Mục lục
Vu Sư Chi Lữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện lần thứ 8 tại: Chương 805: Đều không có gì cản nổi (2)

"Nơi này chính là Hắc Vu Đại lục?"

Hắc Vu Đại lục, nếu đối với bình thường Thế giới mà nói, nói là một tòa Đại lục cũng không quá đáng, thậm chí có diện tích đã vượt qua diện tích toàn thể trung, tiểu Thế giới, nhưng mà đối với Vu sư Đại lục bao la mà nói, lại bất quá chỉ là một tòa hải ngoại cự đảo mà thôi.

Bầu trời lượn lờ mây đen, tối đen, vô cùng ngột ngạt, hải ngoại cự đảo có thời tiết đều là mây mưa vô thường.

Bờ biển vách núi trơ trụi, tình cờ có một hai cây cối sinh mệnh lực dồi dào giãy giụa sinh tồn, nhóm lớn kền kền ở trên bờ mổ thi thể sinh vật không biết tên, phát ra tiếng kêu khàn khàn chói tai.

So với Vu sư Đại lục bờ biển có ngư dân vãng lai không dứt, sinh cơ bừng bừng, nơi này được gọi là đất cằn sổi đá cũng không quá đáng.

"Đúng, đây chính là Hắc Vu Đại lục, cũng được gọi là Hắc Vực, địa phương khủng bố có quy tắc cùng với Vu sư Đại lục tuyệt nhiên bất đồng. Bất quá những Hắc Vu sư lại chủ yếu thu thập nhân loại tuyệt vọng, bởi vậy luôn duy trì quan hệ tương đối tốt với Hải tộc, cho nên một ít Vu sư Đại lục thương đoàn lén qua buôn lậu thường thường thông qua quan hệ Hải tộc, cùng với Hắc Vu Đại lục tiến hành mậu dịch vãng lai."

Laprade nói, chỉ chỉ Cách Lâm Điệp Ảnh Sao Băng.

"Đại sư vẫn là đem Điệp Ảnh Sao Băng thu vào cho thỏa đáng, Săn ma chiến tích cùng với Hắc Vu Đại lục chính là kẻ thù sống còn, nơi này Hắc Vu sư nể tình ta cho nên sẽ không đối với đại sư tự dưng nhấc lên địch ý, nhưng nếu là nhìn thấy Điệp Ảnh Sao Băng..."

"Ừm."

Cách Lâm gật gật đầu, đem Điệp Ảnh Sao Băng thu hồi, trầm giọng nói: "Vậy làm phiền Bảo Thạch Hải Chi Vương."

Xèo! Xèo!

Do Laprade dẫn đường, Cách Lâm đi theo, hai người nhanh chóng bay nhanh tới nơi sâu xa Hắc Vu Đại lục.

...

Một ngày sau.

Giữa bầu trời cao, Cách Lâm ngừng lại, chỉ vào vách núi xa xa có một hang động nhỏ nói: "Vừa rồi trong đó có người nhòm ngó, không phải nói Hắc Vu Đại lục sở hữu nhân loại đều bị Hắc Vu sư nuôi nhốt ở trong phòng thí nghiệm sao?"

"Nhân loại? Ngươi chắc chắn chứ?"

Laprade lắc đầu nói: "Đại khái là nhân loại hoang dại từ trong phòng thí nghiệm Hắc Vu sư nào đó chạy trốn đi. Ở trên Hắc Vu Đại lục, nhân loại là cơ sở vật ngang giá luôn luôn vĩnh hằng bất biến, muốn so với Vu sư Đại lục Vu Tinh, Ma pháp thạch, Vu sư tệ, năng lượng thạch càng lưu thông. Tình cờ có một ít nhân loại hoang dại chạy ra phòng thí nghiệm, chỉ có thể tham sống sợ chết giống như con chuột, một khi bị Hắc Vu sư phát hiện thì vận mệnh chỉ có lần nữa bị bắt về phòng thí nghiệm."

"Giống như chăn nuôi súc vật ở trong chuồng vậy, tiếp đó giết để thu thập nhân loại tuyệt vọng?"

Cách Lâm lắc lắc đầu, một tiếng thở dài, đi theo Laprade tiếp tục bay tới phương xa xa xôi.

So với Vu sư Đại lục Vu sư Tháp chuyên môn vì nhân loại phổ thông thành lập một "Nhà ấm", dùng để cung cấp nhân loại sinh sôi phát triển, lớn mạnh Nguyên tố Vu sư đội ngũ nhằm để chống đỡ lấy mỗi một Ma Lực Chi Nguyên, Hắc Vu sư thì lại chăn nuôi nhân loại tựa như súc vật, chỉ là công cụ thu thập nhân loại tuyệt vọng, dùng để khắc chế những Vu sư khác.

Như thế, Vu sư Đại lục và Hắc Vực không thể hòa giải mâu thuẫn, liền sản sinh.

...

Liên tục phi hành mười bảy ngày.

Rốt cục, Laprade dẫn theo Cách Lâm đã thâm nhập Hắc Vực liền bị một đội Hắc Vu sư chặn đường.

Đây là một tên Hắc Vu Vương có vầng trán thâm thúy, cưỡi ở trên lưng một đầu hợp thành cự quái hơn ba mươi mét lượn lờ nhân loại tuyệt vọng lực lượng, phía sau có hơn mười tên cấp một, cấp hai Hắc Vu sư, tựa hồ đang chấp hành nhiệm vụ gì đó.

"Hắc Vu Vương vĩ đại, ta là Bảo Thạch Hải Chi Vương Laprade, hiện giờ dẫn theo vị Nguyên tố Vu sư đến từ Vu sư Đại lục là vì giao dịch Bách Luyện Hắc Kim, đây là tín vật ký kết giữa ta và Thanh Lân Quỷ Hỏa Hắc Vu Vương."

Laprade lấy ra một xương sọ thủy tinh, tên Hắc Vu Vương này có thần sắc âm lãnh liếc nhìn Cách Lâm, bản năng lạnh lùng, tàn khốc, xem thường, tham lam, chung quy phất phất tay, ra hiệu hai người có thể rời đi.

Laprade nở nụ cười, thu hồi xương sọ thủy tinh, dẫn theo Cách Lâm rời đi.

Bay một lúc lâu, Cách Lâm thấp giọng nói: "Vừa rồi nếu không có ngươi, chắc tên Hắc Vu Vương đó liền sẽ ra tay, dù sao Nguyên tố Đại Vu sư như ta đối với Hắc Vu sư mà nói, thực là tài liệu thực nghiệm quý giá ít có được lắm."

"Hắn?"

Laprade cười nói: "Hắc Vu sư thu thập nhân loại tuyệt vọng, đối với những Vu sư khác có tuyệt đối khắc chế, nhưng ta cũng không có sợ nó, thật sự muốn đại chiến rồi lại chỉ có hắn một tên Đại Hắc Vu tại đây, chỉ là đang tự tìm đường chết."

...

Trên đỉnh núi trơ lụi, bốn phía có vách núi cao và dốc, một tòa phòng thí nghiệm Hắc Vu sư tọa lạc trên đỉnh ngọn núi.

Rất nhiều Hắc Vu sư đều sẽ tuyển chọn thành lập phòng thí nghiệm ở trên đỉnh núi hiểm trở, chỉ có như vậy, lúc chăn nuôi cả đàn cả lũ nhân loại bên trong phòng thí nghiệm mới sẽ không bởi vì mình ngẫu nhiên sơ suất, để cho rất nhiều nhân loại thoát đi sự khống chế của chính mình.

Xèo! Xèo!

Laprade, Cách Lâm trên bầu trời cao đang muốn bay qua, đột nhiên truyền đến tiếng cười chói tai quái dị của một nữ Vu sư.

Laprade, Cách Lâm dừng lại, phía trước xuất hiện một nữ Hắc Vu Vương, bồng bềnh ở giữa không trung, lười biếng nằm ở trên vương tọa lượn lờ hắc vụ, một tay cầm ly thánh tà ác màu máu, một tay khác cầm xương khô Ma pháp Trượng lượn lờ khí tức tuyệt vọng, dưới mái tóc màu đen có đôi mắt lộ vẻ lẳng lơ, nhìn tới hai người.

"Vị Hắc Vu Vương này, ta..."

Laprade đang muốn lần nữa tự mình giới thiệu để hóa giải đối phương dây dưa, thừa lúc đi tới chỗ cần đến, lại nghe nữ Hắc Vu Vương một tiếng cười khẽ.

"Đêm nay chính là ta 6000 tuổi sinh nhật thịnh yến, phàm là đi ngang qua đây đều là khách mời, nhưng mà đợi một ngày lại chỉ có hai người các ngươi, hai vị khách quý đến từ bên ngoài Hắc Vu Đại lục có thể hay không nể mặt tụ họp, chúc mừng ta chỉ là bộ xương già đã sống 6000 tuổi, ha?"

Âm thanh xảo quyệt, khóe môi có ý cười gian ác mê hoặc lòng người.

"Dù sao, ta sẽ không để cho những nô lệ thấp hèn kia ngồi trên bàn ăn thịnh yến của ta, ha ha, đại sư nếu như có hứng thú, ta ở đây cũng có bảo tồn cẩn thận không ít nữ sủng sắc đẹp xuất chúng nhằm để cung cấp đại sư hưởng dụng."

Laprade nhìn tới Cách Lâm, ra hiệu Cách Lâm uyển ngôn cự tuyệt, tiếp tục lên đường.

Nhưng mà Cách Lâm dưới Chân Lý Chi Diện song sắc quang mâu suy nghĩ một phen, lại ra hiệu Laprade không cần phải lo lắng, hướng về nữ Vu sư rất hứng thú nói: "Ồ? Đã như vậy, thì quấy rầy đại sư, nghe tiếng đã lâu Hắc Vu Đại lục phòng thí nghiệm nhân loại lao tù đặc biệt quy tắc, một đường đi tới mặc dù trong lòng hiếu kỳ lại chưa bao giờ trải nghiệm qua, hôm nay tới đây, cũng mượn cơ hội này để thưởng thức một phen phòng thí nghiệm của đại sư."

"Hì hì hì hì, việc nhỏ, mời..."

Nữ Vu sư trước tiên rơi xuống.

Laprade một bộ dáng không tình nguyện, đi theo nữ Vu sư, Cách Lâm rơi vào đỉnh núi lượn lờ mây đen, vang lên tiếng ma sát " "Lộp cộp", "Lộp cộp", "Lộp cộp", trong gian phòng có hai đầu hợp thành cự thú da xanh lục cao năm mét lôi kéo xiềng xích, kéo lên cánh cửa kim loại, tiết lộ trung ương có một con mắt nhìn tới ba người.

Một hầu gái có dung nhan già nua vội vội vàng vàng chạy ra, trong tay cầm lấy một bộ áo da màu trắng, tay chân lanh lẹ khoác lên nữ Vu sư lượn lờ hắc vụ trên ghế dựa.

Giữa đại sảnh, đèn đuốc soi sáng long lanh, một nam Hắc Vu học đồ ngoan ngoãn lẳng lặng đứng, nhìn tới nữ Vu sư tựa hồ có chút e ngại.

"Đây là hầu gái Sarah của ta, đã từng vì ta sinh ra 17 nô lệ, vì khen thưởng cống hiến xuất chúng của nàng, ta đem nàng từ nô lệ thấp hèn đề bạt làm người hầu của ta, chứng minh ta là người hào phóng khoan dung."

Lão hầu gái quỳ trên mặt đất, nhẹ nhàng đấm bóp vai nữ Vu sư, lại bị nữ Vu sư bực mình phất phất tay ra hiệu rời đi, lạnh lùng lạnh nhạt nói: "Vào trong đó liền cố gắng quét dọn cho sạch, để hai vị khách nhân tôn quý còn thưởng thức phòng thí nghiệm của ta, ta không muốn nhìn thấy có bất cứ ô uế bẩn thỉu gì rơi vào trong mắt."

"Vâng."

Hầu gái lên tiếng trả lời, mang theo một đầu hợp thành thú da thịt màu xanh lục cao năm mét "Đùng", "Đùng", "Đùng", "Đùng" cầm bó đuốc, đi vào một đường hầm đen kịt.

Trong lúc mơ hồ, trong tai Cách Lâm vang vọng tiếng khóc thét, tiếng kêu thảm thiết, tiếng khóc tựa hồ càng rõ ràng, phảng phất tồn tại rất chân thực.

Bên ngoài rõ ràng vô cùng oi bức, đi đến phòng thí nghiệm của nữ Hắc Vu sư, tuy là đèn đuốc sáng choang, lại làm cho Cách Lâm cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, trên người tiết ra một tầng mồ hôi lạnh, khi lão hầu gái rời đi cũng đã khoác lên áo da.

Như thế, không khó giải thích vì sao nữ Vu sư vừa vào cửa, hầu gái liền vội vội vàng vàng đem đến một áo da.

Nhìn tới...

Nữ Hắc Vu Vương nắm giữ nhân loại tuyệt vọng lực lượng tất nhiên vô cùng dày đặc, tuyệt đối không phải Cách Lâm đã từng nhìn thấy qua bất kỳ một vị Hắc Vu sư có thể đánh đồng.

Nữ Vu sư nhìn tới Cách Lâm, lưỡi đỏ đẫm máu lơ đãng liếm liếm khóe miệng. (chưa xong còn tiếp. )


Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện lần thứ 8 tại:



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK