*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khương Xu an an ổn ổn sống đến già, ở độ khoảng bảy mươi, tám mươi tuổi, nàng có cảm giác cách mộ chỉ còn có một bước nữa, rốt cục nhịn không được.
"Trường Ninh, ta có chuyện muốn nói với ngươi, kỳ thật ta không phải là Khương Xu."
"Ta biết."
"Ngươi thực sự biết tất cả điều này?"
"Biết là biết, nhưng là ta không nghĩ tới ngươi vậy mà có thể kiên trì đến mấy chục năm."
"... "
"Kỳ thật ta đến từ ngàn năm về sau, nguyên bản ngươi cải cách thất bại, còn bị bôi xấu thành Yêu Hậu. Ban đầu ta sợ ngươi thành dạng kia, ta chính là bị ngươi làm ảnh hưởng. Về sau... Ta cũng không phải hướng ngươi lấy công lao, chuyện về sau ngươi cũng biết. Ta có thể lại ăn một cái bánh cua nữa không?"
Thích Trường Ninh luôn nói cái đồ này hay bị nguội, nàng lớn tuổi, không cho nàng ăn nhiều.
Nhưng là hiện tại nàng cảm thấy thời gian mình không còn nhiều, lại không ăn, sợ là không ăn được nữa.
"Đã sớm để Ngự Thiện Phòng làm xong, đều chuẩn bị sẵn cho ngươi, ăn đi." Thích Trường Ninh dùng đôi bàn tay trắng nõn không còn thon gọn gắp một miếng bánh cua, đút tới bên miệng của Khương Xu.
Nàng nhẹ nhàng cắn một cái, chậm rãi nhai nuốt lấy.
Nàng đã từng rất sợ cái chết, bây giờ lại cảm thấy không có gì để tiếc nuối.
Chỉ là có chút không nỡ rời xa Thích Trường Ninh.
Nàng chỉ ăn nửa cái bánh cua, đã cảm thấy rất mệt mỏi.
"Trường Ninh, ta muốn ngủ. Nhưng là ta lại sợ khi nhắm mắt, liền không bao giờ tỉnh dậy được nữa, sẽ không nhìn thấy ngươi."
Thích Trường Ninh nắm tay của nàng, âm thanh run nhè nhẹ.
"Nếu như ngươi mệt mỏi, liền ngủ đi. Kiếp sau, chúng ta còn sẽ cùng một chỗ."
Khương Xu nghe nàng, hai mắt chậm rãi nhắm lại.
......
Khương Xu còn tưởng rằng mình sẽ chết, không nghĩ tới còn có thể mở to mắt.
Nhưng là, mở to mắt nhìn thấy lại là bệnh viện hiện đại, mình nằm tại trên giường bệnh, cắm dưỡng khí quản. Thời gian mấy chục năm nhàn rỗi như một giấc mộng, kí ức của nàng bị ép quay về mấy chục năm trước đó, mơ hồ mà đau đớn.
Chẳng lẽ... Đây hết thảy chỉ là một giấc mộng?
"Bệnh nhân tỉnh!"
"Người ở giường số 3 nằm trong trạng thái thực vật đã ba năm, vậy mà tỉnh! Nhanh đi thông báo cho gia đình!"
Ba Khương cùng mẹ Khương vội vã chạy đến, trông thấy cô con gái tỉnh táo của họ, nước mắt lưng tròng.
Cái mũi Khương Xu cảm thấy chua chát, sau khi du hành xuyên thời gian, vốn cho rằng nàng ở hiện đại đã chết, không nghĩ tới là thành người thực vật. Cái này ba năm, chắc hẳn là một cực hình đối với ba mẹ nàng.
Cả hai ôm nàng khóc, một người một câu.
"Con gái bảo bối, ngươi rốt cục cũng tỉnh, về sau ba ba cũng không tiếp tục ép ngươi tìm đối tượng."
"Ba mẹ cũng cũng không tiếp tục ép ngươi đi xem mắt. Ngươi nguyện ý làm gì thì làm cái đó, ngươi chỉ cần khỏe mạnh liền tốt, ba mẹ có thể nuôi ngươi cả một đời!"
Khương Xu lúc này mới nhớ tới, mình là bởi vì không muốn đi xem mắt, trong cơn tức giận rời nhà trốn đi, mới có thể gặp phải tai nạn xe cộ.
Nếu như là nàng xảy ra tai nạn xe cộ mà tỉnh cùng ngày, khả năng sẽ còn hờn dỗi với bọn họ, trách bọn họ. Nhưng là thân thể của nàng trở thành người thực vật nằm tại bệnh viện trong ba năm, linh hồn của nàng không biết là thật thật xuyên qua hay là một giấc mộng đi đến cả một cái cuộc đời khác mấy chục năm, đã không có bất kỳ tâm tình gì có thể tồn tại lâu như vậy.
Sau khi kiểm tra thân thể không có việc gì, Khương Xu xuất viện đi theo ba mẹ trở về nhà.
Cùng ba mẹ dính nhau đã đủ, Khương Xu lên mạng tra tư liệu, vốn cho rằng sẽ không có biến động lớn về mặt cảm xúc, lại nhịn không được mà lệ rơi đầy mặt.
"Hóa ra, không phải là mộng... "
Yêu Hậu Thích Trường Ninh tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử, bây giờ là đại hiền Thái hậu tiếng tăm lừng lẫy nhất, vô số hậu nhân tán thưởng công lao của nàng, tán thưởng đức hạnh ở nàng, cũng không nhịn được thảo luận chuyện tình của nàng cùng Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu.
【 Lăng mộ của Thích Trường Ninh mở cửa cho khách tham quan!】
【 Đây có phải là lăng mộ nơi chôn cất hai Thái hậu cùng nhau không? Oa! Tôi đã muốn vào thăm từ lâu rồi!】
【 Đây là trường hợp duy nhất trong lịch sử mà hai Thái hậu sau khi chết không được chôn cùng với Hoàng đế phải không? Đó cũng là công lao của Lương Ngọc vì có thể chịu được áp lực, ngươi nói hắn có phải là biết chuyện xảy ra giữa hai mẫu hậu của hắn không?】
【 Thích Thái hậu cùng Khương Thái hậu, quan hệ của các nàng đều chỉ là suy đoán, không có chứng cứ, bây giờ còn đang thảo luận.】
【 Khẳng định là thật! Đây là cảm giác của người đã trải sự đời như ta ~】
Mặc dù Thích Trường Ninh cải cách thành công, nhưng là sau khi Lương Ngọc qua đời, Đại Tề vẫn là rơi vào tay hôn quân, rất nhanh suy tàn.
Lịch sử được cải biến, lại không hoàn toàn được cải biến.
Khương Xu chuẩn bị đi xem một chút lăng mộ của nàng cùng Thích Trường Ninh.
Ba Khương cùng mẹ Khương tất nhiên không có phản đối, chỉ là không yên lòng an toàn của con gái nên muốn cùng đi với nàng. Nhưng là bị con gái kiên quyết từ chối, cũng chỉ có thể coi như thôi.
Khương Xu mua vé máy bay đi Thượng Hải, vậy mà có rất nhiều người đến tham quan lăng mộ của Thích Trường Ninh.
Nhưng là theo hiểu biết của nàng, Thích Trường Ninh nhân khí cao như vậy, cùng chiến công của nàng quan hệ không lớn, đám người càng thêm mê luyến sùng bái chính là chuyện tình của nàng.
Phòng trưng bày được bảo trì rất tốt, đồ vật khai quật được từ trong lăng mộ được trưng bày trong tủ, cho dù có dấu vết thời gian sâu sắc, Khương Xu còn là có thể nhận ra, đều là nàng cùng Thích Trường Ninh từng sử dụng qua, thậm chí trong đầu sẽ hiển hiện hình tượng lúc các nàng cùng một chỗ.
Mà các du khách có thể nhìn thấy, cũng chỉ có những thứ này.
Khương Xu tại bên trong quán triển lãm chậm rãi bước chân đi thong thả, đã lên kế hoạch tiếp theo, nàng muốn đi Vị Ương cung một chuyến. Nhắm mắt lại lúc đợi không có tiếc nuối, mở to mắt lại về tới cái thế giới này không có nàng ấy, hết thảy đều là tiếc nuối.
"Tủ trưng bày sau cùng, là thư Thích Thái hậu viết cho Khương Thái hậu, bởi vì ngôn từ nóng bỏng, cực kỳ giống nam tử cổ đại viết thổ lộ cho nữ tử, một mực bị cho rằng là chứng minh hai vị Thái hậu có chứng cứ tư tình."
Thư?
Thích Trường Ninh viết cho nàng nhiều thư như vậy, cái nào còn bảo tồn được?!
Khương Xu nhìn xem đám người kích động hơi có chút khủng hoảng, làm sao có thể đem một bức thư tỏ tình riêng tư ra triễn lãm trước công chúng khủng bố như vậy?
Nàng cũng chạy đi theo đám người, không chú ý lại vô tình đụng phải ai đó.
Va chạm một chút, rất đàn hồi và rất mềm.
Tuyệt đối là con gái, hơn nữa ngực còn rất lớn.
Khương Xu đứng dậy, cuối đầu rối rít xin lỗi.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, không có ý tứ, ta không phải cố ý."
Ngẩng đầu lên một khắc này, một khuôn mặt cực kỳ quen thuộc xuất hiện trước mặt nàng.
Nữ nhân trước mắt cao gầy ngạo nhân, tóc đen nhánh dài đến eo, mặc váy đen trắng rất lãnh đạm, môi tô son rất đỏ, mắt phượng hẹp dài, lẳng lặng ngắm nhìn nàng. Tại thời điểm Khương Xu bởi vì kinh ngạc mà nhịn không được có chút hé miệng, nàng giương lên khóe môi.
Khương Xu không nghĩ tới, nàng vậy mà có thể gặp phải người cùng Thích Trường Ninh giống nhau đến như đúc cùng một khuôn.
Nước mắt cứ như vậy rơi xuống.
Nàng muốn thêm người kia vào Wechat, thế nhưng cuối cùng nàng ấy không phải Thích Trường Ninh, mình làm như vậy thì có ý nghĩa gì chứ? Làm sao nàng có thể xứng đáng với Thích Trường Ninh đang an nghỉ ở đây?
Nước mắt chảy ra càng nhiều.
Người yêu của nàng an nghỉ tại bên trong mảnh đất dưới chân nàng.
Cũng sẽ không từ trong đất chui ra ngoài.
"Bảo Bảo, đừng khóc." Nữ nhân trước mắt dùng ngón tay thon dài lau sạch lấy nước mắt của nàng.
Khương Xu giống như bị chạm phải điện mà lui lại: "Ngươi làm sao tùy tiện đụng vào người khác? Tùy tiện gọi người khác là Bảo Bảo?"
Người kia nhướng mày.
"Người khác cái gì? Ngươi không phải lão bà của ta sao?" Ngược lại lại nhỏ giọng, "Qua cả một đời, thậm chí dáng dấp ta ra sao đều không nhớ rõ nữa sao?"
"Ngươi đang nói cái gì? Sao, làm sao có thể? Ngươi là Thích Trường Ninh??" Khương Xu khó có thể tin mà nhìn chằm chằm nàng.
"Ta cũng không phải là ác nhân tội ác tày trời, muốn xuống địa ngục vĩnh hằng không bao giờ được tái sinh. Rõ ràng ta đã hứa với ngươi, kiếp sau cũng muốn cùng một chỗ với ngươi. Chỉ bất quá biển người như biển, cho dù mất cả ngàn năm, ta vẫn đi tìm vũ trụ mà có ngươi ở đó."
"Nhưng ta nghĩ, ngươi khẳng định sẽ đến nơi này nhìn ta, cho nên ngày qua ngày ta một mực tại nơi này luôn chờ ngươi."
Khương Xu đón nhận ánh mắt kỳ quái của đám người, khóc đến như cái người ngốc.
Người hướng dẫn bên kia đã đọc "bức thư tình" của Thích Trường Ninh cho chính mình nghe, nhưng là Khương Xu không để ý đến xấu hổ cùng thẹn thùng, nhào vào trong ngực của nàng.
......
Khương Xu mang theo Thích Trường Ninh trở về nhà, trịnh trọng hướng ba mẹ mình tuyên bố.
"Đây là bạn gái của ta."
Ba Khương:!!?
Mẹ Khương:??!
Con gái không phải đi xem lăng mộ sao? Thế nào lại dắt thêm bạn gái về?!
Cô bạn gái này là đào ra từ trong lăng mộ à?!
Nói không chừng là Thích Trường Ninh bước ra từ trong lăng mộ cũng nên!
Ngay trước mặt bạn gái của con gái, bọn họ khó mà nói ra tâm lý hoạt động từ mình, nhiệt tình mời bạn gái nàng ăn cơm.
Con gái thật vất vả mới tỉnh lại, cong liền cho là cong đi.
Bọn họ đều nghĩ như vậy.
( Toàn văn hoàn)
- ------------
Tác giả có lời muốn nói:
Hoàn tất tung hoa! Cảm tạ mọi người đã bầu bạn, chuyện của hai Thái hậu đã kết thúc tại đây ~ Lúc đầu có nghĩ qua viết một chút về Linh Vực cùng Vạn Quý Nhân, viết một chút về Lương Ngọc, nhưng trong vài chữ trong dòng chính, mọi người cũng có thể thoáng nhìn thấy những cái kết có hậu của họ, chỉ là ta không có kỹ càng viết ra. Lần nữa cảm tạ mọi người bầu bạn, đây là lần đầu tiên ta viết bách hợp, Ta xin lỗi vì tốc độ cập nhật như rùa của mình. Ta hy vọng mình có thể trở thành một tác giả QAQ ổn định và cập nhật trong truyện tiếp theo để độc giả không bị thiệt thòi cùng với ta... Hẹn gặp lại các bạn trong truyện mới của ta. Hoan nghênh mọi người đến chơi với ta.
Editor có lời muốn nói:
Truyện chính thức kết thúc. Mình thật sự rất muốn cảm ơn tác giả vì đã viết ra một bộ truyện khá là hay như thế này. Có những tình tiết ngay cả khi mình đọc cũng không đoán trước nội dung như thế này.
Như vậy là đã kết thúc hành trình với Khương Xu và Thích Trường Ninh rồi. Cả hai đối với mình cũng như tất cả mọi người sẽ luôn là những kỷ niệm đẹp.
Cảm ơn mọi người đã luôn đồng hành cùng với mình và tác phẩm, đọc bình luận của mọi người như thêm sức để mình dịch tiếp vậy đó. Cảm ơn những ý kiến đóng góp của mọi người để mình có thể trở nên tốt hơn.
Và mình muốn gửi lời cảm ơn nhất đến người chị gái của mình, người đã luôn động viên mình trong suốt quá trình mình làm bộ này. (Chị ơi, chị có đọc được đến dòng này thì cho em gửi ngàn cái ôm đến chị nha.)
Một lần nữa cảm ơn tất cả mọi người đã luôn đồng hành cùng mình. Mình xin gửi lời chúc sức khỏe đến tất cả các bạn đọc. Xong bộ này, sức khỏe mình có vấn đề nên có lẽ mình sẽ nghỉ ngơi một thời gian trước khi dịch tiếp các bộ khác. Hẹn gặp lại các bạn vào những tác phẩm khác vào những năm tiếp theo!
Nếu vào năm sau có một bộ manhua được chuyển thế từ tiểu thuyết trên bilibili comics sang mà mình thấy hợp thì mình sẽ thầu.
Yêu mọi người rất nhiều!
(16/11/2023 - 29/12/2023)
Khương Xu an an ổn ổn sống đến già, ở độ khoảng bảy mươi, tám mươi tuổi, nàng có cảm giác cách mộ chỉ còn có một bước nữa, rốt cục nhịn không được.
"Trường Ninh, ta có chuyện muốn nói với ngươi, kỳ thật ta không phải là Khương Xu."
"Ta biết."
"Ngươi thực sự biết tất cả điều này?"
"Biết là biết, nhưng là ta không nghĩ tới ngươi vậy mà có thể kiên trì đến mấy chục năm."
"... "
"Kỳ thật ta đến từ ngàn năm về sau, nguyên bản ngươi cải cách thất bại, còn bị bôi xấu thành Yêu Hậu. Ban đầu ta sợ ngươi thành dạng kia, ta chính là bị ngươi làm ảnh hưởng. Về sau... Ta cũng không phải hướng ngươi lấy công lao, chuyện về sau ngươi cũng biết. Ta có thể lại ăn một cái bánh cua nữa không?"
Thích Trường Ninh luôn nói cái đồ này hay bị nguội, nàng lớn tuổi, không cho nàng ăn nhiều.
Nhưng là hiện tại nàng cảm thấy thời gian mình không còn nhiều, lại không ăn, sợ là không ăn được nữa.
"Đã sớm để Ngự Thiện Phòng làm xong, đều chuẩn bị sẵn cho ngươi, ăn đi." Thích Trường Ninh dùng đôi bàn tay trắng nõn không còn thon gọn gắp một miếng bánh cua, đút tới bên miệng của Khương Xu.
Nàng nhẹ nhàng cắn một cái, chậm rãi nhai nuốt lấy.
Nàng đã từng rất sợ cái chết, bây giờ lại cảm thấy không có gì để tiếc nuối.
Chỉ là có chút không nỡ rời xa Thích Trường Ninh.
Nàng chỉ ăn nửa cái bánh cua, đã cảm thấy rất mệt mỏi.
"Trường Ninh, ta muốn ngủ. Nhưng là ta lại sợ khi nhắm mắt, liền không bao giờ tỉnh dậy được nữa, sẽ không nhìn thấy ngươi."
Thích Trường Ninh nắm tay của nàng, âm thanh run nhè nhẹ.
"Nếu như ngươi mệt mỏi, liền ngủ đi. Kiếp sau, chúng ta còn sẽ cùng một chỗ."
Khương Xu nghe nàng, hai mắt chậm rãi nhắm lại.
......
Khương Xu còn tưởng rằng mình sẽ chết, không nghĩ tới còn có thể mở to mắt.
Nhưng là, mở to mắt nhìn thấy lại là bệnh viện hiện đại, mình nằm tại trên giường bệnh, cắm dưỡng khí quản. Thời gian mấy chục năm nhàn rỗi như một giấc mộng, kí ức của nàng bị ép quay về mấy chục năm trước đó, mơ hồ mà đau đớn.
Chẳng lẽ... Đây hết thảy chỉ là một giấc mộng?
"Bệnh nhân tỉnh!"
"Người ở giường số 3 nằm trong trạng thái thực vật đã ba năm, vậy mà tỉnh! Nhanh đi thông báo cho gia đình!"
Ba Khương cùng mẹ Khương vội vã chạy đến, trông thấy cô con gái tỉnh táo của họ, nước mắt lưng tròng.
Cái mũi Khương Xu cảm thấy chua chát, sau khi du hành xuyên thời gian, vốn cho rằng nàng ở hiện đại đã chết, không nghĩ tới là thành người thực vật. Cái này ba năm, chắc hẳn là một cực hình đối với ba mẹ nàng.
Cả hai ôm nàng khóc, một người một câu.
"Con gái bảo bối, ngươi rốt cục cũng tỉnh, về sau ba ba cũng không tiếp tục ép ngươi tìm đối tượng."
"Ba mẹ cũng cũng không tiếp tục ép ngươi đi xem mắt. Ngươi nguyện ý làm gì thì làm cái đó, ngươi chỉ cần khỏe mạnh liền tốt, ba mẹ có thể nuôi ngươi cả một đời!"
Khương Xu lúc này mới nhớ tới, mình là bởi vì không muốn đi xem mắt, trong cơn tức giận rời nhà trốn đi, mới có thể gặp phải tai nạn xe cộ.
Nếu như là nàng xảy ra tai nạn xe cộ mà tỉnh cùng ngày, khả năng sẽ còn hờn dỗi với bọn họ, trách bọn họ. Nhưng là thân thể của nàng trở thành người thực vật nằm tại bệnh viện trong ba năm, linh hồn của nàng không biết là thật thật xuyên qua hay là một giấc mộng đi đến cả một cái cuộc đời khác mấy chục năm, đã không có bất kỳ tâm tình gì có thể tồn tại lâu như vậy.
Sau khi kiểm tra thân thể không có việc gì, Khương Xu xuất viện đi theo ba mẹ trở về nhà.
Cùng ba mẹ dính nhau đã đủ, Khương Xu lên mạng tra tư liệu, vốn cho rằng sẽ không có biến động lớn về mặt cảm xúc, lại nhịn không được mà lệ rơi đầy mặt.
"Hóa ra, không phải là mộng... "
Yêu Hậu Thích Trường Ninh tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử, bây giờ là đại hiền Thái hậu tiếng tăm lừng lẫy nhất, vô số hậu nhân tán thưởng công lao của nàng, tán thưởng đức hạnh ở nàng, cũng không nhịn được thảo luận chuyện tình của nàng cùng Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu.
【 Lăng mộ của Thích Trường Ninh mở cửa cho khách tham quan!】
【 Đây có phải là lăng mộ nơi chôn cất hai Thái hậu cùng nhau không? Oa! Tôi đã muốn vào thăm từ lâu rồi!】
【 Đây là trường hợp duy nhất trong lịch sử mà hai Thái hậu sau khi chết không được chôn cùng với Hoàng đế phải không? Đó cũng là công lao của Lương Ngọc vì có thể chịu được áp lực, ngươi nói hắn có phải là biết chuyện xảy ra giữa hai mẫu hậu của hắn không?】
【 Thích Thái hậu cùng Khương Thái hậu, quan hệ của các nàng đều chỉ là suy đoán, không có chứng cứ, bây giờ còn đang thảo luận.】
【 Khẳng định là thật! Đây là cảm giác của người đã trải sự đời như ta ~】
Mặc dù Thích Trường Ninh cải cách thành công, nhưng là sau khi Lương Ngọc qua đời, Đại Tề vẫn là rơi vào tay hôn quân, rất nhanh suy tàn.
Lịch sử được cải biến, lại không hoàn toàn được cải biến.
Khương Xu chuẩn bị đi xem một chút lăng mộ của nàng cùng Thích Trường Ninh.
Ba Khương cùng mẹ Khương tất nhiên không có phản đối, chỉ là không yên lòng an toàn của con gái nên muốn cùng đi với nàng. Nhưng là bị con gái kiên quyết từ chối, cũng chỉ có thể coi như thôi.
Khương Xu mua vé máy bay đi Thượng Hải, vậy mà có rất nhiều người đến tham quan lăng mộ của Thích Trường Ninh.
Nhưng là theo hiểu biết của nàng, Thích Trường Ninh nhân khí cao như vậy, cùng chiến công của nàng quan hệ không lớn, đám người càng thêm mê luyến sùng bái chính là chuyện tình của nàng.
Phòng trưng bày được bảo trì rất tốt, đồ vật khai quật được từ trong lăng mộ được trưng bày trong tủ, cho dù có dấu vết thời gian sâu sắc, Khương Xu còn là có thể nhận ra, đều là nàng cùng Thích Trường Ninh từng sử dụng qua, thậm chí trong đầu sẽ hiển hiện hình tượng lúc các nàng cùng một chỗ.
Mà các du khách có thể nhìn thấy, cũng chỉ có những thứ này.
Khương Xu tại bên trong quán triển lãm chậm rãi bước chân đi thong thả, đã lên kế hoạch tiếp theo, nàng muốn đi Vị Ương cung một chuyến. Nhắm mắt lại lúc đợi không có tiếc nuối, mở to mắt lại về tới cái thế giới này không có nàng ấy, hết thảy đều là tiếc nuối.
"Tủ trưng bày sau cùng, là thư Thích Thái hậu viết cho Khương Thái hậu, bởi vì ngôn từ nóng bỏng, cực kỳ giống nam tử cổ đại viết thổ lộ cho nữ tử, một mực bị cho rằng là chứng minh hai vị Thái hậu có chứng cứ tư tình."
Thư?
Thích Trường Ninh viết cho nàng nhiều thư như vậy, cái nào còn bảo tồn được?!
Khương Xu nhìn xem đám người kích động hơi có chút khủng hoảng, làm sao có thể đem một bức thư tỏ tình riêng tư ra triễn lãm trước công chúng khủng bố như vậy?
Nàng cũng chạy đi theo đám người, không chú ý lại vô tình đụng phải ai đó.
Va chạm một chút, rất đàn hồi và rất mềm.
Tuyệt đối là con gái, hơn nữa ngực còn rất lớn.
Khương Xu đứng dậy, cuối đầu rối rít xin lỗi.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, không có ý tứ, ta không phải cố ý."
Ngẩng đầu lên một khắc này, một khuôn mặt cực kỳ quen thuộc xuất hiện trước mặt nàng.
Nữ nhân trước mắt cao gầy ngạo nhân, tóc đen nhánh dài đến eo, mặc váy đen trắng rất lãnh đạm, môi tô son rất đỏ, mắt phượng hẹp dài, lẳng lặng ngắm nhìn nàng. Tại thời điểm Khương Xu bởi vì kinh ngạc mà nhịn không được có chút hé miệng, nàng giương lên khóe môi.
Khương Xu không nghĩ tới, nàng vậy mà có thể gặp phải người cùng Thích Trường Ninh giống nhau đến như đúc cùng một khuôn.
Nước mắt cứ như vậy rơi xuống.
Nàng muốn thêm người kia vào Wechat, thế nhưng cuối cùng nàng ấy không phải Thích Trường Ninh, mình làm như vậy thì có ý nghĩa gì chứ? Làm sao nàng có thể xứng đáng với Thích Trường Ninh đang an nghỉ ở đây?
Nước mắt chảy ra càng nhiều.
Người yêu của nàng an nghỉ tại bên trong mảnh đất dưới chân nàng.
Cũng sẽ không từ trong đất chui ra ngoài.
"Bảo Bảo, đừng khóc." Nữ nhân trước mắt dùng ngón tay thon dài lau sạch lấy nước mắt của nàng.
Khương Xu giống như bị chạm phải điện mà lui lại: "Ngươi làm sao tùy tiện đụng vào người khác? Tùy tiện gọi người khác là Bảo Bảo?"
Người kia nhướng mày.
"Người khác cái gì? Ngươi không phải lão bà của ta sao?" Ngược lại lại nhỏ giọng, "Qua cả một đời, thậm chí dáng dấp ta ra sao đều không nhớ rõ nữa sao?"
"Ngươi đang nói cái gì? Sao, làm sao có thể? Ngươi là Thích Trường Ninh??" Khương Xu khó có thể tin mà nhìn chằm chằm nàng.
"Ta cũng không phải là ác nhân tội ác tày trời, muốn xuống địa ngục vĩnh hằng không bao giờ được tái sinh. Rõ ràng ta đã hứa với ngươi, kiếp sau cũng muốn cùng một chỗ với ngươi. Chỉ bất quá biển người như biển, cho dù mất cả ngàn năm, ta vẫn đi tìm vũ trụ mà có ngươi ở đó."
"Nhưng ta nghĩ, ngươi khẳng định sẽ đến nơi này nhìn ta, cho nên ngày qua ngày ta một mực tại nơi này luôn chờ ngươi."
Khương Xu đón nhận ánh mắt kỳ quái của đám người, khóc đến như cái người ngốc.
Người hướng dẫn bên kia đã đọc "bức thư tình" của Thích Trường Ninh cho chính mình nghe, nhưng là Khương Xu không để ý đến xấu hổ cùng thẹn thùng, nhào vào trong ngực của nàng.
......
Khương Xu mang theo Thích Trường Ninh trở về nhà, trịnh trọng hướng ba mẹ mình tuyên bố.
"Đây là bạn gái của ta."
Ba Khương:!!?
Mẹ Khương:??!
Con gái không phải đi xem lăng mộ sao? Thế nào lại dắt thêm bạn gái về?!
Cô bạn gái này là đào ra từ trong lăng mộ à?!
Nói không chừng là Thích Trường Ninh bước ra từ trong lăng mộ cũng nên!
Ngay trước mặt bạn gái của con gái, bọn họ khó mà nói ra tâm lý hoạt động từ mình, nhiệt tình mời bạn gái nàng ăn cơm.
Con gái thật vất vả mới tỉnh lại, cong liền cho là cong đi.
Bọn họ đều nghĩ như vậy.
( Toàn văn hoàn)
- ------------
Tác giả có lời muốn nói:
Hoàn tất tung hoa! Cảm tạ mọi người đã bầu bạn, chuyện của hai Thái hậu đã kết thúc tại đây ~ Lúc đầu có nghĩ qua viết một chút về Linh Vực cùng Vạn Quý Nhân, viết một chút về Lương Ngọc, nhưng trong vài chữ trong dòng chính, mọi người cũng có thể thoáng nhìn thấy những cái kết có hậu của họ, chỉ là ta không có kỹ càng viết ra. Lần nữa cảm tạ mọi người bầu bạn, đây là lần đầu tiên ta viết bách hợp, Ta xin lỗi vì tốc độ cập nhật như rùa của mình. Ta hy vọng mình có thể trở thành một tác giả QAQ ổn định và cập nhật trong truyện tiếp theo để độc giả không bị thiệt thòi cùng với ta... Hẹn gặp lại các bạn trong truyện mới của ta. Hoan nghênh mọi người đến chơi với ta.
Editor có lời muốn nói:
Truyện chính thức kết thúc. Mình thật sự rất muốn cảm ơn tác giả vì đã viết ra một bộ truyện khá là hay như thế này. Có những tình tiết ngay cả khi mình đọc cũng không đoán trước nội dung như thế này.
Như vậy là đã kết thúc hành trình với Khương Xu và Thích Trường Ninh rồi. Cả hai đối với mình cũng như tất cả mọi người sẽ luôn là những kỷ niệm đẹp.
Cảm ơn mọi người đã luôn đồng hành cùng với mình và tác phẩm, đọc bình luận của mọi người như thêm sức để mình dịch tiếp vậy đó. Cảm ơn những ý kiến đóng góp của mọi người để mình có thể trở nên tốt hơn.
Và mình muốn gửi lời cảm ơn nhất đến người chị gái của mình, người đã luôn động viên mình trong suốt quá trình mình làm bộ này. (Chị ơi, chị có đọc được đến dòng này thì cho em gửi ngàn cái ôm đến chị nha.)
Một lần nữa cảm ơn tất cả mọi người đã luôn đồng hành cùng mình. Mình xin gửi lời chúc sức khỏe đến tất cả các bạn đọc. Xong bộ này, sức khỏe mình có vấn đề nên có lẽ mình sẽ nghỉ ngơi một thời gian trước khi dịch tiếp các bộ khác. Hẹn gặp lại các bạn vào những tác phẩm khác vào những năm tiếp theo!
Nếu vào năm sau có một bộ manhua được chuyển thế từ tiểu thuyết trên bilibili comics sang mà mình thấy hợp thì mình sẽ thầu.
Yêu mọi người rất nhiều!
(16/11/2023 - 29/12/2023)