“Bây giờ ta chỉ biết ngươi đã là nữ nhân của ta!”
Mặc dù Tiếu Nhiên nói rất bình tĩnh nhưng An Nhược Hi có thể nghe được trong giọng nói của hắn mang theo vẻ kiên định vô cùng.
Hơn nữa Tiếu Nhiên nói câu “Ngươi đã là nữ nhân của ta” để cho nội tâm của nàng không khỏi dâng lên từng vệt sóng gợn lăn tăn.
An Nhược Hi là thánh nữ của Diệu Dục Am, cái thân phận này nhìn như vô cùng cao quý nhưng thật ra thì không phải vậy.
Từ lúc gia nhập Diệu Dục Am, nàng liền biết chẳng qua mình chỉ là vật hy sinh mà tông môn dùng tới lôi kéo các thánh địa lớn, mà nàng thân là kiệt xuất nhất thánh nữ thì lại càng không có tư cách khống chế vận mệnh của mình.
Nhưng lời nói vừa rồi của Tiếu Nhiên lại để cho nàng cảm nhận được thì ra mình cũng là một nữ tử mà không phải một món khôi lỗi.
“Nhưng mà Diệu Dục Am chúng ta.. .”
“Diệu Dục Am nếu như có ý kiến liền để thánh chủ của các ngươi tự mình đến tìm ta!”
Tiếu Nhiên chợt nắm chặt quả đấm, trên nắm tay của hắn có lực lượng vô cùng kinh khủng đang cuộn trào một cách mãnh liệt.
Tiếu Nhiên vốn dĩ rất tự phụ, bây giờ lại mượn hệ thống đem tu vi một lần tăng lên tới Hóa Long cảnh càng làm cho hắn thêm tự tin và bá đạo từ trong linh hồn.
“Ta nghe ngươi.”
Trong mắt An Nhược Hi thoáng qua một tia sáng kỳ dị.
Tiếu Nhiên quả thật bá đạo, nhưng chẳng biết tại sao lúc này trong lòng nàng chợt dâng lên một loại cảm giác an toàn.
“Như vậy mới đúng!”
Tiếu Nhiên cười nhạt, trên căn bản Kinh Tiên Các cũng không sợ hãi Diệu Dục Am, huống chi hiện tại hắn còn nắm giữ Thời Gian Thương Thành, kết hợp Hỗn Độn Bất Diệt Thể của hắn đủ để trong thời gian ngắn nhất trở thành một tên Chuẩn Đế, thậm chí Đại Đế Cảnh.
Đối với hắn cái gọi là bình cảnh thì chỉ cần điên cuồng thiêu đốt thọ nguyên sẽ trở thành cặn bã.
“Thánh tử, thời gian không còn sớm, chúng ta nên đi tham gia thiếu các chủ đại điển!”
Vào lúc này, ngoài cửa lại truyền tới tiếng nhắc nhở của thủ vệ.
“Thiếu chút nữa quên chuyện này!”
Hôm nay chính là ngày Kinh Tiên Các tổ chức thiếu các chủ đại điển nhiệm kì này, vốn dĩ Tiếu Nhiên là nhi tử của các chủ thì tự nhiên chính là các chủ nhiệm kỳ kế, không biết sao thể chất của hắn trừ sống được lâu một chút ở ngoài lại không cách nào tu luyện.
Phụ thân mặc dù cưng chiều hắn nhưng cũng không thể vứt bỏ tương lai tông môn không để ý để mà cho hắn đảm nhiệm vị trí thiếu các chủ.
Cho nên hôm nay mới tổ chức thiếu các chủ đại điển, muốn lựa chọn ra một tên thiếu các chủ từ những đệ tử trẻ tuổi cao cấp nhất.
Khả năng cũng bởi vì điều này mà phụ thân cảm thấy thiếu nợ hắn, cố ý trước khi thiếu các chủ đại điển diễn ra vì hắn tìm đến An Nhược Hi, hy vọng có thể đền bù một chút.
“Ta thì rất tốt, nhưng không biết thân thể ban đầu rốt cuộc là chết như thế nào!”
Tiếu Nhiên cười một cách lãnh khốc.
Căn cứ trí nhớ cũ, chủ nhân của thân thể này là đột nhiên chết đi, lúc này mới có tiết mục hắn phản khách làm chủ xuyên việt trọng sinh.
Cũng vì vậy mà Tiếu Nhiên không nói việc này cho phụ thân hắn biết.
Dù sao không có bằng chứng, hơn nữa bản thân hắn lại không có việc gì, cho dù nói cho phụ thân biết cũng chỉ làm phụ thân thêm nhức đầu mà thôi.
Đương nhiên hắn cũng âm thầm điều tra qua, đã có một ít đầu mối, chuyện này có quan hệ với một tên thủ vệ phụ trách an toàn của hắn.
Nếu như là lúc trước, sau khi Tiếu Nhiên điều tra ra nhân vật chủ mưu thì chỉ có thể nhờ phụ thân đi giải quyết, nhưng bây giờ Tiếu Nhiên đã có đủ khả năng làm việc này
“Đi thôi!”
Tiếu Nhiên cười nhạt, hắn thu liễm khí tức bản thân lại rồi trực tiếp đẩy cửa đi ra ngoài, mà An Nhược Hi thì giống như một con mèo nhỏ bám sau lưng hắn.
“Ngươi giúp ta dọn dẹp gian phòng một chút!”
Tiếu Nhiên chỉ một tên thủ vệ rồi ra lệnh.
“Vâng!”
Mặc dù Tiếu Nhiên nói rất bình tĩnh nhưng An Nhược Hi có thể nghe được trong giọng nói của hắn mang theo vẻ kiên định vô cùng.
Hơn nữa Tiếu Nhiên nói câu “Ngươi đã là nữ nhân của ta” để cho nội tâm của nàng không khỏi dâng lên từng vệt sóng gợn lăn tăn.
An Nhược Hi là thánh nữ của Diệu Dục Am, cái thân phận này nhìn như vô cùng cao quý nhưng thật ra thì không phải vậy.
Từ lúc gia nhập Diệu Dục Am, nàng liền biết chẳng qua mình chỉ là vật hy sinh mà tông môn dùng tới lôi kéo các thánh địa lớn, mà nàng thân là kiệt xuất nhất thánh nữ thì lại càng không có tư cách khống chế vận mệnh của mình.
Nhưng lời nói vừa rồi của Tiếu Nhiên lại để cho nàng cảm nhận được thì ra mình cũng là một nữ tử mà không phải một món khôi lỗi.
“Nhưng mà Diệu Dục Am chúng ta.. .”
“Diệu Dục Am nếu như có ý kiến liền để thánh chủ của các ngươi tự mình đến tìm ta!”
Tiếu Nhiên chợt nắm chặt quả đấm, trên nắm tay của hắn có lực lượng vô cùng kinh khủng đang cuộn trào một cách mãnh liệt.
Tiếu Nhiên vốn dĩ rất tự phụ, bây giờ lại mượn hệ thống đem tu vi một lần tăng lên tới Hóa Long cảnh càng làm cho hắn thêm tự tin và bá đạo từ trong linh hồn.
“Ta nghe ngươi.”
Trong mắt An Nhược Hi thoáng qua một tia sáng kỳ dị.
Tiếu Nhiên quả thật bá đạo, nhưng chẳng biết tại sao lúc này trong lòng nàng chợt dâng lên một loại cảm giác an toàn.
“Như vậy mới đúng!”
Tiếu Nhiên cười nhạt, trên căn bản Kinh Tiên Các cũng không sợ hãi Diệu Dục Am, huống chi hiện tại hắn còn nắm giữ Thời Gian Thương Thành, kết hợp Hỗn Độn Bất Diệt Thể của hắn đủ để trong thời gian ngắn nhất trở thành một tên Chuẩn Đế, thậm chí Đại Đế Cảnh.
Đối với hắn cái gọi là bình cảnh thì chỉ cần điên cuồng thiêu đốt thọ nguyên sẽ trở thành cặn bã.
“Thánh tử, thời gian không còn sớm, chúng ta nên đi tham gia thiếu các chủ đại điển!”
Vào lúc này, ngoài cửa lại truyền tới tiếng nhắc nhở của thủ vệ.
“Thiếu chút nữa quên chuyện này!”
Hôm nay chính là ngày Kinh Tiên Các tổ chức thiếu các chủ đại điển nhiệm kì này, vốn dĩ Tiếu Nhiên là nhi tử của các chủ thì tự nhiên chính là các chủ nhiệm kỳ kế, không biết sao thể chất của hắn trừ sống được lâu một chút ở ngoài lại không cách nào tu luyện.
Phụ thân mặc dù cưng chiều hắn nhưng cũng không thể vứt bỏ tương lai tông môn không để ý để mà cho hắn đảm nhiệm vị trí thiếu các chủ.
Cho nên hôm nay mới tổ chức thiếu các chủ đại điển, muốn lựa chọn ra một tên thiếu các chủ từ những đệ tử trẻ tuổi cao cấp nhất.
Khả năng cũng bởi vì điều này mà phụ thân cảm thấy thiếu nợ hắn, cố ý trước khi thiếu các chủ đại điển diễn ra vì hắn tìm đến An Nhược Hi, hy vọng có thể đền bù một chút.
“Ta thì rất tốt, nhưng không biết thân thể ban đầu rốt cuộc là chết như thế nào!”
Tiếu Nhiên cười một cách lãnh khốc.
Căn cứ trí nhớ cũ, chủ nhân của thân thể này là đột nhiên chết đi, lúc này mới có tiết mục hắn phản khách làm chủ xuyên việt trọng sinh.
Cũng vì vậy mà Tiếu Nhiên không nói việc này cho phụ thân hắn biết.
Dù sao không có bằng chứng, hơn nữa bản thân hắn lại không có việc gì, cho dù nói cho phụ thân biết cũng chỉ làm phụ thân thêm nhức đầu mà thôi.
Đương nhiên hắn cũng âm thầm điều tra qua, đã có một ít đầu mối, chuyện này có quan hệ với một tên thủ vệ phụ trách an toàn của hắn.
Nếu như là lúc trước, sau khi Tiếu Nhiên điều tra ra nhân vật chủ mưu thì chỉ có thể nhờ phụ thân đi giải quyết, nhưng bây giờ Tiếu Nhiên đã có đủ khả năng làm việc này
“Đi thôi!”
Tiếu Nhiên cười nhạt, hắn thu liễm khí tức bản thân lại rồi trực tiếp đẩy cửa đi ra ngoài, mà An Nhược Hi thì giống như một con mèo nhỏ bám sau lưng hắn.
“Ngươi giúp ta dọn dẹp gian phòng một chút!”
Tiếu Nhiên chỉ một tên thủ vệ rồi ra lệnh.
“Vâng!”