• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Ngọc Hàm biết Tần Mạc là một anh hùng, bản thân cậu cũng rất kính trọng Tần Mạc, nhưng cậu là một con cá mặn đến từ Trái Đất, cậu không quá quan tâm đến tin tức về quân sự, nên không biết rõ diện mạo của Tần Mạc như nào.

Hơn nữa trong tiềm thức của cậu, một người có thể lập chiến công hiển hách như Tần Mạc, chắc hẳn phải là một người có ngoại hình lưng hùm vai gấu, cơ thể cường tráng, nhưng Tần Mạc lại có thân hình cao lớn cân đối không hề nắm trong tưởng tượng của cậu.

Vì thế Liễu Ngọc Hàm mới không nghĩ đến người kia sẽ là Tần Mạc, khi người xem bảo cậu đó là một người nổi tiếng toàn quốc, cậu không chút do dự liền tin.

Biết thế cậu nên giữ vững sự nghi ngờ của bản thân!

Trong lòng Liễu Ngọc Hàm khóc thầm, lại đọc lại bài đăng của anti trên Weibo, hận không thể quay về quá khứ gõ đầu mình cho tỉnh ra.

Có gì đau khổ hơn khi không qua phỏng vấn hay không, đó là chưa phỏng vấn đã biết mình tạch rồi!

Giống như bây giờ, cậu nên từ bỏ luôn cuộc phỏng vấn lần này, hay vẫn đợi bên Nguyên Khang thông báo?

Nếu phía Nguyên Khang đến bây giờ còn chưa có thông báo, có lẽ chuyện không quá xấu giống trong suy nghĩ của cậu.

Thật ra trong lòng Liễu Ngọc Hàm hiểu rõ khả năng xảy ra chuyện này rất nhỏ nhưng bản thân cậu không muốn từ bỏ. Dù sao bên Nguyên Khang chưa thông báo cho cậu không dến phỏng vấn nữa, cậu cảm thấy mình vẫn còn cơ hội!

Hừ lạnh một tiếng, Liễu Ngọc Hàm làm bộ mình cái gì cũng không biết, vẻ mặt kiên cường chuẩn bị đáp trả anti, khi cậu nhìn thời gian đăng bài, trong lòng liền rơi lộp bộp.

Bài đăng xuất hiện không lâu sau khi câu đi đến bệnh viên.

Liễu Ngọc Hàm vội vàng bấm vào bình luận, quả nhiên thấy không ổn rồi, mất một khoảng thời gian ngắn im lặng, mọi thứ đã ủ lên men!

Chuyện cậu đến bệnh viện khám không hiểu sao lại có người đăng lên, bây giờ anti đã tràn vào rất nhiều.

Xuất hiện các bình luận cãi nhau.

<Thì ra cá mặn là loại này à, tố chất tâm lý của bản thân qua kém, nên không bao giờ phát triển được.>

<Nếu ghét thầy Hàm, bọn mày còn vào xem livestream làm gì? Bơ nhau không phải tốt hơn à?>

<Nói như vậy, bọn anti đang lộ sự xấu tính của mình đấy ~>

<Chắc khi thấy chủ đề livestream là cá mặn, nên có một số loại cho rằng mình có chỉ số thông minh hơn người đó! Cũng không tự nhìn bản thân mình như nào?>

Có một số người nói gì đó về tin đồn, Liễu Ngọc Hàm cũng không hiểu cho lắm.

<Tôi không xem thường những người có IQ thấp, nhưng lần đầu tiên tôi phát hiện ra rằng không có não là vấn đề lớn đấy. Nghe nói bọn cá mặn tụ tập lại với nhau phỉ báng thiếu tướng Tần mới bị thương, không biết đang làm cái gì nữa? Chẳng lẽ vì cậu ta quá ngu ngốc? Tôi thấy bây giờ không còn nhìn những người học không giỏi bình thường được nữa.>

<Cái gì mà thiếu tướng Tần! Làm thiếu tướng Liên Bang là có quyền động đến người dân à? Có đặc quyền thì ghê gớm lắm à? Nghĩ đến chuyện thầy Hàm phải chung công ty với loại người như này tôi liền thấy buồn nôn, tôi muốn thoát fan.>

<Cá mặn hội tụ làm tôi có cái nhìn mới đấy. Thiếu tướng Tần là ai? Là tướng tĩnh của quân đội ra chiến trường! Tụ tập nói xấu hắn, đúng là kiêu căng quá rồi đấy, không sợ quả báo à?>

<Thiếu tướng Tần có thể lên tiếng giải thích được không? Cứ cho là thầy Hàm của chúng tôi có nói gì động chạm đến anh, nhưng đánh cậu ấy bị thương có phải rất quá đáng rồi không? Cậu ấy không phải công dân Liên Bang sao? Mạng sống của cậu ấy không phải không mạng người à? @Người quản lý Nguyên Khang, Tần Mạc.

<Tag thiếu tướng Tần làm gì? Đúng là không hổ bầy cá mặn! Gà mái đẻ trứng còn biết đẻ trứng đúng ổ, còn lũ cá mặn lại không biết điều, thì ra cá mặn khuyết tật não là do bẩm sinh!>

<...Lầu trên, gắt thế...>

<Cho dù cá mặn có hơi ngốc, nhưng ở đâu ra thiểu năng trí tuệ như thằng lầu trên nói? Chó nhà ai không buộc xích vào, cứ thả rông thế này?!>

Còn một phần còn lại quan tâm đến tình hình của cậu, nói xin lỗi vì đã hiểu nhầm cậu.

Liễu Ngọc Hàm đọc lướt qua một đống bình luận hỗn loạn, nghĩ đến chuyện mình vốn đã không có hy vọng để phỏng vấn rồi, lại gặp những bình luận chửi Tần Mặc, cảm thấy tuyệt vọng, quyết định đăng weibo đáp lại.

<Cảm ơn bạn bè ở gần bệnh viện trông chừng cá mặn, mọi người vất vả rồi! Không ngờ mọi người lại hiểu tôi như vậy, biết con cá mặn phải leo ba hai tầng đã thông báo cho bệnh viện, tôi rất cảm động! Cảm ơn Nguyên Khang, cảm thành phố, cảm ơn công trình vườn hoa Tưu Khê, để cho cá mặn biết có rất nhiều người quan tâm đến mình, tôi đã không còn là một con cá mặn đơn thuần, mà là một con cá mặn cảm động!"

Liễu Ngọc Hàm áp dụng nguyên tắc không biết xấu hổ, mặc kệ là fan hay anti đến đều không từ chối, mang tất cả mọi thứ dồn về mình, rất chân thành cảm ơn mọi người, làm cho bọn anti thấy không vui, điên cuồng chế nhạo Liễu Ngọc Hàm không biết xấu hổ.

Nói xấu Liễu Ngọc Hàm là công việc hàng ngày của bọn họ, cho nên nháy mắt đã xuất hiện rất nhiều bình luận, tràn ngập bên dưới bài đăng.

Ngoại trừ mấy bình luận kiểu như "Để tôi xem cậu có ai chống lưng nào?', "Chỉ số thông minh chỉ có thế thôi à", số còn lại không quan tâm đến Liễu Ngọc Hàm nói gì, sôi nổi cười nhạo cậu, "Tham sống sợ chết", hiển nhiên không quan tâm đến chuyện cậu vào viện vì chạy quá nhiều.

Fans của Liễu Ngọc Hàm rất hiểu rõ tính cách thầy Hàm nhà mình, biết rất rõ cậu không thèm dể ý lũ hay cười nhạo cậu nhát gan hay thể chất kém, cho nên chửi nhau với bọn anti là chuyện của mặt dày hay không dày mà thôi, bọn họ tỏ vẻ đúng là thầy Hàm không biết xấu hổ, không phục liền đến chiến luôn.

Liễu Ngọc Hàm đáp trả lại, anti cười nhạo, sự bảo vệ của fan xóa tan chuyện Liễu Ngọc Hàm không bị thương, làm cho một số người không giám nói gì nữa.

Câu "ngồi trông chừng ở bệnh viện" bên trên, dường như nhắm vào một số người, mà cả fans và anti đều đỏ mắt nhìn nhau, ẩn ý đó đương nhiên làm cho một số người không dám nói bừa nữa.

Không ai hiểu rõ hơn chuyện anti bị vả mặt hơn bọn họ.

Nhiều người biết nhìn hơn, cách chửi Liễu Ngọc Hàm quay về chuyện cũ, đám anti một lần nữa đâm vào chỗ đau của Liễu Ngọc Hàm.

<Có lừa thiên hạ vẫn là thầy Hàm nha lầu trên ~>


<Ngoại trừ dạy mấy thứ linh tinh thì có năng lực gì chứ, chẳng lẽ cậu ta hiểu biết nhiều hơn nghiên cứu viên à?>


Có thể, thật sự có thể.


Bản thân là một con cá mặn đến từ Trái Đất, Liễu Ngọc Hàm biết rất nhiều thứ mà người làm nghiên cứu không biết.


Ví dụ như niệm kinh.


Cho dù là kinh Phật hay đạo giáo, ở thời đại mọi người không còn tin ma quỷ, có rất ít người biết đến văn hóa cổ xưa, cũng chỉ có số ít người có sở thích kỳ quái như Liễu Ngọc Hàm mới biết.


Cho nên khi Tần Mạc lên tiếng, mọi người thấy lý do anh thông báo liền không biết phải nói gì.


Người quản lý Nguyên Khang, Tần Mạc: "Niệm Kinh Phật rất tốt, cậu đã qua phỏng vấn, ngày mai đến công ty báo danh." @Một con cá mặn có thể hét 666 [Hình ảnh].

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK