P/s: Không có ý tứ, đã sớm viết xong. Tự nhiên phạm vào một sai lầm cấp thấp, quên mất không tuyên bố.
"Cũng không cần đến mấy huynh xuất thủ, chuyện ngày hôm qua các ngươi đều biết. Người của Ngũ Tâm Hội hiện tại đang bịa đặt về ta khắp nơi. Huynh đệ ta chuẩn bị xuất thủ đối với người của Ngũ Tâm Hội. Đệ tử nội môn của Ngũ Tâm Hội, có một tính một, ta chuẩn bị tìm tới cửa từng cái một." Vạn Tinh hời hợt nói.
Nghe lời này của Vạn Tinh, mấy người đệ tử nội môn đứng sau lưng Ngưu Hải Sơn hai mặt nhìn nhau. Ngũ Tâm Hội lớn tới mức nào? Bên ngoài không biết, nhưng bên trong đệ tử nội môn... ít nhất ... có một phần năm là người của Ngũ Tâm Hội. Lời này của Vạn Tinh quả thực là tuyên bố tìm đường chết a! Những người này đều là bạn của Ngưu Hải Sơn, cũng nguyện ý vì Ngưu Hải Sơn không tiếc cả mạng sống, cùng nhau đối mặt nguy hiểm. Thế nhưng tục ngữ nói bằng hữu của bằng hữu không nhất định là bằng hữu của ta.
Những người này đều là hảo bằng hữu của Ngưu Hải Sơn, nhưng đều không phải là bạn của Vạn Tinh. Cùng một người xa lạ như Vạn Tinh khiêu khích toàn bộ Ngũ Tâm Hội, đây chẳng phải là đi tìm đường chết, hơn nữa cũng không đáng.
Lúc này có người khuyên nói: "Vạn sư đệ, không phải chúng ta không giúp ngươi. Nhưng ngươi biết Ngũ Tâm Hội có bao nhiêu người sao? Ngươi biết Ngũ Tâm Hội có bao nhiêu cao thủ Luyện khí kỳ sao? Chúng ta vì Ngưu sư đệ đều nguyện ý cùng ngươi đi chiến đấu, thế nhưng ngươi cũng phải nghĩ đến thực lực bây giờ của chúng ta. Chống lại những cao thủ kia căn bản là không có một chút hy vọng. Nếu quả thật chúng ta đi qua cùng với ngươi như vậy, chỉ sợ đó không phải là đi tới chiến đấu, mà là đi qua để bị đánh. Chúng ta ngược lại không phải là sợ bị đánh, mấu chốt là chúng ta cần phải lượng sức mà đi a!"
Vạn Tinh vội vã khoát tay áo nói: "Các vị sư huynh hiểu lầm, ta thật không phải để các vị sư huynh theo ta cùng đi chiến đấu. Mà là ta muốn khiêu chiến Ngũ Tâm Hội nhưng lại sợ bọn họ vô sỉ quần ẩu, cho nên muốn tìm thêm vài người giúp ta áp trận."
"Tốt, nếu Vạn huynh đệ đã lo lắng chu toàn, sư huynh ta sẽ đi tìm thêm vài người, giúp chúng ta tạo nên thanh thế. Đến lúc đó, người của Ngũ Tâm Hội nếu quả thật không biết xấu hổ , dám quần ẩu trước mặt đám đông, huynh đệ chúng ta liền liều mạng với bọn hắn." Ngưu Hải Sơn gật đầu nói.
Ý kiến của Vạn Tinh kỳ thực rất đơn giản, hai kĩ năng Thiên Yêu Ngự Thú Quyết và Thôn Thiên Phệ Địa đều thuộc loại nhà giàu. Nếu làm từng bước tu luyện mỗi ngày, không có bảy, tám năm đừng nghĩ thăng cấp. Trọng yếu hơn là, hai con yêu thú Long Mã và Bạch Hổ cần số lượng lớn kinh nghiệm.
Nếu là mỗi ngày có quái để đánh, mỗi ngày đều có kinh nghiệm gia nhập, tốc độ thăng cấp sủng vật và thăng cấp kỹ năng không thể nghi ngờ sẽ mau hơn rất nhiều. Mà bên trong tông môn lại không được giết người, đánh thắng được liền có kinh nghiệm, đánh không lại thì cùng lắm chịu đòn. Dù sao cũng có công năng Sinh mệnh cộng hưởng bên trong Siêu cấp sủng vật Auto, đánh xong còn có thể lấy sinh mệnh lực của yêu thú đến nhanh chóng khôi phục.
"Đi, từ hôm nay trở đi, ca liều chết cùng người của Ngũ Tâm Hội! Không đem bọn họ đánh cho sợ, chuyện này không xong!" Vạn Tinh hăng hái phóng về Ngũ Tâm Phong. Ngũ Tâm Phong là nơi tụ tập của Ngũ Tâm Hội. Ngày thường bọn họ đều tụ tập gần đó, cách đỉnh núi rất gần.
Sau lưng, hai người Ngưu Hải Sơn và Vạn Phong đối mặt nhìn nhau, không rõ Vạn Tinh lấy lòng tin từ đâu tới. Nhưng mà làm huynh đệ, hai người bọn họ vẫn nhanh chóng chạy đi gọi người tạo thế, sau đó theo sau.
"Đám con rùa Ngũ Tâm Hội, lăn hết ra đây cho ta! Lưu Liên Phong Vạn Tinh tới khiêu chiến." Vạn Tinh ngồi trên lưng Long Mã, thả một pháp thuật khuếch đại âm thanh, để thanh âm của mình có thể truyền khắp ngọn núi.
"Tại sao tên điên ở Lưu Liên Phong tìm tới cửa?"
"Đồ đệ mới thu của tên ngốc họ Đỗ ở Lưu Liên Phong? Tại sao đám đệ tử Lưu Liên Phong điều không phải người điên liền là người ngu? Đệ tử mới nhập môn liền dám đến khiêu khích Ngũ Tâm Hội chúng ta!"
"Vạn Tinh? Có phải tên đánh Chấp Pháp đường? Lá gan quả nhiên không nhỏ, nghĩ rằng Ngũ Tâm Hội chúng ta dễ khi dễ?" Ngũ Tâm Phong là tổng bộ Ngũ Tâm Hội, ngày thường sẽ có rất nhiều đệ tử bên trong. Nghe được Vạn Tinh khiêu khích, cho dù biết hay không biết đều nghị luận ầm ỉ.
Nhưng mà mặc kệ những người này nghị luận thế nào, đều phản ứng thống nhất là đi ra xem một chút. Bao nhiêu năm đều chưa thấy qua sự tình như thế, nhìn tiểu tử không biết trời cao đất rộng làm ầm ĩ bên ngoài bị đánh cũng là lựa chọn tốt.
Toàn bộ Ngũ Tâm Phong giống như một tổ ong. Bốn phương tám hướng từ trên đỉnh núi bay ra một đám một đám đệ tử nội môn. Những người này có cưỡi yêu thú núi chạy vội từ đỉnh núi xuống, có đạp pháp khí bay thẳng xuống, cũng có trực tiếp chạy đến. Trong khoảng thời gian ngắn, từ không tới có, đối diện Vạn Tinh liền hội tụ hơn một nghìn người, nhìn qua hết sức đồ sộ.
Vạn Tinh ngồi trên lưng Long Mã, nhìn cảnh tượng giống như chọc phải tổ ong vò vẽ, trong lòng thực chất cũng có điểm thấp thỏm. Nhiều người như vậy, tuyệt đại đa số đều có tu vi Luyện khí kỳ. Có thể nói so sánh tu vi, mỗi một người cũng không yếu hơn hắn. Nếu thực chất có xung đột, một người cho hắn một điểm là có thể đem hắn phân thân toái cốt.
Vạn Tinh đem Phẩn Xoa Tử cầm trong tay chỉ về phía trước, lớn tiếng nói: "Lưu Liên Phong Vạn Tinh ở đây, ai dám đánh với ta một trận?" La như vậy tuy rằng có vẻ ngu ngốc, thế nhưng quả thực rất tốt ... ít nhất ... có thể cho mình thêm can đảm một chút, cũng không gặp phải quần đấu.
Một gã Ngũ Tâm Hội mười lăm mười sáu tuổi nhìn thấy Vạn Tinh cưỡi Long Mã sáng chói bay giữa không trung, cảm giác hắn khiêu chiến đệ tử Ngũ Tâm Hội như vậy thật quá đáng liền vội vàng vượt qua đám người, quát to: "Ta đến!"
Vạn Tinh chỉ thấy thiếu niên này cưỡi trên lưng một đầu diều hâu, bảo kiếm cầm trong tay tấn công tới, trong lòng bỗng nhiên thở dài một hơi. Thiếu niên này tu vi cũng không cao, cùng hắn kém khá nhiều, chắc hẳn vừa đột phá Tiên Thiên. Vạn Tinh cũng không có vội vã triệu hoán Thôn Nhật. Long Mã hôm nay đã là cửu cấp, trước đem Long Mã đột phá đến Tiên Thiên Luyện khí kỳ quan trọng hơn.
"Ta là. . ." Vượt qua đám người, thiếu niên vừa định báo danh, nhưng Vạn Tinh lại không lãng phí thời gian.
"Đạp Vân Tường Không!" Long Mã cùng Vạn Tinh tâm ý tương thông, Vạn Tinh lập tức suy nghĩ phát động thần thông, giống như một đạo tia chớp kim sắc hướng địch nhân vọt tới. Dưới loại tốc độ này, Vạn Tinh căn bản cũng không cần thi triển chiêu thức gì, chỉ cần dựng thẳng Phẩn Xoa Tử trong tay lên, mượn tốc độ Long Mã trùng kích. Thiếu niên đối diện không có chút phản kháng nào lập tức bị Vạn Tinh đâm một xoa trên bờ vai, từ trên lưng chim diều hâu rớt xuống.
"Choang! Sủng vật Long Mã của ngài, chiến thắng một gã địch nhân, thu được 100 điểm kinh nghiệm."
Một trăm điểm kinh nghiệm dễ dàng tới tay, thấp thỏm trong lòng Vạn Tinh bỗng nhiên biến mất vô ảnh vô tung. Một trận chiến này ngang bằng với Long Mã ba ngày khổ tu. Hôm nay khiêu chiến, rốt cuộc đáng giá. Đây mới chỉ là đánh giết một người, nếu như lại có thể thắng một hai ba trận nữa, vậy cho dù sau cùng bị người ta đánh sưng mặt sưng mũi cũng không tính bị thua thiệt.
Ngũ Tâm Phong quả thực đúng là một nơi treo quái lý tưởng, hơn nữa quái vật không cần dẫn dụ, trực tiếp một đám đánh một đấu một. Quá lý tưởng. Trong đầu Vạn Tinh toàn là ý nghĩ đắc ý, hư hỏng. Đâu còn một chút ý niệm thấp thỏm nào trong đầu?
"Ta không có hứng thú biết bại tướng dưới tay là ai, có thể đánh thắng ta rồi nói cũng không muộn. Còn có ai?" Cầm Phẩn Xoa Tử bên trên thiếu niên vung lên, Vạn Tinh lần thứ hai chỉ vào người của Ngũ Tâm Hội hô to.
"Tiểu tử này thật sự có tài, ta đến!" Một gã tuấn mỹ thiếu niên từ trong đám người chậm rãi bước ra. Vạn Tinh cảm thụ ba động từ pháp lực của đối phương,... ít nhất ... đã có tu vi luyện khí trung kỳ.
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, Vạn Tinh ngày hôm nay rốt cuộc thấy được. Không nói toàn bộ Đại Hạ, chỉ cần bên trong Ngự Thú tông cũng đã là ngọa hổ tàng long. Thiếu niên này cũng chỉ có 10 tuổi nhưng đã là luyện khí trung kỳ. Nếu không phải tông môn đáp ứng những môn phái khác, Thần Thông thạch chỉ do đệ tử ngoại môn tranh đoạt, Thần Thông thạch, thật đúng là không tới phiên Vạn Tinh và Ngưu Hải Sơn nhận được.
Vạn Tinh ngược lại cũng không khiếp đảm, phất tay triệu hồi Thôn Nhật từ không gian sủng vật ra. Thôn Nhật khí lực càng ngày càng mạnh, thân hình cũng không phải nhỏ. Vừa ra tới liền lắc đầu chó to lớn, hướng đối phương gầm thét một tiếng.
"Hình dạng đầu lớn, thân nhỏ, chắc là thức tỉnh huyết mạch Thôn Thiên Khuyển! Quả thực không sai, nghe nói ngươi giết chết Tam Nhãn Yêu Lang của Tương sư tỷ, ngày hôm nay ta liền giết chết con Thôn Thiên Khuyển này của ngươi, xem như là giúp Tương sư tỷ giải tỏa tức giận trong lòng!" Tuấn mỹ thiếu niên không nhanh không chậm nói.
Thiếu niên này tuổi không lớn lắm, nhưng lại có thể giả bộ như vậy. Đáng tiếc Vạn Tinh lại không cho phép đối phương cơ hội giả bộ. Tâm niệm vừa động, Thôn Nhật đã nhào tới. Vạn Tinh cao giọng nói: "Nói vô dụng cái gì, không thấy hơn một nghìn người phía sau ngươi chờ khiêu chiến ca đấy hả? Thực sự là lãng phí thời gian!"
Tuấn mỹ thiếu niên bị Vạn Tinh hai câu chặn lại, sắc mặt đỏ bừng. Từ khi nhập nội môn tới nay, còn chưa từng bị người khinh thường qua. Hận thù trong lòng đối với Vạn Tinh tăng vọt trong nháy mắt. Vỗ túi sủng thú bên hông, một con Sơn Tiêu (khỉ mặt xanh) to lớn xuất hiện ở trước người hắn.
Con Sơn Tiêu này cả người màu xanh đen, có chút giống như tinh tinh, hai chưởng thật lớn, nhưng lại không có lông, giống như do gỗ tạo thành, cực kỳ hung hãn. Nó quay vọt tới trước mắt Thôn Nhật liền hung hăng nện xuống.
Tuấn mỹ thiếu niên sau khi phóng xuất Sơn Tiêu, trên mặt lộ ra biểu tình cực kỳ đắc ý.
"Đạp Vân Tường Không" Vạn Tinh điều khiển Long Mã xông tới. Tu vi đối phương cao hơn hắn, tu vi Sơn Tiêu cũng cao hơn Thôn Nhật. Hắn nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
Nhìn thấy Vạn Tinh xông tới, tuấn mỹ thiếu niên mỉm cười, phất tay tung một nắm đậu. " Tát Đậu Thành Binh" những hạt đậu rơi xuống đất liền biến thành chiến sĩ mặc áo giáp, mặt không thay đổi che ở trước mặt thiếu niên. Có ba mươi chiến sĩ mặc giáp, tất cả bọn chúng đều có tu vi Tiên Thiên Luyện khí kỳ.
"Thuấn Gian Di Động" Vạn Tinh phát động thần thông, xuất hiện ở phía sau thiếu niên. Tuấn mỹ thiếu niên tựa hồ là chủ tu pháp thuật, hơn nữa không có kinh nghiệm đấu pháp. Cận chiến hoàn toàn là tay mơ, khi nhìn thấy Vạn Tinh đột nhiên xuất hiện ở phía sau, tự nhiên kinh hô một tiếng, lập tức nghĩ đến việc chạy đến bên trong đám chiến sĩ áo giáp, hoàn toàn đem phía sau lưng để lại cho Vạn Tinh.
Vạn Tinh không khách khí một chút nào, Phẩn Xoa Tử cắm ở đầu vai của đối phương, song chưởng cố sức đánh đối ngã xuống, hung hăng đè trên mặt đất. Vạn Tinh không dám đánh nặng tay, đem đối phương đánh ngã thì xong rồi. Hắn rất sợ sau này cao thủ đối phương đi ra, ăn miếng trả miếng.
"Choang! Sủng vật Long Mã của ngài, chiến thắng một gã địch nhân, thu được 75 điểm kinh nghiệm."
"Choang! Sủng vật Thôn Nhật của ngài, chiến thắng một gã địch nhân, thu được 75 điểm kinh nghiệm."
"Còn có ai?" Vạn Tinh cưỡi ở trên lưng Long Mã một lần nữa, hăng hái hô. (chưa xong còn tiếp. . )
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK