Mục lục
[Dịch] Tu Chân Tứ Vạn Niên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bành Hải đến cạnh vách tường trắng, vẽ ảo một đường, trên vách tường xuất hiện một vệt sáng đầy màu sắc.

Bành Hải thực hiện cực nhanh vài thao tác, trên trần nhà truyền đến tiếng vù vù, một cái bàn tròn lớn bằng kim loại chậm rãi hạ xuống.

Cái bàn tròn lớn đường kính khoảng hai mét, chạm khắc hơn 1.000 phù văn, một vòng nối tiếp một vòng hình thành phù trận có hình xoắn ốc, trên phần vành hơi nhô ra bốn phía còn được khảm lên hơn 100 hạt thủy tinh rực rỡ, mỗi một hạt thủy tinh đều vô cùng trong suốt, vừa nhìn liền có thể thấy được vô vàn tinh tú ẩn chứa bên trong lõi hạt.

Lý Diệu liếc mắt một cái liền nhận ra đây là một truyền tống trận vô cùng cao cấp.

Xung quanh được khảm nhiều thủy tinh như vậy cho thấy truyền tống trận cần tiêu hao một lượng lớn linh năng mới có thể khởi động, nhất định là có thể truyền đến nơi vô cùng xa xôi.

Bành Hải thao tác cực nhanh trước màn sáng, trong màn sáng hiện ra ba hình ảnh nho nhỏ, mỗi hình ảnh đều là một thế giới có phong cách khác nhau.

Bành Hải nhấn vào một thế giới màu xám trong số đó, cài đặt tham số, bước vào truyền tống trận.

Lý Diệu và Đinh Linh Đang cũng bước vào, bốn phía truyền tống trận được khảm thủy tinh càng lúc càng sáng, khiến người khác không cách nào nhìn thẳng vào, pháp trận ngưng kết dưới chân cũng giống như lốc xoáy bát đầu dịch chuyển, tạo ra một sức hút kì lạ, như muốn hút người xuống lòng đất.

Trước mắt Lý Diệu tối sầm, cảm thấy bản thân giống một sợi mì bị kéo dài đến hơn 100m, lại trong vòng 0.1 giây bị dội ngược trở về nguyên hình.

Một cơn chóng mặt kéo đến, có cảm giác như muốn nôn, vừa trợn mắt nhìn, thân thể hắn đã đến một thế giới vô cùng quỷ dị.

Đây là một vùng đất màu xám, phóng tầm mắt ra xa là sa mạc màu xám không chút hơi người, dưới chân đều là sỏi và đá lớn bằng móng tay, không thấy một chút dấu vết của sinh vật sống.

Thế giới này dường như không có tầng khí quyển, không khí vô cùng loãng, mỗi lần thở đều phải dùng hết sức lực toàn thân, hơn nữa hương vị không khí hít vào cũng vô cùng khó ngửi, từ khoang mũi đến khí quản khó chịu như bị lửa thiêu đốt, cả lồng ngực như bị nhét vào một ngọn lửa, khó chịu vô cùng.

Càng làm cho người ta khó chịu đó là lực hút của thế giới này lớn hơn mấy lần so với Thiên Nguyên giới, Lý Diệu vừa mới đứng vững liền cảm thấy thân thể lập tức ngã xuống, suýt chút nữa đã quỳ luôn xuống đất.

Bầu trời màu xám không có sao, mặt trăng và mặt trời, chỉ có nhiều tảng đá to màu xám, bị điêu khắc thành hình dáng mặt người, trôi nổi vô cùng cổ quái, cứ trừng mắt nhìn thẳng người trên mặt đất, khiến cho Lý Diệu bị nhìn tới sợ hãi.

Ngoài ra, hắn còn phát hiện một việc lạ là ở nơi cách bọn họ bảy, tám trăm mét, hình như còn có 3 người khác đang đứng, cách ăn mặc giống họ y như đúc!

“Đừng nhìn nữa, đó là chúng ta đấy, thế giới này đường kính không tới một km, là một mảnh vỡ thế giới điển hình.” Bành Hải cười nói.

“Nơi này chính là mảnh vỡ thế giới trong truyền thuyết?” Lý Diệu có chút tò mò đánh giá bốn phía.

Hắn đã học qua trong sách giáo khoa, trong vũ trụ tổng cộng có hai loại thế giới.

Loại thứ nhất chính là giống như Thiên Nguyên giới, thể tích rất lớn, kéo dài qua nhiều tinh hệ, trong đó tinh cầu có thể sinh sống, có tầng khí quyển ổn định cùng hệ thống sinh thái tuần hoàn hoàn thiện.

Cho dù con người hay là yêu thú, đều có thể ở thế giới như thế này sinh sôi nảy nở, không ngừng tiến hóa, phát triển ra nền văn minh.

Thế giới như thế này là “chủ thế giới”, còn gọi là “Đại Thiên thế giới”.

Loại còn lại thì thê thảm hơn nhiều, hoặc là lúc vũ trụ nổ lớn mới bắt đầu hình thành mảnh nhỏ thời không, hoặc là trong cổ tu nội chiến bị siêu cấp cao thủ oanh tạc từ chủ thế giới ra, hoặc là một chủ thế giới hoàn chỉnh bị xét rách trong luồng sóng của linh năng, hoặc là do nhiều nguyên nhân quái lạ từ con người tạo ra.

Thế giới như thế này luôn có thể tích rất nhỏ, có loại chỉ có mấy trăm mét thậm chí mấy chục mét, lớn nhất cũng không hơn một khoảng lục địa. Vì thể tích quá nhỏ, linh năng dao động cực kỳ mãnh liệt, thế giới như thế này vô cùng không ổn định, thậm chí không có quy luật vận hành cố định, mỗi phút đều có thể sụp đổ.

Thế giới như thế này được gọi là “mảnh vỡ thế giới”, cũng có thể gọi là “Tiểu Thiên thế giới”.

Chủ thế giới liên kết với mảnh vỡ thế giới qua khe hở thời không nhưng một khi đã biết tọa độ chính xác của mảnh vỡ thế giới, cũng có thể trực tiếp đi tới thông qua truyền tống trận.

Thời kỳ đầu của nền văn minh tu chân hiện đại, con người đã phát hiện rất nhiều mảnh vỡ thế giới.

Nhưng khi đó mọi người chưa học được cách tận dụng, luôn biến mảnh vỡ thế giới thành bãi rác và nơi lưu đày của chủ thế giới.

Trải qua 10.000 năm phát triển, con người đã phát hiện ra hơn triệu mảnh vỡ thế giới, đồng thời tiến hành nghiên cứu tận dụng một số mảnh vỡ thế giới, biến phế vật thành bảo vật.

Trong đó cách sử dụng thường thấy nhất là biến mảnh vỡ thế giới thành nơi tu luyện của cường giả!

Bành Hải nói:

“Mảnh vỡ thế giới này tên là Tiểu Khôi vực, đặc điểm của nó là mật độ dưới đất rất lớn, sức hút trái đất cực cao, ước chừng cao hơn 10 lần so với Thiên Nguyên giới. Điều kỳ lạ nhất chính là lực hút của nó không ổn định, mỗi phút mỗi giây đềusẽ thay đổi, từ tám lần trọng lực Thiên Nguyên Giới đến mười hai lần trọng lực không giống nhau, không tuân theo bất kỳ quy luật nào. Chẳng hạn một giây trước vẫn là 12 lần trọng lực thì một giây sau đột nhiên biến thành tám lần trong lực! Tu luyện ở Tiểu Khôi vực có thể rèn luyện sự kiểm soát thân thể của cậu thật triệt để!”

“Kỳ lạ vậy sao!” Lý Diệu âm thầm thán phục, mảnh vỡ thế giới quả nhiên kỳ dị.

Lực hút lớn hơn mười lần so với Thiên Nguyên giới, hay có thể nói mật độ dưới đất của nơi này lớn vô cùng.

Nhưng trọng lực thay đổi không có quy luật nào, loại hiện tượng này không phải quy tắc nào cũng giải thích được.

Mà những pho tượng mặt người trôi nổi trên bầu trời kia lại là thứ gì, do ai tạo ra, tại sao có thể phản trọng lực trôi nổi giữa không trung? Trên cái đế của chúng đâu có phản trọng lực phù trận kia mà!

Nhưng Lý Diệu không phải nhà khoa học, nếu không nghĩ ra cũng dứt khoát không thèm nghĩ nữa, hắn tiện tay đấm bừa hai quyền, quả nhiên cảm thấy lúc dùng sức ra quyền có chút kỳ lạ.

Cái gọi là lực từ đất lên, bất cứ công kích nào bước đầu tiên đều là hai chân chạm đất, mượn lực từ dưới đất.

Nhưng sự thay đổi rất nhỏ của trường trọng lực ở nơi này lại làm cho Lý Diệu sinh ra cảm giác chân đạp lên bông, đầu nặng chân nhẹ, quyền phong vốn có thể xé rách không khí cũng biến thành mềm mại vô lực.

“Tôi cài đặt một bộ dụng cụ tu luyện ở đây, trong thời gian một tháng, nếu cậu có thể thích ứng lực hút của nơi này, tôi tin tưởng nếu trở lại Thiên Nguyên giới, thực lực của cậu sẽ tăng mấy lần, thi đậu vào Cửu Đại tuyệt đối không thành vấn đề!”

Bành Hải cười nói.

Ngừng một chút, nhìn thoáng qua Đinh Linh Đang bên cạnh đang muốn nói lại thôi, Bành Hải tiếp tục nói:

“Đinh sư muội, đừng nói sư huynh không chăm sóc muội. Một tháng này, phòng tu luyện này sẽ do muội quản lý, muội tới điều khiển truyền tống trận, giúp huynh trông coi tên nhóc này, nhớ kỹ là ngoài Tiểu Khôi vực, hai mảnh vỡ thế giới còn lại tuyệt đối đừng để hắn vào, cả muội cũng phải cẩn thận. Đó là chuẩn bị cho tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ kỳ, rất nguy hiểm, người thường đi vào sẽ thịt nát xương tan ngay.”

Đinh Linh Đang vui mừng nhướng mày, nhảy cẫng lên hoan hô:

“Sư huynh vạn tuế! Muội từ lâu đã muốn ở Tiểu Khôi vực thoải mái tu luyện rồi! Nhưng có thể đồng ý với muội thêm một việc không?”

Bành Hải nhíu mày:

“Ta biết ngay là muội lòng tham không đáy, nói đi, còn chuyện gì nữa?”

Đinh Linh Đang cười tủm tỉm nói:

“Bành sư huynh, huynh cũng biết bạn học Lý Diệu đang do dự giữa Đại Hoang chiến viện của chúng ta và đại học Thâm Hải, hay là hai người chúng ta đánh một trận, để bạn học Lý Diệu biết một chút về thực lực thực sự của Đại hoang chiến viện, nói không chừng hắn xem đến nhiệt huyết sôi trào, nở gan nở ruột, ngay lập tức bỏ làm cái gì luyện khí sư chó má kia, đổi sang chức nghiệp Luyện thể giả rất có tiền đồ đó!”

Nói xong không đợi Bành Hải đồng ý, Đinh Linh Đang liền bắt đầu tự quyết định mà động tay chân, phát ra tiếng bẻ xương khớp làm cho người ta vô cùng sợ hãi.

Bành Hải bình tĩnh lui nửa bước, có chút bất đắc dĩ cười nói:

“Muội rốt cuộc là muốn cho bạn học Lý Diệu nhìn một chút, hay là đơn thuần muốn cùng ta đánh một trận?”

Đinh Linh Đang thè lưỡi:

“Bị huynh phát hiện rồi, Bành sư huynh, huynh là học sinh tốt nghiệp ưu tú nhất Đại hoang chiến viện chúng ta, cho tới nay, muội tìm đủ cơ hội muốn cùng huynh cọ sát, huynh trước sau không chịu đồng ý, hôm nay cứ cho là để bạn học Lý Diệu thấy một chút. Tu chân giả chiến đấu bật hết hỏa lực, rốt cuộc điên cuồng cỡ nào!”

Bành Hải nhìn Lý Diệu một cái, trong mắt tỏa ra tia sáng yêu dị, rốt cục gật đầu nói:

“Được, nể mặt bạn học Lý Diệu, ta đem thực lực áp chế ở cảnh giới đỉnh cao Luyện Khí kỳ, cùng muội đánh một trận, nhưng nói trước, nhiều nhất ba mươi giây.”

“Không cần, nếu đều là đỉnh cao Luyện Khí kỳ, muội mười giây là sẽ đánh bại huynh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK