Sau khi đoàn người giải tán Lâm dẫn đầu mọi người đi tìm ngôi làng kia để có chỗ nghỉ ngơi, lương thực bọn họ mang theo 8 người dùng nhiều lắm cũng chỉ đủ cho 4 ngày nước uống thì không cần phải lo lắng lắm ở đây là vùng thiên nhiên chỉ cần đi kiếm xung quanh có lẽ sẽ tìm được thoải mái. Đang đi trên đường Ra quay sang nói với Lâm.
_ Dân làng ở đây rất hay nghi ngờ người xung quanh nên 2 người tốt nhất nên gỡ mặt nạ ra đi bọn họ có thể tấn công chúng ta đấy.
Lâm nghe Ra nói xong thì sửng sốt một chút rồi quay sang đánh mắt với Minh Thư một cái. Khi hai người vừa cởi mặt nạ ra đám tân nhân lập tức sững sờ đóng băng tại chỗ. Lâm và Minh Thư sau khi cởi mặt nạ ra thấy đám tân nhân sững người ra như thế thì ho khan một cái đánh thức đoàn nguời đang đóng băng kia tỉnh lại. Thấy đám tân nhân như thế hầu như cũng không có gì kì lạ Lâm tiếp tục đi lên trước không để ý đến họ nữa.
Khi đang đi Lâm cảm thấy xung quanh mình hình như đang bị một cái gì đó theo giõi nhưng không thể nhận biết được từ ở đâu. Lâm cảm giác như thế không chậm trễ ngay lập tức đeo chiếc kính đo nhiệt vào quan sát xung quanh đoàn người. Ra thấy Lâm đang cảnh giác xung quanh bèn ra hiệu cho đoàn người dừng lại rồi chậm rãi nói nhỏ với Lâm.
_ Có chuyện gì à?
Lâm nghe hắn hỏi thế cũng bình tĩnh trả lời.
_ Tôi có cảm giác chúng ta đang bị theo giõi nhưng xung quanh đây cách bán kính 100m không phát hiện có gì chắc là ảo giác thôi.
Ra nghe hắn nói thế thì gật đầu, Lâm sau khi xem xét xung quanh không thấy có gì là thường thì yên tâm hơn một chút rồi quay lại nói với mọi người trong đoàn.
_ Mọi người cẩn thận, tôi cảm giác xung quanh đây không hề an toàn chút nào!
Nói xong Minh Thư và Ro cùng rút súng ra đồng thời cảnh giới xung quanh đều đeo kính đo nhiệt vào. Xi-Khẻn và Đức thấy thế cũng cảnh giác hơn đoàn người bọc hai cô gái Ta-Lản và Quỳnh vào giữa phòng có động tĩnh gì bất thường.
Mọi người tiếp tục đi lên phía trước đồng thời chú ý xung quanh trước mặt đoàn người một khu rừng hoang sơ hiện ra, khi mọi người thả lỏng người tưởng không có gì thì.
Rụp..... một thân hình khổng lồ từ dưới đất trồi lên, lợi dụng lúc đoàn người còn đang ngạc nhiên đứng đực ra thì nhanh như một tia chớp nó phóng thân hình khổng lồ của nó ra nhằm hướng Đức đớp tới.
A.... tiếng thét thê thảm của người đàn ông này vang lên thảm thiết thân hình bị miệng con quái vật rứt một phát đứt đôi người ném lên trời rồi nó chồm lên nuốt hết cả thân hình của nạn nhân vào trong bụng. Con quái vật này chính là một con rắn khổng lồ thân hình nó cũng phải dài đến 30m rộng khoảng 4m, miệng của nó đỏ như máu hai cái răng nanh sắc nhọn tốc độ cực nhanh không thể tưởng tượng được.
Đoàng...đoàng..... những thâm niên giả rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh nhằm hướng con rắn khổng lồ nã súng liên tiếp .
Choeng.... tiếng đạn va chạm chói tai truyền vào tai từng người không ngờ đạn của khẩu AK47 cũng không thể xuyên thủng được lớp da ngoài của nó đủ biết nó có lớp da không thua kém gì da của bọn Zombie biến dị trước kia. Minh Thư thấy thế nhẹ nhàng nâng khẩu siver lên nhắm trúng mắt con quái xà nổ súng.
Gré.... một tiếng kêu kinh thiên động địa của con quái vật vang lên tuy vậy mắt nó vẫn không có máu chảy ra. Thấy có hiệu quả Ro và Lâm cũng học theo cầm khẩu Deasert Eangle nhắm bắn liên tiếp làm cho con cự xà gào lên đau đớn không ngớt . Tất nhiên bây giờ nó cũng không hề chỉ đứng đực ra cho mọi người trong đoàn bắn, con cự xà thấy tấn công chưa được bèn cuộn tròn người lại tránh đạn bắn vào mắt nó rồi bật cái đầu khổng lồ của nó về phía đoàn người với tốc độ khủng bố.
Xoet...... con cự xà đang phi tới những thâm niên giả mỗi người ôm lấy đám tân nhân nhảy ra tránh khỏi đợt tấn công của đối thủ, con cự xà thấy đòn tấn công của nó không hiệu quả tất nhiên tấn công tiếp tục về phía đoàn người. Lâm thấy tình hình không ổn súng ống không thể làm gì nó thì bèn rút cây thương quyền uy ra nhanh như một tia chớp đâm thẳng vào phần thân của nó.
Phập..... Cây thương ngay lập tức đã đâm thủng lớp da ngoài của con cự xà thủng và sâu bên trong một dòng máu màu đen kịt chảy ra như suối làm cho nó kêu lên đau đớn. Gré...... đầu của con cự xà nhanh chóng quay lại nhằm hướng Lâm đớp tới.
Xoạt..... Thấy tình hình không ổn Lâm lập tức nhảy lùi ra phía sau đồng thời cây thương quyền uy vẫn chưa rút ra vẫn còn đang cắm ở thân hình con cự xà kia tránh được nguy hiểm trước mắt nhưng con mãng xà kia nếu không có cây thương quyền uy thì vũ khí gì có thể giết được nó đây, trong lúc ấy Ra lập tức kêu lên.
_ Đưa cây súng ngắm cho tôi!
Lâm không hề chậm trễ truyền thần lực vào trong chiếc nhẫn lập tức cây súng ngắm khổng lồ hiện lên trên tay của hắn. Lấy lực tay của mình nhanh chóng ném về phía Ra.
Phịch... cây súng rơi ngay trước người của Ra. Con cự xà sau khi thấy đòn tấn công của nó không hiệu quả thì tức dận tiếp tục nhằm hướng tên đã làm cho nó bị thương côn tới.
Lâm lúc này biết không thể làm khác nữa lập tức bước vào trạng thái mở cơ nhân toả nhanh vô cùng tránh được cú đớp của con cự xà. Tay hắn lập tức truyền sức hồn lực vào chiếc nhẫn "Hồn" trên tay hắn lập tức trên chiếc nhẫn bốc lên một ngọn lửa màu xám kỳ dị vô cùng yếu ớt hình như có thể tắt bất cứ lúc nào nhằm hướng thân thể của con cự xà đánh tới một quyền.
Phịch..... Một quyền mới trúng thân hình của con cự xà không hề tạo thành một thương tổn gì với nó nhưng. Gré.... con cự xà kêu lên thảm thiết hơn hẳn lúc bị cây thương quyền uy đâm trúng nó ngay lập tức quằn mình dùng cái duôi vung vảy lung tung. Lâm bây giờ với tốc độ của hắn có lẽ sẽ dễ dàng tránh thoát được công kích của con cự xà nhưng lúc này hắn không chú ý lập tức cái đuôi của con vật khổng lồ kia quét trúng.
Bịch.... thân thể của Lâm lập tức bị chấn bay ra xa đến 10m rồi rơi phịch xuống đất không kiềm chế được phun ra một ngụm máu lớn xương của hắn bây giờ kêu lên răng rắc có lẽ cũng phải gãy đến 4, 5 cái xương sườn chứ không ít.
Gré... con cự xà bị lửa thiêu đốt linh hồn làm cho nó phải chịu khổ không ít. Mọi người trong đoàn vẫn còn nhằm hướng nó nã súng nhằm cầu may. Hiện giờ Xi-Khẻn, Ta-Lản mặt xám như tro tàn họ bây giờ mới biết được sự khủng bố của thế giới này toàn thân run rẩy không thể nhúc nhíc chút nào còn Quỳnh thì trấn tĩnh hơn họ một ít nhưng sự sợ hãi là không thể che dấu trong mắt họ được.
Lúc này con cự xà đang lăn lóc trên mặt đất đã có chút tỉnh lại nhằm hướng Lâm đang nằm trên mặt đất tiến lại. Lâm bây giờ đã bị thương nặng không thể tuỳ tiện nhúc nhíc được con cự xà đang trườn tớ há cái mồm khổng lồ đỏ như máu của nó ra nhằm hướng con mồi đớp tới thì.
Đoàng.... Một tiếng súng kinh thiên vang lên chiếc cổ của con cự xà lập tức xuất hiện một lỗ hổng to như cái rổ máu từ đó liên tục tuôn ra không ngớt .
Gré... con cự xà đến đây chỉ kêu ré lên một tiếng rồi đổ ngục xuống thân hình của nó đè thẳng lên người của Lâm làm hắn phải kêu khổ không ngớt.
Sau khi xử lý xong con cự xà kia Minh Thư và Ro lập tức chạy lại nâng thân hình của con mãng xà lên kéo thân hình của Lâm đang ở dưới đó ra khỏi xác con cự xà kia . Ro và Minh Thư thấy hắn chưa làm sao thì thở phào một cái , đến khi kéo người hắn ra khỏi người con cự xà kia Ro hỏi.
_ Không sao chứ?
Lâm chầm chậm lấy hết sức của mình cố sức đứng dậy một cách khó khăn cười nhăn nhó trả lời Ro.
_ Còn chưa chết được. Ui.... có lẽ xương sườn bị gãy rồi cần phải tĩnh dưỡng thêm một thời gian mới có thể chiến đấu.
Thấy hắn không có việc gì mọi người trong đoàn cũng an tâm đôi chút. Minh Thư thấy hắn đi đứng không vững thì trong mắt lộ vẻ ôn nhu dịu dàng đến dìu hắn bước đi. Ra sau khi xử lý xong con cự xà kia thì từ từ vác súng lại gần chỗ Lâm hỏi thăm.
_ Chiến đấu được nữa không? Sức lực còn bao nhiêu?
Lâm thấy hắn lại hỏi như thế thì bình tĩnh trả lời.
_ Xương sườn bị gãy, nếu liều mạng đối chiến có lẽ được 60% chiến lực.
Ra nghe hắn nói thế cũng không hỏi nữa nhìn lên bầu trời thấy bây giờ cũng sắp tối liền đưa ra đề nghị.
_ Hiện giờ có lẽ chúng ta phải ở lại đây nghỉ một đêm ngày mai sẽ tiếp tục lên đường.
Cả đoàn nghe hắn nói thế cũng không phản đối, Ra đi đến chỗ ba người tân nhân nói.
_ Được rồi hiện giờ chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở đây lấy sức ngày mai sẽ tiếp tục lên đường.
Xi-Khẻn và Ta-Lản từ sớm đã bị doạ cho sợ hãi không biết gì nữa mặt xám như tro chỉ vô thức gật đầu theo bản năng , Quỳnh thì trấn tĩnh hơn nhiều cũng tỏ vẻ đồng ý rồi đồng thời đi lại gần chỗ Lâm. Khi bước lại gần chỗ của Lâm, Quỳnh lập tức nở một nụ cười mị hoặc đánh mắt cho hắn một cái rồi nói.
_ Anh thật là mạnh đối chiến với con cự xà kia mà vẫn không hoảng sợ có thể cho em đi theo anh không?
Lâm nghe Quỳnh nói thế thì hơi trầm tư một chút nhưng không biết tại sao trong vô thức hắn tự nhiên lại gật đầu đáp ứng, ngay lập tức lúc đó trên tay của hắn truyền đến một lực đạo không cần đoán cũng biết là hũ dấm chua một bên nổi ghen cấu véo hắn làm hắn chỉ biết cười khổ. Quỳnh thấy hắn đáp ứng thì vui mừng đi lại chỗ bên cánh tay bên trái của hắn nhẹ nhàng đỡ lấy.
Tình cảnh của Lâm bây giờ có hai dại mỹ nhân hai bên tất nhiên là vô cùng thoải mái đánh một ánh mắt kiêu ngạo về phía Ro làm cho tên này hình như tức đến đầu bốc khói. Lâm vừa thoả mãn được lòng hư vinh của mình cũng không làm khó tên đồ đệ kia nữa mà nói với hai đại mỹ nhân kia.
_ Đưa anh lại xác con cự xà kia đi.
Minh Thư dù đang nghen nhưng nghe hắn nói thế cũng nhu thuận nghe theo còn Quỳnh thì cũng không phản đối làm theo chỉ thị của hắn. Khi đi lại gần xác con cự xà kia Lâm đưa tay cầm lấy cây thương quyền uy rút ra khỏi xác con quái vật kia định quay lưng đi thì Quỳnh lên tiếng nói.
_ Anh thử mổ đầu con rắn thử xem coi bộ có tinh thạch hay gì đó không?
Quỳnh vốn là nhà văn viết tiểu thuyết huyễn huyễn nên rất tò mò về con quái vật kia Lâm nghe Quỳnh nói thế thì cũng làm theo thử xem tiến đến đầu con cự xà cầm lấy cây thương quyền uy đâm thẳng xuống.
Phập.... chiếc thương đâm thẳng vào đầu con cự xà rồi rứt rộng ra, Hắn hiện giờ không thể cúi mình được đang định nói Minh Thư làm thì Quỳnh đã nhanh hơn ngồi xuống dùng tay của mình moi moi trong đầu con cự xà kia, một lúc sau nàng lôi ra được một viên ngọc hình tròn to như quả bóng bàn toả ra ánh sáng màu xanh nhè nhẹ trông rất đẹp mắt. Lâm thấy viên tinh thạch đó thì ngạc nhiên một chút rồi cầm lấy viên tinh thạch trong tay của Quỳnh giơ lên mặt soi qua, một hồi thấy viên ngọc ẩn chứa một năng lượng tương đối nhưng không biết cách nào có thể phát ra được, thấy thế hắn nghĩ trong thân hình con cự xà này có lẽ các bộ phận có giá trị không nhỏ bèn thu thân hình của nó vào trong nhẫn "hồn" rồi cầm viên ngọc nhẹ nhàng trả cho Quỳnh .
10 phút sau Ra vừa đi cảnh giới xung quanh cũng đi về báo xung quanh đây có thể lập trại khá an toàn, Lâm nghe thế thì an tâm đôi chút liền truyền thần lực vào nhẫn "hồn" lập tức một đống lều trại bung ra. Mọi người thấy đã có lều trại rồi thì cẩn thận cùng nhau lập trại nghỉ lại một đêm.