Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời điểm Thẩm Dịch vội vã từ quân bộ chạy về Thẩm gia, liền nhìn thấy người bạn tốt Kỷ Nhiên của mình đang ngồi trong một góc không mấy sáng sủa ở phòng khách.

Alpha cúi nửa đầu, hai tay đặt trên đầu gối, trên miệng lủng lẳng điếu thuốc, ánh lửa từ ngọn lửa tỏa ra phi thường yếu ớt trong bóng tối, chập chờn rồi tắt theo hô hấp của người nọ.

Hắn ta dùng răng khẽ cắn điếu thuốc, thỉnh thoảng lại nặng nề mà thở dài, một bộ dáng không còn luyến tiếc gì với sự sống.

Làn khói mờ ảo khiến hệ thống tuần hoàn trong phòng khách tự động mở ra, nhanh chóng lọc sạch mùi khói, không hề để lại bất cứ mùi lạ gì.

Bằng không, cho dù là bạn tốt, hắn cũng sẽ nhịn không được đem đối phương ném ra ngoài —

Sau khi Thẩm Dịch tới gần, nhìn bộ dáng của đối phương mà không khỏi nhíu mày.

Điều này hoàn toàn không phù hợp với tính cách trương dương thường ngày của Kỷ Nhiên, không biết điều gì đã khiến hắn ta trở nên như vậy.

Bất quá lúc này hắn cũng không định tìm hiểu sâu, mà hỏi: “Thẩm Ngôn đâu?”

Nghe thấy cái tên này, Kỷ Nhiên kịch liệt ho khan như bị sặc khói:”Khụ, em ấy… mệt quá, đang nghỉ ngơi trong phòng.”

“Xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Thẩm Dịch lập tức trầm xuống, hai tay nắm chặt thành quyền, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị:”Có phải Tiểu Ngôn điều khiển cơ giáp bị thương rồi phải không, hay là lúc nãy anh nhân cơ hội tôi không có ở đây mà bắt nạt thằng bé?”

“Tôi bắt nạt… em ấy?” Kỷ Nhiên một tay bóp tắt điếu thuốc, từ trong miệng thở ra một ngụm trọc khí, thở dài nói:”Đại ca, tôi không bắt nạt em ấy, em ấy ngược lại còn bắt nạt tôi.”

Tựa hồ giống như nghĩ tới cái gì, Alpha lại lộ ra biểu tình tang thương khó tả, hắn ta đột nhiên ngã ngửa ra sô pha, giơ tay che mặt:”Mẹ kiếp, thật là xấu hổ, thật là, thật là quá xấu hổ –“

Hắn ta nhịn không được nhớ lại cảnh tượng vào hai giờ trước.

Sau khi Thẩm Ngôn thực hiện xong các thao tác cơ bản, Kỷ Nhiên bị động tác tiêu chuẩn có thể so sánh với sách giáo khoa đó làm cho kinh ngạc, đầu óc rối bời: “Em, em sao-“

Omega bình tĩnh giải thích: “Kỳ thực tôi từ lâu đã rất có hứng thú đối với cơ giáp, những năm qua đã xem qua vô số video về thao tác cơ giáp. Khi tôi nhìn thấy anh thao tác, những động tác đó trùng hợp lại tương tự với những hình ảnh trong video, lại vừa liền tay, liền học được.”

“Cảm ơn anh đã biểu diễn cho tôi xem, cảm ơn.”

“Không có gì……” Nhìn sườn mặt tinh xảo của đối phương, Kỷ Nhiên ma xui quỷ khiến mà trả lời.

Sau đó, hắn ta nghĩ, không đúng a, những thao tác này có thể học được bằng cách xem video sao? Vậy mình vất vả khổ luyện mất nửa năm để làm cái gì?

“Chúng ta đấu cơ giáp được không? Tôi muốn thử một chút.”

Thẩm Ngôn nghiêng đầu nhìn hắn, trong đôi mắt màu tím xinh đẹp hiện lên một tia sáng lấp lánh, từng chút một tản ra, phản chiếu ra màu sắc trong trẻo mỹ lệ, khiến người ta không thể tự kìm hãm mình mà trầm mê trong đó.

“…Ừ.” Chờ Kỷ Nhiên hoàn hồn trở lại, hắn ta mới nhận ra mình đã đáp ứng yêu cầu của đối phương.

Thảo.

Nội tâm hắn ta phi thường ảo não, sao mình lại đồng ý dễ dàng như vậy chứ?

Thẩm Dịch nhờ hắn ta trông chừng em trai, hắn ta cũng đồng ý rồi.

Chiến đấu cơ giáp không giống thao tác huấn luyện cơ bản, có tính nguy hiểm nhất định. Omega sắc mặt tái nhợt như vậy, thân thể cũng thực yếu ớt, lỡ như đụng phải bị thương thì làm sao bây giờ?

Đến lúc đó, Thẩm Dịch chắc chắn sẽ giết hắn ta.

Kỷ Nhiên vẻ mặt ngưng trọng mà tiến vào khoang điều khiển của cơ giáp màu xanh, đang định đổi ý thì giây tiếp theo lại nhận được lời mời chiến đấu từ đối phương.

Trên màn hình hiện ra thông báo:

【 Thẩm Ngôn muốn cùng ngài tiến hành đối chiến cơ giáp, ngài có chấp nhận không? YES/NO. 】

Được, cứ thử một lần đi.

Có lẽ Omega sẽ mất hứng thú với thứ nguy hiểm này sau khi nếm trải mùi vị thất bại.

Vì thế hắn ta giơ tay nhấp vào【YES】.

Năm giây đếm ngược vừa mới kết thúc, trước mặt hắn ta liền xuất hiện một ngọn lửa chói mắt bay lên không trung, Kỷ Nhiên không khỏi hơi nheo mắt lại, ngọn lửa kia trong chớp mắt liền vòng ra phía sau cơ giáp màu xanh, rút ra trường kiếm sắc bén màu bạc phản chiếu một tia lạnh lẽo, giống như tử thần không thương tiếc thu hoạch sinh mệnh.

……

Trận đầu, Kỷ Nhiên thua một cách nhanh chóng.

Khi trận đấu kết thúc, biểu tình của Alpha có chút choáng váng, tựa hồ không thể ngờ là mình sẽ thua.

Hắn ta, một sĩ quan bốn sao, một Alpha được xếp vào loại ưu tú, lại thua một Omega mảnh mai? Chuyện này quả thực… không thể tin được!

【 Thẩm Ngôn muốn cùng ngài tiến hành đối chiến cơ giáp, ngài có chấp nhận không? YES/NO. 】

Khoảnh khắc nhìn thấy lời mời, Kỷ Nhiên vô thức dựng thẳng lưng, siết chặt quai hàm, bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu.

Điều này có nghĩa là hắn ta bắt đầu trở nên nghiêm túc.

Kỷ Nhiên thừa nhận, lần trước là do hắn ta đánh giá thấp đối phương.

Đối mặt với một Omega vừa mới học cách vận hành cơ giáp, hắn ta hoàn toàn mất cảnh giác, dẫn tới bỏ lỡ cơ hội thắng ngay từ đầu.

Nhưng hắn ta không biết Thẩm Ngôn không phải là một Omega bình thường. Cũng không nhận ra Omega này không giống với người mới bắt đầu học, người nọ là một thiên tài về cơ giáp, cần phải nghiêm túc mà đối đãi.

Trận thứ hai hắn ta dùng toàn lực để ứng phó.

Hắn ta thắng.

Alpha đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, không sai, xem ra lúc nãy chỉ là nhất thời không cẩn thận mà thôi.

Nhưng mà, tiếp theo trận thứ ba, trận thứ tư, trận thứ năm —

Kỷ Nhiên đã hiểu cái gì gọi là hoa thức treo lên đánh.(?)

Tuy rằng hắn ta điều khiển cơ giáp cấp 3, đối phương điều khiển cơ giáp cấp 5, nhưng Omega cũng không có dùng những kỹ thuật phức tạp đối phó hắn.

Ngược lại, Thẩm Ngôn đều sử dụng những kỹ thuật cơ bản nhất.

Nhưng chính là như vậy mới đáng sợ.

Chiến thắng bằng các kỹ thuật đặc biệt có thể được suy luận là ưu thế về cơ giáp, nhưng có thể dễ dàng giành chiến thắng chỉ bằng các kỹ thuật cơ bản cho thấy đối phương đã thành thạo các kỹ năng khác nhau và không cần cái khác tới mượn cớ che đậy.

Điều đáng sợ hơn nữa là, từ trận thứ ba trở đi, Thẩm Ngôn bắt đầu tập trung nhằm vào nhược điểm, dùng các kế hoạch tác chiến khác nhau và thời gian ngắn nhất có thể để đánh bại hắn ta.

Điều này cũng có nghĩa là đối phương chỉ mất mười phút chiến đấu đã thăm dò ra đường đi nước bước của hắn ta, hơn nữa còn có phương pháp phá giải.

Nghĩ đến đây, Kỷ Nhiên toát mồ hôi lạnh, lòng tự trọng cùng niềm kiêu hãnh của một Alpha hoàn toàn đã bị đả kích đến không còn gì.

Nhìn thấy ngọn lửa khí thế hừng hực lao thẳng về phía mình, trái tim hắn ta đột nhiên thắt lại, hô hấp trở nên dồn dập, cư nhiên sinh ra một loại tâm lý kính sợ với Omega trong khoang điều khiển đối diện.

Phải biết rằng, hắn ta chưa bao giờ trải qua cảm giác sợ hãi này ngay cả khi đối mặt với trưởng quan nghiêm khắc nhất.

……

Một giờ sau, Kỷ Nhiên nhận được tin nhắn của Thẩm Ngôn:”Tôi hơi mệt, rời khỏi trước”, tâm tình đột nhiên thả lỏng hẳn ra, nháy mắt có cảm giác hạnh phúc vì cuối cùng cũng được cứu rỗi.

Gương mặt của Omega từ Tinh Võng đi xuống tái nhợt đến mức không còn một tia huyết sắc, mồ hôi lạnh thấm ướt hai bên thái dương, lạnh lẽo dán lên hai bên má, hàng lông mi dài và dày cũng ướt sũng, thoạt nhìn thập phần yếu ớt.

Mặt khác, vết máu trên đôi môi đỏ đến chói mắt, làm nổi bật vẻ đẹp kinh người diễm lệ, khiến người ta không thể rời đi ánh mắt.

Quần áo trên người Thẩm Ngôn cũng bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp, làm nổi bật vòng eo thon nhỏ cùng đường nét uyển chuyển, làn da bạch ngọc dưới ánh đèn càng thêm trắng nõn sáng trong, khiến người ta đều phải suy tư.

Cảnh tượng như vậy làm tim Kỷ Nhiên đập thình thịch liên hồi, hắn ta gian nan quay mặt đi, không được tự nhiên mà ho khan một tiếng, giọng nói có chút khàn khàn: “Em không sao chứ? Có cần… anh ôm em về không?”

Nói đến đây, một Alpha luôn có thể dễ dàng đối phó với Omega cư nhiên lại đỏ mặt.

“Không cần, tôi đi nghỉ ngơi một chút liền khỏe.” Thẩm Ngôn khẽ nhíu mày, lau đi vết máu trên môi, anh đã sớm quen với thân thể thỉnh thoảng lại phun ra máu này.

Anh chỉ là tiếp xúc với cơ giáp có chút hưng phấn, dẫn tới có chút thoát lực, rất nhanh liền khỏe lại.

' Xem ra một giờ chính là cực hạn. ' Thẩm Ngôn nghĩ thầm.

Sau khi khôi phục lại sức lực, Thẩm Ngôn vào phòng ngủ tắm rửa. Kỷ Nhiên rảnh rỗi không có việc gì làm, ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách đợi Thẩm Dịch.

Sau đó, hắn ta chậm rãi nhớ lại ý định ban đầu của mình – dạy Thẩm Ngôn thao tác cơ bản của cơ giáp, nhân cơ hội làm người nọ sùng bái mình, thuận tiện chiếm được hảo cảm của đối phương.

Sau đó, hắn ta nghĩ đến thao tác của Thẩm Ngôn có thể so sánh với thao tác trong sách giáo khoa và thao tác của cơ giáp trong các trận chiến khốc liệt thật sự —

Vẻ mặt của Alpha đột nhiên cứng đờ, lộ ra biểu tình như bị sét đánh.

Trước đó, hắn ta đến tột cùng là làm cái gì??

Vô cùng tự tin mà biểu diễn một tổ hợp động tác yêu cầu kỹ thuật cao trước mặt Omega, còn đắc ý hỏi người ta: “Tiểu Ngôn, anh vừa rồi biểu hiện thế nào?”

Anh vừa rồi biểu hiện thế nào?

Anh vừa rồi biểu hiện thế nào?

……

Thảo.

Thảo thảo.

Thảo thảo thảo.

Kỷ Nhiên đột nhiên giơ tay che mặt, cảm giác nhân sinh cả đời đều trở nên u ám.

*

“Chậc chậc.” Sau khi nghe xong, Thẩm Dịch cười nhạo bạn mình một cách không thương tiếc:”Ai bảo anh lần nào cũng dùng mánh khóe này để lấy lòng đối tượng? Đáng tiếc, loại mánh khóe này không thể khiến Tiểu Ngôn bị mê hoặc.”

Hắn trong lòng cảm thấy vui mừng.

Em trai mình quả nhiên rất thông minh, không những không bị mắc mưu mà còn có thể 'phản sát'.

“Tôi nói lại lần nữa, tôi trước nay chưa từng, chưa từng có đối tượng!” Kỷ Nhiên đột nhiên nện mạnh xuống ghế sô pha, nhấn mạnh từng chữ.

“Nhưng mà,” hắn ta hắng giọng, lộ ra một nụ cười ngượng ngùng:“Bây giờ tôi có rồi, tôi thích Thẩm Ngôn.”

“Ồ.” Thẩm Dịch cười lạnh:”Anh còn chưa bị ngược đủ?”

“……”

“Chuyện vừa rồi không đủ mất mặt sao?”

“……”

Sau khi đả kích đối phương không thương tiếc, Thẩm Dịch khoanh tay, nửa dựa vào lưng ghế, rũ mắt suy nghĩ.

Thân hình hắn cao gầy thẳng tắp, ánh sáng trên mặt phác họa ra một đường nét ba chiều lạnh lùng, một đường nét có thể làm vô số Omega mê mệt.

Kỷ Nhiên nói đúng, nếu người nọ muốn tìm người để vượt qua thời kỳ nhạy cảm, người tìm đến có thể xếp hàng từ đây đến cuối phố.

Mà lúc này, Thẩm Dịch sắc mặt nghiêm nghị, lông mày nhíu chặt, hắn không nghĩ tới em trai mình lại có thiên phú về cơ giáp cao như vậy, so với chính hắn còn muốn cao hơn rất nhiều.

Mặc dù cả hai chỉ chiến đấu trực tuyến, không sử dụng tinh thần lực, nhưng thiên phú của Thẩm Ngôn cũng đã được chứng minh.

Kỷ Nhiên ngày thường nhìn có vẻ không đáng tin cậy nhưng năng lực điều khiển cơ giáp của hắn ta rất không tệ, ít nhất phải là trình độ trung đẳng trong quân đội.

Ngoài việc Alpha đánh giá thấp đối phương ở trận đầu tiên và thất bại ở trận thứ hai, có thể thắng hắn ta ở trận thứ ba, đây chẳng phải là thiên tài hay sao, chỉ sợ toàn bộ đế quốc đều khó có thể gặp được người thứ hai.

Đáng tiếc, tại sao Thẩm Ngôn lại là Omega?

Nếu là Alpha, nhất định sẽ được bồi dưỡng trở thành siêu cấp thiên tài.

Bất quá nghĩ lại, là Omega cũng không sao.

Đi quân đội chấp hành nhiệm vụ quá mức nguy hiểm, một mình hắn đi là đủ rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK