Mục lục
Tổng tài, phu nhân có thai rồi (full 812 chap) – Thẩm Xuân Hinh – Phó Thắng Nam – Truyện tác giả: Ngọc Hoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 749: Kết quả cho kẻ thích xen vào chuyện người khác (1)

 

“Còn có thể nói vậy sao!” Người đàn ông kia bật cười: “Nông thôn thì có gì mà sợ chứ hả? Có gì đâu, mười mấy năm trước, anh em chúng tôi cũng đến từ nông thôn, chị em phụ nữ quê chúng tôi có sức khỏe, thể lực tốt, đừng giấu nữa, lát nữa đưa đến phòng bọn tôi, cùng nhau chơi, đừng có quên đấy” Mộng Oánh gật đầu liên tục, thấy thang máy mở ra, sau khi nói vài câu khách sáo thì dẫn tôi đi vào trong thang máy.

Đưa tôi đến cửa phòng, sau khi cô ấy cười chào tạm biệt thì đi đến hành lang, ấn gọi điện thoại: “Bộ phận hậu cần, xin hãy điều chuyển Vương Mỹ Hoa đến tâng 16, có khách chỉ đích danh, quản lý hậu cân căn dặn cô ta trước, khách hàng là thượng đế, đừng gây ra chuyện gì!”

Tôi vốn đã bước vào phòng một bước rồi, nghe được cái tên quen thuộc, không thể không đứng lại, quay đầu nhìn sang thì người đã đi mất rồi.

Tầng 16? Tôi bước vào trong nhìn Âu Dương Noãn một chút, thấy cậu ấy ngủ vô cùng say, có lẽ vì uống rượu, bây giờ cái người này có thể gọi là bất tỉnh luôn rồi.

Thấy cậu ấy không sao, tôi câm thẻ phòng trực tiếp đi thang máy xuống tầng 16.

Tìm tới số phòng đó, tôi đứng bên ngoài xem xét, tầng này là tâng được thiết kế riêng, cả dãy đều là phòng karaoke, ngoài hành lang thỉnh thoảng có mấy cô gái đi vào trong, cũng có người được đưa đến, chỉ có một điểm khác biệt duy nhất chính là khi đi ra, cô gái đầy vết thương trên người thì trong tay toàn tiền là tiên, còn những cô gái xinh đẹp yểu điệu thì tay trống trơn.

Phòng VIP thiết kế rất kín kẽ, từ bên ngoài nhìn vào trong hoàn toàn không thấy gì hết, vì thế, suy nghĩ một lát, tôi điều chỉnh trạng thái rồi đẩy cửa ra, loạng choạng bước vào, hô một câu mơ hô: “Mấy anh em, đến đây, uống rượu!”

Vì tôi đột ngột bước vào mà người trong phòng bỗng dừng lại, sau đó chắc là cũng nhìn ra tôi là một mụ điên say rượu, sửng sốt một chút, đã có người đứng lên chuẩn bị đuổi tôi ra ngoài.

Tôi hơi híp mắt lại nhìn tình hình trong phòng, khoảng năm, sáu người đàn ông từ ba mươi tuổi đến bốn mươi tuổi, có rất nhiều cô gái tiếp rượu, nếu nhìn kỹ thì chắc có hơn mười người, quân áo tuy khác nhau nhưng đều rất xinh đẹp.

Vương Mỹ Hoa khá nổi bật, không phải vì xinh đẹp hơn người mà chủ yếu là vì có lẽ cô ta mới từ quê lên thành phố, da mặt sẫm màu hơn mấy phần, lo lắng, mất tự nhiên đứng giữa đám người, đôi mắt hơi rũ xuống, đôi lúc khi không có ai chú ý sẽ lén lút nhìn mấy người xung quanh mình.

Hôm nay, cô ta mặc một bộ váy rất gợi cảm nhưng không vừa, hơi lộ liễu, thỉnh thoảng sẽ dùng tay che đi phần ngực trắng như tuyết bị lộ ra, có lúc lại kéo kéo cái váy ngắn quá mức xuống.

Màu da trên cổ và trước ngực chênh lệch quá nhiều, khiến cô ta ở giữa đám người đấy lại trở nên nổi bật hơn hẳn, bản thân cô ta cũng tự nhiên mà nổi bật, trang điểm đàng hoàng một chút thì cũng là một người đẹp, hơn nữa, cô gái này lại có vẻ ngây ngô, cực kỳ thu hút người khác.

“Mụ điên kia, tới đây quấy rối cái gì chứ, mau cút đi!” Một người đàn ông kéo tôi ra, hành vi rất thô lỗ.

Tôi đứng đấy, lẩm bẩm mắng vài câu, mắt nhìn vê phía Vương Mỹ Hoa, cô ta cũng nhìn thấy tôi, đồng tử co lại, sau đó mắt hơi khép lại, đầu cúi xuống đất.

Tôi bị người kia đẩy ra khỏi phòng, thuận thế làm bộ say rượu ngồi xuống dãy ghế cạnh đấy, mấy người kia cũng chẳng thèm quản nữa, khi người đi khỏi hết, tôi rút điện thoại ra gọi cho Trần Văn Nghĩa, nói rõ tình huống ở đây rồi gửi địa chỉ cho anh ta.

Giữa bóng tối mờ ảo trong phòng, mấy vị tống giám đốc kia đều có thú vui chơi trò kích thích gì đó, tôi đứng ở cửa một lúc, nhìn thấy mấy người khiêng một bể cá dài một mét vào trong, trong lòng thâm lau mồ hồi/

Dựa vào cửa phòng VỊP nghe thử nhưng lại không nghe được tiếng gì hết, nhân viên phục vụ đi ra khỏi phòng, tôi lập tức kéo một người lại hỏi “Chào anh đẹp trai, tôi muốn hỏi một chút, vừa nãy các anh khiêng bế cá vào trong đó để làm gì vậy?

Tôi thấy thật kích thích đó, bọn họ chơi kiểu gì vậy, chồng tôi cũng vô cùng thích mấy trò kích thích như thế này, đêm nay tôi với anh ấy đến đây chơi cũng chưa biết có gì đáng để chơi cả, các anh có thể giới thiệu một chút không?”

Anh giai này cũng ngây ngốc luôn, những người phục vụ khác bật cười: “Cô cũng quá đặc biệt đó, còn phối hợp chơi mấy trò này với chồng” Tôi cười cười, ngượng ngùng nói: “Thì không phải vì sinh hoạt vợ chồng quá tẻ nhạt sao, đời người dài như vậy, cũng không thể sống buồn chán mãi như thế được!”

Thấy tôi nói vậy, mấy người nhân viên phục vụ nghĩ tôi là một người phụ nữ phóng đãng, nhìn tôi nói: “Trong đó là một ông chủ rất giàu có của thành phố Tân Châu, thích chơi mấy trò kích thích tốn thương người khác, không thích hợp với kiểu kích thích mà cô muốn, ông chủ Lý này lại thích xem dáng về người ta giấy giụa khi sắp chết, bể cá đó là để thả người vào trong, vợ chồng cô mà muốn chơi như vậy thì quá nguy hiểm”

Tôi sửng sốt, bị dọa sợ rồi, thích xem dáng vẻ người ta giãy chết? Đây là ham muốn kỳ quái gì chứ? Thấy tôi ngây người đứng đây, mấy người nhân viên phục vụ kia rời khỏi đó, tôi đứng ở cửa phòng VIP, không suy nghĩ nhiều nữa, đấy cửa bước vào, một đám người vây quanh bể cá xem trò vui, không ai chú ý tới tôi.

Bê cá đặt một bên, một người đàn ông trung niên đặt một xấp tiên lên trên bàn, mở miệng nói “Hôm nay chúng tôi rất vui, các người đẹp, có ai muốn bồi anh Lý đây chơi trò này không? Chỉ cần khiến các anh đây vui vẻ, ba trăm lăm mươi triệu này chính là của các em”

Nhất thời, mấy cô gái đều im lăng, nhìn qua cái dáng vẻ này thôi cũng hiếu được tính cách của anh Lý này như thế nào rồi, thấy vậy, anh ta không quá hứng thú nữa, nhíu mày: “Nếu không có ai chơi thì cứ đứng như trời trông ở cho ông đây làm cái gì? Đám đàn bà vướng víu.” Tôi cau mày, đúng là không câu nào hay nhả ra được từ miệng người này.

Người trong phòng bị anh ta quát không dám ho he gì nữa, anh ta nhìn một vòng, tâm mät dừng lại ở mấy người nấp sau lưng Vương Mỹ Hoa, mở miệng nói: “Cô, lại đây!” Đồng thời, mọi người đều nhìn về phía Vương Mỹ Hoa, cả người Vương Mỹ Hoa run rẩy hoảng sợ, cẩn thận bước lên phía trước, đứng trước mặt anh Lý kia, nhìn anh ta, run lấy bẩy.

“Bước vào đây chơi, ba trăm năm mươi triệu sẽ là của em, nhân lúc hôm nay tâm trạng các anh không tệ, góp vui cho các anh chút đi” Người đàn ông đấy ba trăm năm mươi triệu tới trước mặt Vương Mỹ Hoa Vương Mỹ Hoa cúi đầu, tôi đứng đăng xa nên không thấy rõ biểu cảm trên mặt cô ta, nhưng nhận ra được một cách rõ ràng, thân thể cô ta càng run rấy dữ dội hơn, cứ tưởng cô ta sẽ khóc lóc câu xin xung quanh.

Nhưng đột nhiên cô ta lại mở miệng nhìn người đàn ông kia nói: “Bảy trắm triệu!” “Cái gi?” Người đàn ông kia cũng sửng sốt, mọi người ở đẩy đều bất ngờ nhìn cô ta, có phần ngoài ý muốn Vương Mỹ Hoa nói lại một lần nữa: “Bảy trăm triệu, tôi lập tức đi vào”

Chỉ trong phút chốc, người đàn ông kia bông nhiên bật cười: “Thú vị, chơi thật vui, được, bảy trăm triệu thì bảy trăm triệu, vào đó chơi năm phút, yên tâm, nếu như em chết, anh sẽ cho em thêm bảy trăm triệu nữa, là một tỷ bốn, mua cái mạng hèn hạ của cô em, quá đủ luôn đó” Nói xong, lại lấy thêm một đống tiên mặt từ trong túi ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK