có thể trả lời được những câu hỏi ấy.
Phừng
Đột nhiên 1 đóm hỏa diễm thanh sắc xuất hiện giữa đống tàn tro xám xịt kia, cậu liền nhìn qua thì nhận ra đây chính là Thanh Liên Địa Tâm Hỏa kia. Dị hỏa đã xuất hiện, chỉ cần đến gần và thôn phệ nó thì hoàn toàn sẽ thuộc về tay cậu. Nhưng điều mà cậu cần làm hiện giờ là tìm kiếm Mỹ Đỗ Toa trước đã.
Oanh oanh
Trên bầu trời phát ra từng tiếng quyền va chạm nhau, Lãnh Mạc lập tức nhìn lên thì thấy A Ngân đang bị đánh lùi lại do công kích của 3 người Nhiếp Ly, Tân Vân và Vân Vận. A Ngân có thể chiếm ưu thế hơn nhưng 3 người kia không cho phép điều đó. Họ sử dụng chiến thuật đánh áp sát để khiến cô lùi lại và từng bước đến nơi có dị hỏa mà Nhiếp Ly cảm nhận được.
‘Nhân loại đáng chết!!’
A Ngân phẫn nộ quát 1 tiếng, tiếp tục vung quyền đánh thẳng đến người Tân Vân đem y văng ra xa. Vân Vận xuất hiện phía sau để tập kích nhưng bất thành do trực giác của A Ngân rất nhạy nên dễ phát hiện ra. Cô liền xoay người tung cước vào Vân Vận sau đó tiếp tục dò xét tình hình xung quanh.
2 Đấu Đế và 1 Hắc Kim cấp bậc đúng là đội hình rất khủng bố mặc dù như thế đối với A Ngân vẫn không là vấn đề gì. Mà điều làm cô chú ý nhất chính là sự biến mất của tên khốn Lâm Ma, hắn đã mất tích khi cuộc chiến diễn ra và A Ngân không thể cảm nhận được hắn.
‘Dị hỏa, hãy về tay ta nào’
1 giọng nói đầy ham muốn vang lên phía sau Lãnh Mạc, cậu liền quay người lại thì thấy tên Lâm Ma đang lăm le đoạt lấy Thanh Liên Địa Tâm Hỏa. Nộ hỏa bùng nổ trong tâm, Lãnh Mạc tay nổi gân xanh, liền lấy ra Sát Thần Trảm đằng đằng sát khí lao thẳng đến phía Lâm Ma.
‘Nghiệt súc Lâm Ma, dám đoạt dị hỏa của ta!!!!’