Lý Phong Kỷ hoàn toàn không biết việc Lâm Vũ nảy sinh thù hận, rời khỏi đài luận võ, Lý Phong Kỷ đến Đan dược phòng.
Phạn Thiên Phù Đồ Quyết thực sự quá bá đạo, cương liệt. Bây giờ kinh mạch của Lý Phong Kỷ quá yếu ớt, tốc độ tu luyện quá chậm, ba tháng sau là Đại hội Lĩnh kiếm, nếu muốn lấy được thành tích, ít nhất phải tu luyện Phạn Thiên Phù Đồ Quyết được một chút thành tựu, vậy thì Lý Phong Kỷ mới có một tia hy vọng.
Một tia hy vọng cũng là hy vọng, Lý Phong Kỷ không thể từ bỏ.
Bây giờ phương pháp duy nhất là khắc khổ tu luyện, để không lưu lại tai họa ngầm cho kinh mạch của mình, Lý Phong Kỷ chỉ có thế dùng thuốc để ôn dưỡng kinh mạch, như vậy có thể gia tăng tốc độ khôi phục của kinh mạch, hơn nữa cũng có thể thích ứng với Phạn Thiên Phù Đồ Quyết bá đạo.
Còn chưa đi vào Đan dược phòng, mùi hương thảo dược nồng đậm đã truyền vào mũi Lý Phong Kỷ, đi vào Đan dược phòng, thấy một vị lão giả đang ngồi nhầm mắt dưỡng thần sau án kỉ, một vị nữ đệ tử váy trắng ngồi trên quầy, đang tập trung tỉnh thần đọc sách.
“Xin chào… Ta muốn mua một ít thảo dược”
Lý Phong Kỷ rất lễ phép dịu giọng nói.
Nữ tử váy trắng ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt trắng nõn, tỉnh xảo tới cực điểm, cặp mày lá tô vẽ, càng hiện lên vẻ xinh đẹp.
“Xin chào… Ngươi cần gì?”
Nữ tử cẩn thận đánh dấu sách, khép lại, cười hỏi.
Lý Phong Kỷ không hề nghĩ ngợi nói: “Ta cần loại thuốc tẩm bổ kinh mạch… Có không?”
Nữ tử suy nghĩ một chút, nhẹ giọng nói: “Thuốc tẩm bổ kinh mạch có mười tám loại, trong đó có năm loại là thuốc viên được dược sư tỉ mỉ phối hợp luyện chế, Ôn Mạch Đan có hiệu quả tốt nhất, mười lăm loại thảo dược còn lại, ngươi phải luyện chế thành nước, ngâm toàn thân, thông qua khiếu huyệt trên cơ thể tiến vào tẩm bổ kinh mạch, có điều hiệu quả rất chậm, nhưng lại rất rẻ."
Nghe xong lời giới thiệu của nữ tử, Lý Phong Kỷ cúi đầu trầm tư một lát: “Ôn Mạch Đan bán như thế nào?"
“Ôn Mạch Đan bán một trăm lượng bạc trắng một viên, đương nhiên, nếu ngươi có tích điểm thì có thể dùng tích điểm để đổi, 50 tích điểm đổi được một viên.”
Nữ tử nhẹ giọng nói.
“Tích điểm… Ta không có tích điểm” Lý Phong Kỷ có chút ngượng ngùng nói.
Tích điểm là một kiểu khen thưởng trong Kiếm. Tông, mỗi lần lần có cuộc thi lớn, những đệ tử có cống hiến kiệt xuất cho Kiếm Tông đều sẽ được thưởng tích điểm, tích điểm trong Kiếm Tông có thể coi như đơn vị rao đổi, có thể đổi võ quyết tâm pháp cao cấp, có thể đổi đan dược… Chỉ cần có cơ hội thì đệ tử Kiếm Tông đều vắt óc tìm mưu kiếm tích điểm.
Sau khi Lý Phong Kỷ tiến vào Kiếm Tông, hản không tham gia được mấy lăn, có vài lăn ngẫu nhiên tham gia cũng đều thua, đến nỗi có thẳng thì cũng là chuyện lạ trong giới.
Vẻ mặt nữ tử không có gì thay đổi, tiếp tục nói: "Vậy chỉ có thể dùng bạc trắng”
“Một trăm lượng…" Lý Phong Kỷ trầm ngâm một chút tiếp tục nói: “Không giảm giá à?”
Nữ tử nhẹ nhàng lắc đầu.
“Vậy đi!"
Lý Phong Kỷ thở dài một hơi, trong lòng đã quyết, lấy một tờ ngân phiếu từ túi bên người ra, trị giá ba ngàn lượng bạc trắng
“Đổi toàn bộ thành Ôn Mạch Đan… Ngươi có thể cho ta một ít thảo dược tẩm bổ kinh mạch giá rẻ không?” Lý Phong Kỹ có chút không cam lòng nói, ba ngàn lượng bạc trắng này chính là toàn bộ tài sản của hắn
“Có thể… Nhưng không thể quá nhiều, ta cũng chỉ làm công ở chỗ này thôi."
Nữ tử hơi xin lỗi
“Không có việc gì… Có thể đưa là ta thỏa mãn Lý Phong Kỷ trêu ghẹo nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.tamlinh247. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
.xjgzqplr6::before{content:attr(hmeidaztpw);}.qktfshwr1::before{content:attr(trkxumjncz);}img{max-width: 100%;}