Cô vừa đến bệnh viện thì Lý Phong đã ngủ, cô thở dài ngồi xuống ghế, thế là mất đi một công việc cũng may là cô đã nhận tiền lương rồi.
Lý Tiểu Sở nằm dài xuống sofa để ngủ, từ khi Lý Phong nằm viện cô cũng dọn một ít đồ để bệnh viện để túc trực và ngủ luôn ở đây.
Khẽ thở dài, xem ra cô không thể tiếp tục làm việc ở đó nữa rồi.
___________________
Tại công ty.
- Lý Tiểu Sở -
Cô đang làm việc thì nghe Trưởng phòng gọi cô liền đứng lên.
- Cô được điều đến làm thư ký cho chủ tịch, mau lên phòng chủ tịch đi -
- Sao ạ? - cô ngạc nhiên.
Mọi người xung quanh cũng không tin những gì họ nghe thấy, người mới như cô lại được chọn làm thư ký cho chủ tịch?
- Chuyện này do chủ tịch quyết định, đừng đứng đó nữa, khẩn trương lên -
Trưởng phòng nói xong liền rời đi, cô nhanh chóng thu dọn mọi thứ, những người xung quanh tập trung lại phía cô liên tục hỏi.
- Sao cô được chọn làm thư ký chủ tịch vậy? -
- Người mới như cô mà được chọn làm thư ký á? -
- Có phải cô có người chống lưng không? -
Cô cau mày khó chịu, những người này không thể nói những lời tử tế à? Chuyện này cô cũng có biết đâu!
- Tôi không biết đừng hỏi nữa -
Cô khó chịu ôm đồ rời đi, vừa đến tầng làm việc của chủ tịch thì đã thấy có người đứng chờ.
- Cô là Lý Tiểu Sở? -
- Dạ phải -
- Tôi là Bạch Giai Như_thư ký của chủ tịch -
Cô khó hiểu chủ tịch đã có thư ký rồi vẫn muốn tuyển thêm à?
- Đừng đứng ra đó nữa chỗ làm của cô ở bên kia, mau nhanh chóng làm việc đi -
- Cảm ơn cô -
Cô trả lời cho có lệ, đi đến nơi được Bạch Giai Như chỉ nhanh chóng sắp xếp đồ ra bàn, xem những hồ sơ có sẵn trên bàn làm việc.
Bên trong phòng làm việc từ đầu đã có người quan sát cô.
- Hoắc Nam, cậu vẫn còn yêu cô ấy? -
Trác Vỹ chán nản ngồi lì trên sofa, nhìn bóng lưng của anh.
- Không -
Anh trả lời nhưng ánh mắt vẫn dán vào dáng người con gái đang ngồi làm việc ngoài kia.
- Vậy sao còn điều cô ấy lên đây? - Trác Vỹ thắc mắc.
- Trả thù - anh lạnh nhạt trả lời.
- Trả thù? Cậu đáng sợ thật đó, cô ấy quả thật có lỗi với cậu nhưng cô ấy cũng phải trả giá rồi, nếu không sao Lý tiểu thư bây giờ là con dâu hào môn lại đi xin việc làm ở công ty nhỏ chứ! -
Trác Vỹ ngồi bật dậy, Thẩm Hoắc Nam trước giờ chưa từng như vậy? Hận quá hóa điên à?
- Thẩm Bạch Long tính cách thế nào tôi hiểu rõ, cuộc hôn nhân ép buộc này nó sẽ để yên sao? -
- Gia đình cậu và gia đình Thẩm Bạch Long từ sau hôn lễ năm đó đã không còn liên lạc nữa, thì làm sao cậu biết tính cách cậu ta có thay đổi hay không? -
Thẩm Hoắc Nam lạnh lùng xoay người lại nhìn Trác Vỹ, khiến Trác Vỹ có chút lạnh người.
- Cậu đang bênh vực cô ấy? -
- Tôi...không có ý này -
Trác Vỹ vội thanh minh, nhìn Thẩm Hoắc Nam bây giờ thật sự đáng sợ.
Lý Tiểu Sở có chút lạnh sống lưng đưa mắt nhìn vào phòng chủ tịch nhưng không thấy gì cả, có lẽ căn phòng được lắp đặt kính một chiều.
- Đây, cô mau giải quyết đóng hồ sơ này cho xong đi -
Bạch Giai Như đem đến cho cô một chồng hồ sơ khác, cô chau mày nhìn.
- Không phải người giải quyết đóng hồ sơ này là cô sao? Sao lại đẩy qua cho tôi? - cô hỏi.
- Cô là người mới thì đừng có trả treo ở đây - Bạch Giai Như nói.
- Tôi không cần biết người mới hay cũ nhưng việc của ai người đó làm, cô đẩy hết qua cho tôi để ngồi chơi thì đừng trách sao tôi lại báo với cấp trên trừ lương bổng của cô -
Lý Tiểu Sở chính là như vậy, không sợ cường quyền và thẳng thắn.
- Cô dám? -
Bạch Giai Như đi đến vung tay muốn đánh cô, lập tức bị cô chế ngự.
- Đừng có mà động tay động chân với tôi - cô nói.
- Buông ra, buông tôi ra con khốn - Bạch Giai Như la hét.
- Đau quá nhỉ? Được thôi, con khốn này sẽ cho cô đau hơn - cô trả lời.
- Đừng đừng, tôi biết lỗi rồi thư ký Lý làm ơn tha cho tôi đi -
Bạch Giai Như đau đến mức phải xuống nước xin cô tha, cô cũng buông cô ta ra đem hồ sơ trả lại cho cô ta sau đó ngồi xuống tiếp tục làm việc.
Bạch Giai Như thì tức giận đem hồ sơ trở về bàn làm việc, tự hứa sẽ không để cô yên.
"Cô ấy vẫn như thế"
__________________
Sau giờ nghỉ trưa cô trở về bàn làm việc, Bạch Giai Như đi đến nói:
- Chủ tịch có thông báo từ ngày mai cô trước giờ làm việc cô phải vào dọn dẹp phòng làm việc của chủ tịch, pha một ly cà phê cho chủ tịch tất cả mọi việc tôi là người giám sát -
- Tôi biết rồi, cảm ơn -
Bạch Giai Như kiêu ngạo trở về bàn, đây là chủ tịch cho cô ta cơ hội làm khó cô đây mà.
Lý Tiểu Sở lấy làm lạ với vị chủ tịch này, cô chưa từng gặp mặt chủ tịch vì trong phòng chủ tịch có thang máy riêng, bình thường thì thư ký sẽ giao những hồ sơ cần chủ tịch ký vào cuối ngày, lúc đó chủ tịch cũng đã về.
Lý Tiểu Sở nằm dài xuống sofa để ngủ, từ khi Lý Phong nằm viện cô cũng dọn một ít đồ để bệnh viện để túc trực và ngủ luôn ở đây.
Khẽ thở dài, xem ra cô không thể tiếp tục làm việc ở đó nữa rồi.
___________________
Tại công ty.
- Lý Tiểu Sở -
Cô đang làm việc thì nghe Trưởng phòng gọi cô liền đứng lên.
- Cô được điều đến làm thư ký cho chủ tịch, mau lên phòng chủ tịch đi -
- Sao ạ? - cô ngạc nhiên.
Mọi người xung quanh cũng không tin những gì họ nghe thấy, người mới như cô lại được chọn làm thư ký cho chủ tịch?
- Chuyện này do chủ tịch quyết định, đừng đứng đó nữa, khẩn trương lên -
Trưởng phòng nói xong liền rời đi, cô nhanh chóng thu dọn mọi thứ, những người xung quanh tập trung lại phía cô liên tục hỏi.
- Sao cô được chọn làm thư ký chủ tịch vậy? -
- Người mới như cô mà được chọn làm thư ký á? -
- Có phải cô có người chống lưng không? -
Cô cau mày khó chịu, những người này không thể nói những lời tử tế à? Chuyện này cô cũng có biết đâu!
- Tôi không biết đừng hỏi nữa -
Cô khó chịu ôm đồ rời đi, vừa đến tầng làm việc của chủ tịch thì đã thấy có người đứng chờ.
- Cô là Lý Tiểu Sở? -
- Dạ phải -
- Tôi là Bạch Giai Như_thư ký của chủ tịch -
Cô khó hiểu chủ tịch đã có thư ký rồi vẫn muốn tuyển thêm à?
- Đừng đứng ra đó nữa chỗ làm của cô ở bên kia, mau nhanh chóng làm việc đi -
- Cảm ơn cô -
Cô trả lời cho có lệ, đi đến nơi được Bạch Giai Như chỉ nhanh chóng sắp xếp đồ ra bàn, xem những hồ sơ có sẵn trên bàn làm việc.
Bên trong phòng làm việc từ đầu đã có người quan sát cô.
- Hoắc Nam, cậu vẫn còn yêu cô ấy? -
Trác Vỹ chán nản ngồi lì trên sofa, nhìn bóng lưng của anh.
- Không -
Anh trả lời nhưng ánh mắt vẫn dán vào dáng người con gái đang ngồi làm việc ngoài kia.
- Vậy sao còn điều cô ấy lên đây? - Trác Vỹ thắc mắc.
- Trả thù - anh lạnh nhạt trả lời.
- Trả thù? Cậu đáng sợ thật đó, cô ấy quả thật có lỗi với cậu nhưng cô ấy cũng phải trả giá rồi, nếu không sao Lý tiểu thư bây giờ là con dâu hào môn lại đi xin việc làm ở công ty nhỏ chứ! -
Trác Vỹ ngồi bật dậy, Thẩm Hoắc Nam trước giờ chưa từng như vậy? Hận quá hóa điên à?
- Thẩm Bạch Long tính cách thế nào tôi hiểu rõ, cuộc hôn nhân ép buộc này nó sẽ để yên sao? -
- Gia đình cậu và gia đình Thẩm Bạch Long từ sau hôn lễ năm đó đã không còn liên lạc nữa, thì làm sao cậu biết tính cách cậu ta có thay đổi hay không? -
Thẩm Hoắc Nam lạnh lùng xoay người lại nhìn Trác Vỹ, khiến Trác Vỹ có chút lạnh người.
- Cậu đang bênh vực cô ấy? -
- Tôi...không có ý này -
Trác Vỹ vội thanh minh, nhìn Thẩm Hoắc Nam bây giờ thật sự đáng sợ.
Lý Tiểu Sở có chút lạnh sống lưng đưa mắt nhìn vào phòng chủ tịch nhưng không thấy gì cả, có lẽ căn phòng được lắp đặt kính một chiều.
- Đây, cô mau giải quyết đóng hồ sơ này cho xong đi -
Bạch Giai Như đem đến cho cô một chồng hồ sơ khác, cô chau mày nhìn.
- Không phải người giải quyết đóng hồ sơ này là cô sao? Sao lại đẩy qua cho tôi? - cô hỏi.
- Cô là người mới thì đừng có trả treo ở đây - Bạch Giai Như nói.
- Tôi không cần biết người mới hay cũ nhưng việc của ai người đó làm, cô đẩy hết qua cho tôi để ngồi chơi thì đừng trách sao tôi lại báo với cấp trên trừ lương bổng của cô -
Lý Tiểu Sở chính là như vậy, không sợ cường quyền và thẳng thắn.
- Cô dám? -
Bạch Giai Như đi đến vung tay muốn đánh cô, lập tức bị cô chế ngự.
- Đừng có mà động tay động chân với tôi - cô nói.
- Buông ra, buông tôi ra con khốn - Bạch Giai Như la hét.
- Đau quá nhỉ? Được thôi, con khốn này sẽ cho cô đau hơn - cô trả lời.
- Đừng đừng, tôi biết lỗi rồi thư ký Lý làm ơn tha cho tôi đi -
Bạch Giai Như đau đến mức phải xuống nước xin cô tha, cô cũng buông cô ta ra đem hồ sơ trả lại cho cô ta sau đó ngồi xuống tiếp tục làm việc.
Bạch Giai Như thì tức giận đem hồ sơ trở về bàn làm việc, tự hứa sẽ không để cô yên.
"Cô ấy vẫn như thế"
__________________
Sau giờ nghỉ trưa cô trở về bàn làm việc, Bạch Giai Như đi đến nói:
- Chủ tịch có thông báo từ ngày mai cô trước giờ làm việc cô phải vào dọn dẹp phòng làm việc của chủ tịch, pha một ly cà phê cho chủ tịch tất cả mọi việc tôi là người giám sát -
- Tôi biết rồi, cảm ơn -
Bạch Giai Như kiêu ngạo trở về bàn, đây là chủ tịch cho cô ta cơ hội làm khó cô đây mà.
Lý Tiểu Sở lấy làm lạ với vị chủ tịch này, cô chưa từng gặp mặt chủ tịch vì trong phòng chủ tịch có thang máy riêng, bình thường thì thư ký sẽ giao những hồ sơ cần chủ tịch ký vào cuối ngày, lúc đó chủ tịch cũng đã về.