Vào đến trường, Long nhìn ngó xung quanh, ngắm nhìn ngôi trường cấp 3 trước kia hắn học, kiến trúc chỉ được tính là “tầm thường” so với những ngôi trường khác nhưng lại làm hắn cảm thấy nhớ thương vô cùng, bạn bè, thầy cô….hắn đi đến chỗ ngồi nơi sân trường, hôm nay là ngày đầu khai giảng, vang vọng tiếng ríu ra ríu rít của học sinh, những khuôn mặt non nớt lớp 10, những ánh mắt ngóng trông của thầy cô về học sinh mới, hắn cảm thấy có rất nhiều thứ hắn đã bỏ qua, may mắn bây giờ có thể làm lại
Tùng tùng tùng tùng tùng….tiếng trống trường vang lên, cũng báo hiệu đến 7h sáng, các học sinh nối nhau đến hàng lớp của mình
- Hôm nay, ngày 15/9/2010, tôi và các thầy cô chào đón những thanh niên mới…………..
Vẫn là những câu nói nhàm chán, bài phát biểu khiến học sinh buồn ngủ ròng ra suốt 45 phút nhưng lại làm Long cảm thấy rất tưởng niệm
Buổi khai giảng trôi qua nhanh chóng, kết thúc cũng bằng 3 tiếng trống, kéo Long trở về thực tại, 45 phút, nói nhanh cũng không nhanh, nói chậm cũng không chậm
Trở về quá khứ, vẫn vậy, hắn được phân đến lớp 10c3
Bước vào lớp học, hắn lựa chọn vị trí kế bên bạn thân hắn- Thiên Ân, bởi lớp 10 khá buông lỏng, đầu năm ai ngồi đâu cũng được, giáo viên lại không quản
Lại 1 tiếng trống vang lên, các giáo viên chủ nhiệm lần lượt đi vào lớp của mình, nhìn thấy gương mặt quen thuộc cùng non nớt của giáo viên mới ra trường bước vào, Long nhận ra - cô Ngọc, 23 tuổi, bộ môn Anh Văn, vừa vào trường, vì giáo viên cũ đang trong kì sinh nở nên cô Ngọc được phân làm giáo viên chủ nhiệm lớp của hắn dù mới ra trường
- Chào các em, cô là Ngọc, bắt đầu từ bây giờ cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của lớp chúng ta, các em có câu hỏi gì có thể giơ tay phát biểu, nhưng cô hi vọng các em có thể dùng tiếng anh để nói chuyện, để cô có thể biết được trình độ của các em đến đâu
Cô Ngọc mỉm cười nói, nói thật là cô Ngọc rất đẹp, mang theo cặp mắt kính của thành phần tri thức khiến cô càng thêm quyến rũ hơn, đặc biệt là ánh mắt trong suốt của cô khiến cho các nam sinh điên cuồng hò hét huýt sáo
- Mày thấy sao? Cô ấy rất đẹp đúng không? Nói thật là lần đầu tao thấy giáo viên chủ nhiệm đẹp đến vậy, uổng công năm cấp 2 tao còn tưởng cấp 3 toàn những bà già ông lão khó tính, đúng là mắt mù mà
Ân quay sang cười nói nhỏ với Long
Long liếc nhìn hắn, cười khinh bỉ:
- Đừng tưởng tao không biết suy nghĩ của mày, lại muốn làm cái trò tình yêu “giáo viên - học sinh” thời cấp 2 chứ gì, đây là cấp 3, kiềm chế tính dâm đãng của mày lại đi
Ân mặc kệ ánh mắt khinh bỉ của thằng bạn, mặt dầy nói:
- Tao là người như vậy sao, chắc mày nhầm tao với ai rồi, hắc hắc
Trong khi 2 người đang thì thầm to nhỏ với nhau thì các học sinh đặc biệt là nam sinh nhao nhao dơ tay phát biểu nhưng chủ yếu là hỏi bằng tiếng việt, đủ biết trình độ tiếng anh cơ bản thảm hại thế nào, cũng phải thôi, Việt Nam mà, học sinh thời này ham chơi bỏ học, mất căn bản là bình thường
Long quay sang cười thần bí nói với Ân
- Xem tao tỏa sáng đây! Nói xong hắn giơ tay lên
Cô Ngọc có lẽ cũng chú ý tới bên này, thấy 2 người bọn hắn thì thầm to nhỏ mà nhíu nhíu mày, thấy Long giơ tay cô liền kêu đứng dậy
- Thưa cô có phải có thể hỏi bất kì điều gì miễn là dùng tiếng anh phải k ạ? Long cười hỏi
- Đúng vậy, em có thể hỏi bất kì điều gì, chỉ cần cô có thể trả lời là được! Ngọc vô tư đáp lời, có lẽ cô ấy không biết cái thời này học sinh cấp 3 nó gan cỡ nào, vô tình đưa dê vào miệng cọp
Long như thực hiện được mục đích của mình liền lên tiếng
- Her boyfriend? What is your phone number? Thank you! (đại loại là cô có bạn trai chưa? số điện thoại của cô là gì?)
Cả lớp đột nhiên im lặng, thằng bạn Thiên Ân cũng trợn mắt há mồm, ngay cả cô Ngọc cũng khó tin nhìn hắn, không phải bọn họ không hiểu, chính vì hiểu nên bọn họ mới biểu hiện khoa trương đến thế, thật khó tin những câu này lại từ mồm của học sinh lớp 10 thốt ra, còn nói với giáo viên của mình