Mục lục
La Lỵ Dũng Giả Tự Dưỡng Nhật Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lão đại, kế tiếp phải làm sao." Trong điện thoại sau khi trầm mặc thời gian dài, Đường thấp giọng hỏi.

"Ah, ngươi tìm mấy người đi đem bọn họ giết..." Hạ Lạc ngón tay điểm lưng ghế sô pha, tập mãi thành thói quen an bài, bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì đó, ngón tay nắm thành quyền, "Không cần, tận lực giúp ta tìm ra vị trí, hoặc là thông tin cá nhân của nhân viên then chốt của bọn hắn."

Hạ Lạc bỗng nhiên ý thức được.

Cơ hội tốt như vậy, chính hắn không lên sao được.

Phải tự mình đi một chuyến.

Không chỉ là hắn đến xử trí đám người kia, tốt nhất lại chụp một vài tấm ảnh, chụp tương đối có tính hí kịch.

Ví dụ như " Ma Vương vì Long quả đỡ đạn ", " Ma Vương cùng Nghiêm thị phản đồ dục huyết phấn chiến ", " Ma Vương ở trên xe lửa mệt mỏi ngủ rồi ", " Ma Vương ôm súng vuốt ve ảnh của Tô Diệp Tử "...

Tăng thêm một chút hí.

Cái này chẳng phải so với chỉ thực hiện hứa hẹn càng có lực trùng kích sao?

Hạ Lạc càng nghĩ càng cảm thấy đúng, nện tay một cái, "Quyết định như vậy đi."

"Vâng, sau khi có tin tức, ta sẽ liên lạc lại bệ hạ."

Sau khi cúp điện thoại.

Hạ Lạc xem sách, một bên suy nghĩ đến lúc đó nên diễn như thế nào.

Bất quá ngẩng đầu, liền chứng kiến một cái đầu nhỏ giấu ở sau lưng ghế sô pha, giống như chuột chũi trong đồng ruộng chỉ lộ ra con mắt, vụng trộm nhìn hắn.

Hai người ánh mắt chạm nhau.

Tiểu cô nương chần chờ một chút, biên độ nhỏ dịch xuống dưới một chút.

Tiếp tục vụng trộm nhìn xem.

"Đừng trốn nữa, ta nhìn thấy ngươi rồi." Hạ Lạc nâng cằm lên.

Đây là bịt tai mà đi trộm chuông phiên bản loli sao, người trốn ở sau ghế sô pha, ahoge đều từ phía trên lộ ra rồi.

Ngốc núc ních đấy.

Vì sao cùng mẹ của nàng đồng dạng.

"Ah..."

Emile rất tiếc nuối đứng lên, chắp tay sau lưng, giống như chơi trốn tìm bị bắt được, ngoan ngoãn vòng tới trước sô pha, bất quá cái mông nhỏ chỉ ở trên sô pha ngồi xuống một chút.

"Ngồi gần một chút, ta lại không ăn ngươi." Hạ Lạc cười mắng.

"Vậy ta tới a..." Emile kéo dài âm, dịch từng chút một tới đây, tựa như một con cua nhỏ.

Ghế sô pha chỉ dài như vậy.

Khoảng cách 2m, thoáng cái đã đến.

Tiểu cô nương lấy tay nhẹ nhàng chọc chân Hạ Lạc một cái, chứng kiến hắn không có phản ứng gì, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, yên tâm nhích lại gần, ai biết Hạ Lạc bỗng nhiên ra tay, cười ha ha thoáng cái liền đem nàng ôm lấy, cùng nhau nằm xuống ghế sa lon.

Tiểu tử.

Cẩn thận từng li từng tí như vậy, còn không phải bị bắt?

"Nói, đêm qua vì sao không tha ta vào phòng, ta đều bị cảm rồi, ngươi nghe thanh âm của ta." Hạ Lạc giả bộ như tức giận nói, để cho thanh âm lộ ra khàn khàn, khóe miệng lại mang theo tươi cười.

Emile thân thể mềm mại không xương, bởi vì rất nhỏ, có thể hoàn toàn bị hắn ôm vào trong ngực.

Hạ Lạc ưa thích loại cảm giác này.

Đây là cảm thụ an tâm bất kỳ người nào khác hoàn toàn không cách nào mang đến.

"Là ta mụ mụ ép ta đấy, ta rất sớm liền muốn cho ngươi vào, thế nhưng nàng không cho, một mực bụm lấy miệng của ta." Emile nhỏ giọng nói ra, giãy giụa nhẹ nhàng xoay người, vẫn như cũ cho hắn ôm, đáng thương hướng Hạ Lạc chớp chớp hai mắt.

Mụ mụ để cho nàng làm.

Nàng cũng không có biện pháp nha.

"Ngươi là cửu giai, ngươi đánh nàng a, nàng lại đánh không lại ngươi." Hạ Lạc xụ mặt nói ra.

"Sao có thể đánh mụ mụ!" Emile bĩu môi.

"Thế nhưng ta bị cảm, cũng là bởi vì ngày hôm qua ngủ ghế sô pha cả đêm, hiện tại toàn thân đều khó chịu..." Hạ Lạc nhắm mắt lại, khó chịu hừ hừ vài tiếng, mới mở ra một con mắt, "Ta muốn chết rồi, ngươi nói, ngươi bồi thường ta thế nào."

"Ta thổi một chút cho ngươi được không, mụ mụ nói, bị thương thổi một chút liền cũng không đau rồi." Emile rất nghiêm túc suy nghĩ.

"Không được, không đủ."

"Vậy ta xoa xoa cho ngươi, ngươi ở đâu khó chịu a."

"Ở đâu cũng khó chịu."

"Ta đi cầu Cầm sử dụng một ma pháp chúc phúc cho ngươi? Ma pháp chúc phúc quang minh của Cầm rất lợi hại đấy, lập tức có thể đem bệnh của ngươi chữa khỏi, đặc biệt thần kỳ." Emile con mắt sáng lên, nghĩ tới biện pháp tốt, Cầm là mục sư đẳng cấp cao, cái gì cũng biết, thậm chí còn biết dạy ngữ văn.

Ngày hôm qua nàng làm sai đề mục, còn bị Cầm phạt đi lau bảng đen rồi.

"Ta là Ma Vương, dùng ma pháp quang minh cho ta, ngươi là muốn mưu sát chồng sao?" Hạ Lạc sững sờ, thiếu chút nữa bị tiểu cô nương làm tức cười, thể chất của hắn chỉ có lục giai, ăn bát giai ma pháp, chết đều không thể chết lại rồi!

Tiểu hài tử xấu phải bị trừng phạt.

Hạ Lạc đem tiểu cô nương ôm chặt hơn một chút, bắt đầu cù.

"Thành thật khai báo, ngươi có phải muốn giết ta, sau đó có thể gả cho tiểu nam hài khác đúng không?"

Emile da mịn thịt mềm, sợ nhất ngứa ngáy, nước mắt đều cười ra rồi, bắp chân trắng nõn không ngừng đạp, "Mới không có, ta rất thích ngươi... Không nên cù nữa, ngươi lại cù ta liền đánh trả rồi... Bại hoại Ma Vương..."

"Đánh trả như thế nào?" Hạ Lạc căn bản không sợ, trên tay còn đang tăng cường độ.

Emile có thể đánh trả như thế nào.

Hắn không tin hai người tình cảm tốt như vậy, nàng nỡ sử dụng Trọng Tài Thánh Kiếm chém mình.

Chẳng lẽ còn manh chết hắn hay sao?

"Ta... Ta khóc cho ngươi xem... Ngươi lại cù ta liền muốn khóc, thật thê thảm thật thê thảm, khóc rất lâu đấy." Emile nước mắt lưng tròng, giống như một con cừu non bị khi dễ, đáng thương vô cùng, giống như thật sự muốn khóc ra.

Hạ Lạc nhìn nàng không giống như là giả vờ.

Lúc này mới đem tay buông lỏng ra.

Sợ hãi lại bị Hạ Lạc cù, Emile che nách, sau đó mới cho hắn ôm.

Hai người mặt đối mặt.

Lẫn nhau có thể ngửi thấy được khí tức trong hô hấp của đối phương, Hạ Lạc có thể chứng kiến cánh môi trơn bóng của tiểu cô nương, nhấp cùng một chỗ vẫn không có nếp nhăn, nhan sắc giống như viên kẹo.

Hạ Lạc còn tưởng rằng bị chính mình khi dễ, Emile muốn đánh hắn một cái, hoặc là cũng cù hắn mấy cái, không nghĩ tới Emile suy nghĩ một hồi lâu, dùng đầu đụng đụng cái cằm của hắn, "Bại hoại Ma Vương, ngươi còn khó chịu không, nếu không, ta hát cho ngươi nghe được không."

"Ta khi dễ ngươi như vậy, ngươi còn muốn hát cho ta? Ngươi là tiểu thiên sứ sao." Hạ Lạc ngơ ngác một chút, nhịn không được nhẹ nhàng mổ mổ cánh môi của Emile.

Có cần đáng yêu như thế không.

"Bởi vì ngươi không thoải mái nha..." Emile xấu hổ rụt cổ một cái.

Hạ Lạc khó chịu.

Nàng cũng sẽ khó chịu đấy.

Nhìn tiểu cô nương con mắt lấp lánh phát sáng, manh hề hề.

Hạ Lạc liền cảm giác mình loại đại bại hoại này đều có chút không muốn khi dễ nàng rồi, lòng tràn đầy cảm giác tội ác, có chút không ra tay được.

Sao có thể đáng yêu như thế a.

"Vậy ngươi hát a." Hạ Lạc ngồi dậy, để cho tiểu cô nương dễ dàng phát ra tiếng hơn một chút.

"Ta hát nha..." Emile cũng không chuẩn bị nhiều, híp mắt nhớ lời, rất nhanh ngẩng đầu, "Năm ấy phố dài xuân ý đang đậm..."

Thanh âm của tiểu cô nương mềm nhũn.

Thanh âm trong veo như vậy, cho dù lạc điệu cũng rất êm tai, hơn nữa Emile thật sự hát rất ra dáng.

Một mực đợi nàng hát xong.

Tiểu cô nương siết nắm đấm, chờ mong nhìn hắn.

Hạ Lạc không có biện pháp gì, đành phải buông lỏng tay ra, mãnh liệt hít một hơi, giống như tinh thần bị chấn động, "Ta tốt rồi!"

"Thật sự tốt rồi? !"

Emile cũng trở nên vui vẻ, chỉ cần Hạ Lạc không có việc gì thì tốt rồi.

"Ân, bất quá còn có một chíu xíu tàn lưu, không có triệt để tốt..." Hạ Lạc bày ra bộ dạng trầm ngâm, vụng trộm nhìn thoáng qua Emile, "Còn phải hôn một cái, ta liền triệt để tốt rồi."

"Chụt." Emile hôn mặt một cái.

"Hôn môi." Hạ Lạc cười nói, mặt dày mày dạn được một tấc lại muốn tiến một thước.

"Vậy được rồi..."

Hôn môi, hai người cũng hôn qua rất nhiều lần rồi.

Emile chậm rãi hôn tới, ôm mặt của hắn, cùng Hạ Lạc hôn cùng một chỗ, đầu lưỡi ngọt ngào cũng đưa tới.

Bất quá lúc này.

Cửa phòng ngủ mở ra, Ashdale ôm máy tính chạy ra.

"Hạ Lạc, ta chọn xong áo cưới rồi, muốn..."

"..."

Nhìn hai người trên ghế sa lon vốn ôm hôn cùng một chỗ, kết quả bị nàng quấy rầy, ánh mắt đồng loạt quay qua nhìn nàng, Ashdale khó có thể tin há to miệng, Laptop trong tay phanh rơi xuống mặt đất, qua rất lâu, mới vô ý thức sụt sịt chóp mũi.

"Ngươi, các ngươi..."

"Lion, ngươi xem nàng!"

Tiểu cô nương bụm mặt chạy mất, trong thanh âm mang theo khóc nức nở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Thanh Hoài
19 Tháng năm, 2021 13:52
Tư tưởng lớn quá, gom hết lại mỗi người một phát. =))
Laven
17 Tháng năm, 2021 18:00
Sau 400: Mở cổng truyền tống, đại chiến giáo hoàng, tinh linh, thánh kỵ sĩ,... Coming soon :v
Tienle26
17 Tháng năm, 2021 01:42
Đọc cái chương 22 thấy tác nói cx dc nha. Hmm cho thêm 1 điểm nhìn tốt về người Trung.
Thanh Hoài
15 Tháng năm, 2021 13:21
tội nghiệp Geno, trong khi mơ mộng về gia đình 1 chồng 2 vợ ấm no hạnh phúc thì crush đã phải cởi váy trước mặt nhân gia rồi.
Thanh Hoài
03 Tháng năm, 2021 22:10
theo như kinh nghiệm thì nô lệ mới là người sớm có thai nhất đấy, sướng nhất Tô Diệp Tử rồi.
Thanh Hoài
02 Tháng năm, 2021 17:53
bác Laven cũng rất giữ lời nha. @@
Laven
02 Tháng năm, 2021 16:45
K có nhé bạn.
luffy91
02 Tháng năm, 2021 10:07
Mới được vài chương mà đã thấy xanh xanh : "Hình như là rất nhiều năm trước sự tình... Đồng dạng tiểu cô nương, khắp nơi ánh trăng, còn có mênh mông bát ngát ánh huỳnh quang bãi cỏ." Thảo nào mẹ của bé dám quăng nó vào truyền tống mà không nghĩ gì, hóa ra là đến chỗ bạn mẹ ngày xưa :v
Thanh Hoài
01 Tháng năm, 2021 17:09
nếu vậy thì tui xin phép đề cử.
Laven
29 Tháng tư, 2021 00:14
Không cần đâu bác, tính mình đã lười rồi, nhận donate xong làm chậm thì áy náy lắm, bác có lòng là được rồi. Chắc mấy ngày nữa mình làm tiếp.
Thanh Hoài
28 Tháng tư, 2021 08:19
bác Laven đọc số Momo đi, hiếm khi tui thấy hứng thú với bộ hậu cung như vậy, ủng hộ làm tới hết truyện.
kidfire1881
23 Tháng tư, 2021 11:51
Đọc thấy wen wen.
quangtri1255
21 Tháng tư, 2021 01:13
a đù!!!!!
Laven
20 Tháng tư, 2021 15:08
Tình hình là... Mình muốn xin nghỉ một thời gian. Lý do: Lười, khi nào hết lười mình sẽ tự động làm tiếp. Chào thân ái và quyết thắng :3
Alaricus
12 Tháng ba, 2021 18:58
thề ăn thử cái này chả có vị mẹ gì, thêm nêm nấu cũng chả ngon. khs bọn Tàu thk ăn cái ***
Nguyễn Khánh
12 Tháng ba, 2021 11:51
hay phết, hóng
Laven
05 Tháng ba, 2021 00:14
Khoảng 5 nhé bác.
Hieu Le
04 Tháng ba, 2021 22:16
xin hỏi ngày mấy chương thế bác
giado123
03 Tháng ba, 2021 06:57
Lao gan ma có bán ở VN mà. Hôm trc còn thấy nó quảng cáo.
Laven
01 Tháng ba, 2021 17:25
Lão Kiền Mụ/Lao Gan Ma là tên riêng sản phẩm nên mình để nguyên, sa tế thì phải là sa đa tương cơ bạn. Đây là từ khá quen trong các bộ đô thị rồi mà.
pin
01 Tháng ba, 2021 16:34
trường hợp cơm rang này thì là loại thông thường, trans thành sa tế là chuẩn
pin
01 Tháng ba, 2021 16:32
góp ý: Lão kiền mụ = lao gan ma = ớt chưng dầu
dinhvinh
28 Tháng hai, 2021 21:42
Truyện viết chắc tay đó chứ, xin truyện cùng con tác
Troy L Duy
26 Tháng hai, 2021 14:29
loli + hậu cung = rất nhiều loli nha, giới thiệu nguy hiểm vãi, con tác ko sợ bị chặc c him à.
Minh Quân
26 Tháng hai, 2021 12:59
loli + hậu cung? Hmmmmmmmmmmmmm, t gọi cảnh sát
BÌNH LUẬN FACEBOOK