Tiếng nói vừa dứt, đoàn người từ đại môn đi đến.
Cầm đầu ba người đều thân mang quân phục, trên vai Xích tinh sáng tỏ, ở đại sảnh ánh đèn chiếu rọi xuống chiếu sáng rạng rỡ.
Ba người này tổ hợp vô luận đi đến nơi nào, đều là đội hình cực kì cường hãn.
Mặc kệ là Tiêu Nam Phong, hoặc là Chu Huyền Vũ, bọn hắn đều là đại lão cấp nhân vật, một phương quân đoàn chúa tể, trấn áp Hắc Ám chủng khe hở, có lớn lao công tích gia thân.
Bọn hắn đáng giá đám người tôn kính!
Mà đang ở giữa hai người, một thanh niên trẻ tuổi không tưởng nổi lại che lại quang mang hai người này, đem mọi ánh mắt đều hấp dẫn đến trên thân.
Chỉ thấy trên mặt thảm màu đỏ kia, tên thanh niên kia biểu lộ lạnh nhạt, lại im ắng phóng thích ra khí tràng cường đại, dạo chơi đi tới, ánh mắt thâm thúy liếc nhìn bốn phía thời điểm, cơ hồ tất cả Võ Giả ở đây đều cảm giác tâm thần rung động, không thể tự kiềm chế.
Cho dù có Chiến Tướng cấp cường giả, cũng là trong lòng chấn kinh dị thường, yên lặng cảm thán tại bất phàm cùng cường đại của tên thanh niên này!
Người này thình lình chính là Vương Đằng hộ tống Chu Huyền Vũ bọn người đến đây tham gia tiệc tối!
"Chu thượng tướng! Tiêu trung tướng! Vương thiếu tướng!" Mấy tên quân bộ giáo quan phụ trách đêm nay tiệc tối liền vội vàng tiến lên cung kính nghênh đón.
"Vất vả!" Chu Huyền Vũ cùng Tiêu Nam Phong ngược lại là xe nhẹ đường quen, hướng về phía bọn hắn gật đầu nói.
Vương Đằng biết nghe lời phải, cũng là hướng về phía bọn hắn nhẹ gật đầu.
"Không khổ cực!" Mấy tên giáo quan thụ sủng nhược kinh, ở phía trước dẫn đường.
"Các ngươi mang theo Vương Đằng khắp nơi đi dạo đi, chúng ta cũng không cần quản." Chu Huyền Vũ khoát tay áo, nói một câu liền cùng Tiêu Nam Phong hai người đi ra.
Bọn hắn rất nhanh dung nhập đám người chung quanh, đồng thời lập tức liền có người quen cùng bọn hắn bắt chuyện.
". . ." Vương Đằng nhìn thấy hai người này đem mình vứt xuống, lập tức không còn gì để nói.
Các ngươi dạng này thật được không?
Vứt xuống chiến hữu đã từng kề vai chiến đấu, mình đi tiêu dao cao vui, còn có hay không điểm đồng tình tâm.
"Vương thiếu tướng, mời theo chúng ta tới, chúng ta giới thiệu cho ngươi một chút mấy vị khách nhân trọng yếu." Mấy tên giáo quan nói.
Vương Đằng cảm giác rất đau đầu.
Nhưng yến hội không ít người tới, mà hắn lại xem như nhân vật chính đêm nay, về tình về lý, đều phải xã giao một phen.
Vương Đằng mặc dù cảm thấy nhàm chán, nhưng cũng không tốt trực tiếp rời khỏi, liền đành phải nước chảy bèo trôi.
"Các ngươi đều các bận bịu các đi thôi, lưu một người bồi ta liền tốt." Vương Đằng nhận mệnh nói.
Mấy tên giáo quan cũng không có cưỡng cầu, cuối cùng lưu lại một nữ giáo quan bộ dáng hai mươi tuổi.
Nàng đem Vương Đằng đưa đến trước mặt một lão giả tương đối đến gần, nói ra: "Vị này là Hạ Đô Tôn gia tộc trưởng Tôn Thiên Hoa Tôn lão gia tử, Tôn gia thế nhưng là võ đạo gia tộc có tiếng đã lâu, trong nhà có nhiều vị Chiến Tướng cấp Võ Giả tồn tại!"
Bốn phía không ít người cầm lái gia tộc nhìn thấy bị Tôn Thiên Hoa rút thứ nhất, lập tức không ngừng ao ước.
Vương Đằng chuẩn bị làm cái người công cụ, hướng về phía đối phương gật gật đầu, khách sáo hai câu liền muốn chuồn.
Nhưng mà đối phương tựa hồ cũng không muốn để hắn toại nguyện.
"Vương thiếu tướng, nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt hơn hẳn nghe thấy a, quả thật là tuổi trẻ tài cao, khí độ phi phàm, không hổ một đời thiên kiêu chi danh a. . ." Tôn Thiên Hoa vẻ mặt tươi cười, nhiệt tình cực kỳ, kém chút muốn nắm chặt tay Vương Đằng, đến cái kề đầu gối nói chuyện lâu.
"Ngài khách khí!" Vương Đằng thầm nói lão đầu tử này thật là biết nói chuyện.
Nhìn một chút nói cái này, nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt hơn hẳn nghe thấy, có bao nhiêu trình độ, có bao nhiêu văn hóa, có bao nhiêu nội hàm!
Hắn liền thích loại này người vừa khách khí miệng lại ngọt!
Xem ra dạ tiệc này cũng không có nhàm chán như vậy a.
Nữ giáo quan đem Vương Đằng dẫn hướng vị khách nhân kế tiếp.
"Vị này là Lý tổng đốc Kim Lân, lần này đặc biệt tới vì ngươi chúc mừng."
"Đa tạ Lý tổng đốc!" Vương Đằng gật đầu nói.
"Lão Giang tên kia thật đúng là may mắn, vậy mà tại Đông Hải bồi dưỡng ra ngươi đầu này Chân Long, ta không bằng hắn!" Lý tổng đốc thân hình cao lớn thẳng tắp, khí chất bất phàm, lắc đầu cười nói.
"Vị này là bộ trưởng bộ giáo dục Khúc Lương Dung Khúc bộ trưởng!" Nữ giáo quan lại dẫn Vương Đằng đi tới trước mặt một nam tử trung niên hơi có vẻ buồn bã, giới thiệu nói.
"Khúc bộ trưởng!" Vương Đằng ánh mắt kinh dị, vội vàng nói cảm ơn.
Vị này đại lão cấp nhân vật chính là bộ giáo dục, cả nước các nơi đại học võ đạo học sinh có thể nói đều là môn sinh của hắn.
"Tốt! Tốt! Tốt! Quả nhiên là nhân trung chi long!" Khúc Lương Dung vô cùng vui sướng, thân thiết vỗ vỗ tay Vương Đằng, liền nói ba chữ tốt.
"Khúc bộ trưởng quá khen." Vương Đằng cười nói.
"Đây cũng không phải là quá khen, thiên phú của ngươi, đương thời chỉ có!" Khúc Lương Dung tán thán nói.
"Ngài lại khen ta, chỉ sợ Địa Tinh đều muốn dung không được ta." Vương Đằng trêu ghẹo nói.
"Ha ha ha. . ." Khúc Lương Dung cười lớn dùng ngón tay chỉ hắn, khoát tay nói: "Đi thôi, đi thôi, còn có rất nhiều người chờ ngươi, chớ cùng ta chỗ này ngang ngạnh."
"Vậy ta nhưng là cung kính không bằng tuân mệnh." Vương Đằng mỉm cười, theo nữ giáo quan đi hướng khách nhân kế tiếp.
Không bao lâu bọn hắn đi tới trước mặt một vị lão nhân, hắn ngồi một mình ở trong một cái góc, bốn phía không ít người muốn đi lên bắt chuyện, nhưng nhìn đến chung quanh hắn không người, liền phảng phất minh bạch cái gì, cũng không dám tiến lên quấy rầy.
Nữ giáo quan đối với vị lão nhân này tựa hồ cũng cực kì tôn kính, hướng về phía hắn có chút thi lễ một cái, sau đó mới trịnh trọng giới thiệu: "Vị này là hiệu trưởng Đệ Nhất Học Phủ. . . Dư Tu Hiền lão tiên sinh!"
Khi Vương Đằng nghe được giới này thiệu, không khỏi hơi sững sờ, nhìn qua lão nhân trước mặt mặt mũi hiền lành, phảng phất lão gia gia nhà bên, làm sao cũng nhìn không ra vị này chính là nhân vật Thái Sơn Bắc Đẩu giới giáo dục.
Lúc này hắn không khỏi nghĩ đến tình hình lúc trước thời điểm ghi danh đại học.
Lúc trước chiêu khảo lão sư Đệ Nhất Học Phủ từng nói, hiệu trưởng Đệ Nhất Học Phủ rất muốn gặp hắn, để lão sư Đệ Nhất Học Phủ nhất thiết phải đem hắn mang về Đệ Nhất Học Phủ.
Dạng này thuyết pháp, hiện tại cũng không biết là thật hay giả.
Nhưng Vương Đằng đúng là đối với vị lão nhân này ấn tượng rất sâu.
Dư Tu Hiền nhìn xem Vương Đằng, vui mừng hiền hoà phảng phất như nhìn thấy vãn bối nhà mình trưởng thành, cười nói: "Lúc trước ta đã cảm thấy ngươi không tầm thường, đáng tiếc ngươi cuối cùng vẫn là lựa chọn Hoàng Hải trường quân đội, bất quá có thể đi đến hôm nay một bước này, ta cũng rất mừng thay cho ngươi."
"Lấy tuổi như vậy đi đến một bước này, thiên phú cố nhiên trọng yếu, nhưng ngươi cũng nhất định chịu không ít khổ, Hạ quốc có ngươi, tương lai có ngươi, chúng ta những này lão cốt đầu cũng có thể yên tâm đi."
Vương Đằng sửng sốt, từ trong lời lão gia tử này nói, hắn cảm thấy một cỗ tình hoài khác, cùng một loại đại ái thâm trầm nặng nề.
Đạt tắc kiêm tế thiên hạ (Thành đạt thì tạo phúc cho thiên hạ)!(Châm ngôn của Mạnh Tử)
Vị lão nhân này trong lòng cất giấu toàn bộ thiên hạ!
Hắn đối với tất cả kẻ kế tục, đều là tràn ngập một cỗ chờ đợi cùng bác ái!
Vương Đằng không nghĩ tới trên thế giới này thật là có dạng người này, tại thời cổ, dạng người này có lẽ sẽ được xưng là. . . Thánh!
Vương Đằng chấn động trong lòng, có chút hạ đầu, khom người thi lễ một cái.
Dư Tu Hiền cười gật gật đầu, xoay người rời đi, hắn không có chờ lâu, trực tiếp rời đi đại sảnh, biến mất tại cửa chính, phảng phất đêm nay tới, cũng chỉ là vì nhìn Vương Đằng một chút, nhìn một chút người trẻ tuổi ưu tú này, nhìn một chút Hạ quốc tương lai. . .
Vương Đằng yên lặng nhìn chăm chú hắn rời đi, rất nhiều người cũng đều dừng lại trò chuyện, nhìn chăm chú vị lão nhân kia rời đi, bên trong đại sảnh vậy mà lâm vào một mảnh yên tĩnh.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
20 Tháng một, 2025 07:08
cho hỏi truyện gần hết chưa mn
12 Tháng một, 2025 01:43
Lý Tú Mai làm mình ác cảm với hình tượng người mẹ quá.
Thế giới không giống thì tư duy cũng nên làm sao cho nó thích hợp. Nếu nguy hiểm thì có thể xây dựng hình tượng như bà mẹ anh hùng, kiên định, ủng hộ con và sẵn sàng chấp nhận c·ái c·hết của con mới đúng.
Nhân loại lúc nào nguy cơ cũng lớn mà bắt con phải ở nhà thường xuyên, không ra chiến trường, không đi tranh tài... vì sợ nguy hiểm cho nó, rồi cả thế giới đều nguy hiểm à?
11 Tháng một, 2025 19:48
Đọc hơn 30 chương sau cảm thấy không quá hợp gu, hack của main hơi chán, bảo mạnh thì cũng mạnh nhưng nó phát triển không quá hay. Nvc lần thứ hai g·iết người, vừa đ·ánh c·hết xong 1 thằng võ giả chưa kịp kiểm kê chiến lợi phẩm xong vẫn để tâm ghẹo gái được.
Tóm lái ko thích hack này lắm, cũng không thích tính cách nvc lắm.
16 Tháng mười hai, 2024 19:41
tiếc bộ truyện. cao võ vô địch, sảng văn thì bộ này khá là hay. nhưng thủy lênh láng. đoạn hơn 2k trở đi tác bí. thủy ào ào như lũ.
14 Tháng mười hai, 2024 22:08
Chém 1 phát cũng phải dùng 1 chương ?
31 Tháng mười, 2024 11:53
truyện HT vô địch mà TG kéo từ 2021 tới nay đỉnh thiệt,câu cũng trùm k kém vẽ bánh bự tổ chảng mà cứ lết lết sợ thiệt :v
22 Tháng chín, 2024 23:12
Truyện thể loại này ko có hậu cung thiếu sót
11 Tháng chín, 2024 19:09
Cầu bạo chươngg
01 Tháng chín, 2024 22:04
truyện này trong vòng vô địch lưu là khá đấy. nhưng thằng tác điên cứ nghĩ mình cao siêu lắm tạo ra 1 nồi lẩu thập cẩm còn thủy nữa. thành ra cứ lan man. cứ viết bt end sớm tý nghĩ bộ khác còn hơn
20 Tháng tám, 2024 00:29
các bác cho hỏi có bộ nào có bối cảnh đa vũ trụ với có mấy thế lực như vũ trị giả lập,ngân hàng ok không với ạ.
14 Tháng tám, 2024 22:28
không có thứ như đan dược để lên lv nhanh ( lâu lâu tác nhắc cho có, chứ không thấy dùng mấy )_ , thiên tài địa bảo thì không thấy( rất ít viết về loại này ). Chưa kể yêu thú, hung thú hay đại loại thế, ăn nó không lên lv mấy, và g·iết nó thì khó kiếm vật liệu, như main thì g·iết và bỏ đó, lúc đầu cố kiếm tiền nên thu thập vật liệu , sau đó g·iết bỏ qua luôn, chỉ g·iết để lấy thuộc tính, . Main thì cách kiếm tiền có rất nhiều, nhưng không biết tận dụng, mặc dù thấy nó giàu hơn nhiều nvp, nhưng thật ra nó rất nghèo so với khả năng dùng tiền của mình. Trí thông minh thì toàn khôn vặt, nhìn không xa, không có mục tiêu cụ thể để tu luyện nên cứ cẩu thả nhặt thuộc tính là chính
. Bộ này là bộ lỗi nhất từng đọc, mặc dù nó là tổng hợp của nhiều bộ, lấy ý tưởng của nhiều bộ hay, thú vị, nhưng tác viết kém, tham quá, và viết lan man quá ( so bộ này với đế bá, thì đế bá còn có thứ để kiên trì đọc hơn, mặc dù câu chương rất rõ ràng ). Bộ này ai theo hết cũng khăm phục lắm.
29 Tháng bảy, 2024 00:40
truyện chưa end sao :))
19 Tháng bảy, 2024 10:04
.
08 Tháng bảy, 2024 16:47
Từ chương nào rời khỏi Hắc ám vậy m.n, bỏ từ lúc rơi vào Hắc ám ko muốn đọc, giờ muốn coi lại xem chuyện còn hay ko
02 Tháng bảy, 2024 23:31
Đang nhặt thuộc tính lên cấp nhanh và mạnh *** tự nhiên về sau lại hạn chế bằng cách tự tạo công pháp riêng, đã thế công pháp còn phải cải thiện liên tục mà chiến lực vẫn thế, ban đầu trang bức đánh mặt thật nhưng lên lv nhanh nên đọc cũng giải trí, về sau vẫn trắng bức đánh mặt nhưng vài trăm chương ko lên lv đc đọc nản ***, về sau nhặt thuộc tính như ko nhặt chả tăng lên chút nào nhích từng tí một, nói chung trước khi rời lam tinh thì vẫn hay nhưng ra vũ trụ thì bớt đi vài phần hay đến đoạn tham gia q·uân đ·ội các thứ vẫn ok, từ đoạn tham gia học viện thì thủy nhiều và đọc loãng chán lắm
02 Tháng bảy, 2024 00:06
vãi đọc từ hồi truyện mới ra 700c bên web truyencv cũ mà bây giờ vẫn chưa end
12 Tháng sáu, 2024 09:11
Gần 3k chương mà cảnh giới vẫn thấp, theo mạch truyện và cảnh giới đã biết hiện tại, mạnh dạn đoán truyện phải ít nhất là 5k chương, hố sâu lắm hỡi các đồng đạo :))
28 Tháng năm, 2024 15:01
thiên tài thì thiên tài ghét nhất bái sư
20 Tháng năm, 2024 12:51
Bỏ từ lúc rơi vào hắc ám thế giới tầm chương 1k7 , đợi lúc nó sắp ra khỏi thì đọc , mà giờ đọc lúc nó sắp ra khỏi hắc ám thế giới , cảm giác ko hợp nữa , từ tính cách main cho đến cách tác buff , thôi tôi đi trước
18 Tháng năm, 2024 12:28
Lâu lắm rồi mới đọc lại. Truyện end chưa mọi người
15 Tháng năm, 2024 18:05
thi cuối kỳ. tg 1th rưỡi
05 Tháng tư, 2024 22:11
đoạn đấu tinh thần ở tinh vẫn tôn giả nhảm vc. vô lý vãi. cùng cấp độ. ông này tinh thần bí quyết thần cấp, 2 thanh niên kia thua cả bậc. ông này chủ thể. 2 ông kia điều khiển từ xa. này nói chung là ko cùng cấp độ. tác giả miêu tả đánh ác chiến rồi còn nhờ trợ giúp. bớt bớt làm nổi nhân vật chính chút. viết truyện nó phải hợp lý chứ. tưởng ng đọc *** hết.
03 Tháng tư, 2024 21:37
đọc tới c193 xin rút ...
hết chuyện đi gia nhập trường q·uân đ·ội mất tự do đủ thứ ... đã vậy hứa cho quân hàm xong vào trường thì bảo ai oánh bại nó thì đc vậy thì hứa làm moẹ gì nhể ... đã vậy còn thử thực lực các kiểu nhảm *** ... k hợp ta rút
22 Tháng ba, 2024 23:56
Wth chưa end nữa vẫn cầm gạch đi nện người à
22 Tháng ba, 2024 18:31
skill giới thiệu đọc chán vãi ra. cứ thế cho qua. lúc nào sử dụng cứ kêu là hồi bữa c·hiến t·ranh nhặt được. rồi giới thiệu sơ qua tác dụng là được. cứ dong dài sau này skill ko biết có dùng ko nữa
BÌNH LUẬN FACEBOOK