CHƯƠNG 8: DÁM CƯỚP ĐÀN ÔNG CỦA TÔI?
“Mẫn Ly, em hơi quá đáng rồi đấy.” Lâm Thành Phong lạnh lùng nói, xoay người ra khỏi phòng làm việc.
“Thành Phong, Thành Phong, anh đừng giận mà.” Đinh Mẫn Ly theo sát Lâm Thành Phong, muốn kéo Lâm Thành Phong lại giải thích nhưng bị Cường ngăn lại.
“Cường, cô gái vừa rồi kia là ai, Thành Phong còn nổi giận với tôi!” Sắc mặt Cường có chút do dự, Đinh Mẫn Ly càng sốt sắng: “Cường, cậu nói đi chứ, không nói tôi tự tìm Thành Phong hỏi cho rõ ràng.” Vừa nghe thấy Đinh Mẫn Ly muốn đi tìm chủ tịch, Cường vội vã ngăn cản: “Cô Đinh, người vừa rồi là vợ của chủ tịch chúng tôi.” Cường từ tốn nói.
“Cái gì? Cường, cậu hãy lặp lại lần nữa.” Đinh Mẫn Ly không thể tin túm lấy tay Cường: “Thành Phong kết hôn rồi? Sao tôi không biết? Tốt nhất anh đừng gạt tôi.” Cường chịu đựng nỗi đau do móng tay dài của Đinh Mẫn Ly cắm vào da thịt mình: “Đúng vậy, cô Đinh, tuần trước chủ tịch chúng tôi đã kết hôn ở châu Âu.”
“Cái gì, không thể nào!” Đinh Mẫn Ly đẩy Cường ra, cắn răng nghiến lợi nói: “Trước đây bên cạnh Thành Phong cũng có những người phụ nữ khác, bọn họ đều không bằng Đinh Mẫn Ly tôi, lần này đồ hèn hạ này cũng như vậy.” Đinh Mẫn Ly tức giận rời khỏi phòng, Cường nhìn Đinh Mẫn Ly rời đi, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm thoát được nỗi đau nhịn trong lòng, tay mình sắp bầm tím từng khúc rồi, cô ta còn không đi, e là tay mình cũng bị cô ta bấm đứt.
“Quân, vừa rồi có một cô gái mặc váy trắng ra khỏi tập đoàn Lâm Thị, cậu điều tra thử đi về hướng nào.” Đinh Mẫn Ly cúp điện thoại, tức giận đến giẫm giày cao gót vang lên cộp cộp.
“Tít…” Di động vang lên, Đinh Mẫn Ly nhìn tin nhắn xong nhoẻn miệng cười: “Dám giành đàn ông với tôi, đúng là muốn chết.”
Bạch Thanh Dung ra khỏi tập đoàn Lâm Thị, nhanh chóng gọi một chiếc taxi về biệt thự họ Lâm, nhìn phong cảnh vút qua bên ngoài xe, Bạch Thanh Dung chìm vào suy nghĩ miên man, bên cạnh con nhà giàu như Lâm Thành Phong không thiếu những cô gái xinh đẹp, rốt cuộc đàn ông vẫn là động vật thân dưới, Bạch Thanh Dung cười khẩy.
Đột nhiên một chiếc Maserati màu hồng chạy như bay qua, chuyển hướng chặn lối đi của xe taxi, Bạch Thanh Dung hạ kính xe xuống ngó đầu ra ngoài thấy Đinh Mẫn Ly hôm nay gặp ở phòng làm việc của Lâm Thành Phong, xem ra cô ta tới gây rắc rối cho cô.
“Bác tài, tôi xuống xe ở đây đi, anh quay lại đi.” Trả tiền xong, Bạch Thanh Dung xuống xe.
Đinh Mẫn Ly gợi cảm đóng cửa xe lại, từ từ tháo kính mát xuống: “Ái chà, vừa rồi không nhìn kỹ, dáng dấp cũng chỉ có thế mà thôi.” Vẻ mặt giễu cợt nhìn Bạch Thanh Dung: “Nghe nói cô và Thành Phong kết hôn rồi?” Dường như Đinh Mẫn Ly cắn răng nói ra những lời này.
Bạch Thanh Dung nhìn người đẹp Đinh Mẫn Ly gợi cảm trước mắt mình, Bạch Thanh Dung thường xuyên xem tin tức và các cuộc phỏng vấn của cô ta trên báo và tivi, trên màn ảnh cô ta xinh đẹp mê người, có chút khí chất, không ngờ trong đời tư lại ngang ngạnh phách lối như vậy: “Cô Đinh, có việc gì cứ nói thẳng là được.” Bạch Thanh Dung từ tốn nói.
Cô gái này đối mặt với mình mà vẫn bình tĩnh như vậy, Đinh Mẫn Ly cảm thấy một sự khiêu khích trước đây chưa từng có, trước kia những cô gái nhà giàu bên cạnh Lâm Thành Phong có ai là không khúm na khúm núm, sợ hãi muốn chết khi nhìn thấy cô ta. Bây giờ con ranh này lại bình tĩnh như vậy mà nhìn mình, chẳng lẽ thật sự muốn giành Lâm Thành Phong với cô ta hay sao.
Đinh Mẫn Ly tức giận tiến lên, đi về phía trước tóm lấy cổ tay Bạch Thanh Dung: “Mặc kệ cô làm thế nào bò được lên giường Thành Phong, kết hôn rồi thì đã sao, cô phải ly hôn với anh ấy!” Ánh mắt hung ác của Đinh Mẫn Ly nhìn chằm chằm Bạch Thanh Dung: “Cô chủ của tập đoàn Lâm Thị chỉ có Đinh Mẫn Ly tôi mới xứng, cô là cái thá gì.”
Bạch Thanh Dung không đổi sắc mặt, nói: “Ly hôn không phải là chuyện tôi quyết định được, cô tìm Thành Phong đi!” Thấy Đinh Mẫn Ly quan tâm Lâm Thành Phong kia như vậy, Bạch Thanh Dung cố ý thân mật gọi Thành Phong.
Thấy mặt Đinh Mẫn Ly sắp tái, trong lòng cô vui như nở hoa, mọi người đều nói phụ nữ xinh đẹp đều không có đầu óc quả nhiên là thật.
“Đồ hèn hạ, tốt nhất cô hãy mau chóng ly hôn với Thành Phong, bằng không tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết.” Đinh Mẫn Ly nói xong phất tay phải tát Bạch Thanh Dung.
Bạch Thanh Dung nhanh nhẹn chặn tay Đinh Mẫn Ly lại: “Cô Đinh, đừng xấu tính quá, không nên thấy không hợp đã muốn đánh người ta, cô muốn tôi và Thành Phong ly hôn thì tự mình nói với anh ấy đi.” Bạch Thanh Dung cười buông tay Đinh Mẫn Ly.
“Cô Đinh, cô Bạch là vợ của chủ tịch chúng tôi, xin cô tự trọng!” Đột nhiên Cường chạy đến, nhìn thấy Đinh Mẫn Ly chặn tay Bạch Thanh Dung, may thay mình đến kịp, may mà vợ của chủ tịch chặn được bàn tay, nếu không một cái tát rơi xuống mặt của vợ chủ tịch để lại dấu tay, về nhà sao ăn nói với ông cụ Lâm được…
“Vợ của chủ tịch? Cậu… cậu…” Đinh Mẫn Ly tức đến mức tím tái mặt mày, Cường là người bên cạnh Lâm Thành Phong, cô ta không nên làm loạn tiếp nữa, sau khi liếc Bạch Thanh Dung một cái liền xoay người lái xe rời đi.
“Cô Bạch, cô không sao chứ!” Cường nhìn Bạch Thanh Dung bình tĩnh như không, dường như chuyện vừa mới xảy ra không liên quan gì đến cô vậy.
“Cường, cảm ơn cậu, tôi không sao, chúng ta về thôi.” Cường đi tới bên cạnh xe mở cửa mời Bạch Thanh Dung lên xe, lái xe về phía biệt thự họ Lâm.
Không dạy dỗ được Bạch Thanh Dung, Đinh Mẫn Ly tức giận rồ ga trên quốc lộ, siêu xe màu hồng chạy như điên trên đường quốc lộ giữa núi, tuần trước không tìm thấy Thành Phong là vì anh đi kết hôn, chuyện lớn như vậy cũng không nói cho cô ta, Đinh Mẫn Ly cảm thấy khổ sở trước nay chưa từng có, càng thêm hận Bạch Thanh Dung thấu xương, tay cầm lái dùng sức đến nổi cả gân xanh.
Cô ta gọi điện thoại bluetooth trong xe: “Quân, điều tra chi tiết về vợ của Lâm Thành Phong cho tôi.” Sau khi cúp điện thoại, gương mặt xinh đẹp của Đinh Mẫn Ly trở nên vô cùng dữ tợn: “Đồ hèn hạ, dám giành đàn ông với tôi? Tôi phải khiến cô hiểu thế nào gọi là sống không bằng chết…”
Cô ta đường đường là Đinh Mẫn Ly, người mẫu nổi tiếng quốc tế, dù không có nền tảng gia đình lớn mạnh, cô ta dựa vào bản lĩnh và nhan sắc của mình mới đi được đến vị trí ngày hôm nay, sau lưng có không ít tập đoàn tài chính và những người đàn ông giàu có thua dưới váy cô ta.
Nhưng cô ta lại chỉ chung tình với Lâm Thành Phong, từ lần đầu tiên gặp Lâm Thành Phong trong tiệc tối buổi từ thiện, lòng cô ta đã chìm đắm vào đó, trong mắt, trong lòng đều chỉ có một mình Lâm Thành Phong.
“Tít… tít.” Di động phát ra liên tiếp hai biểu tượng tin nhắn, Đinh Mẫn Ly mở tin nhắn ra, xem tài liệu trong tinh nhắn xong, sắc mặt vừa nãy vẫn còn tức liền chuyển thành nét cười, cũng chỉ là một cô gái không có nền tảng gì chống đỡ mà thôi.
Có tư cách gì tranh giành Lâm Thành Phong với cô ta…a