• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Tiêu vừa nói dứt lời bao nhiêu ánh mắt thiếu nữ tỏa sáng như bắt được vàng, trong lòng thầm quyết định "ta nhất định phải đến nhỡ đâu lại có một cơ hội bồi đắp tình cảm cùng Nam thần ",còn vị thiếu nữ xinh đẹp kia sau khi hỏi xong khuôn mặt hiện lên vẻ suy nghĩ gì đó xong cũng ngồi xuống ghế.

Lạc Tiêu sau khi nói xong bài phát biểu cũng chuẩn bị xuống đài thấy vậy Chu hiệu trưởng vội vàng hỏi.

"Lạc đồng học ngươi chỉ nói những lời này thôi sao"

Lạc Tiêu hiểu ý nghĩ của Chu hiệu trưởng, ý của hắn là mong muốn Lạc Tiêu nói tốt giúp nhà trường,Lạc Tiêu nghe hiểu cũng lên đài nói tiếp.

"À ta còn một điều cần nói, cảm ơn nhà trường đã giúp ta trong khoảng thời gian qua,nhất là bà giáo ngày nào cũng chửi ta là phế vật, cảm ơn các vị bạn học thường xuyên chế giễu ta là phế vật,nếu không có những lời chế giễu của cô giáo cùng các vị đồng học chắc ta cũng không có ngày hôm nay"

Lạc Tiêu nói những lời này không phải dùng để cám ơn những lời chế giễu của bà giáo cùng đồng học mà là biểu đạt ý "ta là phế vật còn ngươi thì sao",lời nói này cũng có tác dụng lớn, Chu hiệu trưởng sau khi nghe xong câu nói khuôn mặt tươi cười cũng tối lại mà quay về phía bà giáo.

Bà giáo cảm nhận được một tia lãnh ý mặt cũng cúi gầm xuống trong lòng suy nghĩ "chẳng nhẽ công việc ta lại phải kết thúc như vậy "

Các vị nam đồng học từng chế giễu qua Lạc Tiêu cũng cúi gầm mặt xuống không dám nhìn lên sân khấu, dù sao giờ bọn hắn cũng chẳng có suy nghĩ trả thù, Lạc Tiêu giờ quá chói mắt mà là bọn hắn chỉ có thể ngưỡng vọng từ dưới lên"Nói đùa giờ mà có suy nghĩ trả thù lại có tình trạng như Lý Tống Kiệt, phải biết Lý Tống Kiệt là con cháu của Lý gia chủ 1 trong 3 gia tộc lớn mà còn bị Lạc Tiêu làm như vậy, bọn hắn tính là cái gì ".

Xong Lạc Tiêu quay về phía Chu hiệu trưởng nói:

"Giờ ta xuống được rồi chứ "

Chu hiệu trưởng giờ cũng không dám nói cái gì, hắn e ngại Lạc Tiêu, nói đùa người mà có thể quyên góp giúp nhà trường bằng đấy tiền há có thể là người thường.

Lạc Tiêu thấy Chu hiệu trưởng không nói gì bắt đầu xuống sân khấu, hướng về phía chỗ mình ngồi mà đi xuống,khi hắn đi xuống có rất nhiều cặp mắt của các thiếu nữ nhìn, có hâm mộ, có nghi hoặc,bọn họ nghi hoặc về lời cám ơn của Lạc Tiêu.

Rất nhiều nam sinh bắt đầu chuyển sang sùng bái Lạc Tiêu đặc biệt là những người bạn ngồi cùng lớp Lạc Tiêu, bọn hắn biết Lạc Tiêu trước đây là cái học tập không ra gì suốt ngày lêu lổng nhưng bây giờ thì sao là cái bệ đá mà bọn hắn phải ngưỡng vọng.

Thậm chí giờ có người còn suy nghĩ "Lạc Tiêu là cái người giàu giả heo ăn thịt hổ,trước là người học cặn bã là để nhòe người không để ý, sau bị bạn gái bỏ mới bắt đầu để lộ ra thân phận".

Nếu Lạc Tiêu biết ý nghĩ của bọn hắn chắc phải bật cười lớn"nói đùa lúc ta lên cấp 3 thật là học cặn bã á,còn thân phận này thật ra ta không biết Á".

Nhưng Lạc Tiêu không biết ý nghĩ bọn hắn mà nếu biết hắn cũng lười giải thích, để như vậy thân phận của hắn càng thêm bí ẩn, với lại hắn cũng không muốn dựa vào thân phận của gia tộc mình để lên danh tiếng,hắn muốn từ bàn tay mình gây dựng ra kể cả tiền tài, dù sao gia tộc là gia tộc không phải của riêng hắn ai biết được lại giống như những gia tộc trong tiểu thuyết có những thế lực cạnh tranh như vậy, tiêu biểu là Liễu gia chủ.

Lạc Tiêu lo nghĩ cũng là đúng sau này hắn về Thượng Hải cũng có sự cạnh tranh như vậy, may ngờ suy nghĩ của hắn bây giờ nên mới có thể tạo ra thế lực riêng mạnh hơn cả tam đại gia tộc nếu không hắn đừng mong sống sót (bật mí một tí giúp anh em biết một chút về cốt truyện sau này)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK