• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đang đứng trong trận pháp còn ngoài kia nhóm người kia thì không ngừng lùi lại , hắn và nàng hiện tại chỉ mong chờ phụ thân của nàng sẽ tới đón nàng sớm nhưng họ chờ mãi mà chưa thấy người tới



- Chẳng lẽ phụ thân nàng đang bận việc - hắn ngó nghiêng một hồi vẫn không thấy bóng đang người đâu nên suốt ruột hỏi



- Ta cũng không biết nữa ! - nàng cũng khá lo lắng , nàng lo lắng cho bản thân một thì lo lắng cho phụ thân mình mười , từ khi nàng biết được phụ thân đang có bệnh trong người không khi nào nàng cũng thấy yên tâm cả



- Có lẽ người đang có chuyện bận ! Tạm thời không tới được ? - hắn thấy rõ sự lo lắng trong mắt nàng nên nói lời an ủi , quả thật hắn cũng không tin người kia không tới , có thể chỉ là người kia đang gặp chút vấn đề nên hiện tại không thể tới được



- Vậy bây giờ tính sao ? - nàng hiện tại thật sự không nghĩ ra được điều gì , mọi suy nghĩ của nàng hiện tại giống như bằng không vậy , đầu nàng hiện tại như trống rỗng



- Cứ tạm thủ ở đây rồi tính tiếp - hắn ra một quyết định hắn cho là đúng đắn nhất hiện giờ , hắn chỉ có thể chờ ở đây cho tới khi có cứu viện , hoặc là hắn và đám người kia sẽ chết ở đây



- Các ngươi đi vào đi - hắn nói lớn một tiếng rồi mở trận pháp ra , nhóm người bên ngoài hoàn toàn bất ngờ , họ không ngờ rằng nơi này còn có người sinh sống , hơn nữa người này lại vô cùng thiện chia giúp đỡ họ



Với họ hiện tại không công con đường nào để đi , thực ra từ nãy giờ họ không dám bước vào khu vực của tổ yêu trùng kia , nói ra thì chính xác là họ sợ tới gần sẽ đánh thức đàn yêu trùng nguy hiểm kia , nhưng không ngờ hiện tại nhóm yêu trùng kia đã mất tích hết ; và không biết từ khi nào nơi này lại trở thành nơi của con người trú ngụ



Họ bước chân vào trận pháp nhưng cũng không quên ngó ra bên ngoài phòng ngừa yêu thú tấn công



- Võ tam - vừa bước vào trong trận pháp thì đập vào mắt lý khang đó là khuôn mặt của võ tam và một người con gái hoàn toàn xa lạ , lý khang nhìn thấy người quen thì hớn hở chào hỏi



- Lý huynh ! Huynh có khỏe không ? - một câu hỏi xả giao được hắn nói ra khiến cho đám người xung quanh yên tâm phần nào



Từ khi đám người này bước vào đây thì họ không dám bước đi quá nhanh , nói chúng tâm lý đề phòng của họ luôn đặt ở mức cái nhất chỉ là khi nghe câu nói của hắn thì tâm lý của họ có phần buông lỏng đi đôi chút



- Lý huynh ! Huynh quen biết họ - một người trong đoàn thấy lý khang cùng võ tam nói chuyện thì bất ngờ lên tiếng



- Tất nhiên là quen , nói cho ngươi biết chúng ta là người một quân đoàn đó - lý khang cũng hớn hở không kém , việc gặp được đồng hữu trong cơn hoạn nạn luôn làm cho người ta có một cảm xúc khó tả , rồi hắn kể nhỏ đôi chút trong tai người kia



- Chào võ huynh ! Tại hạ là văn minh thuộc quân đoàn hắc lang - sau khi nghe lý khang kể đôi chút về võ tam thì hắn cũng không ngần ngại nữa lên tiếng làm quen



- Chào văn minh huynh ! Chào mọi người - hắn cũng không quyên đáp lễ một cái , thật ra hắn ước gì chẳng cần nói chuyện với đám người này làm chỉ cho mất công , nhưng không thể không xả giao vài câu



- Chào võ huynh - tất cả mọi người thấy hắn chào lại thì cùng đồng loạt hô lên một tiếng



- Các vị ! Xin cho tại hạ nói đôi điều - hắn nói xong rồi nhìn xung quanh một lượt , thấy tất cả mọi người im lặng thì nói tiếp



- Trận pháp của tại hạ đúng là có chút mạnh mẽ nhưng đối diện với yêu thú cấp 8 trở lên là điều không thể - đầu tiên tất nhiên hắn phải nói ra sự thật và sự thật đúng là như vậy , hiện tại điên đảo ngũ hành trận mà hắn bố trí không thể cản nổi nguyên anh kỳ yêu thú



Mọi người mình nhìn ta , ta nhìn người ; đây là câu nói mà khiến họ cảm thấy không muốn nghe nhất nhất là trong lúc này



- Huynh đài không phải tự dằn vặt mình , quả thật nếu huynh đài có thể tạo ra được một trận pháp có thể ngăn cản được yêu thú cấp 8 thì huynh đài có lẽ cũng không cần săn thú làm gì - văn minh nghe hắn nói vậy thì trong lòng cũng có chút buồn phiền , nhưng quả thật hắn cũng không tin một trận pháp do võ tam tạo ra có thể ngăn cản được yêu thú cấp 8 thì tên kia thật sự không nên ở đây rồi



- Đúng vậy đúng vậy - mọi người hùa theo , dù sao tạm thời có được một chỗ trú ngụ với họ đã may mắn lắm rồi , chỉ cần qua ngày hôm nay các vị trưởng bối sẽ đưa họ về nên chẳng cần thiết phải hoảng sợ quá mức



- Cảm ơn các vị đã Thông cảm ! Còn có một điều nữa xin các vị hãy giúp đỡ ta một chút - hắn lại tiếp tục nói



- Trận pháp của ta hiện tại có chút tổn hại không thể đảm bảo được việc yêu thú cấp 7 có thể phá hoại từ bên ngoài không ? , theo lý thuyết thì không thể nhưng mà bạn bất đắc dĩ thì tại hạ cũng không thể cản nổi - hắn nói ra câu này đương nhiên là đòi một chút lộ phí rồi , không để các ngươi không công mà ngồi hưởng được ; đó là tính mạng của các ngươi Tuỳ các ngươi lựa chọn ; nhìn thấy cảnh này trần thành lại cười trộm thầm nhủ “ tên này lại có ý xấu gì rồi” và tất nhiên nàng biết tên này tính làm gì



- Có chuyện gì võ huynh cứ nói !- mọi người nghe hắn nói vậy lúc đầu quả thật có chút giật mình , nhưng sau khi suy nghĩ kỹ thì họ cũng đã hiểu ra đôi chút nhưng dù biết vậy họ cũng không tiện nói ra , chỉ là hi vọng cái giá của tên kia đưa ra không quá đắt đỏ



- Các vị cũng biết tại hạ là người tu trận đạo ! Nhưng không giống người khác trận đạo của tại hạ là một loại cổ trận nên yêu cầu tạo trận có đôi chút khác biệt - hắn bắt đầu nói và hình như đám người kia cũng không có ý định ngăn cản hắn



- Các vị cũng biết ! Yêu thú cấp cao sẽ sản sinh ra một loại vật liệu được gọi là tinh thạch , loại tinh thạch này hoàn toàn không có ý nghĩa gì với người tu luyện , mà nói chính các là các vị cũng như ta chẳng hề có cách nào thật sự sử dụng được chúng -



- Nhưng may thay sư phụ của tại hạ vốn là một trận sư tài ba nên đã cố suy nghĩ và tìm tòi được đôi chút công dụng của thứ dường như là để vứt đi này , đó là để bày cổ trận ; và trận pháp hiện tại mà ta đang sử dụng chính là một loại cổ trận trong đó mà ta biết - nói đến đây hắn biết tất cả mọi người đều hiểu hắn muốn cái gì



- Tưởng gì chứ cái thứ vứt đi này thì ngươi cứ cầm lấy hết đi - văn minh lúc đầu nghe hắn nói thì nghĩ chẳng lẽ tên này muốn chiếm đoạt tài liệu của mọi người nhưng khi nghe hắn nói xong , thì lại thoải mái vô cùng , với cái loại vật liệu mà chẳng có ích gì cho việc tu luyện kia họ cũng chẳng tiếc tay làm gì



Nói xong hắn ném về phía võ tam bảy tám viên màu sắc khác nhau , những người khác thấy văn minh làm vậy thì cũng tự động móc trong túi trữ vật ra mấy viên đưa cho hắn



Tổng thu nhập của hắn đợt này cũng kha khá khiến hắn có chút vui mừng , tự nhiên có tiền rớt vào túi thì ai mà không vui mừng , nhất là mấy thứ quý giá như yêu Đan này càng khiến hắn như muốn khóc



- Chàng làm như vậy liệu có quá đáng lắm không - thấy hắn đi vào mặt mày hớn hở, nàng liền gọi hắn lại với giọng trách mắng



- Thứ này đây có ích gì với bọn họ , với lại đây là phí nhà , nếu họ không giao ra thì ta sẽ đuổi họ đi ! Vậy thôi - hắn tỏ vẻ đương nhiên nói



- Coi như chàng hay ! - nàng cũng không thật sự trách hắn chỉ là phong cách làm việc của hắn có phần khiến nàng không thích cho lắm



- Ta mà lại ! - hắn cười ha ha một cái rồi nói



Phía trên đầu họ lúc này cuộc thương thuyết giữa hai thế lực vẫn đang diễn ra



- Quyết định vậy đi ! - cuối cùng họ cũng đã đưa ra quyết định của mình , và quyết định này sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ tu chân giả ở nhân giới không kể là yêu tộc hay nhân tộc



- Vậy chúng ta đi - lưu dương cùng philip nói xong thì toan bước đi nhưng họ bị cản lại



- Các vị có gì mà vội vã vậy ? Sao không xem xong cuộc chiến này rồi hẵng đi cũng chưa muộn mà ! - người lên tiếng không ai khác chính là yêu vương và yêu cầu của yêu vương chính là mời họ ở lại , nói đúng hơn là hiện tại không để họ rời khỏi



- Ta muốn cứu con gái ta - philip lên tiếng nói trong gượng nói của hắn ẩn chứa đôi chút khó chịu



- Ta muốn đưa bọn chúng trở về - lưu dương nhìn xuống dưới một cái rồi nói



- Nhưng hiện tại các vị chưa thể đi - yêu vương vẫn cái giọng đó , vẫn không chút nhường nhịn nói



- Các ngươi muốn trở mặt - lưu dương cùng philip đồng thời lên tiếng ,cùng lúc đó là hai cỗ linh lực cực mạnh đồng thời phát ra



- không phải thế ! Bọn ta đảm bảo với các ngươi , con gái cũng như đồ đệ của các ngươi sẽ không mất mc này mới lên tiếng



- Nhưng nếu các ngươi rời khỏi đây thì ta không đảm bảo - người trung niên yêu tộc cũng lên tiếng



- Hai vị cứ ở lại chơi một lúc , thực ra ta chỉ muốn đánh cược với hai vị một chút nhưng tình hình này có vẻ khó khăn rồi - yêu vương lên tiếng và giọng nói của hắn cực kỳ có trọng lượng , không chỉ ở yêu tộc mà nhân tộc cũng vậy



Hai người cuối cùng cũng đành chấp nhận thu khí thế của mình lại rồi ngồi xuống

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK