Mục lục
Đại Yêu Tôn Ngộ Không 2 Chi Thương Khung Thế Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi các bạn đọc hồi này thì các bạn hãy bỏ thời gian ra một chút để đọc kỹ những dòng dưới đây, truyện này đã được bên Nguyễn Hữu Tuấn của Giải Trí Tổng Hợp mua độc quyền lại của tác giả Trung Quốc Bi Ca Đường Tam Tạng Trung Quôc. Chính tác giả trung quốc sẽ hợp tác và đồng hành cũng với họ để giải đáp các thắc mắc của độc giả yêu thích câu chuyện này. Ngay cả bên trung quốc cũng đã được yêu câu gỡ xuống truyện này chỉ có duy nhất ở trong group của Bên Giải Trí Tổng Hợp mà thôi. Mình đã xin phép bên đó, đăng lên 1 tập cho các bạn để ai còn yêu thích thì chúng ta liên hệ vào group đóng phí để xem tiếp. Vì mua độc quyền nên cần có sự chung tay của mọi người. chi phí cũng khá rẻ thôi. tầm khoảng 100k 1 tháng mở theo group. các bạn xem tiếp thì liên hệ đến zalo của bên đó: 0972217764 - Nguyễn Hữu Tuấn

ở tập trước Dưới sự truy đuổi của lăng nhất Tiểu thất đã tựu bạo ngụy kỳ để cũng với tôn ngộ không trốn chạy, nhưng vẫn bị đuổi kịp, bởi vì Tiểu Thất còn nắm quá nhiều bí ẩn đồng thời còn có những việc liên quan rất mật thiết đến đạo chuẩn, cho nên trong thời nguy hiểm, không kịp dùng đến bát hoang hào kim kỳ. tôn ngộ không đã đưa tay ra đỡ đòn Tiểu thất, tiếp đó một sự tình lạ lùng đã diễn ra đó chính là hắc đao của Lăng Nhất mang theo chém xuống cánh tay của tôn ngộ không đã bị dung hợp…chỉ để lại một câu nói sau cùng đó là Dung Thạch….
… Dung thạch, Tôn Ngộ Không cũng không biết đằng sau hai từ này, là đại biểu cho ý nghĩa gì?, nhưng nhìn cái đoản đao màu đen kia, đang từ từ cùng thân thể dung hợp, Tôn Ngộ Không cũng đại khái đoán được, là đã có chuyện gì xảy ra, cảm giác không ổn trong lòng, cứ thế liên tục tăng lên, Hắc đao kia xem qua, thì chính là một đồ vật có phẩm chất cực cao, không biết lăng nhất đã mời nó tới từ đâu, thậm chí có thể chính là chuyên môn, dùng để trảm sát thương khung kỳ.
Có thể giết chết được thương khung kỳ cấp cam, thì chỉ có thể là cam kỳ, mặc dù thanh hắc đao này, không phải thương khung kỳ, nhưng nhất định cũng phải là vật phẩm cấp cam, hơn nữa còn có thể nói chuyện, khẳng định là bản thân đã tự có ý thức, loại vật này mà dung nhập vào trong thân thể, thì tuyệt đối không phải chuyện tốt gì. tôn ngộ không còn đang phi tốc suy nghĩ, thì một phần ba thanh hắc đao kia, đã dung nhập vào trong cánh tay, toàn bộ gân xanh hở ra, từng đạo đường vân màu đen, lại bắt đầu thuận theo cánh tay, lan tràn lên gần trái tim.
Tôn Ngộ Không cắn răng một cái, kim quang trên cánh tay trái ngưng tụ, hóa thành môt cây đoản kiếm, nhằm vào cánh tay phải, liền chém xuống. Hắn Thà rằng chịu từ bỏ cánh tay này, cũng không thể để thanh hắc đao không rõ lai lịch kia, chui vào trong thân thể. Thế nhưng đoản kiếm, chỉ vừa mới chạm đến những đường vân màu đen, ở trên da, thì chủy thủ lập tức, đã hóa thành kim quang tán loạn, cũng giống như lăng nhất, không có gì khác biệt
"Tôn Ngộ Không, mau dùng hào kim kỳ!" Lăng nhất dùng một thần sắc, mười phần khẩn trương, nhìn Tôn Ngộ Không mà hô lớn, nghe được thanh âm của Lăng Nhất, Tôn Ngộ Không theo bản năng, lấy ra bát hoang hào kim Kỳ, lập tức dùng đáy cán kỳ, đập xuống cánh tay, ngay trong nháy mắt, khi hào kim Kỳ sắp chạm vào hắc đao, thì động tác của Tôn Ngộ Không đã dừng lại.
"Tôn Ngộ Không nhanh lên !, đừng để hắc đao dung hợp!" Nhìn thấy Tôn Ngộ Không dừng tay, lăng nhất lại càng thêm vội vàng, như muốn phát điên, gấp gáp đến mức, dường như, nếu để hắc đao kia dung hợp, liền sẽ gặp phải tận thế
Tôn Ngộ Không khẽ đảo cổ tay, hào kim kỳ đổi hướng nhắm ngay vào lăng Nhất, Hắn nhìn thẳng lăng nhất đang đầy lo lắng, mà nở một nụ cười cuồng ngạo, " tại sao ta phải nghe theo ngươi? Đừng quên, ngươi là địch nhân của ta." Đôi mắt của Lăng nhất chợt co rụt lại, không còn nói nhảm, thân hình lóe lên, đã xuất hiện ở ngay trước mặt Tôn Ngộ Không. Trên hai tay ngân quang ngưng tụ, hóa thành một thủ đao, nhằm cánh tay ngộ không mà chém xuống.
Tôn Ngộ Không theo bản năng, dùng hào kim kỳ ngăn lại, nhưng thủ đao đã xuyên qua bát hoang hào kim kỳ, trảm xuống cánh tay, Tôn Ngộ Không chỉ cảm thấy nơi tay cực kỳ đau xót, nhưng sau một khắc, hắc đao giống như lại muốn hòa tan, trong nháy mắt xoay tròn mà lên, vẻ mặt lăng nhất kinh hãi, như là nhìn thấy quỷ, trực tiếp biến mất, rồi xuất hiện trở lại cách xa ba trượng
Vừa rồi lăng nhất đã dùng tốc độ cực hạn, phá vỡ không gian thoát đi, nhưng vẫn đã chậm. Lăng nhất đau đớn, nghiến răng nhìn xuống cánh tay trái, trong lúc nhất thời, có chút không nghĩ ra, sự tình làm sao lại biến thành như vậy. bản thân Mình mang theo hắc đao, vốn có thể dùng thực lực tuyệt đối, trấn áp Tôn Ngộ Không, sau đó xoá bỏ Thất Diệu Tức Phong Kỳ, nhưng bây giờ hắc đao cùng Tôn Ngộ Không dung hợp, Thất Diệu tức phong kỳ, lại bình yên vô sự, còn mình lại đứt một cánh tay.
Tôn Ngộ Không cúi đầu nhìn hắc đao, đã hóa thành một đoàn vật chất màu đen, giống như bùn nhão, quấn lấy cánh tay của lăng nhất, áp súc thành một hạt châu màu bạc, to chừng như một quả nhãn. Sau đó lớp bùn nhão màu đen, đã bọc lại toàn bộ cánh tay, đồng thời chậm rãi cùng làn da dung hợp, cuối cùng, đã biến thành một vòng hoa văn màu đen.
hoa văn kia, vừa nhìn qua, giống như là một loại bụi gai nào đó, quấn quanh ở trên cánh tay.

Tôn Ngộ Không nâng lên hai tay, trong lúc nhất thời, tâm tình có chút phức tạp. trong thân thể này của mình, thật sự là hơi náo nhiệt quá mức."Lăng nhất, ta không giết ngươi, hãy trở về nói cho những người kia biết, Tôn Ngộ Không ta, không phục trời không phục đất, cái thương khung thế giới này, ta muốn đâm cho thủng mấy lỗ." Giương mặt Lăng nhất lúc này, đã trở nên cực kỳ khí coi, nhiệm vụ của hắn thất bại, cứ như vậy trở về, mặc dù sẽ không bị xoá bỏ, nhưng cũng không khá hơn chút nào. Chắc chắn sẽ bị xem như chất dinh dưỡng, của các Thương Khung Kỳ khác.
So với tình huống như thế còn không bằng, hiện tại phải liều mạng, thực lực của mình hơn xa Tôn Ngộ Không, hơn nữa còn có thể, vận dụng lực lượng của luyện không ngự giới kỳ, mình có chín phần nắm chắc, trấn áp Tôn Ngộ Không, đồng thời giết chết Thất diệu tức phong kỳ, một điều duy nhất, để hắn ta do dự, đó là, Tôn Ngộ Không đã dung hợp hắc đao kia.

Lai lịch của hắc đao đó, hắn đại khái cũng có chút rõ ràng, cho nên mới càng thêm kiêng kị. Ngay trong khoảng khắc, mà lăng nhất còn đang do dự, Tôn Ngộ Không đột nhiên kêu rên một tiếng, ôm đầu thể hiện thống khổ không chịu nổi, trên cánh tay màu đen, đường vân bắt đầu sôi trào, sau đó một giọng nói già nua, gấp gáp vang lên: "Lăng nhất, đi mau. Tôn Ngộ Không có vấn đề, hắn không phải..."
thanh âm già nua kia, còn chưa kịp nói xong liền biến mất, sau đó đường vân cấp tốc phai nhạt, rồi lần nữa ,biến thành hình xăm. Lăng nhất không chút do dự, thân thể trực tiếp biến mất, Tôn Ngộ Không cũng đã ngừng kêu rên, sững sờ đứng im tại chỗ, nhìn theo nơi mà lăng nhất vừa biến mất, cũng không có truy kích. Rất lâu sau! Tôn Ngộ Không, vẫn đứng ở nguyên tại chỗ, không có bất kỳ động tác nào.
"Tôn Ngộ Không? này này này, ngươi vẫn còn tốt chứ?"
Khi Lăng Nhất rời đi, lồng Giam cầm tù tiểu Thất cũng bởi vì linh lực hao hết mà tan biến. Thế nhưng tiểu Thất có kêu gọi thế nào, thì Tôn Ngộ Không vẫn chẳng hề đáp lại, tiểu Thất lại hô vài tiếng, Tôn Ngộ Không vẫn chẳng hề phản ứng chút nào. Tiểu Thất do dự một chút, thận trọng dùng tay chạm đến Tôn Ngộ Không một chút.
Lập tức Tôn Ngộ Không, trong nháy mắt đã bừng tỉnh, cúi đầu nhìn xuống, tiểu Thất vừa định nói chuyện, thế nhưng, ngay khi thấy hai mắt của tôn ngộ không, tiểu Thất bỗng nhiên trầm mặc. bởi vì ánh mắt này, hắn cảm thấy vô cùng lạ lẫm.
"Ta là ai? Ta là ai? Ta là... Ai?"

Lúc này, ở trên Một tòa núi đá cực lớn, thân hình của Lăng nhất, từ trong hư không đi ra, cánh tay cụt của hắn, đã dùng linh lực không gian, một lần nữa ngưng kết lại, hắn đã sớm không phải thân thể huyết nhục nữa, đoạn mất một cánh tay, chẳng qua chỉ là tổn thất, một bộ phận linh lực mà thôi.
Lăng nhất vừa xuất hiện, liền lập tức nhìn thấy trước mặt, đang cả lơ lửng một khối hòn đá màu đen như đầu người, cùng thanh hắc đao kia, giống nhau như đúc. Lăng nhất lập tức quỳ một chân, cúi rạp xuống đất.
Đây là ở bên trên hòn đá kia, chậm rãi vỡ ra, xuất hiện một cái mặt người, trông khá mơ hồ, một đạo thanh âm, rất cứng nhắc truyền ra: "Thất bại rồi ư?"
Lăng một cúi đầu không trả lời, không phải hắn không nói, mà là không dám.
"Phân thân của ta, bị hấp thu dung hợp, phân thân của ta nói cái gì?"
Lăng run lên lẩy bẩy mà đáp: " phân thân của ngài nói, Tôn Ngộ Không có vấn đề, hắn không phải..."
Hòn đá kia, ngữ khí băng lãnh mà hỏi: "Không phải cái gì."
"Phân thân còn chưa nói hết… liền bị dung hợp."
Hòn đá màu đen trầm mặc hồi lâu: "Đã có thể cùng phân thân của ta dung hợp, chứng minh hắn đã bắt đầu chuyển hóa. Kế hoạch của chúng ta, đã thành công, dự đoán cũng là chính xác, vì sao lại nói Tôn Ngộ Không,,, không phải..."
"Luyện không, nhiệm vụ lần này thất bại, ta đem tước đoạt một nửa linh uẩn của ngươi."
Nói xong. trên tảng đá màu đen, dâng lên một lớp bùn nhão màu đen, bao kín lấy lăng nhất, khi lớp bùn nhão rút đi, toàn thân lăng nhất, đều đã trở nên hư ảo trong suốt.
Mà ở Một bên khác, Tôn Ngộ Không cùng tiểu Thất, giờ phút này, đang mặt đối mặt ngồi dưới đất.
"Ta nói ta là tiểu Thất, còn ngươi gọi là Tôn Ngộ Không."
"Ngươi gọi là Tôn Ngộ Không, ta gọi là tiểu Thất."
"Không phải, vậy ngươi đi theo ta nói, ta gọi là Tôn Ngộ Không."
"Không đúng, ngươi không phải Tôn Ngộ Không."
"Đúng đúng đúng, ta không phải Tôn Ngộ Không, vậy ai là Tôn Ngộ Không?"
"Tôn Ngộ Không, là ai?"
Tiểu Thất trực tiếp té nằm trên mặt đất, hắn không có biện pháp nào, Tôn Ngộ Không choáng váng. Sau khi lăng nhất vừa biến mất, Tôn Ngộ Không, đã biến thành cái dạng này, hỏi gì cũng không biết, ngay cả bản thân mình là ai, cũng đều quên mất.
Tiểu Thất, nhìn đường vân như bụi gai trên cánh tay Tôn Ngộ Không, đã một lần, muốn đem cánh tay này chặt đứt đi, thế nhưng là tự mình làm không được.
Cùng lúc đó, ở bên trong một chỗ tinh không mênh mông, trên một tòa núi đá cự đại màu đen, có một cây thạch thụ màu đen, thạch thụ này ngổn ngang lộn xộn, các cành cây, nhưng lại không có lá
Trên đó, có chừng khoảng 17 -18 người, đang hoặc đứng hoặc ngồi, ở chính giữa, dựa vào thân cây.
"Chuyện gì đã xảy ra, mà cần phải triệu tập chúng ta ở đây? Hai thế giới lập tức liền muốn khai chiến, chúng ta, không có nhiều thời gian như vậy
Người lên tiếng, chính là một nam tử, có mái tóc màu tím sậm, trên đó từng tia lôi điện nổ lốp bốp, lôi điện mỗi lần bắn ra, cũng sẽ ở giữa hư không, đánh xuyên một điểm không gian.
"Ngươi còn vội vàng lắm sao? Ngươi xem một chút, thương chi thế giới, đã có chuyện gì xảy ra, động tác chậm như vậy? Hơn nữa còn rời khỏi vị trí dự định? Các ngươi xuất hiện tại nơi vắng vẻ như vậy, Những thế lực lớn ở khung chi thế giới đã nhận ra, hoàn toàn mất đi mục đích tập kích ban đầu.
Lần này người Nói chuyện, chính là một vị nữ tử, toàn thân bao khỏa trong lá cây màu xanh biếc
"Ngươi đứng đấy nói chuyện! cảm thấy rất dễ dàng sao?, nhiều Thần cấp như vậy trở về, muốn không bị phát giác dẫn động bọn hắn, ngươi cho rằng rất đơn giản sao? Cắt ngang ,vượt ngang hỗn độn chi hải, độ khó lớn bao nhiêu, ngươi cũng không phải không biết. Huống chi!, còn có đám lão bất tử kia, đang canh chừng."
nam tử tóc tím, vừa định cãi lại, liền bị một đạo thanh âm uy nghiêm cắt ngang, thanh âm kia cũng không phải là phát ra từ bất kỳ một ai ở đây, mà là từ đám người dưới thân núi đá
"Tôn Ngộ Không có vấn đề, hắn tiến hóa xuất hiện sai lầm. Các ngươi, ai đi uốn nắn lại."
Lúc này một người nữ tử thân mặc giá y, dịu dàng nói: "Để ta đi, hắn vừa vặn ở tại bên kia của ta . chỉ là, phải làm sao để mà uốn nắn?"
Thanh âm dưới núi đá lại đến: "Trong thân thể của hắn, tạp chất quá nhiều, chấp niệm quá nhiều, giết chết tất cả những người thân cận, để tâm của hắn triệt để chết đi. Tâm mới là trở ngại của tiến hóa."
"được rồi."
Nữ tử kia khẽ cười duyên, rồi nhảy xuống, trong nháy mắt đã nhập vào hư không, chỉ là tại khoảnh khắc trước khi biến mất, nữ tử này còn vừa vặn ngước mắt, nhìn về phía một người nào đó, ở trên thạch thụ.
Nếu như Tôn Ngộ Không ở đây, thì chỉ cần liếc qua một cái, liền có thể nhận ra, nữ tử này có hình dạng cùng phàm hinh, giống nhau như đúc.
Hết chương thứ 408.
ở tập này thì tôn ngộ không dung hợp hắc đao đã đã dường như bị mất đi trí nhớ, còn lăng nhất đã quay trở về bẩm báo tình hình với vị đại nhân và cục đá màu đen, cùng lúc đó các đại nhân vật của những thế lực lớn ở thương chi thế giới đã tập hợp. lý do có lẽ chính là liên quan đến sự biến đổi của tôn ngộ không, sau đó một người đã được cử đi xử lý sự tình này, đồng thời ở đây lại có một người giống hệt phàm hinh như đúc. Tiếp theo những người thân của tôn ngộ không có thoát được hay không. và cuộc đại chiến giữa hai thế giới có diễn ra hay không xin mời quý vị và các bạn cùng chờ đợi ở chương thứ 409…
P/s: bộ này đã được mua độc quyền và bên trung quốc cũng không được phép đăng các bạn có thể tự kiểm chứng: để xem tiếp đến hết và đồng hành cùng tác giả Các bạn nhắn đến zalo: 0972217764 - gặp Nguyễn Hữu Tuấn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
trymto50cm
03 Tháng bảy, 2020 06:51
Nhìn kiểu nối chuyện từ hồi Trc đến h là cảm giác lnt cũng dần coi a tôn là huynh đệ r
‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍Võ Viết Việt
02 Tháng bảy, 2020 22:57
mình tu luyện cũng hơn 20 bộ truyện, m thấy 1 ngày 1 chap bình thường mà. Còn nếu có web tính phí hay không thì chịu.
‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍‍Võ Viết Việt
02 Tháng bảy, 2020 22:51
tùy chứ bạn, chứ lão Trư tác giả của Mục thần ký, hay truyện mới nhất là Lâm Uyên hành ngày nào cũng 2 chương, hôm nào thiếu thì hôm sau bù. Mà 1 chương số lượng chữ nhiều hơn truyện này.
trandinhthuong
02 Tháng bảy, 2020 22:10
Sát thiên nghe có vẻ hầm hố lắm mà tới đây kết thúc r sao :)))
Thái Bèo
02 Tháng bảy, 2020 22:08
Dù có lnt ở cùng cũng k tranh nổi với tnk đâu. Mấy lần trc bộc phát thần cấp lực lượng để bọn lnt sợ vãi đái ra rồi
Hieu Le
02 Tháng bảy, 2020 22:08
bên tq chắc có page tính phí thật các bạn nhể. chứ nói thật làm th cha tác giả có siêu nhân cũng ko thể mỗi ngày ra 1 cháp nv đc
trymto50cm
02 Tháng bảy, 2020 21:15
Quả đó lnt ngu Đi tí là thoát r
trymto50cm
02 Tháng bảy, 2020 21:14
Mấy thanh niên thích lnt chết là mấy thanh niên nên tránh xa, kakaka, truyện the end vào 10 ngày tới
changtuoitre
02 Tháng bảy, 2020 20:38
Cảm phiền mọi người cho biết phân thân lôi cửu thiên hiện giờ ở đâu, ko biết cái phân thân này còn sống không, liệu có tìm đc tôn ngộ không chăng, ko có hỗn độn chi khí không biết cái phân thân này tồn tại được mấy ngày nữa
ngoduc555999
02 Tháng bảy, 2020 20:28
Con Sát Thiên là ví dụ quảng cáo 1 kiểu hàng về 1 kiểu :)) . Mà phải có cam kì mới tổn thương được ám ma tộc mà nhỉ? Việc không kết nối được vs ám ma giới chỉ ko bổ sung ám ma lực lượng thôi chứ nhỉ?
ngoduc555999
02 Tháng bảy, 2020 20:24
Suy nghĩ của mấy thanh niên muốn end truyện nhanh :))
Nguyễn Minh Quân
02 Tháng bảy, 2020 20:23
2 đứa nó đang nói phẩm chất của sát yên ám ma ko bằng thất diệu tức phong kỳ Chứ làm gì có chuyện thần cấp ko có cam kỳ
Atreus Kim Đạt
02 Tháng bảy, 2020 20:20
Đúng đấy
Hieu Le
02 Tháng bảy, 2020 19:56
Theo tôi thấy thì tnk và lnt đều là người trọng tình.do lúc trước ko quen nhau nên ko tin tưởng nhau thôi..tnk cũng cần có bằng hữu cùng chiến hữu chứ.. tôi thấy nhiều người cho rằng lnt chết nhường cam kỳ cho tnk rất là lãng nhắt.. cứ ai có cam kỳ đều chết đi chuyển cam kỳ cho tnk thì truyện kết lâu rồi.
ThuKa
02 Tháng bảy, 2020 19:52
bán thần chỉ có mỗi Lân Lão thôi, mấy người kia chưa đạt đến đc, mạnh là nhờ vô đồ chơi thôi
HoangTrung88
02 Tháng bảy, 2020 19:15
Cũng do LNT thui để con dê đụng nghiêng người là né được mỏ quạ rùi!
HoangTrung88
02 Tháng bảy, 2020 19:12
Tác giả nói xếp thứ 3 kỳ bảng mà mày biết kỳ bảng là cái gì ko mà phán, thằng ngu hoa vô hồn chuyên ám sát nó có cam kỳ thì nó phải hoá binh khí rùi, còn yêu thất lang vừa thủ vừa công cả hai đều là tử kỳ, cam kỳ quý nhất phải hoá cái gì Hữu dụng nhất chứ!
donotfly
02 Tháng bảy, 2020 19:11
Cũng có thể là âm mưu. Như vụ Tê Chiếu bị dính Hoa Thối. Đầu ông tác giả nhiều sỏi lắm.
Hieu Le
02 Tháng bảy, 2020 18:30
đọc trên này bỏ mẹ ra đọc chả hiểu gì
HoangTrung88
02 Tháng bảy, 2020 18:27
Ông LNT này đúng là ham hố đòi cưỡi dê lên bị rớt lại!
Hieu Le
02 Tháng bảy, 2020 18:26
thế m k thấy mấy người ở ctd nói bát hoang xếp hạng thứ 3 kim tt à mà còn sửa cái gì vậy. mà sao m ngu nhỉ. đơn giản là cái tử kỳ nó hoá thành binh khí rồi . còn cam kỳ nó hoá giáp hay cái khác chả hạn . nó có 9 cam kỳ đéo đâu mà cái nào nó cũng cam cấp đc. ( do tkk chỉ hoá thành 1 cái kì khải đc sau khi hoá xong k thay đổi đc nhé) còn bát hoang hào xếp hạng thứ 3 kim thuộc tính tác giả anh m viết ra í nó ở cháp 209 nhé
HoangTrung88
02 Tháng bảy, 2020 18:20
Ba tên tám khải cảnh liều mạng truy, Tôn Ngộ Không mấy người chạy trốn tốc độ liền có chút không đáng chú ý. Đường Uyển mà bỗng nhiên dừng lại thân hình, ngữ khí vội vàng đối Lộ Nam Tầm nói: "Mang theo Đường Cầu đi mau, ta cản bọn họ lại." Nói xong trực tiếp quay người nghênh hướng ba tên tám khải cảnh. Nếu như, nơi này chỉ có ba tên tám khải cảnh, như vậy Đường Uyển mà đi ngăn cản cũng không thể quở trách nhiều, dù sao bây giờ tại trận đám người cũng chỉ có Đường Uyển mà còn có đầy đủ lực lượng ngăn lại. Nhưng đừng quên bây giờ còn có hai tên Thần cấp tại hướng trở về, cho nên lưu lại đoạn hậu kia trên thực tế chính là chịu chết hành vi, thế nhưng là vì Lộ Nam Tầm cùng Đường Cầu có thể thuận lợi chạy trốn, Đường Uyển mà cam nguyện chịu chết. Chờ Lộ Nam Tầm kịp phản ứng thời điểm Đường Uyển mà đã cùng ba tên tám khải cảnh đánh lên. Nếu như không phải trong ngực còn có Đường Cầu, Lộ Nam Tầm khẳng định sẽ trước tiên xông về đi, coi như mình thực lực không đủ, nhưng liền xem như cũng phải cùng Đường Uyển mà chết cùng một chỗ. Nhưng là bây giờ còn có Đường Cầu, hắn không thể thả hạ Đường Cầu mặc kệ."Uyển nhi, ngươi nếu là chết rồi, ta cũng cho ngươi chôn cùng." Gầm thét một tiếng Lộ Nam Tầm cắn răng, cõng Đường Cầu tiếp tục chạy. Tôn Ngộ Không đã đem Lôi Thần lệnh bài nắm ở trong tay. Còn có cuối cùng một đạo Lôi Cửu Thiên phân thân, mặc dù Tôn Ngộ Không rất không muốn sử dụng, nhưng là cũng không thể thật trơ mắt nhìn Đường Uyển mà chết ở chỗ này. Ngay tại Tôn Ngộ Không vừa mới chuẩn bị vận chuyển nguyên lực triệu hoán Lôi Thần lệnh bài bên trong cuối cùng một đạo phân thân thời điểm, nơi xa đột nhiên xông tới một bóng người, trực tiếp nhào tới một tám khải cảnh. Lộ Nam Tầm sắc mặt vui mừng, là sát thiên. Gia hỏa này vậy mà không chết, nguyên bản sát thiên tướng một tám khải cảnh dẫn đi, Lộ Nam Tầm liền đã làm xong từ bỏ cái này sát thiên chuẩn bị. Huống chi về sau Nhất Yêu Động chín khải cảnh cường giả lại đi trợ giúp, trên tâm lý Lộ Nam Tầm đã cảm thấy cái này sát thiên tất nhiên là hữu tử vô sinh. Thế nhưng là cái này sát thiên không hổ là từng để cho ám ma nhất tộc lâm vào cơn ác mộng tồn tại, không chỉ có không có bị Nhất Yêu Động người giết chết, hơn nữa thoạt nhìn hiện tại sát thiên tựa hồ còn phát sinh rất lớn cải biến. Chỉ vì sát thiên là một con khô cạn gầy yếu chó săn, bộ dáng rất chật vật, giống như tùy tiện một cước liền có thể đem nó đá chết. Nhưng là bây giờ lao ra không phải chó săn, mà là người sói, nửa người dưới mặc dù vẫn như cũ là đùi sói, nhưng là nửa người trên lại là nhân tính, đứng thẳng lên chừng cao ba trượng. Thậm chí Lộ Nam Tầm quay đầu nhìn thời điểm, còn phát hiện sát thiên người sói này hình thái, quần áo trên người lại chính là Nhất Yêu Động tên kia tám khải cảnh. Lộ Nam Tầm suy đoán ngạch, hẳn là chó săn hình thái sát thiên tướng Nhất Yêu Động tám khải cảnh giết, đồng thời dung hợp thân thể của đối phương. Hiện tại người sói hình thái, sát trời đã có thể cùng một tám khải cảnh đánh nhau, bất quá sát thiên vẫn là bị đánh nhiều mà hoàn thủ ít, nhưng Lộ Nam Tầm cũng nhìn ra được, cái này sát thiên căn vốn cũng không quan tâm mình thụ thương, kia hoàn toàn là liều mạng tư thế, rất nhanh tên kia tám khải cảnh trên thân liền bắt đầu xuất hiện đại lượng vết thương, mà sát Thiên Lang hình dạng người trên thân mặc dù cũng là dày đặc to to nhỏ nhỏ tổn thương, thế nhưng là những này tổn thương cũng sẽ không ảnh hưởng sát thiên chiến đấu, đồng thời theo chiến đấu, những này tổn thương còn tại nhanh chóng khép lại. Sát thiên kinh khủng nhất địa phương, không phải hắn cường đại cỡ nào thủ đoạn công kích cũng không phải cỡ nào vô giải lực phòng ngự, mà là không phải. Trước mắt đã biết bất kỳ thủ đoạn nào, đều không thể giết chết sát thiên. Hiện tại Lộ Nam Tầm là chân chính thấy được, kia tám khải cảnh có một lần trực tiếp đưa trong tay đoản thương đâm vào sát thiên trái tim, mà lại đâm cái thông thấu, thế nhưng là sát thiên cũng chưa chết, ngược lại là cắn một cái tại kia tám khải cảnh trên bờ vai. Có sát thiên trợ giúp, Đường Uyển mà áp lực lập tức đã nhỏ đi nhiều, thế là Đường Uyển mà bật hết hỏa lực, thề phải đem cái này hai tên tám khải cảnh chém giết tại đây. Tôn Ngộ Không đã là đã dùng hết toàn bộ khí lực phi nước đại, nhưng trong lòng loại kia kiềm chế chẳng những không có giảm nhỏ ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, Tôn Ngộ Không biết đây là kia hai tên Thần cấp cường giả uy hiếp, không cần nghĩ bọn hắn đã nhanh đến. "Đường Uyển, đi mau, nếu ngươi không đi liền đến đã không kịp." Tôn Ngộ Không đã dùng hết khí lực toàn thân đối sau lưng Đường Uyển mà hô to, Đường Uyển mà nghe được, thế nhưng là nàng mặc dù muốn đi nhưng là kia hai cái tám khải cảnh cũng là hoàn toàn liều mạng, căn bản cũng không cho Đường Uyển mà bất luận cái gì rời đi cơ hội. Càng khiến người ta tuyệt vọng là, Nhất Yêu Động chín khải cảnh cũng chạy về, bọn hắn trước đó nghe được đồng bạn la lên lập tức chạy tới, thế nhưng là bọn hắn không biết đây chỉ là sát thiên điệu hổ ly sơn, kia tám khải cảnh la lên qua đi lập tức liền bị sát thiên cắn đứt yết hầu sau đó thôn phệ thân thể. Dung hợp từ sau lưng lập tức đổi phương hướng chạy về, cho nên Nhất Yêu Động chín khải cảnh tự nhiên vồ hụt, bất quá trước đó khoảng cách cũng không xa, tại vồ hụt về sau kia chín khải cảnh lập tức chạy về. Đường Uyển mà nhìn xem cấp tốc tới gần chín khải cảnh cường giả, trong nội tâm biết mình hôm nay sống không được. Thế nhưng là cái này chín khải cảnh cũng không để ý tới Đường Uyển, mà là thẳng đến chạy trốn Tôn Ngộ Không người khác, chín khải cảnh cường giả tốc độ căn bản cũng không phải là Tôn Ngộ Không có thể so sánh, mặc dù bọn hắn đã chạy thật lâu, thế nhưng là như cũ trơ mắt nhìn Nhất Yêu Động chín khải cảnh đuổi theo. Tôn Ngộ Không không do dự nữa nắm lấy Lôi Thần lệnh bài liền đem nguyên lực quán chú đi vào, thế nhưng là Lôi Thần lệnh vừa mới sáng lên yếu ớt tử quang, Tôn Ngộ Không bên người bỗng nhiên xuất hiện một đầu toàn thân trắng như tuyết dê rừng, con sơn dương này cũng đi theo Tôn Ngộ Không cùng một chỗ chạy, mà lại thần thái nhàn nhã, tại Lôi Thần lệnh bài vừa mới sáng lên thời điểm, con sơn dương này bỗng nhiên đụng Tôn Ngộ Không một chút. Nói cho chạy bên trong bị đột nhiên đụng một cái, Tôn Ngộ Không lập tức trọng tâm bất ổn, nguyên bản quán chú nguyên lực cũng tiêu tán, cả người trực tiếp ngã xuống. Tôn Ngộ Không trong lòng ám đạo không may, trên lưng mình còn cõng Tiểu Kiếm đâu, cái này nếu là ngã sấp xuống Tiểu Kiếm coi như thảm rồi. Thế nhưng là thân thể nghiêng một cái cũng không có té ngã trên đất, kia tuyết trắng dê rừng trùn xuống thân vậy mà chui được Tôn Ngộ Không dưới hông, sau đó ưỡn một cái thân, Tôn Ngộ Không cứ như vậy trực tiếp cưỡi tại dê rừng trên lưng. Chở đi Tôn Ngộ Không tuyết trắng dê rừng bỗng nhiên gia tốc, trực tiếp siêu việt tất cả mọi người, Lộ Nam Tầm liền thấy bạch quang lóe lên Tôn Ngộ Không liền biến mất. Là thật biến mất, ngay cả cái cái bóng cũng không có. Không đợi Lộ Nam Tầm hiểu được xảy ra chuyện gì, bên cạnh hắn cũng xuất hiện một con dê rừng, nhưng là con sơn dương này không có đi đụng hắn, mà là trước va vào một phát bên cạnh Hoa Hoa, Hoa Hoa đã là đem hết toàn lực tại chống đỡ, bị dê rừng va chạm đi thẳng đến tại dê rừng trên lưng. Sau đó lại là bạch quang lóe lên, dê rừng cùng Hoa Hoa lần nữa biến mất. Lộ Nam Tầm mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, không biết cuối cùng xảy ra chuyện gì. Rất nhanh dê rừng lại một lần trống rỗng xuất hiện, lần này là xuất hiện tại Đường Uyển mà trước người, Đường Uyển mà chính một cước đá bay một tám khải cảnh, người giữa không trung còn không có rơi xuống, dê rừng liền chui đến Đường Uyển mà trong ngực, một cỗ lực lượng đem Đường Uyển mà trực tiếp đặt ở dê rừng trên lưng, ngay sau đó bạch quang lóe lên, Đường Uyển mà cũng đã biến mất. Mặc dù không biết con sơn dương này là nơi nào tới, nhưng Lộ Nam Tầm biết mình người khác chỉ sợ là được cứu. Lúc này dê rừng xuất hiện vị trí, là Lộ Nam Tầm bên người, Lộ Nam Tầm trong nội tâm vui mừng, hắn không muốn bị đụng, cho nên Lộ Nam Tầm cõng Đường Cầu phía bên trái nhảy lên, nghĩ chủ động cưỡi đi lên, thế nhưng là ngay tại Lộ Nam Tầm vừa mới vọt lên, bỗng nhiên sau lưng truyền đến một tiếng quạ đen gọi, sau đó Lộ Nam Tầm cũng cảm giác bả vai đau xót, khóe mắt liếc qua nhìn thấy một con màu đen quạ đen mỏ nhọn, đã xuyên thủng bờ vai của mình. Lộ Nam Tầm trong nội tâm thầm than, không còn kịp rồi, tại thân thể mất đi cân bằng sắp ngã sấp xuống trước trong nháy mắt, đem Đường Cầu vứt xuống dê rừng trên lưng, dê rừng lập tức hóa thành một đạo bạch quang biến mất ta, mà Lộ Nam Tầm cũng té ngã trên đất lăn lông lốc vài vòng mới dừng lại. Thế nhưng là thân thể vừa dừng lại, liền thấy trước mắt thân ảnh lóe lên, sau đó cái ót đau xót, người liền hôn mê bất tỉnh. Lần này màu trắng dê rừng không tiếp tục xuất hiện, giữa sân liền chỉ còn lại té xỉu Lộ Nam Tầm cùng con kia Phong Linh cùng sát thiên, tại Tôn Ngộ Không cùng cõng Tiểu Kiếm Tiểu Thất biến mất đồng thời, kia Phong Linh cũng cảm ứng được Tiểu Thất khí tức biến mất, lập tức trở nên nóng nảy, cũng không có cùng kia chín khải cảnh tiếp tục triền đấu, trực tiếp chạy mất. Chỉ có kia sát thiên như cũ tại cùng tám khải cảnh chém giết, hiện tại kia tám khải cảnh máu me khắp người, rõ ràng đã không địch lại. Nhưng là Phong Linh chạy mất về sau, Huyết Nha Gia chín khải cảnh liền đưa ra tay, đồng thời cùng Đường Uyển mà chiến đấu mấy người cũng mất mục tiêu, tự nhiên mà vậy liền đem tất cả lực chú ý đều tập trung vào sát thiên trên thân. Sát thiên lập tức liền bị vây công, thời gian một chén trà công phu, người sói hình thái sát thiên liền bị phẫn nộ đám người cho triệt để tách rời, đầu bị vặn rơi, trực tiếp bị Huyết Nha Gia người oanh thành bột mịn, tứ chi cũng bị đánh gãy triệt tiêu, cuối cùng toàn bộ thân thể đều bị Huyết Nha Gia chín khải cảnh, cho hút rỗng máu tươi, thành một bộ như là cây gỗ khô thi thể. Nhất Yêu Động chín khải cảnh đem phong Nguyên thạch khóa bọc tại Lộ Nam Tầm cổ tay, đem nó nhấc lên. Mặc dù những người khác chạy, nhưng là cái này thân có cam kỳ người cuối cùng là lưu lại. Đúng lúc này, Vũ Mị Nhi chạy về.
trymto50cm
02 Tháng bảy, 2020 17:59
Có 359 rồi tác ăn cơm ca r dịch ae vã smlk r
HoangTrung88
02 Tháng bảy, 2020 17:52
Mày đọc truyện ko kỹ còn sủa 1 bên sử dụng các thuộc tính của cờ công kích 1 bên dùng cờ hoá khải đánh cận chiến mà kêu giống nhau, tác giả có nói LNT ko lên được bán thần đâu mà mày tự phán, LNT lấy được cam kỳ thì bị sư phụ nó ám toán mẹ rùi làm gì có thời gian mà phát triển. Mày thấy thằng Hoa vô hồn đánh lén phong thần ko nó xuất ra cam kỳ ko, rùi lúc thằng yêu thất lang cản tấm chắn với cây búa của nó cũng chỉ tử giải làm gì có cam kỳ mày đúng là ngu còn cố sủa bậy
HoangTrung88
02 Tháng bảy, 2020 17:41
Trần Thắng mày ngu còn cãi cùn mày ko thấy thằng trymto nói câu dưới à có thể xếp top 1 kim tt ak
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang